Kỷ Nguyên Thần Thoại, Ta Tiến Hóa Thành Cự Thú Cấp Hằng Tinh (Dịch)
Chương 23: Ước Mơ Của Trần Hổ
Quần Ngọc Sơn Đầu Kiến
28/03/2024
Nhà của Trần Sở ở ngoại ô thành phố, tuy là cũng trong phạm vi nội thành, nhưng thật ra là thôn Thành Trung cũ kỹ.
Kiến trúc xung quanh đều là loại nhà lầu hai ba tầng thấp bé, từng nhà kèm theo một cái sân nhỏ, chỗ không xa chính là sông nhánh chảy ra sông lớn.
Ngày hôm sau, buổi chiều Chủ Nhật.
Mùa hè chói chang, Trần Sở ngồi trước bàn máy vi tính, tìm kiếm bài viết liên quan tới thú biến dị và giới thiệu phương pháp tu luyện trên mạng.
Trần Sở không tìm kiếm còn không biết rõ, khi hắn quan tâm tới những tin tức này, mới phát hiện mấy năm gần đây, mỗi liên bang đều đang gia tăng sức mạnh trấn áp thú biến dị xuất hiện bên trong lãnh thổ quốc gia.
Nhất là rừng Ma Vũ, thú biến dị nơi đó quá nhiều đã mất đi khống chế, thậm chí có hình ảnh một người bắt được con rắn khổng lồ trong sông dài đến một trăm mét.
Cấp bậc thú biến dị này đã đạt đến phạm vi thú khổng lồ.
Ngoại trừ chuyện đó ra, bên trong lãnh thổ liên bang có nhiều nơi xảy ra bất ổn.
Dẫn đầu là một vài người tu luyện, bọn hắn không cam lòng quyền lợi bị người bình thường khống chế, nói là phải xây dựng quốc gia do người tu luyện đứng đầu, để tất cả mọi người có thể tu luyện.
Có người phân tích, sau lưng những người nổi loạn có bóng dáng của giáo đồ Tà Thần.
Sự kiện quốc tế này được rất nhiều người quan tâm, còn có dân bản xứ đăng lên đoạn phim quay lại hiện trường.
Trong đoạn phim có rất nhiều cường giả tu luyện mạnh mẽ xông tới trước trận địa súng máy, trực tiếp coi thường đạn xạ kích dày đặc, tốc độ vô cùng nhanh, bóng dáng lóe lên đã vượt qua khoảng cách trăm mét.
Bọn hắn giơ tay nhấc chân bộc phát ra sức mạnh khủng bố, tùy ý một kích có thể đánh nát vách tường, lật tung xe thiết giáp, chớp mắt đã phá hủy trận địa.
Đối mặt với loại cường giả này, mấy tên binh lính kia yếu đuối tựa như dê đợi làm thịt.
Chỉ có vài vụ nổ xảy ra bất ngờ, phóng ra lựu đạn, thậm chí bắn ra tên lửa chống tăng đạn mới có thể hơi ngăn cản bọn hắn.
Trong video chỉ hơn mười phút, cơ quan chính phủ của trung tâm thành phố kia bị công phá, khắp nơi đều là bốc lên ánh lửa với tiếng kêu thảm thiết, còn có vài tiếng súng vang lên.
Trần Sở xem xong đoạn phim này, có chút vui mừng, còn tốt hắn không có xuyên không qua đến những liên bang hỗn loạn kia.
Lúc này, dưới lầu truyền đến giọng của Trần Hổ:
- Anh, anh có ăn dưa hấu hay không?
Trần Sở đứng trước cửa, đáp lại:
- Cắt thì anh ăn.
- Em biết anh sẽ nói như thế. Dưới lầu, Trần Hổ ôm quả dưa hấu trong tủ lạnh ra, cắt thành từng miếng, tiếp đó bưng lên lầu.
Trần Hổ tiến vào phòng, đặt xuống đĩa dưa hấu, tò mò nhìn về phía máy tính:
- Anh, anh cũng quan tâm tu luyện giả La Nhã và sự kiện chính phủ chiến đấu à.
Trần Sở cầm lấy một miếng dưa hấu, có chút bất ngờ hỏi:
- Em cũng biết việc này?
Trần Hổ đắc ý cắn miệng dưa hấu, trong miệng nói lời không rõ:
- Tất nhiên, em cũng muốn trở thành người đứng đầu võ đạo, quan tâm sự kiện quốc tế lớn không phải lẽ thường à?
- Đứng đầu võ đạo, còn anh chính là Vua Hải Tặc đây. Trần Sở chửi bậy.
Trần Hổ nghi hoặc:
- Anh, Vua Hải Tặc là cái gì, gọi là Đại Hải Vương? Có phải rất lợi hại hay không?
Trần Sở không biết nói gì:
- Đều là hải tặc, khẳng định là bị hải quân đuổi chạy khắp nơi, anh nói có lợi hại hay không?
- Vậy vẫn phải tính toán, em chính là muốn trở thành người đứng đầu Võ Đạo, mạnh nhất trên toàn thế giới.
Trần Hổ ngồi ở bên giường, ăn dưa hấu đáp:
- Đúng rồi, anh, em vừa mới mở tủ lạnh ra, nhìn thấy có rất nhiều cá đông lạnh, mua nhiều như vậy ăn sao hết?
- Hơn nữa, mùi vị cá đông lạnh không ngon, ăn rất bở.
- Những cái kia không phải thức ăn của chúng ta.
Trần Hổ sững sờ, kỳ quái nói:
- Không phải chúng ta ăn, vậy cho ai ăn?
- Ây! Cho nó. Trần Sở chỉ vào Lục Giác Lực Vương dài ba mười hai cm, hình thể cường tráng, đang nằm uể oải trên bàn sách.
Trần Hổ được anh mình nhắc nhở, mới nhìn thấy cá cóc nằm sấp bên trong hồ nước, lập tức kinh ngạc, hỏi:
- Đây là... Con vật nuôi anh nuôi kia à! ?
- Đúng.
- Thật là con vật nuôi kia!? Làm sao lại trở nên lớn như vậy? Trần Hổ có chút giật mình.
Hắn nhớ đến vào tuần trước, anh hắn phát sốt, hắn đi vào chăm sóc, có nhìn thấy con cá cóc cực nhỏ, dù có lớn lên, nhưng làm sao mới trôi qua một tuần còn to hơn so với chó con?
- Chắc là biến dị.
Trần Sở thuận miệng đáp:
- Mấy ngày nay, nó ăn càng ngày càng nhiều, hình thể bỗng nhiên lớn lên, nhưng không có gì nguy hiểm, Tiểu Hổ em đừng... nhìn nữa.
Nói xong, Trần Sở giả vờ giả vịt ra hiệu cho phân thân cá cóc.
Lập tức trong mắt Trần Hổ, con cá cóc kia bất ngờ trở mình.
- Vẫy đuôi.
- Nhấc chân...
Tiếp theo, Trần Sở lại tự biên tự diễn ra hiệu mấy lần, tiếp theo dùng ý thức khống chế phân thân phối hợp, khiến Trần Hổ hơi sửng sốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.