Chương 35: Khương Đông Đây Là Chuyện Anh Có Thể Làm
Bất Khai Tâm Đích Phì Quất
25/05/2023
Trời tối không lâu, Ôn Kha vội vàng từ khách sạn đi xuống.
Vẻ mặt cô hoảng hốt, một tay chống lên vách tường, huyệt thái dương sinh đau liên tục giật giật, cố gắng chống đỡ đi tới bãi đỗ xe của khách sạn.
Hách Văn Vũ không hề thương hương tiếc ngọc, từ khi Ôn Kha trần trụi cơ thể quỳ dưới chân anh ta, người đàn ông này đã coi cô như công cụ phát tiết dục vọng. Ôn Kha cảm nhận được tầng da đầu bị xé rách, một tay anh ta nắm lấy tóc cô, đẩy mạnh eo, côn thịt có mùi rất nồng, hung mãnh mà không lưu tình va chạm trong miệng cô.
Sau đó Ngụy Tử Thiên mua rất nhiều đồ ăn đi lên, Hách Văn Vũ cho côn thịt vào quần, kéo khóa kéo, giống như không làm bất cứ chuyện gì với Ôn Kha. Ngụy Tử Thiên nghe Ôn Kha ở trong phòng tắm nôn khan, nhíu mày nói một câu.
“Xong việc thì cút đi, đừng ảnh hưởng tới ông đây ăn.”
Cô không đòi tiền, trước khi quỳ xuống khẩu giao giúp Hách Văn Vũ đã nói, sợ Thẩm Đồ tìm cô gây phiền phức, Hách Văn Vũ nói chuyện lập lờ nước đôi, chỉ ừm vài tiếng, Ôn Kha không biết anh ta có để chuyện này trong lòng hay không. Mà cô và Ngụy Tử Thiên xem như thanh toán xong, người đàn ông hứa sau này không tìm cô gây phiền phức nữa.
Bên ngoài gió khá to, chiêc xe minibus của anh Đông để trong góc không chú ý lắm, không có dây giày đi đường không tiện, Ôn Kha thong thả di chuyển qua. Khi anh Đông vùi đầu bật lửa thì đoạt lấy bật lửa của người đàn ông ném lên đất, tát hai cái qua.
Cảm xúc của Ôn Kha rất kích động, chất vấn anh Đông, không phải là cô gửi tin nhắn đi lên tìm cô sao. Gió to thổi loạn áo khoác của anh Đông, anh ta ngồi xổm nhặt bật lửa, nhưng bị Ôn Kha đá một cái tới cống thoát nước. Cảm xúc của người đàn ông chậm rãi bùng nổ, anh ta ném thuốc, đứng dậy túm cổ Ôn Kha, xoay người đè lên cửa xe.
“Cô lại đánh tôi một cái thử xem, nào, đánh đi.”
“Tính tình lớn lắm đấy, ông đây tới đón cô còn không vừa ý.”
Anh Đông là người trông sân sãi ở quán bar, các mặt lộ vẻ hung ác, Ôn Kha không sợ, cô giống như bị buộc tới đỏ mắt, cảm thấy hít thở không thông thì giơ chân đá anh Đông. Người đàn ông bị đau sắc mặt thay đổi, cô há miệng thở, xoay người vô số quả đấm không có kết cấu đánh lên phần lưng anh ta.
“Khương Đông, anh không phải là người, Khương Đông anh là cái thá gì.”
“Xe dừng, người hút thuốc, Khương Đông đây là chuyện anh có thể làm ư?”
Vẻ mặt cô hoảng hốt, một tay chống lên vách tường, huyệt thái dương sinh đau liên tục giật giật, cố gắng chống đỡ đi tới bãi đỗ xe của khách sạn.
Hách Văn Vũ không hề thương hương tiếc ngọc, từ khi Ôn Kha trần trụi cơ thể quỳ dưới chân anh ta, người đàn ông này đã coi cô như công cụ phát tiết dục vọng. Ôn Kha cảm nhận được tầng da đầu bị xé rách, một tay anh ta nắm lấy tóc cô, đẩy mạnh eo, côn thịt có mùi rất nồng, hung mãnh mà không lưu tình va chạm trong miệng cô.
Sau đó Ngụy Tử Thiên mua rất nhiều đồ ăn đi lên, Hách Văn Vũ cho côn thịt vào quần, kéo khóa kéo, giống như không làm bất cứ chuyện gì với Ôn Kha. Ngụy Tử Thiên nghe Ôn Kha ở trong phòng tắm nôn khan, nhíu mày nói một câu.
“Xong việc thì cút đi, đừng ảnh hưởng tới ông đây ăn.”
Cô không đòi tiền, trước khi quỳ xuống khẩu giao giúp Hách Văn Vũ đã nói, sợ Thẩm Đồ tìm cô gây phiền phức, Hách Văn Vũ nói chuyện lập lờ nước đôi, chỉ ừm vài tiếng, Ôn Kha không biết anh ta có để chuyện này trong lòng hay không. Mà cô và Ngụy Tử Thiên xem như thanh toán xong, người đàn ông hứa sau này không tìm cô gây phiền phức nữa.
Bên ngoài gió khá to, chiêc xe minibus của anh Đông để trong góc không chú ý lắm, không có dây giày đi đường không tiện, Ôn Kha thong thả di chuyển qua. Khi anh Đông vùi đầu bật lửa thì đoạt lấy bật lửa của người đàn ông ném lên đất, tát hai cái qua.
Cảm xúc của Ôn Kha rất kích động, chất vấn anh Đông, không phải là cô gửi tin nhắn đi lên tìm cô sao. Gió to thổi loạn áo khoác của anh Đông, anh ta ngồi xổm nhặt bật lửa, nhưng bị Ôn Kha đá một cái tới cống thoát nước. Cảm xúc của người đàn ông chậm rãi bùng nổ, anh ta ném thuốc, đứng dậy túm cổ Ôn Kha, xoay người đè lên cửa xe.
“Cô lại đánh tôi một cái thử xem, nào, đánh đi.”
“Tính tình lớn lắm đấy, ông đây tới đón cô còn không vừa ý.”
Anh Đông là người trông sân sãi ở quán bar, các mặt lộ vẻ hung ác, Ôn Kha không sợ, cô giống như bị buộc tới đỏ mắt, cảm thấy hít thở không thông thì giơ chân đá anh Đông. Người đàn ông bị đau sắc mặt thay đổi, cô há miệng thở, xoay người vô số quả đấm không có kết cấu đánh lên phần lưng anh ta.
“Khương Đông, anh không phải là người, Khương Đông anh là cái thá gì.”
“Xe dừng, người hút thuốc, Khương Đông đây là chuyện anh có thể làm ư?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.