Chương 28: Ôn Kha Bảo Vệ Vương Á, Đồng Ý Yêu Cầu Của Ngụy Tử Thiên 3
Bất Khai Tâm Đích Phì Quất
18/05/2023
“Tôi đảm bảo với cô, tuy là đảm bảo bằng miệng, nhưng tôi càng đau lòng phụ nữ hơn anh Ngụy.”
“Yên tâm đi, không khai cô ra ngoài.”
Hách Văn Vũ coi như là người giữ chữ tín, anh ta và Ôn Kha không có thù, không cần thiết làm khó người khác như thế. Người đàn ông nhìn kỹ Ôn Kha từ trên xuống dưới, béo thì béo, trái lại dáng người rất cân xứng. Mò mẫm lên có lẽ xúc cảm không tệ, nhưng mà kỹ nữ hạ đẳng anh ta vẫn để ý vấn đề sạch sẽ hay không, không chút ý nghĩ muốn động vào Ôn Kha.
“Đi đi, dạy một tiết cho Thẩm Đồ.”
Ngụy Tử Thiên hừ một tiếng, cất điện thoại xong thì ngồi lên ghế sô pha, uống nửa ngụm nước, vui cười nói với Hách Văn Vũ.
“Mới chộp được dưới háng thầy nhà tôi, còn chưa tắm rửa, lúc này trong tiểu huyệt còn hàm chứa tinh dịch.”
“Thẩm Đồ, kêu lớn tiếng chút, kêu lợi hại chút, cho đám fan của anh nhìn xem côn thịt nhỏ của anh bị kỹ nữ cưỡng gian!”
Ngụy Tử Thiên ầm ĩ mấy câu, Thẩm Đồ bị trói trên giường ngay cả cơ bắp hai tay đều căng cứng, nhìn Ôn Kha càng ngày càng lại gần, lớn tiếng mắng chửi.
“Nếu ông đây có thể ra ngoài, sẽ giết chết tên Hách Văn Vũ thối tha đần độn!”
“Mẹ kiếp!”
“Cút, đừng tới đây! Cô dám động vào tôi thử xem!”
Cả người Thẩm Đồ đều căng cứng, tức giận trừng Ôn Kha. Cho dù anh ta nhục mạ thế nào Ôn Kha vẫn bình tĩnh cởi áo khoác đồng phục bò lên giường, người phụ nữ sải bước tới gần, trông hơi nặng nề, cô cúi thấp đầu, không dám tìn Thẩm Đồ.
“Rất xin lỗi.”
“Tôi sẽ cố gắng khiến cậu thoải mái một chút.”
…
Tuy Thẩm Đồ xuất đạo mới mấy năm, nhưng trong nhà coi như là thế gia văn nhân, tiểu thiếu gia không nhiễm thế tục. Ông nội là lão tiên sinh tiếng tăm lừng lẫy trong giới thư pháp, cha là hiệu trưởng của trường đại học nổi tiếng, mẹ vui vẻ nghiên cứu cổ điển, thường xuyên ở nước ngoài tổ chức hội âm nhạc lớn nhỏ, lấy được không ít giải thưởng.
Từ nhỏ Thẩm Đồ đã được giáo dục phải theo con đường của cha mẹ, nhưng anh ta vẫn luôn muốn đi theo tiêu chuẩn “đàn ông vô câu vô thúc mới là đàn ông đích thực”. Vì theo đuổi con đường làm ngôi sao đã đoạn tuyệt với trong nhà, có lẽ chỉ có đứa trẻ thời kỳ phản nghịch mới làm được.
Mà làm minh tinh có quá nhiều câu thúc, quản nghiêm nhất chính là côn thịt dưới người. Anh ta tròn 19 tuổi, nhục dục không chỗ phát tiết, nhìn trúng bạn gái của Hách Văn Vũ, vừa vặn người ta cũng không ngừng ám chỉ, cho nên thao một lần.
Mấy hôm trước anh ta còn ôm bạn gái người ta thao trong xe bảo mẫu, người phụ nữ kia vừa dâm đãng vừa hăng hái, lắc mông nói muốn đội nón xanh cho Hách Văn Vũ, nói là chó cái nhỏ của anh ta, mỗi ngày đều cho anh ta chơi. Kết quả báo ứng tới.
“Yên tâm đi, không khai cô ra ngoài.”
Hách Văn Vũ coi như là người giữ chữ tín, anh ta và Ôn Kha không có thù, không cần thiết làm khó người khác như thế. Người đàn ông nhìn kỹ Ôn Kha từ trên xuống dưới, béo thì béo, trái lại dáng người rất cân xứng. Mò mẫm lên có lẽ xúc cảm không tệ, nhưng mà kỹ nữ hạ đẳng anh ta vẫn để ý vấn đề sạch sẽ hay không, không chút ý nghĩ muốn động vào Ôn Kha.
“Đi đi, dạy một tiết cho Thẩm Đồ.”
Ngụy Tử Thiên hừ một tiếng, cất điện thoại xong thì ngồi lên ghế sô pha, uống nửa ngụm nước, vui cười nói với Hách Văn Vũ.
“Mới chộp được dưới háng thầy nhà tôi, còn chưa tắm rửa, lúc này trong tiểu huyệt còn hàm chứa tinh dịch.”
“Thẩm Đồ, kêu lớn tiếng chút, kêu lợi hại chút, cho đám fan của anh nhìn xem côn thịt nhỏ của anh bị kỹ nữ cưỡng gian!”
Ngụy Tử Thiên ầm ĩ mấy câu, Thẩm Đồ bị trói trên giường ngay cả cơ bắp hai tay đều căng cứng, nhìn Ôn Kha càng ngày càng lại gần, lớn tiếng mắng chửi.
“Nếu ông đây có thể ra ngoài, sẽ giết chết tên Hách Văn Vũ thối tha đần độn!”
“Mẹ kiếp!”
“Cút, đừng tới đây! Cô dám động vào tôi thử xem!”
Cả người Thẩm Đồ đều căng cứng, tức giận trừng Ôn Kha. Cho dù anh ta nhục mạ thế nào Ôn Kha vẫn bình tĩnh cởi áo khoác đồng phục bò lên giường, người phụ nữ sải bước tới gần, trông hơi nặng nề, cô cúi thấp đầu, không dám tìn Thẩm Đồ.
“Rất xin lỗi.”
“Tôi sẽ cố gắng khiến cậu thoải mái một chút.”
…
Tuy Thẩm Đồ xuất đạo mới mấy năm, nhưng trong nhà coi như là thế gia văn nhân, tiểu thiếu gia không nhiễm thế tục. Ông nội là lão tiên sinh tiếng tăm lừng lẫy trong giới thư pháp, cha là hiệu trưởng của trường đại học nổi tiếng, mẹ vui vẻ nghiên cứu cổ điển, thường xuyên ở nước ngoài tổ chức hội âm nhạc lớn nhỏ, lấy được không ít giải thưởng.
Từ nhỏ Thẩm Đồ đã được giáo dục phải theo con đường của cha mẹ, nhưng anh ta vẫn luôn muốn đi theo tiêu chuẩn “đàn ông vô câu vô thúc mới là đàn ông đích thực”. Vì theo đuổi con đường làm ngôi sao đã đoạn tuyệt với trong nhà, có lẽ chỉ có đứa trẻ thời kỳ phản nghịch mới làm được.
Mà làm minh tinh có quá nhiều câu thúc, quản nghiêm nhất chính là côn thịt dưới người. Anh ta tròn 19 tuổi, nhục dục không chỗ phát tiết, nhìn trúng bạn gái của Hách Văn Vũ, vừa vặn người ta cũng không ngừng ám chỉ, cho nên thao một lần.
Mấy hôm trước anh ta còn ôm bạn gái người ta thao trong xe bảo mẫu, người phụ nữ kia vừa dâm đãng vừa hăng hái, lắc mông nói muốn đội nón xanh cho Hách Văn Vũ, nói là chó cái nhỏ của anh ta, mỗi ngày đều cho anh ta chơi. Kết quả báo ứng tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.