Ký Sự Thăng Cấp Của Thần Tượng Công Chúng Ở Thập Niên 60
Chương 15:
Lộc Tử Thảo
24/04/2022
Nhị Hổ cảm thấy anh Đới của cậu ta da mặt cũng quá dày rồi, còn tự đem mình so sánh Phan An cơ đấy!
“Hơn nữa, mọi người biết Hán Cao Tổ Lưu Bang trên người còn có đặc điểm kỳ dị đặc thù gì không?” Đới Dự vẻ mặt thần bí nói, “Trong “Sử ký Cao Tổ bản kỷ” có ghi lại: Cao Tổ làm người, sống mũi cao mà mặt rồng, mỹ cần râu, tả cổ có 72 hắc tử.”
Ngoại trừ Triệu Học Quân, những người khác đang ngồi trên bàn đều bị những lời văn vẻ này của anh làm cho sửng sốt không thôi.
“Biết cái gì gọi là ‘tả cổ có 72 hắc tử’ không?”
Cả đám thất học đều cùng nhau lắc đầu.
Đới Dự vỗ bàn một cái, giống như giáo viên cấp ba mà lên giọng: “Đã kêu bọn mày ngày thường đọc sách đọc báo nhiều một chút mà không đứa nào nghe cả! ‘tả cổ có 72 hắc tử’ chính là tả trên mông có 72 nốt ruồi đen đấy!”
Triệu Học Quân: “…”
Không có văn hóa thật là đáng sợ.
Nào ngờ sau khi Phương Kiều nghe Đới Dự nói xong thì cười ha ha, lau nước mắt sinh lý vì cười mà chảy ra ở khóe mắt rồi nói: "Thế Cao Tổ kia chẳng phải là có một cái mông như cái mặt rỗ à!"
Đới Dự thấy mình đã trải đệm được kha khá rồi, sự chú ý của thực khách mấy bàn kia cũng đều bị hấp dẫn qua bàn này nên anh cũng không dây dưa kéo dài nữa.
“Mày thì biết cái gì! Đó là chỗ kỳ dị của vương hầu khanh tướng! Nếu không sao vừa rồi tao lại nói Triệu lão ca đây là người có khí vận lớn chứ!” Đới Dự lúc này coi như cháy nhà ra mặt chuột, nói thẳng: “Nghe nói trên mông trái của Triệu lão ca có cái bớt hình thằn lằn xanh, bọn mày nói xem, đây không phải là ứng với cái bớt của Cao Tổ sao!”
“Phụt…”
“Khụ khụ…”
Tiếng sặc rượu, ho khan liên tiếp vang lên.
Mặt Triệu Học Quân cũng xanh mét luôn rồi.
Triệu Học Quân định nói 72 nốt ruồi đen của Lưu Bang rõ ràng là nằm bên trái trên đùi, lại càng muốn hỏi Đới Dự tại sao biết trên mông trái của hắn có bớt!
Cơ mà, cái bớt trên mông trái của hắn rõ ràng là một con rồng xanh nhỏ!
“Đới Dự, cậu đừng có nói bậy bạ, ai lại xem thằn lằn như là khí vận lớn hả?” Một ông chú trung niên đen gầy ở bàn bên cạnh cười nói.
“Hài âm của thằn lằn chính là ‘che chở’ còn gì!”
Đới Dự cứ như là không nhìn thấy khuôn mặt đã sầm lại của Triệu Học Quân, nắm lấy hắn tay quơ quơ, vẻ mặt đầy cảm khái mà nói: "Không thì, vì sao tôi và Triệu lão ca đều lớn lên tuấn tú lịch sự, nhưng Triệu lão ca chính là sinh viên Tỉnh Đại, mà tôi chỉ là thằng lưu manh hả, chính là vì thiếu một cái bớt trên mông này đấy!"
Mày thiếu không phải là cái bớt, cái mày thiếu chính là tâm nhãn kìa!
Triệu Học Quân dùng sức rút tay ra. Hắn quả thật không muốn tiếp tục dây dưa với cái bọn vô văn hóa, vô cớ gây rối này nữa.
Triệu Học Quân sửa đúng mà nói: “Tả cổ có 72 hắc tử, ý là nói trên chân trái có 72 cái nốt ruồi đen, không phải tả trên mông!”
Lại tiếp tục truy vấn: “Cậu làm sao biết được trên mông tôi có bớt?” Ngoại trừ người trong nhà hắn ra thì hẳn là không ai biết mới phải.
Mọi người nghe xong đã nổi máu bà tám, chao ôi, trên mông công tử nhà giám đốc nhà máy quả thật là có cái bớt đó!
Thế là ai ai cũng sôi nổi vểnh tai lên tiếp tục hóng hớt…
Đới Dự ngượng ngùng mà sờ sờ mũi: “Ha ha, tôi đây coi như là đọc sách không tinh mà gặp phải thiệt thòi rồi.”
Chỉ là ánh mắt lại rời khỏi Triệu Học Quân, như có như không mà rơi xuống trên người Hứa Tình.
Đôi mắt nhỏ của anh hết ngó lại liếc, muốn khiến người ta không chú ý đến cũng khó.
Hứa Tình bị Đới Dự chọc cho tức giận đến đỏ cả mặt, Triệu Học Quân hỏi anh làm sao mà biết, anh cứ nhìn tôi làm gì?
Cũng đâu phải là tôi nói cho anh!
Sự hoài nghi của Triệu Học Quân chuyển hướng qua Hứa Tình, thấy cô ta sắc mặt phiếm hồng, cùng Đới Dự mắt đi mày lại, trong lòng không khỏi trầm xuống.
Ngoại trừ cha mẹ người nhà, nếu nói còn có ai biết được đặc thù nơi riêng tư của hắn, cũng chỉ còn có Hứa Tình và Tô Tiểu Uyển mà thôi.
Tô Tiểu Uyển giấu còn không kịp, làm sao có thể cùng vị hôn phu của cô bàn luận đề tài này được.
Vậy thì chỉ còn lại Hứa Tình…
Đới Dự có một khuôn mặt mà phụ nữ tuổi nào cũng thích, vừa rồi lại còn giúp Hứa Tình lấy ghế, lại còn gọi cả nước có ga cho cô ta.
Sự nghi ngờ trong lòng Triệu Học Quân trùng trùng điệp điệp dấy lên không dứt.
Cứ nghĩ đến chuyện Hứa Tình có khả năng phản bội lại mình, hắn rốt cuộc vẫn không thể chịu đựng được nữa.
Triệu Học Quân vội vàng đứng dậy, không màng tới Đới Dự đang thành khẩn giữ lại, chỉ lấy cớ còn có chuyện quan trọng phải làm, đẩy Hứa Tình đang túm lấy góc tay áo của hắn ra, rời chỗ mà đi.
“Hơn nữa, mọi người biết Hán Cao Tổ Lưu Bang trên người còn có đặc điểm kỳ dị đặc thù gì không?” Đới Dự vẻ mặt thần bí nói, “Trong “Sử ký Cao Tổ bản kỷ” có ghi lại: Cao Tổ làm người, sống mũi cao mà mặt rồng, mỹ cần râu, tả cổ có 72 hắc tử.”
Ngoại trừ Triệu Học Quân, những người khác đang ngồi trên bàn đều bị những lời văn vẻ này của anh làm cho sửng sốt không thôi.
“Biết cái gì gọi là ‘tả cổ có 72 hắc tử’ không?”
Cả đám thất học đều cùng nhau lắc đầu.
Đới Dự vỗ bàn một cái, giống như giáo viên cấp ba mà lên giọng: “Đã kêu bọn mày ngày thường đọc sách đọc báo nhiều một chút mà không đứa nào nghe cả! ‘tả cổ có 72 hắc tử’ chính là tả trên mông có 72 nốt ruồi đen đấy!”
Triệu Học Quân: “…”
Không có văn hóa thật là đáng sợ.
Nào ngờ sau khi Phương Kiều nghe Đới Dự nói xong thì cười ha ha, lau nước mắt sinh lý vì cười mà chảy ra ở khóe mắt rồi nói: "Thế Cao Tổ kia chẳng phải là có một cái mông như cái mặt rỗ à!"
Đới Dự thấy mình đã trải đệm được kha khá rồi, sự chú ý của thực khách mấy bàn kia cũng đều bị hấp dẫn qua bàn này nên anh cũng không dây dưa kéo dài nữa.
“Mày thì biết cái gì! Đó là chỗ kỳ dị của vương hầu khanh tướng! Nếu không sao vừa rồi tao lại nói Triệu lão ca đây là người có khí vận lớn chứ!” Đới Dự lúc này coi như cháy nhà ra mặt chuột, nói thẳng: “Nghe nói trên mông trái của Triệu lão ca có cái bớt hình thằn lằn xanh, bọn mày nói xem, đây không phải là ứng với cái bớt của Cao Tổ sao!”
“Phụt…”
“Khụ khụ…”
Tiếng sặc rượu, ho khan liên tiếp vang lên.
Mặt Triệu Học Quân cũng xanh mét luôn rồi.
Triệu Học Quân định nói 72 nốt ruồi đen của Lưu Bang rõ ràng là nằm bên trái trên đùi, lại càng muốn hỏi Đới Dự tại sao biết trên mông trái của hắn có bớt!
Cơ mà, cái bớt trên mông trái của hắn rõ ràng là một con rồng xanh nhỏ!
“Đới Dự, cậu đừng có nói bậy bạ, ai lại xem thằn lằn như là khí vận lớn hả?” Một ông chú trung niên đen gầy ở bàn bên cạnh cười nói.
“Hài âm của thằn lằn chính là ‘che chở’ còn gì!”
Đới Dự cứ như là không nhìn thấy khuôn mặt đã sầm lại của Triệu Học Quân, nắm lấy hắn tay quơ quơ, vẻ mặt đầy cảm khái mà nói: "Không thì, vì sao tôi và Triệu lão ca đều lớn lên tuấn tú lịch sự, nhưng Triệu lão ca chính là sinh viên Tỉnh Đại, mà tôi chỉ là thằng lưu manh hả, chính là vì thiếu một cái bớt trên mông này đấy!"
Mày thiếu không phải là cái bớt, cái mày thiếu chính là tâm nhãn kìa!
Triệu Học Quân dùng sức rút tay ra. Hắn quả thật không muốn tiếp tục dây dưa với cái bọn vô văn hóa, vô cớ gây rối này nữa.
Triệu Học Quân sửa đúng mà nói: “Tả cổ có 72 hắc tử, ý là nói trên chân trái có 72 cái nốt ruồi đen, không phải tả trên mông!”
Lại tiếp tục truy vấn: “Cậu làm sao biết được trên mông tôi có bớt?” Ngoại trừ người trong nhà hắn ra thì hẳn là không ai biết mới phải.
Mọi người nghe xong đã nổi máu bà tám, chao ôi, trên mông công tử nhà giám đốc nhà máy quả thật là có cái bớt đó!
Thế là ai ai cũng sôi nổi vểnh tai lên tiếp tục hóng hớt…
Đới Dự ngượng ngùng mà sờ sờ mũi: “Ha ha, tôi đây coi như là đọc sách không tinh mà gặp phải thiệt thòi rồi.”
Chỉ là ánh mắt lại rời khỏi Triệu Học Quân, như có như không mà rơi xuống trên người Hứa Tình.
Đôi mắt nhỏ của anh hết ngó lại liếc, muốn khiến người ta không chú ý đến cũng khó.
Hứa Tình bị Đới Dự chọc cho tức giận đến đỏ cả mặt, Triệu Học Quân hỏi anh làm sao mà biết, anh cứ nhìn tôi làm gì?
Cũng đâu phải là tôi nói cho anh!
Sự hoài nghi của Triệu Học Quân chuyển hướng qua Hứa Tình, thấy cô ta sắc mặt phiếm hồng, cùng Đới Dự mắt đi mày lại, trong lòng không khỏi trầm xuống.
Ngoại trừ cha mẹ người nhà, nếu nói còn có ai biết được đặc thù nơi riêng tư của hắn, cũng chỉ còn có Hứa Tình và Tô Tiểu Uyển mà thôi.
Tô Tiểu Uyển giấu còn không kịp, làm sao có thể cùng vị hôn phu của cô bàn luận đề tài này được.
Vậy thì chỉ còn lại Hứa Tình…
Đới Dự có một khuôn mặt mà phụ nữ tuổi nào cũng thích, vừa rồi lại còn giúp Hứa Tình lấy ghế, lại còn gọi cả nước có ga cho cô ta.
Sự nghi ngờ trong lòng Triệu Học Quân trùng trùng điệp điệp dấy lên không dứt.
Cứ nghĩ đến chuyện Hứa Tình có khả năng phản bội lại mình, hắn rốt cuộc vẫn không thể chịu đựng được nữa.
Triệu Học Quân vội vàng đứng dậy, không màng tới Đới Dự đang thành khẩn giữ lại, chỉ lấy cớ còn có chuyện quan trọng phải làm, đẩy Hứa Tình đang túm lấy góc tay áo của hắn ra, rời chỗ mà đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.