Ký Sự Thăng Cấp Của Thần Tượng Công Chúng Ở Thập Niên 60

Chương 47:

Lộc Tử Thảo

02/05/2022

Từ khi bước vào cửa, cô đã rất lo lắng.

Nếu như hiện tại ngả bài với Đới Dự, sau này sinh hoạt phí phải làm sao bây giờ? Trong nhà là chắc chắn không trông cậy được rồi.

Cô cũng không muốn vươn tay đòi tiền Triệu Học Quân chút nào. Trong lòng Triệu Học Quân, cô vẫn luôn là một cô gái tự lập tự cường.

Còn một chuyện nữa cũng khiến cho cô lo lắng là, lỡ như tên lưu manh Đới Dự này dây dưa không muốn chia tay, lại gây phiền phức cho còn thì cô phải làm sao giờ?

"Con trai của giám đốc Triệu, vẻ ngoài không tồi, lại còn là sinh viên nữa chứ. Chỉ là đáng tiếc, tôi nghe nói trên mông cậu ta có một vết bớt con cóc." Chị dâu Đới nháy mắt ra hiệu, nói: "Mọi người nói xem, buổi tối cởi quần lên giường mà nhìn thấy một con cóc lớn như vậy trên mông, thật sự là…”

Đới Dự bị nghẹn, cơm sặc nơi khí quản, ho dữ dội một trận.

Làm sao mà tin đồn truyền ra lại có thể thay đổi nội dung hoàn toàn thế kia? Trên mông Triệu Học Quân có con cóc cũng đâu phải là lời anh nói!

"Lại nói nhảm gì đó, ở đây còn có con nít!" Đới Vinh lên tiếng quở trách vợ mình.

Vẻ mặt Đới Dự cực kỳ cổ quái: "Chị dâu, chị nghe nhầm rồi, sao em lại nghe nói..."

Tô Tiểu Uyển vừa định thần lại thì đã nhịn không được nhanh miệng trả lời mất rồi: "Đúng vậy, rõ ràng là một con rồng xanh nhỏ."

"Sao tôi lại nghe nói là một con thằn lằn nhỉ?" Đới Dự cắt ngang lời Tô Tiểu Uyển xong thì cười như không cười nhìn cô.

Tiếp theo đó, trên bàn cơm là một bầu không khí có chút quỷ dị. Chị dâu Đới còn định buồn dưa với cả nhà về chuyện của Triệu Học Quân, nhưng ba người Đới Dự, mẹ Đới và Tô Tiểu Uyển lại đều không nói gì.



Tô Tiểu Uyển cúi đầu ăn cơm trong bát, chịu đựng đến sau khi bữa cơm kết thúc, cuối cùng mới có thể hạ quyết tâm, nhìn thẳng vào Đới Dự rồi nói: "Ra ngoài đi dạo một chút, em có lời muốn nói với anh!"

Đới Dự gật đầu, vào phòng cầm lấy một cái sổ nhỏ rồi đi ra ngoài.

Hai người đều biết kế tiếp mình sẽ nói những gì nên cũng ăn ý, không đi đâu xa. Họ dừng lại dưới một gốc cây đa to cách xa tiểu viện nhà họ Đới.

"Hôm nay có phải anh đã thấy..." Tô Tiểu Uyển lưỡng lự tìm từ, nói cho cùng thì cô cũng là con gái, vẫn cảm thấy xấu hổ trong lòng.

Sự kiên nhẫn của Đới Dự là có hạn, thấy cô ấp úng mãi, không thể nói ra trọng điểm thì dứt khoát lấy cuốn sổ ghi đầy chữ từ trong túi quần ra đưa cho cô.

Tô Tiểu Uyển ngầm liếc anh một cái, do dự rồi đưa tay nhận lấy. Vừa mở cuốn sổ ra, nhìn thấy nội dung trong đó thì cô cắn chặt môi, thần sắc vi diệu.

Đới Dự châm một điếu thuốc, ánh mắt hờ hững quay mặt đi nơi khác.

“Anh có ý gì?" Tô Tiểu Uyển biết rõ còn cố hỏi.

"Cô là người thông mình, vậy nên đừng lòng vòng nữa." Đới Dự nhả ra một hơi thuốc, "Tôi lười phải nói chuyện tình cảm với cô lắm. Tính toán hết sổ sách ghi trên đó, chúng ta coi như là thanh toán xong."

“Anh đừng tạt nước bẩn lên người tôi, tôi trong sạch!” Tô Tiểu Uyển cố gắng nói vài câu ngụy biện để gạt đi sự xấu hổ của mình.

"Đã đến nước này rồi, cô đừng mạnh miệng nữa đi! Giường cũng đã lên, trên mông người ta có cái bớt gì đều rõ như lòng bàn tay, cô còn có thể trong sạch đến đâu nào?" Đới Dự ngậm điếu thuốc, bĩu môi.



"Sao anh lại nói chuyện thô tục như vậy!"

"Thô tục so ra vẫn còn hơn thấp kém nhiều. Hai ta đến cả miệng còn chưa hôn qua đâu đấy! Cô cùng ai lên giường thì tìm người đó mà đòi sinh hoạt phí đi!”

Tô Tiểu Uyển bị anh mở miệng đóng miệng đều là một tiếng "lên giường" làm cho xấu hổ không thôi, giận dữ muốn chết. Mặt cô đỏ lên, tưởng chừng có thể nhỏ ra máu luôn rồi.

Sợ anh còn nói ra những lời khó nghe hơn nữa, Tô Tiểu Uyển im lặng cúi đầu lật xem chi tiết ghi trên sổ sách.

Nhìn qua thì cũng không có vấn đề gì, nhưng cuối cùng tổng cộng lại đến hơn 800 tệ!

“Sao lại nhiều như vậy! Anh có phải là làm giả sổ sách lừa tôi không?" Tô Tiểu Uyển ném lại cuốn sổ lên người Đới Dự.

Con bé này cũng khó lừa thật...

Không sai, Đới Dự quả thật đã làm giả sổ sách.

Anh xuyên qua đến đây cũng chưa được mấy ngày, vậy nên dựa theo ký ức của nguyên thân, Đời Dự đã viết đại khái một danh sách chi tiêu trong vòng hai năm lên cuốn sổ nhỏ này.

Trên danh sách, những gì chi tiêu trong năm nay ghi lại là thật, nhưng các khoản chi năm ngoái đều là do anh ghi bừa. Chuyện đã lâu như vậy rồi, ai còn nhớ rõ chứ...

Thực ra anh cảm thấy việc đòi lại tiền đã chi cho người yêu cũ sau khi chia tay cũng không hay ho gì. Nhưng hoàn cảnh của bọn họ khá đặc biệt, khi nguyên thân mua đồ cho Tô Tiểu Uyển thì không chỉ tiêu tiền của mình mà còn có cả phần tiền cướp đoạt, “hút máu” từ ba mẹ, anh cả chị dâu nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ký Sự Thăng Cấp Của Thần Tượng Công Chúng Ở Thập Niên 60

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook