Quyển 9 - Chương 1: ĐẠI MỘNG SƠ TỈNH
Tiêu Tiềm
01/10/2013
Tần Tiểu Thiên tỉnh lại mới biết được, tự mình không ngờ lại ngủ hai năm.
Chung quanh hoàn toàn yên tĩnh, trên mặt đất, trên giường tích đầy tro bụi, Tần Tiểu Thiên phát hiện không có bất luận kẻ nào, nói cách khác, hắn không phải bị người đánh thức, mà là tự mình bừng tỉnh.
Hết thảy trong mộng cảnh mang cho hắn rung động thật lớn, chỉ cảm thấy trong đầu óc một mảnh hỗn loạn, qua một hồi lâu hắn mới bình tĩnh trở lại, bắt đầu nhớ lại những kinh nghiệm trong mộng cảnh.
Sư tôn của Tần Tiểu Thiên, sư tổ đều là tồn tại lợi hại nhất trong một giới, tuy nhiên trong mộng cảnh, hắn lại nhìn thấy cổ thần càng thêm lợi hại, bản lãnh chỉ cần nhấc tay giở chân là có thể hủy trời diệt đất làm kẻ khác rung động.
Đó chính là thực lực, mà hắn cho tới bây giờ chưa từng gặp qua siêu cấp thực lực, không cách nào dùng hai chữ hâm mộ biểu đạt cảm giác trong lòng, mà tự mình muốn có được lực lượng đạt tới trình độ này, cơ hồ có thể nói là si tâm vọng tưởng.
Cảnh mộng này thập phần rõ ràng, hết thảy những kinh nghiệm trong mộng cảnh giống như chuyện đã xảy ra ngày hôm qua.
Thủ đoạn của cổ thần vận dụng lực lượng và điều động lực lượng, bất khả tư nghị chính là Tần Tiểu Thiên có thể thể ngộ được cách vận dụng năng lượng trong cơ thể của cổ thần hoàn toàn khác hẳn với loài người, trong cơ thể cổ thần có một vũ trụ khác, lúc đang vận dụng lực lượng, có thể từ trong vũ trụ trong cơ thể lấy ra năng lượng vô cùng vô tận.
Ngẫm nghĩ chỉ chốc lát, Tần Tiểu Thiên hốt nhiên nghĩ đến: " Má ơi, trong cơ thể có một vũ trụ khác, vậy còn là người sao?" Hắn chuyển niệm lại nghĩ: " Ta hình như bây giờ cũng không phải là người, ***, ta bây giờ là linh hồn kết thể, xem như...xem như là đồ vật gì? Không đúng, linh hồn kết thể, dựa theo công pháp tu luyện của Tập Bắc Phong, chỉ cần qua hơn mười năm thời gian, có thể tu thành tiên thể chân chính thực sự, nhưng so sánh với thân thể của cổ thần, quả thật không đáng giá nhắc tới a..."
Tần Tiểu Thiên cẩn thận hồi tưởng cách vận chuyển lực lượng của cổ thần, nếu hắn muốn học tập pháp môn tu luyện của cổ thần, thì trước hết phải hình dung mô phỏng ra thân thể của cổ thần.
Nếu như lúc này hắn vẫn còn là linh hồn phụ thể, ý niệm đó trong đầu không thể nghi ngờ là si tâm vọng tưởng, nhưng bây giờ là thân thể do linh hồn ngưng luyện, còn chưa hoàn toàn cố định xuống tới, muốn thay đổi vẫn còn kịp.
Bất quá, Tần Tiểu Thiên luôn luôn cẩn thận, không dám tùy tiện thí nghiệm, dù sao ngủ lâu như vậy, thân thể cần phải hoạt động một chút, thuận tiện tìm Trình Kiến Côn hỏi một chút tình huống, không biết hắn đã tốt nghiệp trường học thám hiểm hay chưa.
Tần Tiểu Thiên hoạt động gân cốt, trong lúc vô tình phát hiện mình lại trưởng thành, bây giờ thân cao một trăm bảy mươi công phân, tựa như một người thanh niên hai mươi tuổi, trong lòng không khỏi cảm thán: " Cuối cùng cũng có chút bộ dáng của người lớn, hình tượng một đứa bé thật sự là làm người khó chịu."
Đi ra biệt thự, một lão nhân tóc bạc đón hỏi: " Ngươi là...Tần Tiểu Thiên thiếu gia?"
Tần Tiểu Thiên dừng chân, hỏi: " Lão nhân gia, ngươi có việc?"
Lão nhân từ trong túi móc ra một tinh thể ghi nhớ, nói: " Nga, ta là quản lý viên khu biệt thự, đây là Trình Kiến Côn tiên sinh để lại tín thơ cho ngươi"
Tần Tiểu Thiên nói: " Cảm ơn, xin hỏi hắn còn ở trường học hay không?" Tiếp nhận tinh thể, trong lòng hắn có chút vừa động, thầm nghĩ: " Không hay! Người này chẳng lẽ thừa dịp ta ngủ bỏ chạy mất?"
Lão nhân nói: " Trình Kiến Côn tiên sinh đã tốt nghiệp rời đi trường học, nga, được rồi, tô kim của biệt thự còn thiếu hai năm chưa trả, Trình Kiến Côn tiên sinh nói chờ ngài tính tiền."
" A? Người này!"
Tần Tiểu Thiên không phải vì chuyện tiền bạc, mà là trách cứ Trình Kiến Côn không đợi mình, nhịn không được mắng: " Mẹ kiếp, không phải chỉ ngủ lâu một chút thôi sao, vậy mà dám không đợi ta!"
Lão nhân không nói gì, trong tay cầm một vật nho nhỏ, cười cười chờ hắn trả lời.
Tần Tiểu Thiên đưa thẻ của mình qua, nói: " Bao nhiêu tiền? Ta trả." Bao nhiêu tiền cũng không sao cả, mặc kệ nói thế nào, hắn coi như là người có tiền.
" Bảy trăm ba mươi vạn!"
Tần Tiểu Thiên không nói gì, một ngày một vạn, nếu là trên địa cầu, giá tiền này mình tuyệt đối không trả nổi.
Hắn trở lại gian phòng, mở ra cơ khí, đem tinh thể ghi nhớ cắm vào trong, rất nhanh, bộ dáng cười hì hì của Trình Kiến Côn xuất hiện ở trước mặt.
" Hà, Tiểu Thiên, cuối cùng ngươi cũng thức dậy, a a, không biết ngươi sẽ ngủ bao lâu, ta và Mã Tu đánh cuộc...Ách, không nói cái này, chúng ta đợi ngươi hơn nửa năm, thấy ngươi vẫn một mực không tỉnh, cho nên đi trước, chúng ta muốn đi lịch lãm tại tinh cầu dành cho người tu chân cấp thấp..."
Đột nhiên bên cạnh toát ra một người, đó là Mã Tu, chỉ nghe hắn nói: " Tiệp Tinh, nhớ kỹ...chúng ta đi chính là Tiệp Tinh, hắc hắc, chỉ cần ngươi có thể được liên hợp hội phê chuẩn, có thể tới tìm chúng ta!"
Trình Kiến Côn đẩy Mã Tu đang tham gia náo nhiệt ra, tiếp tục nói: " Tiểu Thiên, nếu liên hợp hội không phê chuẩn, ngươi trở về nhà đi, đại ca đại tẩu nhất định sẽ hoan nghênh, nhưng thật ra đi ngoại tinh cũng không phải chuyện đùa, vẫn là ở trong nhà thoải mái, ân...cái này..." Lại nhìn thấy Mã Tu từ phía sau ló ra: " Hẹn gặp lại, Tiểu Thiên, có rảnh rỗi ta sẽ hướng ngươi thỉnh giáo, a a."
Lại nhìn thấy một đầu toát ra, đó là Lý Nguyên, nàng nói: " Tiểu Thiên, ta vẫn là một mực chờ đợi, nhưng hai vị này nhất định đòi đi..đừng trách ta, trở về sẽ tìm ngươi chơi đùa, hì hì."
Khách một tiếng, hình ảnh đã chấm dứt.
Tần Tiểu Thiên sửng sốt một hồi, không khỏi cười rộ lên.
Hắn nghe ra sự quan ái trong lời nói của ba người, bọn họ chỉ là không muốn mình cùng đi theo để mạo hiểm lịch lãm. Có lẽ bọn họ nghĩ ngoại tình quá nguy hiểm.
Nhưng đối với việc đi ra ngoại tinh, Tần Tiểu Thiên cũng không còn cảm thấy hứng thú, bây giờ hắn suy nghĩ chính là lý giải hết thảy từ trong mộng mang đến, những chuyện khác cũng không trọng yếu, hắn cần phải hiểu rõ tình huống trong người trước, sau đó tìm một chỗ ít người, lại ngủ say giải khai huyền bí của cổ thần hồn.
Huống chi Tần Tiểu Thiên còn có một việc chưa làm, trong lòng có chút phiền não: tin tức của Lý Cường không thể truyền ra, bây giờ hắn không có pháp lực, không cách nào khu động thông tin pháp bảo do sư bá bọn họ cấp cho.
Điểm này ngay cả Thanh Đế cũng không có nghĩ đến, cho nên Tần Tiểu Thiên phải tìm kiếm người trên mạng, đáng tiếc lần trước bị người đá ra khỏi phòng tiếp đãi mới trì hoãn tới bây giờ.
Suy nghĩ chốc lát, Tần Tiểu Thiên buông tha cho việc tìm liên hợp hội, bởi vì bây giờ mình không có một chút pháp lực, so sánh với người bình thường thì chỉ mạnh hơn một chút mà thôi.
Hắn biết rõ ở tu chân giới, không có thực lực thì không nói được gì, tựa như ở thế giới con người, một tên ăn mày muốn gặp một phú ông, nói cho hắn biết tin tức, đừng nói là nói chuyện với nhau, ngay cả gặp mặt cũng không thể.
Tiến vào trong mạng, Tần Tiểu Thiên phát hiện có hơn mười tin nhắn, đều là Tra Lý phát tới. Hắn mất tích gần ba năm, làm cho Tra Lý thiếu điều phát điên.
Tần Tiểu Thiên lập tức liên lạc, rất nhanh gặp mặt Tra Lý trong một không gian trên mạng.
Tần Tiểu Thiên giành nói: " Tra Lý, xin lỗi, trong khoảng thời gian này ta có chuyện, không có cách nào tiến vào mạng, cũng không cách nào sử dụng thông tấn khí, a a."
Tra Lý kinh nghi không chừng, nói: " Ngươi, ngươi là Tần Tiểu Thiên? Ách, cảm giác không giống a..." Hắn cười khổ nói: " Hàng năm mười khối thải tinh, lão bản, ngươi mất tích ba năm, ta, ta đã tìm một công việc khác."
Tần Tiểu Thiên cũng có đủ tiền, cũng không định tiếp tục bán tiên thạch, nói: " Cũng tốt, ngươi cứ lấy tiền bồi thường ở lần đầu tiên bán thải tinh đi, vậy là bao nhiêu tiền?"
Tra Lý nói: " Ba triệu bảy ngàn vạn..."
Tần Tiểu Thiên nói: " Ta bồi thường ngươi ba triệu bảy ngàn vạn, được không?"
Tra Lý bị dọa cho hoảng sợ.
Từ khi Tần Tiểu Thiên mất tích, hắn vẫn dùng tiền hoa hồng lần đầu tiên để bắt đầu buôn bán, thành lập một thương trường buôn bán nhỏ trên mạng, bây giờ sinh ý cũng không tệ lắm, lần này hắn gặp mặt Tần Tiểu Thiên, chủ yếu là muốn từ chức, không nghĩ tới Tần Tiểu Thiên lại chịu bồi thường một số tiền lớn như vậy.
Tra Lý kinh ngạc nói: " Vậy..." Trong lúc nhất thời lại khó mở miệng đưa ra thỉnh cầu từ chức.
Tần Tiểu Thiên hỏi: " Thế nào? Nếu là không hài lòng, ngươi có thể đưa ra yêu cầu của mình."
Tra Lý cười khổ nói: " Còn muốn ta làm đại lý viên hay sao? A a...ta cho ta..ta đã bị lão bản đuổi việc." Ba năm không có tin tức, lý do của hắn coi như không sai.
Tần Tiểu Thiên lập tức hiểu rõ ý tứ của hắn, nói: " Ân, cũng tốt, coi như ngươi tự động từ chức. Bất quá ta có một yêu cầu, sau này nếu ta cần bán thải tinh hoặc là đồ vật, tỷ như pháp bảo hay linh đan, ngươi có thể tạm thời nhận làm người đại lý hay không? Đương nhiên, phí dụng của đại lý viên vẫn là hai mươi phần trăm, mà lời bồi thường vừa rồi của ta vẫn hữu hiệu."
Tra Lý mừng rỡ vạn phần, không nghĩ tới Tần Tiểu Thiên lại rộng rãi như thế, hắn luôn miệng đáp ứng, trong lòng cảm kích không thôi, nói: " Cảm ơn lão bản, ta sẽ không khách khí nữa. Sau này có việc cứ phân phó, phí dụng của đại lý không cần cao như vậy, theo quy củ...ta thu mười phần trăm." Hắn rất vừa lòng với sự mua bán này.
Tần Tiểu Thiên lập tức chuyển khoản ra ngoài.
Tra Lý do dự một chút, nói: " Gần đây...nghe nói ngoại tinh không yên ổn, lão bản nếu đi ra ngoại tinh, tốt nhất nên tìm địa phương gần một chút, hoặc là không nên đi."
" Nga, xảy ra chuyện gì?"
Tra Lý lắc đầu nói: " Ta chẳng qua là mơ hồ nghe được lời đồn, không rõ ràng lắm phát sinh ra chuyện gì. A a, cẩn thận coi chừng một chút thì tốt hơn." Nói xong cáo từ rời đi.
Tần Tiểu Thiên cũng không để ý ngoại tinh xảy ra chuyện lớn gì, điều này không có quan hệ gì với hắn. Chuyện tìm kiếm cha mẹ còn chưa có đầu mối gì, tạm thời cũng không suy nghĩ. Chỉ cần cha mệ vẫn đang tu chân, tính mạng bọn họ sẽ rất dài lâu, không sợ khi mình thức dậy thì sẽ không tìm được bọn họ.
Hắn gởi cho vợ chồng Trình Kiến Trọng một tin ngắn, nói cho bọn họ nghe việc đi ra ngoại tinh, lại mua thêm chút dụng phẩm ngày thường, sau đó mới rời khỏi mạng.
Khoa học kỹ thuật của nguyên giới cơ hồ chỉ có ở lục địa, các loại kỹ thuật về vũ trụ hàng không cơ hồ không có khai phát, chỉ có các loại vệ tinh.
Mà vệ tinh còn không phải phóng ra từ trên mặt đất, mà do người tu chân của liên hợp hội mang theo vận hành trên đường theo tinh cầu quỹ tích, bởi vậy cũng không có kỹ thuật hàng không gì, muốn đi đến tinh cầu khác phải hoàn toàn dựa vào truyền tống trận.
Truyền tống trận đại khái chia làm hai chủng loại, một loại người tu chân chuyên dụng, một loại là gia thiết cho con người truyền tống, cung cấp cho con người sử dụng, phí dụng phi thường ngang quý.
Tần Tiểu Thiên cẩn thận phân tích Viêm Tinh, cảm giác được nơi này không phải nơi lí tưởng để tìm giấc ngủ. Hắn tính toán tìm một tinh cầu ít người, tốt nhất là sinh thái tương đối ác liệt, là tinh cầu không có quái thú gì lợi hại.
Tinh cầu con người có thể đi không nhiều lắm. Tần Tiểu Thiên tra tìm rất nhiều tư liệu sau khi tiến hành phân tích, cuối cùng tìm được hai tinh cầu tương đối thích hợp.
Thứ nhất là Lạc Nhật Tinh, đó là một thánh địa của những người thích du lịch, nổi tiếng nhất là hạng mục lữ du để nhìn xem mặt trời lặn, cùng một hằng tinh hệ với Viêm Tinh Hoàng Tinh.
Còn lại là Thải Vi Tinh, là một tinh cầu không thích hợp cho con người ở lại, nhưng phong cảnh tuyệt mỹ, đi nơi đó du ngoạn phải dùng xe bay chuyên dụng, chỉ có thể du ngoạn ở những địa phương cố định. Bởi vì tầng khí quyển của Thải Vi Tinh có một loại độc khí thể, đối với con người có hại.
Tần Tiểu Thiên có hứng thú khá lớn đối với Thải Vi Tinh. Căn cứ tư liệu ghi lại, Thải Vi Tinh nguyên bổn là tinh cầu chuyên cung cho người tu chân lịch lãm, sau là bởi vì tư nguyên khô kiệt, quái thú bị giết sạch không còn, vì vậy viên tinh cầu này mới bị bỏ qua.
Nhưng do phong cảnh tuyệt mỹ, cho nên có điều kiện mở ra cấp cho con người, mà những người có thể tới đây du ngoạn, đều là tầng cấp có tiền. Giá tiền mỗi lần du ngoạn, chia đều là mỗi người một ngàn vạn tiêu chuẩn, thấp nhất cũng phải bốn trăm vạn, không phải là địa phương mà người bình thường có thể tiêu phí.
Tần Tiểu Thiên xem xét một chút hợp ước đi Thải Vi Tinh, không có điều kiện hạn chế gì, chỉ cần có tiền là được, mặc khác còn có một phần bảo hiểm ngoài ý muốn, dù sao phải đi một địa phương nguy hiểm.
Làm thủ tục rất đơn giản, sau khi nộp xong phí dụng, một tinh thể tạp phiến cỡ chiếc hộp được truyền tống tới.
Thải Vi Tinh.
Tần Tiểu Thiên đi tới Thải Vi Tinh đã ba ngày, vẫn một mực không cách nào rời đi khỏi thành thị bị phong bế, cũng là thành thị duy nhất của nơi này – Thải Vi Thị.
Thành thị này có phương viên chừng mười công lý, có một cái lồng phòng ngự cường lực, trở cách hết thảy bên ngoài. Bởi vậy đi ra khỏi thành du ngoạn phải ngồi vào xe bay phong bế thức, mà mỗi cảnh vật đều có trạm tiếp đón, cũng có lồng phòng ngự như nhau.
Điều này làm cho Tần Tiểu Thiên rất bất đắc dĩ, vì bây giờ hắn không cách nào đột phá lồng phòng ngự, chỉ có thể hoạt động trong phạm vi quy định. Trận pháp của lồng phòng ngự này cũng không phức tạp, nhưng lại đơn giản hữu hiệu. Tần Tiểu Thiên chỉ nhìn lướt qua cũng biết, người bày trận phi thường cao minh, cũng không giống là người tu chân, không chỉ hao rất ít tinh thạch, còn có thể hấp thu linh khí trong không khí mỏng manh, trận pháp này không phải thủ đoạn của tu chân giới.
Người tu chân muốn đi vào lồng phòng ngự thì rất dễ dàng, chỉ cần có linh quyết tương ứng là có thể đi ra ngoài.
Tần Tiểu Thiên đương nhiên cũng biết linh quyết này, nhưng hắn không có chân nguyên lực, cũng không có tiên linh khí, mà cỗ năng lượng đặc biệt trong cơ thể vẫn không cách nào khống chế, trừ phi tản ra linh hồn ngưng thể, nếu không không cách nào thông qua cái lồng phòng ngự này.
Tần Tiểu Thiên tùy tiện tìm một lý do thoát khỏi đoàn du lịch, ở Thải Vi Thị tìm một nhà khách tạm thời ở lại.
Thải Vi Thị tựa hồ không có cư dân chính thức, chỉ có nhân viên công tác. Trong thành thị nhiều nhất là tửu điếm quán trọ, tiếp theo là thương trường tửu, còn có một ít cửa hàng xuất thụ các lại đặc sản của Thải Vi Tinh.
Tần Tiểu Thiên trốn trong phòng nghiên cứu mấy ngày, rốt cuộc nghĩ được biện pháp đi ra ngoài.
Hắn phát hiện Thải Vi Thị phi thường thiếu hụt người làm, bởi vậy trong mạng điện não có rất nhiều quảng cáo chiêu mời nhân viên làm việc. Nhưng bởi vì nơi này vắng vẻ, phí dụng truyền tống lại ngang quý, con người bình thường mặc dù cũng muốn tìm việc, cũng không trả nổi phí dụng xa hoa, điều này làm cho hắn tìm được cơ hội đi ra ngoài.
Chuyện thứ nhất sau khi hắn vào thành là mua một bản đồ điện tử, trừ lần đó ra, hắn lại đi mua một hợp kim thiết bị và một xe bay quân nhân.
Xe bay hoàn toàn lái tự động, dùng giọng nói chỉ huy, bởi vậy không cần học tập lái xe, chỉ là một dạng xe đơn giản. Ưu điểm là đi được vững vàng, khuyết điểm là năng lực phòng hộ chuyện ngoài ý muốn rất kém.
Thải Vi Thị không hạn chế xe bay đi xa. Nhưng lúc Tần Tiểu Thiên lái xe ra khỏi thành thị, được báo là xe bay đi ra đã ngoài thời gian quy định. Khoảng cách Siêu Cấp Sa Trần Bạo( bão cát siêu cấp) còn mười bảy ngày, hắn phải ở trong mười bảy ngày trở về thành thị, nếu như ở bên ngoài xảy ra việc ngoài ý muốn, có thể lập tức kêu cứu, sẽ có nhân viên cứu hộ chuyên môn đi tới cứu viện.
Xe bay lướt đi.
" Tọa tiêu, 312, 756."
Tần Tiểu Thiên nhìn chằm chằm bản đồ điện tử, báo ra vị trí tọa tiêu muốn đi.
" Mời một lần nữa đưa vào tọa tiêu, tọa tiêu ngài đưa vào xe không thể tới, cảm ơn."
Đưa vào mấy lần tọa tiêu, đều bị trí tuệ hệ thống trong xe từ chối, Tần Tiểu Thiên không nhịn được có điểm căm tức, kêu lên: " Vậy chiếc xe rách ngươi có thể đi đâu?"
" Mời dùng ngôn ngữ lễ phép, cảm ơn!"
Tần Tiểu Thiên á khẩu không nói ra lời một hồi lâu, mới nói: " Ta muốn đi...ngươi có thể lái được bao xa thì đi bao xa!"
" Mời minh xác tọa tiêu, cảm ơn!"
Tần Tiểu Thiên không có cách nào, chỉ có thể báo xuất từng bước đi cho tọa tiêu, sau đó bị hệ thống trong xe liên tục từ chối, bởi vì địa phương hắn muốn đi đều vượt qua khỏi thời hạn trở về.
Cuối cùng thật vất vả mới đi ra, xe bay chỉ có thể chạy trong vòng sáu trăm công lý, sau khi đạt tới phạm vị sáu trăm công lý, xe bay phải lập tức trở về, bởi vì xe này không thể ngăn được sự tập kích của siêu cấp bão cát.
" Mở cửa xe!"
" Nơi này không thể mở cửa, thỉnh quay lại ngay, nếu không sẽ tiến vào việc cưỡng chế quay lại, cảm ơn!"
Tần Tiểu Thiên tức giận đến mức chỉ hận không lập tức đập bể chiếc xe này đi. Hắn kêu to: " Ta muốn xuống xe đi tiểu! Cảm ơn." Nhịn không được lại mắng: " Mẹ kiếp, đây là xe gì a? Cảm ơn! Ai..."
Đi suốt mấy trăm công lý, trong bất tri bất giác, hắn cũng học xong câu cảm ơn.
" Mời dùng ngôn ngữ lễ phép! Mười phút thời gian, mặc phòng hộ, mời đúng lúc về xe, cảm ơn!"
Cửa xe rốt cuộc mở ra, Tần Tiểu Thiên nhảy xuống xe, một cỗ sóng nhiệt mãnh liệt đập vào mặt mà đến, hắn không chút do dự, nhanh chân bỏ chạy.
Chiếc xe này thật sự quá hoàn mỹ, quả thực như một tòa ngục giam hoạt động, với thực lực của hắn bây giờ không cách nào hủy được nó, chỉ có thể rời đi, không trở lại trong xe.
Cát đá trên mặt đất lóe ra, mà khe kim khí phía xa dưới ánh nắng mặt trời phát ra quang mang chói mắt.
Sa mạc nơi này khác hẳn trên địa cầu, cát đều là do kim khí vỡ nát, cát kim khí rất nặng, dưới tình huống bình thường thì không thể bay múa, trừ phi gặp phải siêu cấp cát bụi bạo.
Một khi khởi lên bão cát siêu cấp, những loại cát này có thể xuyên thủng tấm thép dày mấy ly, phi thường kinh khủng, giống như gió lốc kim khí, người bình thường ở hoàn cảnh này không cách nào còn sống.
Viên tinh cầu này là liên hợp hội chuyên môn cung cấp cho loài người thế tục giới, người tu chân nghiêm cấm tới thải tập.
Nhưng nơi này cũng có không ít người tu chân cấp thấp đi tới, bọn họ là bảo tiêu hộ vệ từ Viêm Tinh tới, được cấp cho thù lao hay các loại kim khí đề luyện. Nhưng người tu chân muốn tới đây làm việc, phải được liên hợp hội đồng ý, mới có thể hợp pháp ở lại trên viên tinh cầu này.
Tần Tiểu Thiên chạy một khoảng cách, quay đầu lại vừa nhìn, không khỏi một trận căm tức.
Chung quanh hoàn toàn yên tĩnh, trên mặt đất, trên giường tích đầy tro bụi, Tần Tiểu Thiên phát hiện không có bất luận kẻ nào, nói cách khác, hắn không phải bị người đánh thức, mà là tự mình bừng tỉnh.
Hết thảy trong mộng cảnh mang cho hắn rung động thật lớn, chỉ cảm thấy trong đầu óc một mảnh hỗn loạn, qua một hồi lâu hắn mới bình tĩnh trở lại, bắt đầu nhớ lại những kinh nghiệm trong mộng cảnh.
Sư tôn của Tần Tiểu Thiên, sư tổ đều là tồn tại lợi hại nhất trong một giới, tuy nhiên trong mộng cảnh, hắn lại nhìn thấy cổ thần càng thêm lợi hại, bản lãnh chỉ cần nhấc tay giở chân là có thể hủy trời diệt đất làm kẻ khác rung động.
Đó chính là thực lực, mà hắn cho tới bây giờ chưa từng gặp qua siêu cấp thực lực, không cách nào dùng hai chữ hâm mộ biểu đạt cảm giác trong lòng, mà tự mình muốn có được lực lượng đạt tới trình độ này, cơ hồ có thể nói là si tâm vọng tưởng.
Cảnh mộng này thập phần rõ ràng, hết thảy những kinh nghiệm trong mộng cảnh giống như chuyện đã xảy ra ngày hôm qua.
Thủ đoạn của cổ thần vận dụng lực lượng và điều động lực lượng, bất khả tư nghị chính là Tần Tiểu Thiên có thể thể ngộ được cách vận dụng năng lượng trong cơ thể của cổ thần hoàn toàn khác hẳn với loài người, trong cơ thể cổ thần có một vũ trụ khác, lúc đang vận dụng lực lượng, có thể từ trong vũ trụ trong cơ thể lấy ra năng lượng vô cùng vô tận.
Ngẫm nghĩ chỉ chốc lát, Tần Tiểu Thiên hốt nhiên nghĩ đến: " Má ơi, trong cơ thể có một vũ trụ khác, vậy còn là người sao?" Hắn chuyển niệm lại nghĩ: " Ta hình như bây giờ cũng không phải là người, ***, ta bây giờ là linh hồn kết thể, xem như...xem như là đồ vật gì? Không đúng, linh hồn kết thể, dựa theo công pháp tu luyện của Tập Bắc Phong, chỉ cần qua hơn mười năm thời gian, có thể tu thành tiên thể chân chính thực sự, nhưng so sánh với thân thể của cổ thần, quả thật không đáng giá nhắc tới a..."
Tần Tiểu Thiên cẩn thận hồi tưởng cách vận chuyển lực lượng của cổ thần, nếu hắn muốn học tập pháp môn tu luyện của cổ thần, thì trước hết phải hình dung mô phỏng ra thân thể của cổ thần.
Nếu như lúc này hắn vẫn còn là linh hồn phụ thể, ý niệm đó trong đầu không thể nghi ngờ là si tâm vọng tưởng, nhưng bây giờ là thân thể do linh hồn ngưng luyện, còn chưa hoàn toàn cố định xuống tới, muốn thay đổi vẫn còn kịp.
Bất quá, Tần Tiểu Thiên luôn luôn cẩn thận, không dám tùy tiện thí nghiệm, dù sao ngủ lâu như vậy, thân thể cần phải hoạt động một chút, thuận tiện tìm Trình Kiến Côn hỏi một chút tình huống, không biết hắn đã tốt nghiệp trường học thám hiểm hay chưa.
Tần Tiểu Thiên hoạt động gân cốt, trong lúc vô tình phát hiện mình lại trưởng thành, bây giờ thân cao một trăm bảy mươi công phân, tựa như một người thanh niên hai mươi tuổi, trong lòng không khỏi cảm thán: " Cuối cùng cũng có chút bộ dáng của người lớn, hình tượng một đứa bé thật sự là làm người khó chịu."
Đi ra biệt thự, một lão nhân tóc bạc đón hỏi: " Ngươi là...Tần Tiểu Thiên thiếu gia?"
Tần Tiểu Thiên dừng chân, hỏi: " Lão nhân gia, ngươi có việc?"
Lão nhân từ trong túi móc ra một tinh thể ghi nhớ, nói: " Nga, ta là quản lý viên khu biệt thự, đây là Trình Kiến Côn tiên sinh để lại tín thơ cho ngươi"
Tần Tiểu Thiên nói: " Cảm ơn, xin hỏi hắn còn ở trường học hay không?" Tiếp nhận tinh thể, trong lòng hắn có chút vừa động, thầm nghĩ: " Không hay! Người này chẳng lẽ thừa dịp ta ngủ bỏ chạy mất?"
Lão nhân nói: " Trình Kiến Côn tiên sinh đã tốt nghiệp rời đi trường học, nga, được rồi, tô kim của biệt thự còn thiếu hai năm chưa trả, Trình Kiến Côn tiên sinh nói chờ ngài tính tiền."
" A? Người này!"
Tần Tiểu Thiên không phải vì chuyện tiền bạc, mà là trách cứ Trình Kiến Côn không đợi mình, nhịn không được mắng: " Mẹ kiếp, không phải chỉ ngủ lâu một chút thôi sao, vậy mà dám không đợi ta!"
Lão nhân không nói gì, trong tay cầm một vật nho nhỏ, cười cười chờ hắn trả lời.
Tần Tiểu Thiên đưa thẻ của mình qua, nói: " Bao nhiêu tiền? Ta trả." Bao nhiêu tiền cũng không sao cả, mặc kệ nói thế nào, hắn coi như là người có tiền.
" Bảy trăm ba mươi vạn!"
Tần Tiểu Thiên không nói gì, một ngày một vạn, nếu là trên địa cầu, giá tiền này mình tuyệt đối không trả nổi.
Hắn trở lại gian phòng, mở ra cơ khí, đem tinh thể ghi nhớ cắm vào trong, rất nhanh, bộ dáng cười hì hì của Trình Kiến Côn xuất hiện ở trước mặt.
" Hà, Tiểu Thiên, cuối cùng ngươi cũng thức dậy, a a, không biết ngươi sẽ ngủ bao lâu, ta và Mã Tu đánh cuộc...Ách, không nói cái này, chúng ta đợi ngươi hơn nửa năm, thấy ngươi vẫn một mực không tỉnh, cho nên đi trước, chúng ta muốn đi lịch lãm tại tinh cầu dành cho người tu chân cấp thấp..."
Đột nhiên bên cạnh toát ra một người, đó là Mã Tu, chỉ nghe hắn nói: " Tiệp Tinh, nhớ kỹ...chúng ta đi chính là Tiệp Tinh, hắc hắc, chỉ cần ngươi có thể được liên hợp hội phê chuẩn, có thể tới tìm chúng ta!"
Trình Kiến Côn đẩy Mã Tu đang tham gia náo nhiệt ra, tiếp tục nói: " Tiểu Thiên, nếu liên hợp hội không phê chuẩn, ngươi trở về nhà đi, đại ca đại tẩu nhất định sẽ hoan nghênh, nhưng thật ra đi ngoại tinh cũng không phải chuyện đùa, vẫn là ở trong nhà thoải mái, ân...cái này..." Lại nhìn thấy Mã Tu từ phía sau ló ra: " Hẹn gặp lại, Tiểu Thiên, có rảnh rỗi ta sẽ hướng ngươi thỉnh giáo, a a."
Lại nhìn thấy một đầu toát ra, đó là Lý Nguyên, nàng nói: " Tiểu Thiên, ta vẫn là một mực chờ đợi, nhưng hai vị này nhất định đòi đi..đừng trách ta, trở về sẽ tìm ngươi chơi đùa, hì hì."
Khách một tiếng, hình ảnh đã chấm dứt.
Tần Tiểu Thiên sửng sốt một hồi, không khỏi cười rộ lên.
Hắn nghe ra sự quan ái trong lời nói của ba người, bọn họ chỉ là không muốn mình cùng đi theo để mạo hiểm lịch lãm. Có lẽ bọn họ nghĩ ngoại tình quá nguy hiểm.
Nhưng đối với việc đi ra ngoại tinh, Tần Tiểu Thiên cũng không còn cảm thấy hứng thú, bây giờ hắn suy nghĩ chính là lý giải hết thảy từ trong mộng mang đến, những chuyện khác cũng không trọng yếu, hắn cần phải hiểu rõ tình huống trong người trước, sau đó tìm một chỗ ít người, lại ngủ say giải khai huyền bí của cổ thần hồn.
Huống chi Tần Tiểu Thiên còn có một việc chưa làm, trong lòng có chút phiền não: tin tức của Lý Cường không thể truyền ra, bây giờ hắn không có pháp lực, không cách nào khu động thông tin pháp bảo do sư bá bọn họ cấp cho.
Điểm này ngay cả Thanh Đế cũng không có nghĩ đến, cho nên Tần Tiểu Thiên phải tìm kiếm người trên mạng, đáng tiếc lần trước bị người đá ra khỏi phòng tiếp đãi mới trì hoãn tới bây giờ.
Suy nghĩ chốc lát, Tần Tiểu Thiên buông tha cho việc tìm liên hợp hội, bởi vì bây giờ mình không có một chút pháp lực, so sánh với người bình thường thì chỉ mạnh hơn một chút mà thôi.
Hắn biết rõ ở tu chân giới, không có thực lực thì không nói được gì, tựa như ở thế giới con người, một tên ăn mày muốn gặp một phú ông, nói cho hắn biết tin tức, đừng nói là nói chuyện với nhau, ngay cả gặp mặt cũng không thể.
Tiến vào trong mạng, Tần Tiểu Thiên phát hiện có hơn mười tin nhắn, đều là Tra Lý phát tới. Hắn mất tích gần ba năm, làm cho Tra Lý thiếu điều phát điên.
Tần Tiểu Thiên lập tức liên lạc, rất nhanh gặp mặt Tra Lý trong một không gian trên mạng.
Tần Tiểu Thiên giành nói: " Tra Lý, xin lỗi, trong khoảng thời gian này ta có chuyện, không có cách nào tiến vào mạng, cũng không cách nào sử dụng thông tấn khí, a a."
Tra Lý kinh nghi không chừng, nói: " Ngươi, ngươi là Tần Tiểu Thiên? Ách, cảm giác không giống a..." Hắn cười khổ nói: " Hàng năm mười khối thải tinh, lão bản, ngươi mất tích ba năm, ta, ta đã tìm một công việc khác."
Tần Tiểu Thiên cũng có đủ tiền, cũng không định tiếp tục bán tiên thạch, nói: " Cũng tốt, ngươi cứ lấy tiền bồi thường ở lần đầu tiên bán thải tinh đi, vậy là bao nhiêu tiền?"
Tra Lý nói: " Ba triệu bảy ngàn vạn..."
Tần Tiểu Thiên nói: " Ta bồi thường ngươi ba triệu bảy ngàn vạn, được không?"
Tra Lý bị dọa cho hoảng sợ.
Từ khi Tần Tiểu Thiên mất tích, hắn vẫn dùng tiền hoa hồng lần đầu tiên để bắt đầu buôn bán, thành lập một thương trường buôn bán nhỏ trên mạng, bây giờ sinh ý cũng không tệ lắm, lần này hắn gặp mặt Tần Tiểu Thiên, chủ yếu là muốn từ chức, không nghĩ tới Tần Tiểu Thiên lại chịu bồi thường một số tiền lớn như vậy.
Tra Lý kinh ngạc nói: " Vậy..." Trong lúc nhất thời lại khó mở miệng đưa ra thỉnh cầu từ chức.
Tần Tiểu Thiên hỏi: " Thế nào? Nếu là không hài lòng, ngươi có thể đưa ra yêu cầu của mình."
Tra Lý cười khổ nói: " Còn muốn ta làm đại lý viên hay sao? A a...ta cho ta..ta đã bị lão bản đuổi việc." Ba năm không có tin tức, lý do của hắn coi như không sai.
Tần Tiểu Thiên lập tức hiểu rõ ý tứ của hắn, nói: " Ân, cũng tốt, coi như ngươi tự động từ chức. Bất quá ta có một yêu cầu, sau này nếu ta cần bán thải tinh hoặc là đồ vật, tỷ như pháp bảo hay linh đan, ngươi có thể tạm thời nhận làm người đại lý hay không? Đương nhiên, phí dụng của đại lý viên vẫn là hai mươi phần trăm, mà lời bồi thường vừa rồi của ta vẫn hữu hiệu."
Tra Lý mừng rỡ vạn phần, không nghĩ tới Tần Tiểu Thiên lại rộng rãi như thế, hắn luôn miệng đáp ứng, trong lòng cảm kích không thôi, nói: " Cảm ơn lão bản, ta sẽ không khách khí nữa. Sau này có việc cứ phân phó, phí dụng của đại lý không cần cao như vậy, theo quy củ...ta thu mười phần trăm." Hắn rất vừa lòng với sự mua bán này.
Tần Tiểu Thiên lập tức chuyển khoản ra ngoài.
Tra Lý do dự một chút, nói: " Gần đây...nghe nói ngoại tinh không yên ổn, lão bản nếu đi ra ngoại tinh, tốt nhất nên tìm địa phương gần một chút, hoặc là không nên đi."
" Nga, xảy ra chuyện gì?"
Tra Lý lắc đầu nói: " Ta chẳng qua là mơ hồ nghe được lời đồn, không rõ ràng lắm phát sinh ra chuyện gì. A a, cẩn thận coi chừng một chút thì tốt hơn." Nói xong cáo từ rời đi.
Tần Tiểu Thiên cũng không để ý ngoại tinh xảy ra chuyện lớn gì, điều này không có quan hệ gì với hắn. Chuyện tìm kiếm cha mẹ còn chưa có đầu mối gì, tạm thời cũng không suy nghĩ. Chỉ cần cha mệ vẫn đang tu chân, tính mạng bọn họ sẽ rất dài lâu, không sợ khi mình thức dậy thì sẽ không tìm được bọn họ.
Hắn gởi cho vợ chồng Trình Kiến Trọng một tin ngắn, nói cho bọn họ nghe việc đi ra ngoại tinh, lại mua thêm chút dụng phẩm ngày thường, sau đó mới rời khỏi mạng.
Khoa học kỹ thuật của nguyên giới cơ hồ chỉ có ở lục địa, các loại kỹ thuật về vũ trụ hàng không cơ hồ không có khai phát, chỉ có các loại vệ tinh.
Mà vệ tinh còn không phải phóng ra từ trên mặt đất, mà do người tu chân của liên hợp hội mang theo vận hành trên đường theo tinh cầu quỹ tích, bởi vậy cũng không có kỹ thuật hàng không gì, muốn đi đến tinh cầu khác phải hoàn toàn dựa vào truyền tống trận.
Truyền tống trận đại khái chia làm hai chủng loại, một loại người tu chân chuyên dụng, một loại là gia thiết cho con người truyền tống, cung cấp cho con người sử dụng, phí dụng phi thường ngang quý.
Tần Tiểu Thiên cẩn thận phân tích Viêm Tinh, cảm giác được nơi này không phải nơi lí tưởng để tìm giấc ngủ. Hắn tính toán tìm một tinh cầu ít người, tốt nhất là sinh thái tương đối ác liệt, là tinh cầu không có quái thú gì lợi hại.
Tinh cầu con người có thể đi không nhiều lắm. Tần Tiểu Thiên tra tìm rất nhiều tư liệu sau khi tiến hành phân tích, cuối cùng tìm được hai tinh cầu tương đối thích hợp.
Thứ nhất là Lạc Nhật Tinh, đó là một thánh địa của những người thích du lịch, nổi tiếng nhất là hạng mục lữ du để nhìn xem mặt trời lặn, cùng một hằng tinh hệ với Viêm Tinh Hoàng Tinh.
Còn lại là Thải Vi Tinh, là một tinh cầu không thích hợp cho con người ở lại, nhưng phong cảnh tuyệt mỹ, đi nơi đó du ngoạn phải dùng xe bay chuyên dụng, chỉ có thể du ngoạn ở những địa phương cố định. Bởi vì tầng khí quyển của Thải Vi Tinh có một loại độc khí thể, đối với con người có hại.
Tần Tiểu Thiên có hứng thú khá lớn đối với Thải Vi Tinh. Căn cứ tư liệu ghi lại, Thải Vi Tinh nguyên bổn là tinh cầu chuyên cung cho người tu chân lịch lãm, sau là bởi vì tư nguyên khô kiệt, quái thú bị giết sạch không còn, vì vậy viên tinh cầu này mới bị bỏ qua.
Nhưng do phong cảnh tuyệt mỹ, cho nên có điều kiện mở ra cấp cho con người, mà những người có thể tới đây du ngoạn, đều là tầng cấp có tiền. Giá tiền mỗi lần du ngoạn, chia đều là mỗi người một ngàn vạn tiêu chuẩn, thấp nhất cũng phải bốn trăm vạn, không phải là địa phương mà người bình thường có thể tiêu phí.
Tần Tiểu Thiên xem xét một chút hợp ước đi Thải Vi Tinh, không có điều kiện hạn chế gì, chỉ cần có tiền là được, mặc khác còn có một phần bảo hiểm ngoài ý muốn, dù sao phải đi một địa phương nguy hiểm.
Làm thủ tục rất đơn giản, sau khi nộp xong phí dụng, một tinh thể tạp phiến cỡ chiếc hộp được truyền tống tới.
Thải Vi Tinh.
Tần Tiểu Thiên đi tới Thải Vi Tinh đã ba ngày, vẫn một mực không cách nào rời đi khỏi thành thị bị phong bế, cũng là thành thị duy nhất của nơi này – Thải Vi Thị.
Thành thị này có phương viên chừng mười công lý, có một cái lồng phòng ngự cường lực, trở cách hết thảy bên ngoài. Bởi vậy đi ra khỏi thành du ngoạn phải ngồi vào xe bay phong bế thức, mà mỗi cảnh vật đều có trạm tiếp đón, cũng có lồng phòng ngự như nhau.
Điều này làm cho Tần Tiểu Thiên rất bất đắc dĩ, vì bây giờ hắn không cách nào đột phá lồng phòng ngự, chỉ có thể hoạt động trong phạm vi quy định. Trận pháp của lồng phòng ngự này cũng không phức tạp, nhưng lại đơn giản hữu hiệu. Tần Tiểu Thiên chỉ nhìn lướt qua cũng biết, người bày trận phi thường cao minh, cũng không giống là người tu chân, không chỉ hao rất ít tinh thạch, còn có thể hấp thu linh khí trong không khí mỏng manh, trận pháp này không phải thủ đoạn của tu chân giới.
Người tu chân muốn đi vào lồng phòng ngự thì rất dễ dàng, chỉ cần có linh quyết tương ứng là có thể đi ra ngoài.
Tần Tiểu Thiên đương nhiên cũng biết linh quyết này, nhưng hắn không có chân nguyên lực, cũng không có tiên linh khí, mà cỗ năng lượng đặc biệt trong cơ thể vẫn không cách nào khống chế, trừ phi tản ra linh hồn ngưng thể, nếu không không cách nào thông qua cái lồng phòng ngự này.
Tần Tiểu Thiên tùy tiện tìm một lý do thoát khỏi đoàn du lịch, ở Thải Vi Thị tìm một nhà khách tạm thời ở lại.
Thải Vi Thị tựa hồ không có cư dân chính thức, chỉ có nhân viên công tác. Trong thành thị nhiều nhất là tửu điếm quán trọ, tiếp theo là thương trường tửu, còn có một ít cửa hàng xuất thụ các lại đặc sản của Thải Vi Tinh.
Tần Tiểu Thiên trốn trong phòng nghiên cứu mấy ngày, rốt cuộc nghĩ được biện pháp đi ra ngoài.
Hắn phát hiện Thải Vi Thị phi thường thiếu hụt người làm, bởi vậy trong mạng điện não có rất nhiều quảng cáo chiêu mời nhân viên làm việc. Nhưng bởi vì nơi này vắng vẻ, phí dụng truyền tống lại ngang quý, con người bình thường mặc dù cũng muốn tìm việc, cũng không trả nổi phí dụng xa hoa, điều này làm cho hắn tìm được cơ hội đi ra ngoài.
Chuyện thứ nhất sau khi hắn vào thành là mua một bản đồ điện tử, trừ lần đó ra, hắn lại đi mua một hợp kim thiết bị và một xe bay quân nhân.
Xe bay hoàn toàn lái tự động, dùng giọng nói chỉ huy, bởi vậy không cần học tập lái xe, chỉ là một dạng xe đơn giản. Ưu điểm là đi được vững vàng, khuyết điểm là năng lực phòng hộ chuyện ngoài ý muốn rất kém.
Thải Vi Thị không hạn chế xe bay đi xa. Nhưng lúc Tần Tiểu Thiên lái xe ra khỏi thành thị, được báo là xe bay đi ra đã ngoài thời gian quy định. Khoảng cách Siêu Cấp Sa Trần Bạo( bão cát siêu cấp) còn mười bảy ngày, hắn phải ở trong mười bảy ngày trở về thành thị, nếu như ở bên ngoài xảy ra việc ngoài ý muốn, có thể lập tức kêu cứu, sẽ có nhân viên cứu hộ chuyên môn đi tới cứu viện.
Xe bay lướt đi.
" Tọa tiêu, 312, 756."
Tần Tiểu Thiên nhìn chằm chằm bản đồ điện tử, báo ra vị trí tọa tiêu muốn đi.
" Mời một lần nữa đưa vào tọa tiêu, tọa tiêu ngài đưa vào xe không thể tới, cảm ơn."
Đưa vào mấy lần tọa tiêu, đều bị trí tuệ hệ thống trong xe từ chối, Tần Tiểu Thiên không nhịn được có điểm căm tức, kêu lên: " Vậy chiếc xe rách ngươi có thể đi đâu?"
" Mời dùng ngôn ngữ lễ phép, cảm ơn!"
Tần Tiểu Thiên á khẩu không nói ra lời một hồi lâu, mới nói: " Ta muốn đi...ngươi có thể lái được bao xa thì đi bao xa!"
" Mời minh xác tọa tiêu, cảm ơn!"
Tần Tiểu Thiên không có cách nào, chỉ có thể báo xuất từng bước đi cho tọa tiêu, sau đó bị hệ thống trong xe liên tục từ chối, bởi vì địa phương hắn muốn đi đều vượt qua khỏi thời hạn trở về.
Cuối cùng thật vất vả mới đi ra, xe bay chỉ có thể chạy trong vòng sáu trăm công lý, sau khi đạt tới phạm vị sáu trăm công lý, xe bay phải lập tức trở về, bởi vì xe này không thể ngăn được sự tập kích của siêu cấp bão cát.
" Mở cửa xe!"
" Nơi này không thể mở cửa, thỉnh quay lại ngay, nếu không sẽ tiến vào việc cưỡng chế quay lại, cảm ơn!"
Tần Tiểu Thiên tức giận đến mức chỉ hận không lập tức đập bể chiếc xe này đi. Hắn kêu to: " Ta muốn xuống xe đi tiểu! Cảm ơn." Nhịn không được lại mắng: " Mẹ kiếp, đây là xe gì a? Cảm ơn! Ai..."
Đi suốt mấy trăm công lý, trong bất tri bất giác, hắn cũng học xong câu cảm ơn.
" Mời dùng ngôn ngữ lễ phép! Mười phút thời gian, mặc phòng hộ, mời đúng lúc về xe, cảm ơn!"
Cửa xe rốt cuộc mở ra, Tần Tiểu Thiên nhảy xuống xe, một cỗ sóng nhiệt mãnh liệt đập vào mặt mà đến, hắn không chút do dự, nhanh chân bỏ chạy.
Chiếc xe này thật sự quá hoàn mỹ, quả thực như một tòa ngục giam hoạt động, với thực lực của hắn bây giờ không cách nào hủy được nó, chỉ có thể rời đi, không trở lại trong xe.
Cát đá trên mặt đất lóe ra, mà khe kim khí phía xa dưới ánh nắng mặt trời phát ra quang mang chói mắt.
Sa mạc nơi này khác hẳn trên địa cầu, cát đều là do kim khí vỡ nát, cát kim khí rất nặng, dưới tình huống bình thường thì không thể bay múa, trừ phi gặp phải siêu cấp cát bụi bạo.
Một khi khởi lên bão cát siêu cấp, những loại cát này có thể xuyên thủng tấm thép dày mấy ly, phi thường kinh khủng, giống như gió lốc kim khí, người bình thường ở hoàn cảnh này không cách nào còn sống.
Viên tinh cầu này là liên hợp hội chuyên môn cung cấp cho loài người thế tục giới, người tu chân nghiêm cấm tới thải tập.
Nhưng nơi này cũng có không ít người tu chân cấp thấp đi tới, bọn họ là bảo tiêu hộ vệ từ Viêm Tinh tới, được cấp cho thù lao hay các loại kim khí đề luyện. Nhưng người tu chân muốn tới đây làm việc, phải được liên hợp hội đồng ý, mới có thể hợp pháp ở lại trên viên tinh cầu này.
Tần Tiểu Thiên chạy một khoảng cách, quay đầu lại vừa nhìn, không khỏi một trận căm tức.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.