Kỳ Thiên Lộ

Quyển 4 - Chương 6: TỶ THÍ LUYỆN KHÍ

Tiêu Tiềm

01/10/2013

Tướng mạo Tiễn Xuyến Nhi rất đẹp, một vẻ bề ngoài hiền thục mĩ tuệ, nếu như không tham tiền tài, sẽ là một cô gái rất ưu nhã nhàn tĩnh, nhưng chỉ cần vừa tiếp xúc với tiền tài, nàng sẽ khống chế không được mà muốn với tới tay.

Tần Tiểu Thiên có một loại cảm giác khó thể tin, một người tu chân không ngờ lại yêu tiền tài như thế, thật sự là bất khả tư nghị.

Cô gái trước mắt rất đẹp, mặc dù sau khi tu tiên hắn đối với phụ nữ không có nhiều chú ý, nhưng một thiếu nữ xinh đẹp như vậy đích xác rất khó nhìn thấy, cảm giác đầu tiên khi gặp là một loại cảm giác kinh diễm, một thân trang phục hồng sắc, mái tóc buộc cao, lại cắm một đóa hoa nhỏ màu lam nhạt, cho dù là đang lúc tức giận, má lúm đồng tiền nhỏ nơi khóe miệng cũng làm cho người ta cảm giác được là nàng đang cười.

Tiễn Xuyến Nhi hừ hừ suy nghĩ. Đào Nhất Diêu nhịn không được tiến lên nói: " Tiền bối, có thể đưa Tam Tài Phong Hỏa Kỳ cho ta thuê trước, còn lại một nửa châu báu...một năm sau sẽ trả?" Đây là một bậc thang có sẵn.

Tiễn Xuyến Nhi trong lòng âm thầm than thở, thật sự là quá đáng tiếc, nguyên lai vốn nàng có ý định bức bách Đào Nhất Diêu, để cho hắn hướng Tần Tiểu Thiên mượn thêm tiền, ai biết Tần Tiểu Thiên giảo hoạt như thế, cũng trực tiếp đấu thẳng với mình.

Làm cho người ta tức giận là người này miệng mồm lanh lợi, một chút cũng không chịu thiệt thòi, tu vi lại rất cao, đánh không lại mà mắng chửi cũng không thắng, nếu tiếp tục làm nháo, tự mình cũng không chiếm được tiện nghi gì.

" Cho ngươi!" Ba đạo hồng quang từ trong tay Tiễn Xuyến Nhi bay ra.

Đào Nhất Diêu mừng rỡ, chụp vào trong tay. Ngay sau đó, nàng ta lại ném tới một quyển sách bạc bạc, đó là pháp quyết dùng để thao khống Tam Tài Phong Hỏa Kỳ.

Tần Tiểu Thiên tiện tay xuất ra một viên minh châu, ở trong tay chơi đùa.

Cũng quả nhiên, ánh mắt Tiễn Xuyến Nhi lập tức bị hấp dẫn, nàng ngượng ngùng nói: " Đây là...Nga, đây là minh châu do Thái Nam Sơn xuất sản? Không đúng, có thanh quang...là nơi đâu xuất sản? Cho ta nhìn xem một chút..."

Tần Tiểu Thiên thu tay lại, minh châu biến mất. Hắn mở hai tay ra cười nói: " Đừng quản ở nơi nào xuất sản, viên minh châu giá trị thiên kim, hắc hắc."

Nếu một con sói đói chứng kiến trước mặt là một một khối thịt lớn, nó nhất định sẽ nhào tới cắn chặt không buông.

Tiễn Xuyến Nhi bây giờ giống như một con sói đói, đôi mắt trừng lên như vầng trăng sáng, nàng cười hì hì tiến đến bên cạnh Tần Tiểu Thiên, nói: " Đừng thu hồi a, cho ta nhìn xem một chút đi." Vươn tay nhỏ bé, bày ra một bộ dáng nếu không cho xem thì ta sẽ cướp.

Tần Tiểu Thiên thở dài nói: " Lão đạo, đáng tiếc." Hắn không để ý tới Tiễn Xuyến Nhi, xoay người nhìn Đào Nhất Diêu nói chuyện, trong lòng nhịn không được cười thầm: từng gặp qua người tham tiền tài, nhưng chưa từng thấy qua ai tham tiền tài đến như thế.

Đào Nhất Diêu cầm Tam Tài Phong Hỏa Kỳ trong tay, nói: " Đáng tiếc cái gì? Đáng tiếc gì hả?"

Tần Tiểu Thiên cười nói: " Bỏ đi, nói ra cũng không có ý nghĩa, chúng ta đi thôi!" Nếu sớm biết Tiễn Xuyến Nhi tham tài như thế, hắn nắm chắc có thể dùng một nửa tài vật vừa rồi của Đào Nhất Diêu là có thể đổi lại Tam Tài Phong Hỏa Kỳ, Đào Nhất Diêu căn bản không biết cách đàm phán, mới vừa nhìn thấy thì đã đem tất cả tài vật sở hữu giao cho đối phương, đây còn không phải tùy ý cho người siết cổ hay sao.

Tiễn Xuyến Nhi đã sắp nổi giận, nàng nói: " Nói đi, ngươi muốn thuê pháp bảo gì?"

Tần Tiểu Thiên ngưng cười, nói: " Ta không cần pháp bảo gì, nếu như muốn pháp bảo, chính mình luyện chế là được, cần gì phải thuê của ngươi?"

Người tu chân đều cũng có chút ít vàng bạc châu báu, bình thường sẽ không để ý, nếu như có thể dùng để thuê pháp bảo, người tu chân nhất định sẽ không ngu ngốc, nếu như cần loại pháp bảo nào đó, đích xác sẽ xuất ra tất cả châu báu để trao đổi.

Tiễn Xuyến Nhi không nghĩ tới Tần Tiểu Thiên sẽ trả lời như vậy, gấp đến mức dậm chân nói: " Chuyện khác ta không dám nói, muốn luyện khí, ai có thể so sánh được với bổn tiên tử!"

Tần Tiểu Thiên trêu chọc, nói: " Ai nói đó? Luyện khí? Chuyện khác không dám nói, nói luyện khí, ngươi vị tất so sánh được với ta."

Luyện khí cũng là niềm kiêu ngạo của Tiễn Xuyến Nhi, nếu không nàng cũng sẽ không có nhiều pháp bảo như vậy để cho thuê. Nàng nói: " Được, ta và ngươi tỷ thí một lần, nếu như ngươi thua...sẽ đem tất cả tài vật trên người ngươi đưa cho ta!"

Tần Tiểu Thiên sẽ không chịu thiệt thòi, nói: " Nếu ngươi thua...làm thế nào? Hắc hắc."

Cười gian! Tuyệt đối đúng là cười gian!

Tiễn Xuyến Nhi hận hận nói: " Làm sao ta có thể thua? Được, chỉ cần ta thua, tùy tiện ngươi!"

Tần Tiểu Thiên cười hắc hắc, nói: " Thật không?"

Tiễn Xuyến Nhi đại nghĩa lẫm nhiên nói: " Dùng danh dự của bổn tiên tử cam đoan!"

Lòng háo thắng của Tần Tiểu Thiên đại thịnh, nói: " Như thế...rất tốt!" So sánh thì so sánh, hắn tự nhận là mình có Cấm Chế Lô, luận luyện chế pháp bảo gì, cũng không thể hạ xuống hạ phong." Được, vậy so sánh một lần, bất quá, tài liệu ngươi xuất!"

" Ai xuất ra tài liệu, pháp bảo luyện ra phải thuộc về người đó!" Tiễn Xuyến Nhi không chút chậm trễ, liền đối lại.

Tần Tiểu Thiên cười nói: " Nói thừa! Ai luyện chế được nhiên quy về người đó, không thể níu kéo!"

Tiễn Xuyến Nhi dậm chân mắng to: " Tặc hán tử! Ngươi...ngươi bại hoại a!" Nàng hận đến nghiến chặt răng, người này chẳng những vô lễ, còn rất vô lại, nhưng minh châu trong tay hắn thật sự rất hấp dẫn người, cố tình không để ý đến hắn, rồi lại không buông ra được viên minh châu xinh đẹp kia. Không có biện pháp, khi còn bé cuộc sống khổ cực cùng với kinh nghiệm cùng khổ đã in ấn thật sâu vào trong xương tủy, vì thế mỗi khi nàng nhìn thấy tài vật là nhịn không được muốn thu lấy.

Tần Tiểu Thiên trêu chọc nói: " Ta bại hoại...ngươi thì tốt? Có tốt thì cũng biến thành tệ hại!"

Một tiếng rít gào.

Tần Tiểu Thiên dám thề, tiếng rít gào nọ, tựa như con sói mẹ bị cướp đi sói con mà phát ra rống giận.

" Ta...ta muốn cắn chết ngươi!"

Tiễn Xuyến Nhi phi thân nhào tới!

Đào Nhất Diêu không khỏi há to miệng, hàm răng lóe bạch quang, hắn đưa tay che miệng lại, cả kinh nói: " Không thể nào...không ngờ có thể làm cho tiền bối nổi điên cắn người, thật là đáng sợ...ngô, cắn người..." Hắn không ngừng lắc đầu thở dài.

Tần Tiểu Thiên vội vàng vọt sang một bên, lớn tiếng nói: " Quân tử động khẩu không động thủ! Ách, nữ nhân không động khẩu!"

Tiễn Xuyến Nhi vẫn không động thủ, mà là động khẩu cắn người, hận cực kỳ ước gì một ngụm cắn một cái mới có thể hết giận. Tốc độ của nàng cực nhanh, Tần Tiểu Thiên vừa mới vọt sang một bên, nàng đuổi theo sau, giương nanh múa vuốt phác tới, ôm cổ Tần Tiểu Thiên, mở cái miệng nhỏ nhắn, lộ ra hàm răng trắng, ác hung hăng cắn vào gương mặt Tần Tiểu Thiên, trong miệng vẫn còn phát ra tiếng rít gào quái dị.

Tần Tiểu Thiên cũng bị nàng điên cuồng làm cho hoảng sợ, một mỹ nữ lại há mồm cắn người, thật sự ngoài dự đoán mọi người, không kịp phòng bị mà bị ôm cổ, một thân thể yêu kiều mềm mại dán trên người hắn.

Tiễn Xuyến Nhi dùng sức há to miệng, ác hung hăng cắn xuống. Đột nhiên, một ngón tay đặt ngay trên ót nàng, " khách đát." một tiếng vang, đây là hàm răng tự cắn vào nhau, nổi lên thanh âm. Tần Tiểu Thiên nhịn không được rùng mình một cái, nếu như bị cắn, khẳng định là bị cắn đứt một miếng thịt.

" Khách đát! Khách đát!" Hàm răng va chạm vang lên thanh âm dồn dập kinh khủng.

" Ô...lấy bàn tay thúi của ngươi ra! Để cho ta cắn!"

Tần Tiểu Thiên dùng sức hất mạnh, hất ra hai tay của Tiễn Xuyến Nhi, thân thể có chút co rụt lại, lẻn qua một bên, một tay bụm mặt, trong lòng thầm nghĩ may mắn, người đàn bà này thật không nói lý, vội vàng đem minh châu ném cho nàng, nói: " Dừng! Chỉ có con chó nhỏ mới cắn người, minh châu cho ngươi...ngươi đi đi!" May là tay mau mắn ngăn trở, nếu thật bị cắn một cái, thì thật đáng chê cười.

Tiễn Xuyến Nhi nắm bắt được minh châu, khuôn mặt nhỏ nhắn vốn đang phẫn nộ nhất thời trở nên vui vẻ, nói: " Sớm đưa cho người ta một chút thì đã không việc gì rồi...A? Ngươi mới là con chó nhỏ!"



Đào Nhất Diêu thở dài nói: " Ta là kẻ ngu ngốc." Lúc này hắn mới hiểu rõ ràng mình đã làm sai chỗ nào.

Tần Tiểu Thiên nói: " Lão đạo, lá cờ cũng đã tới tay rồi, chúng ta đi." Hắn cũng không muốn cùng tiểu tài mê này tiếp tục dây dưa, vạn nhất nàng lại nổi điên, thì cũng không phải dễ đối phó. Hắn thật sự bị sự điên cuồng của nàng hù dọa sợ hãi.

" Đừng đi! Ngươi còn chưa cùng bổn tiên tử tỷ thí!"

Tiễn Xuyến Nhi vẫn không quên phải đào móc tài vật của Tần Tiểu Thiên, nàng tinh thiện luyện khí, tự tin nhất định so sánh với Tần Tiểu Thiên thì cường hơn, chuyện tốt như thế làm sao có thể dễ dàng bỏ qua.

Tần Tiểu Thiên lắc đầu nói: " Có gì tốt mà so sánh, nói chuyện với ngươi thì ngươi không tính, cho dù ta thắng, ngươi cũng sẽ không nhận thua, làm không tốt thì lại muốn há mồm cắn người, hắc hắc, không so đâu!"

Tiễn Xuyến Nhi biết mình nói không lại hắn, nhưng mình lại không muốn cho hắn đi, có thể tùy tiện xuất ra một viên minh châu, lại không thèm để ý chút nào mà ném cho mình, đã nói ra trong túi tiền của người này còn có rất nhiều vàng bạc châu báu, người như vậy vô luận như thế nào cũng không thể bỏ qua. Nàng nói: " Đừng đi! Theo ta đến sơn môn, ta dùng sư môn cam đoan, chỉ cần ngươi có thể thắng, hết thảy sẽ theo lời ngươi nói!"

Tiễn Xuyến Nhi suy nghĩ: " Chỉ cần vào phái Thanh Thành, nhìn xem ngươi còn giở được thủ đoạn gì! Hì hì, không đem tiền tài của ngươi đào móc ra hết, ta sẽ không còn là Tiễn Xuyến Nhi!" Nàng vốn không nghĩ tới mình sẽ thất bại.

Tần Tiểu Thiên quay đầu hỏi: " Lão đạo, chuyện của ngươi có gấp hay không?"

Đào Nhất Diêu nhỏ giọng nói: " Ngươi thật muốn cùng nàng tỷ thí?"

Tần Tiểu Thiên mỉm cười, nói: " Không phải ta muốn, mà là nàng muốn, ta không thể làm gì khác hơn là bất chấp gian nan mà làm theo thôi."

Tiễn Xuyến Nhi trong lòng nói thầm: " Người này chẳng lẽ có tuyệt nghệ gì? Nhìn tu vi...hắn nhiều nhất cũng chỉ đến Nguyên Anh kỳ, , thậm chí cũng chứa tới, hắn có thể sử dụng luyện khí gì chứ? Không được, người này nhìn vào là biết ngay một tài chủ, vô luận thế nào cũng không thể buông tha hắn, hừ hừ!"

Tỷ thí luyện khí kinh động cả phái Thanh Thành, tất cả cao thủ của phái Thanh Thành đều xuất hiện, còn có một ít khách nhân của Thanh Thành cũng đến xem.

Trong phái Thanh Thành, Tiễn Xuyến Nhi có tu vi xếp thứ năm, trình độ luyện khí cũng không có gì tranh cãi, đúng là xếp đầu tiên. Nàng từng xong được một ngọc đồng giản ghi chép luyện khí, bởi vậy thủ đoạn luyện khí của nàng cùng phái Thanh Thành không có quan hệ gì, hoàn toàn là tự nàng lục lọi tu luyện ra.

Bình thai lộ ngoài trời của phái Thanh Thành – Thừa Lộ Thai.

Tần Tiểu Thiên với bộ dáng không chút kinh tâm, lẳng lặng đứng thẳng bên cạnh Thừa Lộ Thai.

Tiễn Xuyến Nhi đứng đối diện hắn, trong miệng lầm bầm không biết nói cái gì, thỉnh thoảng nhìn lén Tần Tiểu Thiên một cái, đôi mày thanh tú có chút nhướng lên. Trong lòng nàng mơ hồ có cảm giác không đúng, bởi vì đối thủ lộ vẻ phi thường trầm ổn, không có một chút ánh mắt bối rối, khiến tín niệm thắng chắc của nàng cũng sinh ra một chút dao động.

Chưởng môn phái Thanh Thành Tiễn Lậu Chi, là cao thủ Phân Thần sơ kỳ, vừa mới xuất quan đã nghe nói cháu gái muốn cùng người tỷ thí luyện khí, lập tức chạy tới.

Cháu gái này là tâm ái duy nhất của hắn, lúc từ trong loạn thế đem nàng đi theo tu hành, từ nhỏ đã biểu hiện sự thông tuệ vượt quá người thường, tốc độ tu hành cực nhanh, nhưng tiểu nha đầu này dị thường tham tiền, nhìn thấy vàng bạc châu báu là không nhịn được, vì thế sau khi nhập vào Nguyên Anh kỳ thì không cách nào tiến bộ, cảnh giới thủy chung không cách nào tăng lên, làm hắn tổn thương đầu óc, nhưng cũng không còn biện pháp nào giải quyết.

Đại đệ tử Khúc Nhai, tu vi đạt tới Xuất Khiếu trung kỳ, bình thường sự vụ trong phái Thanh Thành đều do hắn xử lý, Tiễn Xuyến Nhi là tiểu sư muội của hắn. Nhị đệ tử Tề Vô Dạng, tu vi so với Tiễn Xuyến Nhi thì cao hơn một chút, tu vi Nguyên Anh trung kỳ. Tam đệ tử Miêu Tiểu Kiều, tu vi là Nguyên Anh sơ kỳ, cùng Tiễn Xuyến Nhi có quan hệ rất tốt. Còn lại là những môn nhân đệ tử đồng lứa.

Phái Thanh Thành còn có một vị trưởng lão, vẫn luôn ở phía sau núi tiềm tu, cơ bản không xuất hiện, ngay cả chưởng môn cũng không biết tu vi hắn cao bao nhiêu, xem như là cao thủ bí ẩn của phái Thanh Thành, lần này tỷ thí vẫn không hề xuất hiện.

Trong khách nhân có một vị Trương Trai Phong đến từ Nga Mi, tinh thông phù chú, tu vi không cao, chỉ có Linh Tịch kỳ.

Một vị là hải ngoại người tu chân Nam Chương, nhìn bên ngoài thì rất già, một mái tóc bạc phủ vai, lại có bộ râu trắng như tuyết, tu vi không tệ, là Xuất Khiếu trung kỳ, cầm một cây quạt trong tay, nhìn qua có chút cảm giác kỳ lạ.

Cuối cùng là một vị được gọi là Liễu Đại Ngôn, xước hào là đại chủy( miệng rộng), tu vi là Tâm Động kỳ, trình độ không sai biệt lắm với Đào Nhất Diêu, xem như là tương đối yếu kém. Người này bản lãnh không lớn, cũng có cái miệng rộng, thích hỏi thăm đủ chuyện, dùng tin tức linh thông.

Tỷ thí do Khúc Nhai chủ trì.

Đến trước mắt, Tần Tiểu Thiên và Tiễn Xuyến Nhi còn chưa nói xong điều kiện khi đạt thành thắng lợi hay thất bại. Khúc Nhai đầu tiên hỏi: " Sư muội, các ngươi định làm sao tỷ thí?" Luyện khí có rất nhiều chủng loại, luyện chế pháp bảo cũng có muôn vàn, tài liệu lại nhiều, muốn tỷ thí hơn kém, khó khăn khá lớn, cho nên trước hết phải an định xong điều kiện cho hai bên mới được.

Tần Tiểu Thiên nhàn nhạt nói: "...trước tiên không vội vàng tỷ thí, nói rõ đã...thắng như thế nào? Thua thì như thế nào?"

Tiễn Xuyến Nhi nhảy lên nói: " Uy, hình như ngươi nhất định sẽ thắng vậy, nếu như ngươi thua, thì phải giao ra hết thảy vàng bạc châu báu..." Nàng vẫn còn cảm giác như có chút có hại, lại bổ sung nói: " Chẳng những phải giao ra hết thảy tài vật, hơn nữa hàng năm còn phải giao nộp số lượng châu báu vàng bạc như thế, nhớ kỹ nga! Là hàng năm đều nhiều như vậy!"

" Ngươi có dám đáp ứng hay không? Không dám đáp ứng thì phải lưu lại tất cả vàng bạc châu báu sở hữu, ta để lại ngươi một lần, bằng không...hừ hừ, bằng vào thủ đoạn luyện khí của bổn tiên tử, ngươi không thể tưởng tượng nổi đâu!"

Nàng cảm thấy rất tốt, Tần Tiểu Thiên cho dù không muốn tỷ thí cũng phải tổn thất một đại bút tiền, nếu tỷ thí, nàng có thể biểu diễn thủ đoạn luyện khí cao siêu của mình, vừa lúc nhân cơ hội thị uy, bàn tính trong lòng đang đánh vang không ngừng.

Những điều kiện tất cả đều không rời khỏi vàng bạc châu báu, chưởng môn nhân Tiễn Lậu Chi trong lòng âm thầm than thở, đại sư huynh Khúc Nhai sắc mặt ửng đỏ, Liễu Đại Ngôn che miệng cười, chỉ có hải ngoại người tu chân Nam Chương kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, hắn cũng là lần đầu tiên kiến thức một nữ tu chân tham tài tham tiền đến như thế, những câu nói không hề rời khỏi câu vàng bạc châu báu.

Khúc Nhai cười khổ nói: " Điều kiện của Tần huynh là..."

Tần Tiểu Thiên mỉm cười: " Điều kiện của ta rất đơn giản, nếu như ta thắng, Tiễn Xuyến Nhi tiểu thư...thỉnh đem hết toàn bộ Kim! Ngân! Châu! Bảo! ra!"

" Cái gì? A...vậy không thể nào! Ngươi...ngươi...nghĩ quá mộng rồi!"

Tần Tiểu Thiên cười hì hì nói: " Ngươi nghe ta nói xong được không?"

Khúc Nhai có chút bất đắc dĩ nhìn Tiễn Xuyến Nhi, nói: " Tần huynh, xin mời nói hết."

" Ta không cần tiền của ngươi...a a, đem vàng bạc châu báu của ngươi đổi thành đồng tiền, đem cấp cho người nghèo khổ." Trên đỉnh đầu có một cái nón bay vút đi. Trong lòng Tần Tiểu Thiên hiểu rõ ràng, nếu như tự mình thắng, lấy đi hết tiền tài mà Tiễn Xuyến Nhi sở hữu, thì Tiễn Xuyến Nhi nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, tự mình sau này đừng nghĩ được an thân.

Chưởng môn nhân Tiễn Luậ Chi khen: " Thiện!" Hắn biết rõ tật xấu của cháu gái, nếu thật có thể làm cho nàng tan hết vàng bạc châu báu, thì có lẽ cảnh giới của nàng lại có thể đột phá, cho nên hắn rất tán thưởng lời của Tần Tiểu Thiên.

Tiễn Xuyến Nhi khuôn mặt nhỏ nhắn lúc đỏ lúc trắng, hai bàn tay nhỏ bé siết chặt, hận đến cắn chặt răng: " Không cần vàng bạc châu báu, lại muốn làm tan hết châu báu, đây chính là tài bảo do bổn tiên tử cực cực khổ khổ tích tụ cơ mà." Nói xong lại khẽ kêu ô ô, người này sao lại đáng hận như vậy! Ta muốn cắn...Ta nhẫn! Hừ hừ, đợi khi bổn tiên tử thắng, xem coi ngươi làm sao?"

Trong lòng nàng phát ý ác độc, trên mặt cũng không thể biểu lộ ra, dù sao yêu cầu của đối phương cũng không phải vì bản thân hắn, rõ ràng chỉ điều này nàng đã rơi vào hạ phong.

" Đều tán thành điều kiện của hai bên rồi phải không?"

Tần Tiểu Thiên gật đầu nói: " Được rồi, dù sao ta sẽ không thua, chỉ sợ Tiễn Xuyến Nhi tiểu thư không dám." Hắn tùy thời đều đả kích sĩ khí của đối phương, không ngừng chọc giận, đây cũng là một loại thủ đoạn khi tỷ thí.

Tiễn Xuyến Nhi cũng không ngu, nhưng không biết tại sao, mỗi lần nói chuyện với nhau thì cũng bị Tần Tiểu Thiên làm tức đến muốn chết. Nàng cực lực nhịn xuống tức giận, hừ hừ nói: " Bổn tiên tử có gì không dám, hừ, ngươi cứ chờ thua đi!"

Khúc Nhai lại nói: " Được, nếu song phương đều đồng ý, như vậy quyết định nội dung việc tỷ thí luyện khí."

Luyện kiếm? Luyện phù? Luyện pháp bảo? Phạm vi luyện khí mênh mông, mỗi một người tu chân đều có tuyệt kỹ, rất khó so sánh. Tiễn Xuyến Nhi giành nói trước: " Luyện kiếm! Ai có thể thể hiện trình độ luyện khí cao nhất, uy, thế nào?"

Thật ra nàng am hiểu nhất là luyện chế các loại tiểu pháp bảo, đưa ra luyện kiếm chỉ là muốn làm khó Tần Tiểu Thiên, không nói trước tài liệu luyện kiếm khó tìm cỡ nào, đầu tiên thời gian luyện kiếm cũng khiến cho người chịu không được.

Tiễn Lậu Chi lắc đầu nói: " Không ổn, không ổn, luyện kiếm hao phí thời gian, hơn nữa rất khó so sánh."



Khúc Nhai hỏi: " Tần huynh nghĩ như thế nào?"

Tần Tiểu Thiên thản nhiên nói: " Đề luyện tài liệu là trụ cột luyện khí, a a, chúng ta tỷ thí...xem ai đề luyện tài liệu thuần hơn, nhanh hơn, tốt hơn."

" Tốt!"

Cơ hồ mỗi người đều kêu hay, chỉ có Tiễn Xuyến Nhi là trong lòng kêu khổ. Đề thuần tài liệu nàng cũng rất tinh thông, nhưng cần phải hao phí đại lượng chân nguyên lực, là một chuyện phi thường khổ cực, không nghĩ tới Tần Tiểu Thiên lại đưa ra một chủ ý như thế. Đây chính là dùng bản lĩnh chân thật, không thể ăn gian, lại càng không thể dùng kỹ xảo thủ đoạn.

Đề thuần tài liệu cũng có giảng cứu, có các loại các dạng phương thức đề thuần, dùng Tam Muội Chân Hỏa đề thuần, là Nhiệt Đoán Pháp, dùng linh quyết cấm chế đề thuần, là Chú Đoán Pháp, dùng Cực Hàn Chi Khí đề thuần, là Lãnh Đoán Pháp, đủ các loại không đồng nhất. Người tu chân thường dùng chính là Nhiệt Đoán Pháp, thích hợp cho đại bộ phận tài liệu, cho nên hai người đều lựa chọn Nhiệt Đoán Pháp.

Tiễn Xuyến Nhi đối với đề thuần tài liệu nắm chặt rất lớn, nàng thường xuyên luyện chế các loại tiểu pháp bảo, phải đề thuần rất nhiều tài liệu. Nàng cảm giác được phần thắng của mình rất lớn, nói: " Được, chúng ta đề thuần vật bình thường nhất – Tinh Thiết, mỗi đề thuần là một ngàn cân, xem ai đề thuần tốt hơn."

Trong lòng Tần Tiểu Thiên cười thầm, có Cấm Chế Lô, vô luận là tài liệu gì cũng có thể đề thuần đến mức tận cùng. Hắn chỉ nghĩ đến việc thắng cuộc, nhưng không có nghĩ đến Cấm Chế Lô ở thế giới này là chuyện kinh thế hãi tục đến thế nào, cười nói: " Tinh Thiết? Được, dùng mấy ngày làm hạn định?" Hắn cũng không muốn đề thuần mãi, tốc độ đề thuần của Cấm Chế Lô cực nhanh, giống như người tu chân căn bản không cách nào tưởng tượng.

Trong lòng mọi người có chút tiếc nuối, đề luyện tài liệu viễn xa không bằng luyện chế pháp bảo, nhưng tỷ thí như thế đúng thật là chân chính phân ra thắng bại.

Khúc Nhai nói: " Một người ba canh giờ, ai trước?"

Tiễn Xuyến Nhi oán giận nói: " Sư huynh, ba canh giờ...thời gian quá ít rồi."

Khúc Nhai nói: " Vậy sáu canh giờ, sư muội, thời gian dài quá mọi người không nhịn được đâu."

Sáu canh giờ cũng chính là mười hai tiếng đồng hồ, Tần Tiểu Thiên không cần thời gian dài như vậy, bất quá muốn để cho Tiễn Xuyến Nhi thua tâm phục khẩu phục, hắn cũng nhận tỷ thí sáu canh giờ thời gian, nói: " Có thể, Tiễn Xuyến Nhi tiểu thư, mời trước, a a."

Tiễn Xuyến Nhi chỉ cần nhìn thấy vẻ tươi cười của Tần Tiểu Thiên là nhịn không được muốn cắn hắn, dù sao cũng cảm thấy người này thật ghê tởm.

Trong lòng nàng phát ra ác độc, nhếch cái mũi nhỏ, dùng con mắt nghi ngờ nhìn Tần Tiểu Thiên một cái. Có âm mưu, nhất định có âm mưu.

Không đợi nàng nói chuyện, Tần Tiểu Thiên lại nói: " A a, nếu không...ta trước?"

Tiễn Xuyến Nhi bật thốt lên: " Đương nhiên do bổn tiên tử xuất thủ trước, hừ!"

" Đã như vậy...hắc hắc, Tiễn Xuyên nhi tiểu thư, mời!"

Trong lòng mọi người buồn cười, tu chân lâu như vậy, hai người tốt xấu gì cũng coi như là cao thủ, tại sao lại so đo như thế.

Tiễn Lậu Chi trên trán xuất hiện mấy nếp nhăn, nói: " Ai trước ai sau đều không sao cả, người nơi này cũng không phải người mù, dù sao cũng có thể phân biệt được tốt xấu, Xuyến Nhi đến trước đi."

Tiễn Lậu Chi đối với Tiễn Xuyến Nhi rất có tin tưởng, luyện khí của cháu gái có sự truyền thừa khác. Nếu bàn về luyện khí, hắn mặc dù là đại cao thủ Phân Thần kỳ, cũng không nắm chắc phần thắng.

Đã luyện chế qua Tinh Thiết, chỉ chừng bàn tay, cao cỡ nửa người, mỗi cây nặng một trăm cân, tổng cộng là hai mươi cây. Mười cây đặt bên cạnh Tần Tiểu Thiên, còn lại ở bên chân Tiễn Xuyến Nhi.

Tiễn Xuyến Nhi tin tưởng mười phần, nàng không dùng lò luyện chế chuyên môn, mà là bố trí một Tụ Linh Trận rất nhỏ trên mặt đất.

Một tiếng quát khẽ, Tiễn Xuyến Nhi vứt vào bốn viên tiên thạch nhỏ, dùng linh quyết cố định, nàng cười nói: " Sư huynh, cho ta...bắt đầu!"

Không khí khẽ ba động, một cỗ nhiệt lưu dũng xuất, Tam Muội Chân Hỏa dưới phụ trợ của Tụ Linh Trận và tiên thạch, uy lực tăng cường gấp đôi so với lúc ban đầu.

Tam Muội Chân Hỏa trong mắt Tần Tiểu Thiên cũng không là gì, nhưng rơi vào trong mắt những người khác thì không bình thường nữa.

Tiễn Xuyến Nhi có Tam Muội Chân Hỏa chẳng những cường đại, hơn nữa phi thường ngưng luyện, hỏa diễm có thể từ trong tay nàng nhảy ra các loại hình thái, hiển nhiên là một cao thủ chơi lửa.

Đào Nhất Diêu không khỏi nhịn được lo lắng cho Tần Tiểu Thiên, có thể luyện xuất ra Tam Muội Chân Hỏa ngưng luyện như thế, người tu chân khác không cách nào so sánh, Tiễn Xuyến Nhi nhất định chuyên môn tu luyện Tam Muội Chân Hỏa, nhưng lại có được cao thủ chỉ điểm.

Tam Muội Chân Hỏa sơ xuất thì màu hồng, tiến vào một tầng thì trắng bệch, tu đến cao thâm thì phát ra thanh quang. Lợi hại nhất chính là màu tím nhạt, loại này uy lực so với thiên hỏa chỉ kém một chút, ở trong người tu chân xem như là hỏa diễm cao nhất.

Tiễn Xuyến Nhi phát ra hỏa diễm là quang hoa màu trắng xanh, nếu tiếp tục tu luyện sẽ trở thành màu xanh, có Tam Muội Chân Hỏa như vậy luyện khí, có thể giảm được nửa công phu, không trách được nàng lộ ra vẻ tin tưởng mười phần.

" Sư huynh, cho ta một cây Tinh Thiết!"

Khúc Nhai đưa tay hư trảo, hút một cây Tinh Thiết tới tay, nói: " Được!" Tay ném Tinh Thiết ra ngoài, rớt thật chuẩn xác vào giữa Tam Muội Chân Hỏa, chỉ chốc lát thời gian, đã trở nên đỏ bừng.

Tiễn Xuyến Nhi nói: " Lại ném vào hai cây!"

Lại hai cây Tinh Thiết hạ xuống.

Tiễn Xuyến Nhi nét mặt nghiêm túc, hoàn toàn không còn hỏa khí và xúc động như vừa rồi, tâm thần hoàn toàn đắm chìm trong luyện khí, thúc giục Tam Muội Chân Hỏa, cố gắng dung hóa Tinh Thiết.

Tinh Thiết, không phải là sinh thục thiết mà người bình thường sử dụng, mà là người tu chân từ mỏ thiết đề luyện ra thiết chi tinh hoa, Tinh Thiết trải qua đề thuần thì sẽ trở thành thiết tinh, hai chữ điên đảo một chút, ý nghĩa lại không giống nhau.

Tinh Thiết mặc dù có thể luyện khí, nhưng không thể luyện chế ra pháp bảo tốt, phẩm chất của thiết tinh phải cao nhiều lắm, dùng thiết tinh có thể giá cấu kiếm thể của phi kiếm, đương nhiên chẳng qua là phi kiếm bình thường nhất. Thiết Tinh là một loại tài liệu sử dụng làm trụ cột thường xuyên, có thể cùng rất nhiều tài liệu hỗn hợp, hình thành một ít tài liệu luyện khí cao cấp.

Tiễn Xuyến Nhi bình thường đoán liên tài liệu thì dùng tinh thiết nhiều nhất, từ khi bắt đầu học tập luyện khí, cũng không ngừng đề thuần tinh thiết, như thế trình độ luyện khí, đối với nàng giống như hô hấp tự nhiên, cũng không cần tự hỏi, chỉ cần chăm chú hoàn thành là được, tuyệt đối sẽ không xuất ra sai lầm gì đó, duy nhất phải chú ý chính là thời gian, sáu canh giờ luyện chế mười cây tinh thiết, cũng là tương đối mệt người.

Tiễn Xuyến Nhi đứng trong Tụ Linh Trận, hấp thu linh khí tụ tập từ bốn phía, bổ sung chân nguyên lực tiêu hao vì Tam Muội Chân Hỏa, hơn nữa bốn viên tiên thạch hỏa tính, ba cây tinh thiết từ từ dung hóa, hình thành một viên cầu cỡ thùng nước lóe sắc kim khí.

Độ nóng chung quanh cấp tốc bay lên, một ít môn nhân đệ tử có tu vi thấp kém rối rít lui ra phía sau, ngay cả Đào Nhất Diêu cũng phải lui ra sau một bước, trong lòng hắn có chút bối rối, tự mình cũng không có bản lãnh dung hóa nhiều tinh thiết như vậy.

Tạp chất theo độ nóng lên cao từ từ bị buộc ra ngoài, theo viên cầu chuyển động, bị quăng ra, những bông hỏa lửa như diễm hỏa, nhanh chóng rơi trên mặt đất, phát ra tiếng vang xuy xuy, mặt ngoài Thừa Lộ Thai ngưng kết từng hạt kim khí vỡ nát.

Mọi người không khỏi than thở: " Hay!"

Một chiêu thủ pháp này cực kỳ tinh diệu, không phải cao thủ rất khó thi triển ra.

Kim khí cầu càng chuyển càng nhanh, Tiễn Xuyến Nhi thoáng rịn mồ hôi, trong lòng nàng thầm hối hận, chỉ một chút mà đề thuần ba trăm cân tinh thiết, có chút lực bất tòng tâm.

" Hừ, bổn tiên tử tuyệt đối sẽ không thua cho ngươi, tặc hán tử, ta phải đào sạch túi tiền của ngươi!" Đã tới lúc này, nàng vẫn còn niệm niệm không quên túi tiền của người khác.

Tần Tiểu Thiên cũng âm thầm than thở, nha đầu kia mặc dù tham tài tham tiền, nhưng một tay luyện khí pháp môn lại tương đương lợi hại, không trách được kiêu ngạo như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kỳ Thiên Lộ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook