Chương 102: Thi lại và đơn xin học hai ngành
Thiên Manh
18/09/2020
Editor: Thiên Vân
Beta: Vương Gia
——————
Tết năm nay là cái tết tệ nhất từ trước đến giờ của Vệ Thư Tuân, khỏi phải bàn cãi.
Ngay đầu năm, cảnh sát Thành phố Du tiến hành một trận càn quét quy mô lớn, vài ngày sau, đám bạn kia của Vệ Thư Tuân, Trương Thần Song, Liễu Nghĩa Mịch, Nghiêm Phàm vân vân, hơn phân nửa đều bị bắt. Tội danh là tổ chức mại dâm. Đều là người chung tiểu khu, việc này muốn giấu cũng giấu không được, rất nhanh truyền ra khắp nơi. Lúc Vệ Thư Tuân nghe được, không biết nên khinh công việc của tụi nó, hay là may mắn tụi nó chỉ tổ chức mại dâm, so với buôn ma túy như Lý Triết Hữu, thật sự đỡ nhiều lắm.
Làm Vệ Thư Tuân buồn bực chính là, có cục công an gọi điện thoại đến nhà tìm y, kêu y đi giúp nộp phạt. Người tìm y là Dương Cầm Cầm, một trong những thiếu nữ bất lương từng thân thiết trước kia, cũng bị bắt trong hành động lần này. Nghe nói bởi vì bị cha mẹ cắt đứt quan hệ, không tìm thấy người bảo lãnh, liền trực tiếp báo tên và số điện thoại nhà Vệ Thư Tuân ra.
“Thật có lỗi, tôi không quen!” Vệ Thư Tuân cúp máy, tức giận đến nhấn huyệt thái dương.
Cái này là sao?
Gần đây trong tiểu khu liên tục có chuyện không may, cha Vệ mẹ Vệ không cho con trai ra ngoài, dù sao thời tiết rét lạnh, Vệ Thư Tuân cũng lười nhúc nhích. Mở quạt sưởi lên ngồi trước bàn máy tính, mở cái USB số 2 của Giáo sư Triệu lên.
USB của Giáo sư Triệu là chia theo tiến độ học, USB số 1 bao gồm chương trình năm nhất năm hai, USB 2 thì năm hai năm ba, từ USB số 3 trở đi, chính là chương trình học của nghiên cứu sinh. Vệ Thư Tuân học rất nhanh, đã hiểu rõ nội dung USB 1, thừa dịp hiện tại có thời gian, bắt đầu tự học USB 2.
Vốn tưởng rằng còn có thời gian suy nghĩ, nhưng một lần nói chuyện phiếm với giáo viên chủ nhiệm, mới biết được đơn xin học hai ngành bình thường nộp vào năm 2, qua năm 2 thì mất quyền. Nói cách khác, y phải quyết định xin học thêm ngành nào nội trong học kỳ tới.
Vốn đây là chuyện không hề nghi ngờ, ngành 《Khoa học cùng kỹ thuật điện tử》 bây giờ của y ở cơ bản có chỗ đồng nhất và liên quan đến ngành Quang học, bởi vì một cái chi nhánh của Quang học chính là Thông tín sợi quang học, mà khoa học cùng kỹ thuật điện tử cũng bao hàm Công trình thông tín. Nói cách khác, nếu tương lai tính phát triển theo hướng Quang học, thậm chí việc học cả hai ngành cũng không cần thiết với y, tốt nghiệp chính quy xong trực tiếp thi thạc sĩ Quang học. Cũng như nguyên nhân mà Ngô Hoành Kiệt đố kị y, có Giáo sư Triệu tự mình hộ tống, chỉ cần y làm tốt, nói không chừng cả thi cũng không cần, trực tiếp làm luôn luận văn thạc sĩ còn được.
Ban đầu, hẳn chính là tương lai thoải mái vui vẻ vậy đó
Nhưng bây giờ xuất hiện một ngành mới không thể không chọn, Công trình cơ học.
Vệ Thư Tuân đương nhiên càng hi vọng trở thành học trò của giáo sư Triệu, nhưng mà, lấy phương hướng nghiên cứu của thầy, thành tựu tương lai đơn giản là nghiên cứu thay đổi của hiện tượng quang kính, cải tiến thấu kính của kính hiển vi vân vân, xuất sắc chút nữa, viết ra mấy bài luận văn tương tự 《Ứng dụng kính quang học vào Semiconductor Lighting》, 《Dò xét quỹ đạo phản hồi của kỹ thuật quang học thông tín》.
Cũng không phải xem thường những nghiên cứu này, mà là hướng phát triển quang học khác với kế hoạch sau này y muốn đi. Y thật sự muốn thay đổi tương lai, mượn tri thức vượt thời gian trong máy học tập, xúc tiến thành lập Không thành trước, nhờ vậy cứu lại càng nhiều người, cũng tránh đi cuộc nội chiến của nhân loại.
Cho nên, chắc y phải phụ kỳ vọng của giáo sư Triệu, lựa chọn Công trình cơ học.
“A a, tuy không biết Công trình cơ học gì hết, cũng chả chờ mong gì ngành này, càng không biết giáo sư Quan Trình sao…” Vệ Thư Tuân một bên nhìn tư liệu trên máy tính, một bên lấy bút ghi chép: “Nhưng mà, trước mắt trừ thi Công trình cơ học ra, cũng tạm thời không nghĩ ra cách nào. Cho nên trước khi phụ lòng giáo sư Triệu, hi vọng có thể báo đáp thầy cái gì. Máy học tập, trong cơ sở dữ liệu của mày chắc có kỹ thuật về quang học hả?”
Máy học tập phân tích một hồi, màn hình hư không bắn ra một danh sách dài thòng:
Ứng dụng năng lượng ánh sáng vào kỹ thuật quân sự:
Ra-đa Laser;
Khống chế viễn trình bằng hồng ngoại;
Hệ thống theo dõi bắn phá laser hồng ngoại;
Kỹ thuật dò tần sóng nhiễu quang từ;
Máy phát laser lượng tử cho tàu chiến năng lượng cao phi quy tắc;
…
…
…
Lật hai tờ danh sách thôi, Vệ Thư Tuân đầy mặt mồ hôi lạnh: “Máy học tập, mấy cái tên này nhìn hơi đáng sợ… hình như đều thuộc về Kỹ thuật công nghiệp quân sự? Không có dân dụng hả?”
Tiếng nói điện tử của máy học tập không có dao động: “Khoa học kỹ thuật tương lai đều phục vụ cho chiến tranh, tôi không cách nào phân chia dân dụng và quân dụng theo kỹ thuật thời đại này.”
“A, kỳ thực tao cũng không hiểu…” Vệ Thư Tuân xua tay, thở dài, ý bảo máy học tập tắt màn hình đi: “Chờ tao phân biệt được lại xem đi! Quên đi, so với nghĩ mấy cái không thiết thực này, còn không bằng học giỏi chút làm cho Giáo sư Triệu.”
Từ tết tới giờ không nhận được điện thoại của Chu Tuyền, Vệ Thư Tuân gửi tin nhắn cũng không thấy hồi âm, tuy biết mình giúp không được gì, nhưng nhịn không được hơi lo lắng, Chu Tuyền lúc đi vẻ mặt không tốt lắm, là có chuyện gì rồi sao?
Chu Tuyền từ khi có được hệ thống nhân đôi của máy học tập, bỏ qua tất cả ích lợi khác, cứ lấy trao đổi tất cả tin tức của Vệ Thư Tuân. Máy học tập rất vừa lòng, điều kiện tiên quyết nó giúp Chu Tuyền là cảm thấy tương lai Chu Tuyền có thể giúp được Vệ Thư Tuân, và bảo vệ y không để y bị Lâm gia làm hại, cho nên cũng rất có trách nhiệm với Chu Tuyền. Bên này Vệ Thư Tuân vừa gửi tin nhắn không bao lâu, Chu Tuyền liền nhận được mật báo của máy học tập: “Thư Tuân đang lo cho anh, muốn biết anh đã xảy ra chuyện gì.”
Trên gương mặt đầy rằn ri ngụy trang của Chu Tuyền không thấy rõ biểu tình, chỉ có đôi mắt nheo lại, nói với máy học tập: “Nói với em ấy, trong thời gian này tôi ra nước ngoài học, rất nhanh sẽ về.”
Trong tai nghe truyền đến tiếng nói của Hứa Nguyên Quân: “Đội trưởng, phát hiện mục tiêu.”
“Chuẩn bị hành động.” Chu Tuyền lẻn vào trong cây cối.
Máy học tập thuật lại chi tiết lời của Chu Tuyền cho Vệ Thư Tuân, Vệ Thư Tuân ngẩn người: “Hả? Mày có thể liên hệ với Chu Tuyền hả? Vậy tiện thể mày hỏi anh ta muốn quà gì đi, tao mang chút đặc sản qua.”
Tuy trao đổi không nhiều lắm, Vệ Thư Tuân cũng chỉ hỏi một câu hắn muốn quà gì, cùng với nên chuẩn bị cho Chu lão dạng quà gì, cách mấy ngày mới liên lạc được một lần, còn là máy học tập dùng tiếng nói điện tử không cảm xúc truyền lời, Chu Tuyền vẫn cảm thấy rất mỹ mãn.
So với tết năm trước, Thư Tuân có thể chủ động nhớ tới mình, đã là một bước tiến xa.
Nghỉ đông rất ngắn, nửa thời gian đầu bị mấy chuyện không may chiếm hết, nửa đoạn sau chôn vào học tập, chờ Vệ Thư Tuân lấy lại tinh thần, kỳ nghỉ đông đã hết. Phải nói, vốn còn một tuần nữa mới hết, nhưng học kỳ trước Vệ Thư Tuân tạch môn 《 Mạch CAD》, phải về trường sớm hơn một tuần để thi lại, chủ nhiệm sợ y không biết nên tự mình gọi điện thoại tới nhắc. Vệ Thư Tuân đương nhiên không dám nói với cha mẹ mình là vì rớt môn, cho nên phải về trường sớm để thi lại, chỉ nói nhớ lầm ngày khai giảng. Cha Vệ mẹ Vệ hung hăng quở trách y một trận mới nhanh nhanh chuẩn bị hành lý cho y.
Quần áo giày là thứ yếu, quan trọng là … quà tặng cho thầy cô với bạn bè, lấy thổ sản có thể trực tiếp ăn là việc chính, chất đầy một cái vali to, rồi họ lưu luyến không rời đưa Vệ Thư Tuân lên xe lửa.
Đơn xin thi lại trước khi đi đã trình lên trang web trường, sau khi trở lại trường học nhận được thông báo thời gian thi, là ở phòng máy tính lầu 2 tòa B3 vào ba ngày sau.
Vệ Thư Tuân không biết điểm của người khác, vốn nghĩ môn 《 Mạch CAD》 đơn giản như vậy, chỉ có một mình mình thi lại. Ai biết đâu thi lại cũng đông lắm, cộng thêm sinh viên ngành khác, tổng cộng có hơn hai mươi người. Có ba nữ sinh cùng lớp Vệ Thư Tuân cũng thi lại, nhìn thấy y liền chấn động hỏi: “Vệ Thư Tuân, sao cậu cũng phải thi lại chứ?”
Vệ Thư Tuân bất đắc dĩ đỡ trán: “Ngoài ý muốn.”
Sau khai giảng, Vệ Thư Tuân nhận được thông báo của chủ nhiệm, kêu y đến phòng đào tạo lấy đơn xin học hai ngành. Trên web trường cũng treo thông báo to đùng, trong nháy mắt sinh viên đến phòng đào tạo nối liền không dứt, lớp Vệ Thư Tuân có một nửa đều đến xin đơn.
Yêu cầu của Đại học A đối với sinh viên ghi danh học hai ngành là: Điểm tổng kết năm nhất của chuyên ngành đang học GPA đạt trên 2.7, học đầy đủ 25 tín chỉ theo chương trình học quy định, cùng với, không bị kỷ luật xử phạt và không có ghi chép thi lại.
Vệ Thư Tuân Vừa mới thi lại xong, nhìn sáu chữ to “không có ghi chép thi lại”, ngây cả người ra.
Beta: Vương Gia
——————
Tết năm nay là cái tết tệ nhất từ trước đến giờ của Vệ Thư Tuân, khỏi phải bàn cãi.
Ngay đầu năm, cảnh sát Thành phố Du tiến hành một trận càn quét quy mô lớn, vài ngày sau, đám bạn kia của Vệ Thư Tuân, Trương Thần Song, Liễu Nghĩa Mịch, Nghiêm Phàm vân vân, hơn phân nửa đều bị bắt. Tội danh là tổ chức mại dâm. Đều là người chung tiểu khu, việc này muốn giấu cũng giấu không được, rất nhanh truyền ra khắp nơi. Lúc Vệ Thư Tuân nghe được, không biết nên khinh công việc của tụi nó, hay là may mắn tụi nó chỉ tổ chức mại dâm, so với buôn ma túy như Lý Triết Hữu, thật sự đỡ nhiều lắm.
Làm Vệ Thư Tuân buồn bực chính là, có cục công an gọi điện thoại đến nhà tìm y, kêu y đi giúp nộp phạt. Người tìm y là Dương Cầm Cầm, một trong những thiếu nữ bất lương từng thân thiết trước kia, cũng bị bắt trong hành động lần này. Nghe nói bởi vì bị cha mẹ cắt đứt quan hệ, không tìm thấy người bảo lãnh, liền trực tiếp báo tên và số điện thoại nhà Vệ Thư Tuân ra.
“Thật có lỗi, tôi không quen!” Vệ Thư Tuân cúp máy, tức giận đến nhấn huyệt thái dương.
Cái này là sao?
Gần đây trong tiểu khu liên tục có chuyện không may, cha Vệ mẹ Vệ không cho con trai ra ngoài, dù sao thời tiết rét lạnh, Vệ Thư Tuân cũng lười nhúc nhích. Mở quạt sưởi lên ngồi trước bàn máy tính, mở cái USB số 2 của Giáo sư Triệu lên.
USB của Giáo sư Triệu là chia theo tiến độ học, USB số 1 bao gồm chương trình năm nhất năm hai, USB 2 thì năm hai năm ba, từ USB số 3 trở đi, chính là chương trình học của nghiên cứu sinh. Vệ Thư Tuân học rất nhanh, đã hiểu rõ nội dung USB 1, thừa dịp hiện tại có thời gian, bắt đầu tự học USB 2.
Vốn tưởng rằng còn có thời gian suy nghĩ, nhưng một lần nói chuyện phiếm với giáo viên chủ nhiệm, mới biết được đơn xin học hai ngành bình thường nộp vào năm 2, qua năm 2 thì mất quyền. Nói cách khác, y phải quyết định xin học thêm ngành nào nội trong học kỳ tới.
Vốn đây là chuyện không hề nghi ngờ, ngành 《Khoa học cùng kỹ thuật điện tử》 bây giờ của y ở cơ bản có chỗ đồng nhất và liên quan đến ngành Quang học, bởi vì một cái chi nhánh của Quang học chính là Thông tín sợi quang học, mà khoa học cùng kỹ thuật điện tử cũng bao hàm Công trình thông tín. Nói cách khác, nếu tương lai tính phát triển theo hướng Quang học, thậm chí việc học cả hai ngành cũng không cần thiết với y, tốt nghiệp chính quy xong trực tiếp thi thạc sĩ Quang học. Cũng như nguyên nhân mà Ngô Hoành Kiệt đố kị y, có Giáo sư Triệu tự mình hộ tống, chỉ cần y làm tốt, nói không chừng cả thi cũng không cần, trực tiếp làm luôn luận văn thạc sĩ còn được.
Ban đầu, hẳn chính là tương lai thoải mái vui vẻ vậy đó
Nhưng bây giờ xuất hiện một ngành mới không thể không chọn, Công trình cơ học.
Vệ Thư Tuân đương nhiên càng hi vọng trở thành học trò của giáo sư Triệu, nhưng mà, lấy phương hướng nghiên cứu của thầy, thành tựu tương lai đơn giản là nghiên cứu thay đổi của hiện tượng quang kính, cải tiến thấu kính của kính hiển vi vân vân, xuất sắc chút nữa, viết ra mấy bài luận văn tương tự 《Ứng dụng kính quang học vào Semiconductor Lighting》, 《Dò xét quỹ đạo phản hồi của kỹ thuật quang học thông tín》.
Cũng không phải xem thường những nghiên cứu này, mà là hướng phát triển quang học khác với kế hoạch sau này y muốn đi. Y thật sự muốn thay đổi tương lai, mượn tri thức vượt thời gian trong máy học tập, xúc tiến thành lập Không thành trước, nhờ vậy cứu lại càng nhiều người, cũng tránh đi cuộc nội chiến của nhân loại.
Cho nên, chắc y phải phụ kỳ vọng của giáo sư Triệu, lựa chọn Công trình cơ học.
“A a, tuy không biết Công trình cơ học gì hết, cũng chả chờ mong gì ngành này, càng không biết giáo sư Quan Trình sao…” Vệ Thư Tuân một bên nhìn tư liệu trên máy tính, một bên lấy bút ghi chép: “Nhưng mà, trước mắt trừ thi Công trình cơ học ra, cũng tạm thời không nghĩ ra cách nào. Cho nên trước khi phụ lòng giáo sư Triệu, hi vọng có thể báo đáp thầy cái gì. Máy học tập, trong cơ sở dữ liệu của mày chắc có kỹ thuật về quang học hả?”
Máy học tập phân tích một hồi, màn hình hư không bắn ra một danh sách dài thòng:
Ứng dụng năng lượng ánh sáng vào kỹ thuật quân sự:
Ra-đa Laser;
Khống chế viễn trình bằng hồng ngoại;
Hệ thống theo dõi bắn phá laser hồng ngoại;
Kỹ thuật dò tần sóng nhiễu quang từ;
Máy phát laser lượng tử cho tàu chiến năng lượng cao phi quy tắc;
…
…
…
Lật hai tờ danh sách thôi, Vệ Thư Tuân đầy mặt mồ hôi lạnh: “Máy học tập, mấy cái tên này nhìn hơi đáng sợ… hình như đều thuộc về Kỹ thuật công nghiệp quân sự? Không có dân dụng hả?”
Tiếng nói điện tử của máy học tập không có dao động: “Khoa học kỹ thuật tương lai đều phục vụ cho chiến tranh, tôi không cách nào phân chia dân dụng và quân dụng theo kỹ thuật thời đại này.”
“A, kỳ thực tao cũng không hiểu…” Vệ Thư Tuân xua tay, thở dài, ý bảo máy học tập tắt màn hình đi: “Chờ tao phân biệt được lại xem đi! Quên đi, so với nghĩ mấy cái không thiết thực này, còn không bằng học giỏi chút làm cho Giáo sư Triệu.”
Từ tết tới giờ không nhận được điện thoại của Chu Tuyền, Vệ Thư Tuân gửi tin nhắn cũng không thấy hồi âm, tuy biết mình giúp không được gì, nhưng nhịn không được hơi lo lắng, Chu Tuyền lúc đi vẻ mặt không tốt lắm, là có chuyện gì rồi sao?
Chu Tuyền từ khi có được hệ thống nhân đôi của máy học tập, bỏ qua tất cả ích lợi khác, cứ lấy trao đổi tất cả tin tức của Vệ Thư Tuân. Máy học tập rất vừa lòng, điều kiện tiên quyết nó giúp Chu Tuyền là cảm thấy tương lai Chu Tuyền có thể giúp được Vệ Thư Tuân, và bảo vệ y không để y bị Lâm gia làm hại, cho nên cũng rất có trách nhiệm với Chu Tuyền. Bên này Vệ Thư Tuân vừa gửi tin nhắn không bao lâu, Chu Tuyền liền nhận được mật báo của máy học tập: “Thư Tuân đang lo cho anh, muốn biết anh đã xảy ra chuyện gì.”
Trên gương mặt đầy rằn ri ngụy trang của Chu Tuyền không thấy rõ biểu tình, chỉ có đôi mắt nheo lại, nói với máy học tập: “Nói với em ấy, trong thời gian này tôi ra nước ngoài học, rất nhanh sẽ về.”
Trong tai nghe truyền đến tiếng nói của Hứa Nguyên Quân: “Đội trưởng, phát hiện mục tiêu.”
“Chuẩn bị hành động.” Chu Tuyền lẻn vào trong cây cối.
Máy học tập thuật lại chi tiết lời của Chu Tuyền cho Vệ Thư Tuân, Vệ Thư Tuân ngẩn người: “Hả? Mày có thể liên hệ với Chu Tuyền hả? Vậy tiện thể mày hỏi anh ta muốn quà gì đi, tao mang chút đặc sản qua.”
Tuy trao đổi không nhiều lắm, Vệ Thư Tuân cũng chỉ hỏi một câu hắn muốn quà gì, cùng với nên chuẩn bị cho Chu lão dạng quà gì, cách mấy ngày mới liên lạc được một lần, còn là máy học tập dùng tiếng nói điện tử không cảm xúc truyền lời, Chu Tuyền vẫn cảm thấy rất mỹ mãn.
So với tết năm trước, Thư Tuân có thể chủ động nhớ tới mình, đã là một bước tiến xa.
Nghỉ đông rất ngắn, nửa thời gian đầu bị mấy chuyện không may chiếm hết, nửa đoạn sau chôn vào học tập, chờ Vệ Thư Tuân lấy lại tinh thần, kỳ nghỉ đông đã hết. Phải nói, vốn còn một tuần nữa mới hết, nhưng học kỳ trước Vệ Thư Tuân tạch môn 《 Mạch CAD》, phải về trường sớm hơn một tuần để thi lại, chủ nhiệm sợ y không biết nên tự mình gọi điện thoại tới nhắc. Vệ Thư Tuân đương nhiên không dám nói với cha mẹ mình là vì rớt môn, cho nên phải về trường sớm để thi lại, chỉ nói nhớ lầm ngày khai giảng. Cha Vệ mẹ Vệ hung hăng quở trách y một trận mới nhanh nhanh chuẩn bị hành lý cho y.
Quần áo giày là thứ yếu, quan trọng là … quà tặng cho thầy cô với bạn bè, lấy thổ sản có thể trực tiếp ăn là việc chính, chất đầy một cái vali to, rồi họ lưu luyến không rời đưa Vệ Thư Tuân lên xe lửa.
Đơn xin thi lại trước khi đi đã trình lên trang web trường, sau khi trở lại trường học nhận được thông báo thời gian thi, là ở phòng máy tính lầu 2 tòa B3 vào ba ngày sau.
Vệ Thư Tuân không biết điểm của người khác, vốn nghĩ môn 《 Mạch CAD》 đơn giản như vậy, chỉ có một mình mình thi lại. Ai biết đâu thi lại cũng đông lắm, cộng thêm sinh viên ngành khác, tổng cộng có hơn hai mươi người. Có ba nữ sinh cùng lớp Vệ Thư Tuân cũng thi lại, nhìn thấy y liền chấn động hỏi: “Vệ Thư Tuân, sao cậu cũng phải thi lại chứ?”
Vệ Thư Tuân bất đắc dĩ đỡ trán: “Ngoài ý muốn.”
Sau khai giảng, Vệ Thư Tuân nhận được thông báo của chủ nhiệm, kêu y đến phòng đào tạo lấy đơn xin học hai ngành. Trên web trường cũng treo thông báo to đùng, trong nháy mắt sinh viên đến phòng đào tạo nối liền không dứt, lớp Vệ Thư Tuân có một nửa đều đến xin đơn.
Yêu cầu của Đại học A đối với sinh viên ghi danh học hai ngành là: Điểm tổng kết năm nhất của chuyên ngành đang học GPA đạt trên 2.7, học đầy đủ 25 tín chỉ theo chương trình học quy định, cùng với, không bị kỷ luật xử phạt và không có ghi chép thi lại.
Vệ Thư Tuân Vừa mới thi lại xong, nhìn sáu chữ to “không có ghi chép thi lại”, ngây cả người ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.