Chương 170: Bùng nổ sức nóng của rượu hoa (thượng)
Hào Tuyết
16/05/2020
Tinh Tinh là du khách tới trấn nhỏ Vân Quế du lịch, là một người đã tốt nghiệp có rảnh rỗi lại còn dư tiền, cô nàng này yêu thích nhất là du lịch và ăn uống, đi du lịch những nơi khác nhau, ăn những món ăn vặt mỹ vị khác nhau.
Mà trấn nhỏ Vân Quế vốn dĩ không ở trong kế hoạch du lịch của nàng, dù sao ở trong mắt nàng, loại địa phương nóng lên này chắc chắn có vấn đề, bình thường nếu không phải là mua hot search Thiên Bác thì chính là bọn họ bỏ tiền thuê những bloger du lịch nổi tiếng quảng cáo đem nơi này thổi phồng lên sau đó lừa khách du lịch tới "làm thịt".
Cho nên ngay từ đầu Tinh Tinh vốn không thèm để ý tới trấn nhỏ du lịch Vân Quế vừa mới nóng lên, nhưng không nghĩ tới qua nửa năm, bloger quen biết khi đi du lịch lúc trước bỗng nhiên nhắn tin cho nàng, đề cử trấn nhỏ Vân Quế với nàng, điều này khiến Tinh Tinh đối với địa phương nhỏ này sinh ra hứng thú sâu đậm, dù sao vị bloger kia rất cao lãnh, không chỉ chưa bao giờ làm quảng cáo, cũng chưa bao giờ đề cử loại địa phương du lịch cố ý tạo ra này, lần này lại đề cử trấn nhỏ Vân Quế cho nàng, có thể nói là mặt trời học từ hướng Tây.
Trước khi tới trấn nhỏ Vân Quế, Tinh Tinh tìm hiểu rất nhiều tin tức trên Thiên Bác, phát hiện chúng nó có một điểm giống nhau, đó chính là —— nhà trọ khó tìm!
Vì thế khi còn đang du lịch ở nơi khác, Tinh Tinh đã bắt đầu đặt phòng ở trấn nhỏ Vân Quế.
Trời xanh không phụ lòng người, một tháng sau cuối cùng nàng cũng đặt được.
Mang theo một loại tâm lý bắt bẻ đi tới trấn nhỏ Vân Quế, kết quả vẫn không thể chạy thoát khỏi "định luật thật là thơm."
"Tinh Tinh, cậu nhanh lên đi, tôi cùng lắm chỉ chờ cậu thêm 10 phút! Nếu 10 phút nữa cậu còn không ra tôi sẽ đi một mình đấy." Một cô gái đáng yêu đứng bên ngoài phòng Tinh Tinh không ngừng dậm chân, một bên nhìn đồng hồ một bên thúc giục cô gái xinh đẹp còn đang chậm rì rì thay quần áo, trên mặt thập phần sốt ruột.
"Viên Viên cậu đừng vội, còn chưa tới giờ đâu, sắp xong rồi!"
Đối với người bạn tính tình nôn nóng này của mình, Tinh Tinh tỏ vẻ bản thân đã quen, vì thế một bên trấn an nàng một bên nhanh chóng thoa lên môi mình chút son.
Tuy tiện chấm vài cái sau đó Tinh Tinh bặm bặm môi, nhìn cô gái xinh đẹp trong gương bởi vì tô lên chút son môi mà khí sắc trở nên tốt hơn rất nhiều, Tinh Tinh lúc này mới vừa lòng rời đi.
"Tinh Tinh cậu thật chậm, hiện tại người chờ ở bên ngoài cửa hàng Phúc trang chắc chắn rất nhiều, nếu lát nữa chúng ta không chen vào được thì phải làm sao?" Đối lập với Tinh Tinh nhàn nhã, Viên Viên rõ ràng xuất hiện lo âu.
Không trách nàng lo lắng vô cớ, mà là cửa hàng Phúc trang hôm nay muốn ra một loại gel trị mụn nha đam mới, tin tức này liên tục treo trên bảng đen của cửa hàng ba ngày, toàn thế giới đều biết, nàng sợ đi chậm thì ngay cả hộp đóng gói cũng không thấy.
Phải biết rằng xuất phẩm từ Phúc trang thuộc vào tinh phẩm! Trước kia chỉ luôn dùng mỹ phẩm dưỡng da cao cấp nàng hoàn toàn không thể nghĩ tới có một ngày bản thân cư nhiên ưu ái "sản phẩm giá rẻ" sản xuất từ nông trang như này, thậm chí còn trở thành nhà quảng cáo không công cho nhà bọn họ, cả ngày nói về chỗ tốt của sản phẩm ở đó với bạn bè.
"Viên Viên cậu đừng vội, còn 2 tiếng đồng hồ nữa mới bắt đầu đâu, chắc chắn tới kịp." Xinh đẹp Tinh Tinh lại lần nữa ngữ khí ôn hòa trấn an người bạn mới quen biết của mình này.
Nàng cảm thấy người bạn này của mình cái gì cũng tốt, chỉ là mù quáng theo không được!
Tuy rằng mỹ phẩm dưỡng da Phúc trang sản xuất rất nhiều người đều nói tốt, nhưng nghiêm túc ngẫm lại so với những loại mỹ phẩm dưỡng da dùng chi phí kếch xù nghiên cứu, sử dụng nguyên liệu quý báu tạo thành, một cái mỹ phẩm dưỡng da ở nông trang làm ra thì có thể tốt đến chỗ nào được chứ?
Có lẽ chỉ là đóng gói đẹp bề ngoài có thể hấp dẫn nữ hài tử mà thôi!
Không thể không nói Tinh Tinh cũng là bị bề ngoài đóng gói sản phẩm của Phúc trang hấp dẫn tới, nếu không phải vì những cái chai cái lọ cổ kính đó, nàng tuyệt đối sẽ không đi tới cửa hàng Phúc trang mua cái gọi là mỹ phẩm dưỡng da giới hạn mua đâu.
"Không, cậu không hiểu, chúng ta tăng tốc, cậu đi theo tôi tới, đợi lát nữa sẽ biết." Viên Viên lười cùng nàng giải thích, dù sao càng giải thích càng có vẻ bản thân giống như bị tẩy não khiến người ngại.
Ngày hôm nay, cho nàng mua một bộ dùng mấy ngày đảm bảo nàng sẽ hiểu tất cả mọi thứ.
Ôm cái ý tưởng này, Viên Viên kéo Tinh Tinh đi vào cửa hàng Phúc trang.
Kết quả tuyệt vọng phát hiện trước cửa hàng Phúc trang cứ gọi là một biển một núi người.
Tinh Tinh bị hoảng sợ: "Nơi này đã xảy ra cái gì?"
Viên Viên tập mãi thành thói quen, một bên lôi kéo nàng chen vào một bên trả lời: "Chờ mở cửa."
Tinh Tinh: "......" Khoan đã! Cái chờ mở cửa này nhất định không phải là cái chờ mở cửa mà mình đang nghĩ kia chứ?
Cũng không biết Viên Viên lấy đâu ra công lực chen lợi hại, chờ tới khi Tinh Tinh phản ứng lại các nàng đã đứng ở phía trước, nhưng giờ phút này thành công "lên đỉnh" bản thân biến thành bọ dáng bi thảm không nỡ nhìn.
Giày màu trắng không biết bị ai dẫm cho mấy nhát, bên trên tràn đầy dấu giày hỗn độn, kiểu tóc vốn dĩ đã buộc gọn gàng lúc này không khác gì một con mụ điên, mà quan trọng nhất chính là son trên môi nàng hoàn toàn bị cọ đi hết! Đôi môi trắng bệch lại lộ ra trước thiên hạ.
Tinh Tinh: "......"
"Đứa nhỏ cháu không sao chứ?"
Còn chưa đứng vững Tinh Tinh cảm giác có người đỡ mình một phen.
Nhìn khí sắc không tốt của nàng, đứng thẳng không vững, càng khiến nàng giống như người bệnh nặng, cụ ông hảo tâm nổi giận, phẫn nộ lớn tiếng với đám người xung quanh: "Đừng chen lấn, mọi người đừng chen lấn, nơi này còn một người bệnh đấy! Mọi người đem người ta đẩy ngã bây giờ, đến lúc đó xảy ra vấn đề ai chịu trách nhiệm?"
"Hống......"
Lời này vừa nói ra, mọi người tạo thành một khoảng trống xung quanh Tinh Tinh, dưới cái nhìn của mọi người Tinh Tinh hốt hoảng bị cụ ông mang theo đi nhanh về phía trước, đứng ở đằng trước hít thở một loạt không khí mới mẻ.
Nhìn cửa hàng Phúc trang còn chưa mở cửa, Tinh Tinh còn chưa phản ứng lại đây là xảy ra chuyện gì, liền trông thấy Viên Viên lợi dụng thời cơ chen lên nhìn mình bằng một ánh mắt damdang "không nghĩ tới cậu cư nhiên lợi hại như vậy, khó trách vừa rồi không sốt ruột một chút nào!"
Giờ phút này xem hiểu nàng ánh mắt nàng Tinh Tinh: "......"
Có thể là bởi vì sắc mặt và sắc môi của Tinh Tinh phi thường không tốt, một bác gái hảo tâm bên cạnh còn cố ý đưa một cái ghế nhỏ cho nàng ngồi.
Tinh Tinh: "......" Nàng chỉ là trời sinh màu da ( bao gồm màu môi) tái nhợt mà thôi, thật sự không phải bị bệnh!
Nhìn cụ ông đầu tóc hoa râm bên cạnh còn chưa có chỗ ngồi, bản thân ngồi ở chỗ ngày bình thường sao? Nàng thật sự không thể ngồi xuống!
Nhưng các bác gái thuần phát luôn có biện pháp để cho nàng ngồi xuống.
Lời nói không cho kháng cự, lời nói khuyên bảo quan tâm quá độ đầy thấm thía khiến Tinh Tinh cảm thấy hành vi của bản thân giờ phút này là một hành vi tùy hứng tạo thêm phiền toái cho mọi người, đương nhiên cũng là không tôn trọng thân thể của bản thân, vì thế chờ khi nàng phản ứng lại bị dao động cho rằng bản thân thật sự có bệnh đã an an ổn ổn ngồi trên ghế nhỏ.
Tinh Tinh: "......"
Nhìn đám bác trai bác gái quan tâm mình, Tinh Tinh chột dạ ngoan ngoãn cười tới khuôn mặt cứng đờ, tận đến khi công nhân cửa hàng Phúc trang tới giải cứu nàng mới kết thúc trận xấu hổ này.
"......"
"Đừng đoạt cũng đừng chen, để hai cô gái nhỏ này đi vào xếp hàng trước đi."
"Nói phía sau đừng vội, chúng ta hiện tại trước đứng xếp hàng, cho hai cố gái nhỏ đứng trước, để hai cô ấy mua đồ trước, đều sinh bệnh còn tới xếp hàng, chắc chắn là có việc cần gấp."
"......"
Lại lần nữa chịu ánh mắt damdang của bạn tốt, Tinh Tinh rất muốn chết, nhưng nàng lại không dám nói với người khác nàng kỳ thực không bị sao hết, bằng không nàng sợ đám lão nhân lão thái tinh lực mười phần kia sẽ cảm thấy mình lừa bọn họ tại đây ra tay xé tan nàng, vì thế chỉ có thể dưới con mắt quan ái người bệnh tàn của một đám người đứng xếp hàng ở vị trí đầu tiên.
......
"Chào quý khách, xin hỏi muốn mua gì?" Nhìn vẻ mặt tái nhợt của Tinh Tinh, giọng nói A Khánh giảm xuống mấy độ.
Tinh Tinh ngẩng đầu nhìn kệ để sản phẩm giới hạn mua sau lưng A Khánh, nghĩ tới vừa rồi mình phải xấu hổ gian nan như nào mới đến được nơi này, như thế nào cũng phải mua đủ mới được, vì thế dùng một loại giọng nói thực yếu ớt nói: "Tôi muốn mua sản phẩm mua giới hạn."
"Được, hôm nay sản phẩm giới hạn mua có gel nha đam và rượu hoa, cô muốn loại nào? Đúng rồi rượu hoa chính là dùng cánh hoa ủ thành rượu, rượu hoa ở chỗ chúng tôi chia làm hai loại, một loại là hoa đào, một loại là hoa quế, tư vị tuy rằng mỗi loại đều có xuân thu, nhưng đều rất không tồi."
Dựa theo ngày thường A Khánh căn bản sẽ không giải thích nhiều như vậy, mà khi hắn nhìn thấy cô gái xinh đẹp trước mắt thoạt nhìn rõ ràng thân thể không tốt lắm, nhịn không được quan tâm một chút.
"Tôi muốn mua một bình gel nha đam, một bình rượu hoa đào và một bình rượu hoa quế." Nhìn bề ngoài đẹp đẽ của chúng nó, nhan khống Tinh Tinh cười đến hai mắt thành hình trăng khuyết.
Mỗi người chỉ có thể mua một bình rượu hoa.
Nhưng nhìn bộ dáng cao hứng của Tinh Tinh, A Khánh ma xui quỷ khiến không đem lời này nói ra, ngược lại: "Được, chúc mừng cô nha, khách hàng đầu tiên hôm nay có thể mua hai bình rượu hoa, cho nên có thể bán cho cô đấy, nhưng bắt đầu từ khách hàng thứ hai cũng chỉ có thể mua một trong hai bình mà thôi."
Nói xong hướng về phía nàng lộ ra một cái nụ cười hàm hậu.
Thêm cho nàng một bình là A Khánh định lấy rượu hoa của mình bù vào.
"Oa, vậy tôi thật may mắn." Tinh Tinh lộ ra một nụ cười xán lạn, tiếp nhận sản phẩm giới hạn mua từ tay A Khánh sau đó nhẹ nhàng nói cảm ơn một tiếng rồi đi vào bên trong lựa chọn sản phẩm khác.
Toàn bộ sản phẩm mới bày ở Phúc trang thống nhất đều là hàng mới, vốn dĩ bán hết kem dưỡng da, xịt khoáng, tinh dầu, tinh chất....đều có hàng bổ sung, nhưng vì số lượng không nhiều lắm, bên trên nhãn hàng đều viết mỗi người chỉ có thể mua nhiều nhất là 1 sản phẩm, có vài loại là được mua 2 sản phẩm.
Bị những chai lọ xinh đẹp này hấp dẫn, Tinh Tinh học bộ dáng Viên Viên, mỗi một sản phẩm đều cầm một phần, chờ tới khi tính tiền A Khánh còn tặng nàng một hộp gốm sứ màu trắng nhỏ bằng ngón cái - hộp son môi.
Trở lại nhà trọ dưới ánh mắt cực kỳ hâm mộ của Viên Viên, Tinh Tinh mở ra hai bình rượu, trong không khí lập tức tản mát ra một mùi rượu độc thuộc về hoa đào và hoa quế, hương rượu đã gợi lên con sâu rượu trong người hai cô gái không hề thích uống rượu!
Lấy ra hai chén nhỏ, Tinh Tinh hào phóng đem rượu hoa quế mà Viên Viên không mua được rót ra hai ly, đem một ly đầy hơn trong đó đưa cho nàng.
"......"
"A...... Uống ngon thật nha......"
Uống xong hồi lâu hai người mới như tỉnh lại khỏi trong mộng, lúc này Tinh Tinh nghĩ tới vừa rồi mình rót cho Viên Viên một ly tràn đầy rượu hoa, lập tức đau lòng không thôi.
Nghĩ tới A Khánh nói giới hạn mua, Tinh Tinh nhịn không được muốn cho mình một cái tát! Ai bảo tay mình lại hào phóng thế chứ? Thứ này không dễ mua đâu, ai biết lần sau có còn mua được hay không, hiện tại uống hết về sau liền không có.
Vì thế dưới ánh mắt hâm mộ ghen tị hận của Viên Viên, Tinh Tinh đem rượu hoa giấu đi thật kỹ.
Phẩm chất rượu hoa khiến Tinh Tinh sinh ra hảo cảm rất lớn với những sản phẩm còn lại của Phúc trang.
Tùy tiện một bình rượu đã uống ngon như vậy, vậy mỹ phẩm dưỡng da được Phúc trang chế tác tỉ mỉ, hơn nữa trên Thiên Bác hưởng đầy tiếng tăm có phải là chất lượng sẽ càng tốt hơn hay không?
Mang theo chờ mong như vậy, cùng ngày Tinh Tinh sử dụng luôn mỹ phẩm dưỡng da của Phúc trang, không nghĩ tới qua mấy ngày ngắn ngủi, nàng phát hiện nàng rốt cuộc không rời khỏi nó được nữa!
A a a a a! Mỹ phẩm dưỡng da cao cấp rác rưởi gì chứ, so sánh với sản phẩm của Phúc trang thật CMN kém xa!! Nhưng mà sản phẩm Phúc trang thật khó mua, thật sự rất khó mua!
Lên án mạnh mẽ sản phẩm Phúc trang không dễ mua, Tinh Tinh hoàn toàn là hán tử ăn no không biết lòng hán tử đói!
Cư dân trấn nhỏ Vân Quế có nhiều thì có thể nhiều như cư dân trên mạng sao? Đồ vật bán trong cửa hàng ở trấn nhỏ Vân Quế có thể khó mua hơn hàng trên mạng một giây liền hết sạch sao? Quần chúng muốn mua đếm đến ngày hôm sau cũng không hết, nhưng cửa hàng ở trên mạng thả ra sản phẩm, số lượng cư nhiên giống như đúc với cửa hàng ngoài đời thật, đây là việc mà con người sẽ làm sao?
Đặc biệt là sau khi rượu hoa của Phúc trang tung ra, loại oán giận không mua được hàng này lập tức cao lên tận trời, đem tên Lạc Vân Thanh và Phúc trang ngay lập tức "mắng" lên hot search!
Mà trấn nhỏ Vân Quế vốn dĩ không ở trong kế hoạch du lịch của nàng, dù sao ở trong mắt nàng, loại địa phương nóng lên này chắc chắn có vấn đề, bình thường nếu không phải là mua hot search Thiên Bác thì chính là bọn họ bỏ tiền thuê những bloger du lịch nổi tiếng quảng cáo đem nơi này thổi phồng lên sau đó lừa khách du lịch tới "làm thịt".
Cho nên ngay từ đầu Tinh Tinh vốn không thèm để ý tới trấn nhỏ du lịch Vân Quế vừa mới nóng lên, nhưng không nghĩ tới qua nửa năm, bloger quen biết khi đi du lịch lúc trước bỗng nhiên nhắn tin cho nàng, đề cử trấn nhỏ Vân Quế với nàng, điều này khiến Tinh Tinh đối với địa phương nhỏ này sinh ra hứng thú sâu đậm, dù sao vị bloger kia rất cao lãnh, không chỉ chưa bao giờ làm quảng cáo, cũng chưa bao giờ đề cử loại địa phương du lịch cố ý tạo ra này, lần này lại đề cử trấn nhỏ Vân Quế cho nàng, có thể nói là mặt trời học từ hướng Tây.
Trước khi tới trấn nhỏ Vân Quế, Tinh Tinh tìm hiểu rất nhiều tin tức trên Thiên Bác, phát hiện chúng nó có một điểm giống nhau, đó chính là —— nhà trọ khó tìm!
Vì thế khi còn đang du lịch ở nơi khác, Tinh Tinh đã bắt đầu đặt phòng ở trấn nhỏ Vân Quế.
Trời xanh không phụ lòng người, một tháng sau cuối cùng nàng cũng đặt được.
Mang theo một loại tâm lý bắt bẻ đi tới trấn nhỏ Vân Quế, kết quả vẫn không thể chạy thoát khỏi "định luật thật là thơm."
"Tinh Tinh, cậu nhanh lên đi, tôi cùng lắm chỉ chờ cậu thêm 10 phút! Nếu 10 phút nữa cậu còn không ra tôi sẽ đi một mình đấy." Một cô gái đáng yêu đứng bên ngoài phòng Tinh Tinh không ngừng dậm chân, một bên nhìn đồng hồ một bên thúc giục cô gái xinh đẹp còn đang chậm rì rì thay quần áo, trên mặt thập phần sốt ruột.
"Viên Viên cậu đừng vội, còn chưa tới giờ đâu, sắp xong rồi!"
Đối với người bạn tính tình nôn nóng này của mình, Tinh Tinh tỏ vẻ bản thân đã quen, vì thế một bên trấn an nàng một bên nhanh chóng thoa lên môi mình chút son.
Tuy tiện chấm vài cái sau đó Tinh Tinh bặm bặm môi, nhìn cô gái xinh đẹp trong gương bởi vì tô lên chút son môi mà khí sắc trở nên tốt hơn rất nhiều, Tinh Tinh lúc này mới vừa lòng rời đi.
"Tinh Tinh cậu thật chậm, hiện tại người chờ ở bên ngoài cửa hàng Phúc trang chắc chắn rất nhiều, nếu lát nữa chúng ta không chen vào được thì phải làm sao?" Đối lập với Tinh Tinh nhàn nhã, Viên Viên rõ ràng xuất hiện lo âu.
Không trách nàng lo lắng vô cớ, mà là cửa hàng Phúc trang hôm nay muốn ra một loại gel trị mụn nha đam mới, tin tức này liên tục treo trên bảng đen của cửa hàng ba ngày, toàn thế giới đều biết, nàng sợ đi chậm thì ngay cả hộp đóng gói cũng không thấy.
Phải biết rằng xuất phẩm từ Phúc trang thuộc vào tinh phẩm! Trước kia chỉ luôn dùng mỹ phẩm dưỡng da cao cấp nàng hoàn toàn không thể nghĩ tới có một ngày bản thân cư nhiên ưu ái "sản phẩm giá rẻ" sản xuất từ nông trang như này, thậm chí còn trở thành nhà quảng cáo không công cho nhà bọn họ, cả ngày nói về chỗ tốt của sản phẩm ở đó với bạn bè.
"Viên Viên cậu đừng vội, còn 2 tiếng đồng hồ nữa mới bắt đầu đâu, chắc chắn tới kịp." Xinh đẹp Tinh Tinh lại lần nữa ngữ khí ôn hòa trấn an người bạn mới quen biết của mình này.
Nàng cảm thấy người bạn này của mình cái gì cũng tốt, chỉ là mù quáng theo không được!
Tuy rằng mỹ phẩm dưỡng da Phúc trang sản xuất rất nhiều người đều nói tốt, nhưng nghiêm túc ngẫm lại so với những loại mỹ phẩm dưỡng da dùng chi phí kếch xù nghiên cứu, sử dụng nguyên liệu quý báu tạo thành, một cái mỹ phẩm dưỡng da ở nông trang làm ra thì có thể tốt đến chỗ nào được chứ?
Có lẽ chỉ là đóng gói đẹp bề ngoài có thể hấp dẫn nữ hài tử mà thôi!
Không thể không nói Tinh Tinh cũng là bị bề ngoài đóng gói sản phẩm của Phúc trang hấp dẫn tới, nếu không phải vì những cái chai cái lọ cổ kính đó, nàng tuyệt đối sẽ không đi tới cửa hàng Phúc trang mua cái gọi là mỹ phẩm dưỡng da giới hạn mua đâu.
"Không, cậu không hiểu, chúng ta tăng tốc, cậu đi theo tôi tới, đợi lát nữa sẽ biết." Viên Viên lười cùng nàng giải thích, dù sao càng giải thích càng có vẻ bản thân giống như bị tẩy não khiến người ngại.
Ngày hôm nay, cho nàng mua một bộ dùng mấy ngày đảm bảo nàng sẽ hiểu tất cả mọi thứ.
Ôm cái ý tưởng này, Viên Viên kéo Tinh Tinh đi vào cửa hàng Phúc trang.
Kết quả tuyệt vọng phát hiện trước cửa hàng Phúc trang cứ gọi là một biển một núi người.
Tinh Tinh bị hoảng sợ: "Nơi này đã xảy ra cái gì?"
Viên Viên tập mãi thành thói quen, một bên lôi kéo nàng chen vào một bên trả lời: "Chờ mở cửa."
Tinh Tinh: "......" Khoan đã! Cái chờ mở cửa này nhất định không phải là cái chờ mở cửa mà mình đang nghĩ kia chứ?
Cũng không biết Viên Viên lấy đâu ra công lực chen lợi hại, chờ tới khi Tinh Tinh phản ứng lại các nàng đã đứng ở phía trước, nhưng giờ phút này thành công "lên đỉnh" bản thân biến thành bọ dáng bi thảm không nỡ nhìn.
Giày màu trắng không biết bị ai dẫm cho mấy nhát, bên trên tràn đầy dấu giày hỗn độn, kiểu tóc vốn dĩ đã buộc gọn gàng lúc này không khác gì một con mụ điên, mà quan trọng nhất chính là son trên môi nàng hoàn toàn bị cọ đi hết! Đôi môi trắng bệch lại lộ ra trước thiên hạ.
Tinh Tinh: "......"
"Đứa nhỏ cháu không sao chứ?"
Còn chưa đứng vững Tinh Tinh cảm giác có người đỡ mình một phen.
Nhìn khí sắc không tốt của nàng, đứng thẳng không vững, càng khiến nàng giống như người bệnh nặng, cụ ông hảo tâm nổi giận, phẫn nộ lớn tiếng với đám người xung quanh: "Đừng chen lấn, mọi người đừng chen lấn, nơi này còn một người bệnh đấy! Mọi người đem người ta đẩy ngã bây giờ, đến lúc đó xảy ra vấn đề ai chịu trách nhiệm?"
"Hống......"
Lời này vừa nói ra, mọi người tạo thành một khoảng trống xung quanh Tinh Tinh, dưới cái nhìn của mọi người Tinh Tinh hốt hoảng bị cụ ông mang theo đi nhanh về phía trước, đứng ở đằng trước hít thở một loạt không khí mới mẻ.
Nhìn cửa hàng Phúc trang còn chưa mở cửa, Tinh Tinh còn chưa phản ứng lại đây là xảy ra chuyện gì, liền trông thấy Viên Viên lợi dụng thời cơ chen lên nhìn mình bằng một ánh mắt damdang "không nghĩ tới cậu cư nhiên lợi hại như vậy, khó trách vừa rồi không sốt ruột một chút nào!"
Giờ phút này xem hiểu nàng ánh mắt nàng Tinh Tinh: "......"
Có thể là bởi vì sắc mặt và sắc môi của Tinh Tinh phi thường không tốt, một bác gái hảo tâm bên cạnh còn cố ý đưa một cái ghế nhỏ cho nàng ngồi.
Tinh Tinh: "......" Nàng chỉ là trời sinh màu da ( bao gồm màu môi) tái nhợt mà thôi, thật sự không phải bị bệnh!
Nhìn cụ ông đầu tóc hoa râm bên cạnh còn chưa có chỗ ngồi, bản thân ngồi ở chỗ ngày bình thường sao? Nàng thật sự không thể ngồi xuống!
Nhưng các bác gái thuần phát luôn có biện pháp để cho nàng ngồi xuống.
Lời nói không cho kháng cự, lời nói khuyên bảo quan tâm quá độ đầy thấm thía khiến Tinh Tinh cảm thấy hành vi của bản thân giờ phút này là một hành vi tùy hứng tạo thêm phiền toái cho mọi người, đương nhiên cũng là không tôn trọng thân thể của bản thân, vì thế chờ khi nàng phản ứng lại bị dao động cho rằng bản thân thật sự có bệnh đã an an ổn ổn ngồi trên ghế nhỏ.
Tinh Tinh: "......"
Nhìn đám bác trai bác gái quan tâm mình, Tinh Tinh chột dạ ngoan ngoãn cười tới khuôn mặt cứng đờ, tận đến khi công nhân cửa hàng Phúc trang tới giải cứu nàng mới kết thúc trận xấu hổ này.
"......"
"Đừng đoạt cũng đừng chen, để hai cô gái nhỏ này đi vào xếp hàng trước đi."
"Nói phía sau đừng vội, chúng ta hiện tại trước đứng xếp hàng, cho hai cố gái nhỏ đứng trước, để hai cô ấy mua đồ trước, đều sinh bệnh còn tới xếp hàng, chắc chắn là có việc cần gấp."
"......"
Lại lần nữa chịu ánh mắt damdang của bạn tốt, Tinh Tinh rất muốn chết, nhưng nàng lại không dám nói với người khác nàng kỳ thực không bị sao hết, bằng không nàng sợ đám lão nhân lão thái tinh lực mười phần kia sẽ cảm thấy mình lừa bọn họ tại đây ra tay xé tan nàng, vì thế chỉ có thể dưới con mắt quan ái người bệnh tàn của một đám người đứng xếp hàng ở vị trí đầu tiên.
......
"Chào quý khách, xin hỏi muốn mua gì?" Nhìn vẻ mặt tái nhợt của Tinh Tinh, giọng nói A Khánh giảm xuống mấy độ.
Tinh Tinh ngẩng đầu nhìn kệ để sản phẩm giới hạn mua sau lưng A Khánh, nghĩ tới vừa rồi mình phải xấu hổ gian nan như nào mới đến được nơi này, như thế nào cũng phải mua đủ mới được, vì thế dùng một loại giọng nói thực yếu ớt nói: "Tôi muốn mua sản phẩm mua giới hạn."
"Được, hôm nay sản phẩm giới hạn mua có gel nha đam và rượu hoa, cô muốn loại nào? Đúng rồi rượu hoa chính là dùng cánh hoa ủ thành rượu, rượu hoa ở chỗ chúng tôi chia làm hai loại, một loại là hoa đào, một loại là hoa quế, tư vị tuy rằng mỗi loại đều có xuân thu, nhưng đều rất không tồi."
Dựa theo ngày thường A Khánh căn bản sẽ không giải thích nhiều như vậy, mà khi hắn nhìn thấy cô gái xinh đẹp trước mắt thoạt nhìn rõ ràng thân thể không tốt lắm, nhịn không được quan tâm một chút.
"Tôi muốn mua một bình gel nha đam, một bình rượu hoa đào và một bình rượu hoa quế." Nhìn bề ngoài đẹp đẽ của chúng nó, nhan khống Tinh Tinh cười đến hai mắt thành hình trăng khuyết.
Mỗi người chỉ có thể mua một bình rượu hoa.
Nhưng nhìn bộ dáng cao hứng của Tinh Tinh, A Khánh ma xui quỷ khiến không đem lời này nói ra, ngược lại: "Được, chúc mừng cô nha, khách hàng đầu tiên hôm nay có thể mua hai bình rượu hoa, cho nên có thể bán cho cô đấy, nhưng bắt đầu từ khách hàng thứ hai cũng chỉ có thể mua một trong hai bình mà thôi."
Nói xong hướng về phía nàng lộ ra một cái nụ cười hàm hậu.
Thêm cho nàng một bình là A Khánh định lấy rượu hoa của mình bù vào.
"Oa, vậy tôi thật may mắn." Tinh Tinh lộ ra một nụ cười xán lạn, tiếp nhận sản phẩm giới hạn mua từ tay A Khánh sau đó nhẹ nhàng nói cảm ơn một tiếng rồi đi vào bên trong lựa chọn sản phẩm khác.
Toàn bộ sản phẩm mới bày ở Phúc trang thống nhất đều là hàng mới, vốn dĩ bán hết kem dưỡng da, xịt khoáng, tinh dầu, tinh chất....đều có hàng bổ sung, nhưng vì số lượng không nhiều lắm, bên trên nhãn hàng đều viết mỗi người chỉ có thể mua nhiều nhất là 1 sản phẩm, có vài loại là được mua 2 sản phẩm.
Bị những chai lọ xinh đẹp này hấp dẫn, Tinh Tinh học bộ dáng Viên Viên, mỗi một sản phẩm đều cầm một phần, chờ tới khi tính tiền A Khánh còn tặng nàng một hộp gốm sứ màu trắng nhỏ bằng ngón cái - hộp son môi.
Trở lại nhà trọ dưới ánh mắt cực kỳ hâm mộ của Viên Viên, Tinh Tinh mở ra hai bình rượu, trong không khí lập tức tản mát ra một mùi rượu độc thuộc về hoa đào và hoa quế, hương rượu đã gợi lên con sâu rượu trong người hai cô gái không hề thích uống rượu!
Lấy ra hai chén nhỏ, Tinh Tinh hào phóng đem rượu hoa quế mà Viên Viên không mua được rót ra hai ly, đem một ly đầy hơn trong đó đưa cho nàng.
"......"
"A...... Uống ngon thật nha......"
Uống xong hồi lâu hai người mới như tỉnh lại khỏi trong mộng, lúc này Tinh Tinh nghĩ tới vừa rồi mình rót cho Viên Viên một ly tràn đầy rượu hoa, lập tức đau lòng không thôi.
Nghĩ tới A Khánh nói giới hạn mua, Tinh Tinh nhịn không được muốn cho mình một cái tát! Ai bảo tay mình lại hào phóng thế chứ? Thứ này không dễ mua đâu, ai biết lần sau có còn mua được hay không, hiện tại uống hết về sau liền không có.
Vì thế dưới ánh mắt hâm mộ ghen tị hận của Viên Viên, Tinh Tinh đem rượu hoa giấu đi thật kỹ.
Phẩm chất rượu hoa khiến Tinh Tinh sinh ra hảo cảm rất lớn với những sản phẩm còn lại của Phúc trang.
Tùy tiện một bình rượu đã uống ngon như vậy, vậy mỹ phẩm dưỡng da được Phúc trang chế tác tỉ mỉ, hơn nữa trên Thiên Bác hưởng đầy tiếng tăm có phải là chất lượng sẽ càng tốt hơn hay không?
Mang theo chờ mong như vậy, cùng ngày Tinh Tinh sử dụng luôn mỹ phẩm dưỡng da của Phúc trang, không nghĩ tới qua mấy ngày ngắn ngủi, nàng phát hiện nàng rốt cuộc không rời khỏi nó được nữa!
A a a a a! Mỹ phẩm dưỡng da cao cấp rác rưởi gì chứ, so sánh với sản phẩm của Phúc trang thật CMN kém xa!! Nhưng mà sản phẩm Phúc trang thật khó mua, thật sự rất khó mua!
Lên án mạnh mẽ sản phẩm Phúc trang không dễ mua, Tinh Tinh hoàn toàn là hán tử ăn no không biết lòng hán tử đói!
Cư dân trấn nhỏ Vân Quế có nhiều thì có thể nhiều như cư dân trên mạng sao? Đồ vật bán trong cửa hàng ở trấn nhỏ Vân Quế có thể khó mua hơn hàng trên mạng một giây liền hết sạch sao? Quần chúng muốn mua đếm đến ngày hôm sau cũng không hết, nhưng cửa hàng ở trên mạng thả ra sản phẩm, số lượng cư nhiên giống như đúc với cửa hàng ngoài đời thật, đây là việc mà con người sẽ làm sao?
Đặc biệt là sau khi rượu hoa của Phúc trang tung ra, loại oán giận không mua được hàng này lập tức cao lên tận trời, đem tên Lạc Vân Thanh và Phúc trang ngay lập tức "mắng" lên hot search!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.