Chương 23
Hào Tuyết
07/01/2020
Tốc độ tinh hạm thực nhanh, từ Thủ đô tinh đi tới cổ Địa cầu chỉ cần 26 tiếng đồng hồ ngắn ngủi, khi loa phát thanh trong tinh hạm vang lên thông báo, mọi người nhịn không được chạy tới cửa sổ.
Nhìn hành tinh xanh vẫn luôn quay như cũ trong vũ trụ đen nhanh, trong lòng mỗi người đều chấn động, kêu gọi đến từ huyết mạch khiến người cảm thấy giờ phút này địa cầu thực đẹp, so với bất cứ một tinh hệ nào mà bọn họ nhìn thấy trước kia đều mỹ lệ hơn rất nhiều.
"Đây là mẫu tinh của chúng ta sao?" Một học sinh tự lẩm bẩm nói, mê muội nhìn tinh cầu 70% đều là hải dương kia.
"Đúng vậy, đây là mẫu tinh của chúng ta." Một quân nhân bên cạnh tự hào trả lời.
Đây không phải lần đầu tiên bọn họ đi tới cổ địa cầu, nhưng mặc kệ là tới bao nhiêu lần, thân mật từ trong huyết mạch đối với nó cả đời đều không thay đổi, đây là điều những tinh cầu khác không thể cho hắn được.
Hắn rất khó tưởng tượng tổ tiên năm đó là làm thế nào phá hủy nó, sau đó rưng rưng rời đi khỏi nó, lưu lạc thiên nhai tìm nơi sống mới, nhưng hắn cũng may mắn, mẫu tinh từng chút tự mình chữa trị, trải qua mấy ngàn năm nghỉ ngơi lấy lại sức, rốt cuộc khôi phục lại, hiện tại thậm chí còn có thể nghênh đón sinh mệnh hậu đại trở về.
Từ xa tới gần, tận đến khi chui qua tầng khí quyển, Lạc vân Thanh chưa bao giờ rõ ràng như lúc này nhận ra, bản thân đã trở lại, về tới địa cầu, về tới mẫu tinh.
Mười tinh hạm chở học sinh mười trường học dừng xuống một bãi biển phía nam mẫu tinh, dựa theo trình tự từng trường rời khỏi tinh hạm, hơn nữa dưới sự an bài của người phụ trách xếp thành một hàng lối chỉnh tề.
Nhắm hai mắt lại, cảm nhận gió biển mang theo một chút vị mặn, Lạc Vân Thanh không biết vì điều gì nắm chặt tay Leonard, nhưng sau đó lại buông ra.
Vốn dĩ đối với điều này Leonard thập phần cao hứng, còn chưa kịp làm gì lại bị thất vọng rồi. Chờ mười mấy cái hàng xếp xong, người phụ trách đi lên trước khán đài trên đài chủ tịch, nhìn những gương mặt xanh mướt phía dưới, nhìn màn ảnh lộ ra tươi cười hiểu ý.
"Chào tất cả các bạn học sinh, nơi này là hiện trường tổ chức cuộc thi đua khảo hạch của mười đại trường cao đẳng liên hợp--Mẫu tinh, rất vui khi nhìn thấy mọi người ở chỗ này, hiện tại mời mọi người mở ra khí cụ phát sóng trực tiếp của mình."
Ngày đầu tiên lên tinh hạm, mỗi người đều lĩnh khí cụ phát sóng trực tiếp của bản thân mình, cũng ở trên trang web của Yêu video dùng tài khoản Thiên Bác của mình đăng nhập.
Hiện tại mấy vạn người cùng nhau mở ra khí cụ phát sóng trực tiếp, trường hợp như này có thể nói là phi thường đồ sộ, trên Yêu video nguyên bản chỉ có một màn hình trên đài chủ tịch lập tức chia làm vô số màn hình nhỏ, mà mỗi một màn hình nhân vật chính đều là khác nhau.
Một hồi lâu, từng màn hình nhỏ này lại biến mất, một lần nữa xuất hiện chính là khuôn mặt quen thuộc của vị chủ trì là ngôi sao nổi tiếng Vương Y Y.
"Các bạn đang xem, các bạn học, chào mọi người, lần này tôi là người chủ trì cuộc thi đấu này -- Vương Y Y. Hiện tại mọi người đang xem hiện trường chuẩn bị thi đua của mười đại trường cao đẳng--Mẫu tinh."
Lúc này màn ảnh vừa chuyển, không ngừng quay chụp học sinh xếp hàng, ngay cả những hoàn cảnh xung quanh mình cũng quay chụp.
"Tin rằng mọi người cũng biết đây là lần đầu tiên 10 đại trường cao đẳng liên hợp khảo hạch, cũng là lần đầu tiên trường cao đẳng khảo hạch lựa chọn phương thức phát sóng trực tiếp, mọi người có phải đã gấp không chờ nổi rồi hay không? Hiện tại trước hiểu biết một chút quy tắc."
"Thứ nhất, khảo hạch tổng cộng chia thành ba vòng, hai vòng đầu là để đào thải, dựa theo số lượng học sinh đào thải, một vòng sau tính điểm, học sinh tồn tại đến vòng cuối cùng, dựa theo số điểm cao thấp đạt được sẽ quyết định ra quán quân, á quân và giải ba, sau đó tiến hành trao giải.Những người xem có thể ở trên trang web phát sóng trực tiếp của Yêu video lựa chọn ra tiểu ca hoặc tiểu tỷ mà bạn thích, thích người nào thì chớ quên ở trên Yêu video click tặng hoa cho bọn họ nha. Một đồng liên bang một hoa tươi, cuối cùng học sinh đạt được số lượng hoa tươi nhiều nhất có thể thêm vào phần thưởng, mặt khác lần thi đấu này Yêu video sẽ không lấy một xu tiền hoa, sau khi công khai, 40% kim ngạch hoa tươi sẽ thuộc vệ người đạt được, 60% còn lại sẽ lấy danh nghĩ học sinh quyên tặng các quỹ từ thiện."
Nghe đến đây đám học sinh vốn đang an tĩnh bỗng nhấc lên sóng to gió lớn, mỗi người đều là xoa tay hầm hè, muốn đại triển quyền cước.
Nhìn thấy vậy, người chủ trì cười, thân thiết giống như chị gái nhà bên, chờ tất cả mọi người đều an tĩnh lại mới tiếp tục nói chuyện.
"Vòng thi đua thứ nhất -- vòng đào thải. Hạng mục thi đấu: Tìm kiếm chìa khóa. Thời gian: 30 giờ. Học sinh tham dự lần này: 31.203. Số lượng chìa khóa: 10.000, địa điểm: Trong hải vực. Quy tắc thi đấu: trong vòng 30 tiếng đồng hồ tìm kiếm chìa khóa thăng cấp tại hải vực, sau hết thời gian trên tay ai có chìa khóa thăng cấp có thể thăng cấp, một cái chìa khóa giới hạn 1 người thăng cấp."
"Hiện tại, thi đấu bắt đầu, phiền toái các vị học sinh lấy ra bản đồ đã cấp lúc trước, bằng năng lực tìm được nơi thi đấu."
Vương Y Y vừa dứt lời, màn hình lại lần nữa bị phân chia thành hơn 30 nghìn màn ảnh nhỏ.
Có vài người không nhĩ tới cư nhiên như vậy liền bắt đầu khảo hạch, biểu tình mộng bức khiến khán giả đang xem phát sóng trực tiếp ồn ào cười to, sôi nổi chụp hình làm biểu tượng memo. Một lát sau cuối cùng cũng có người phản ứng lại, đám người bắt đầu tản ra, mà lúc này Lạc Vân Thanh cũng triệu tập đội ngũ học sinh của đội cậu lại dây, hỏi: "Có ai xem hiểu cái bản đồ này không?" Mọi người hai mặt nhìn nhau, cẩn thận nghiên cứu, nhưng cuối cùng đều lắc đầu. Dù sao bản đồ kia chỉ có vài cái tranh vẽ trừu tượng cùng một cái mũi tên màu đỏ, loanh quanh lòng vòng có thể đem người chóng mặt, xem không hiểu mới là bình thường.
"Ta cho rằng bản đồ này cũng chỉ là đang trêu đùa chúng ta mà thôi." Đường An gãi gãi đầu, đem bản đồ trên tay lăn qua lộn lại, nhưng cho dù nhìn thế nào cũng không nhận ra bản đồ này đang vẽ cái gì.
"Còn 10.000 người thăng cấp? Sẽ không phải đến lúc đó 5.000 người cũng không có đi? Đường còn tìm không thấy mà." Một nữ sinh lo lắng sốt ruột nói.
"Sẽ không, phải tin tưởng bản thân, còn có 30 tiếng đồng hồ nữa cơ mà, có lẽ vận khí của chúng ta tăng cao, tùy tiện tìm một cái liền thấy thì sao?" Lạc Vân Thanh cười, nắm chặt bản đồ trong tay, nói rất lạc quan.
Phải biết rằng đối với loại trò chơi cần vận khí này, Lạc Vân Thanh sẽ không cảm thấy mình bị thua.
"Vậy hiện tại chúng ta làm gì? Nhìn bản đồ này thật cảm giác không chỗ nào xuống tay."
"Trước đuổi theo đi? Cảm giác bị bỏ lại sau."
Đồng học vội vàng nhìn xung quanh không còn mấy người, liền cảm thấy không nên tiếp tục ngốc tại chỗ này nữa, những người kia có người xem hiểu bản đồ sao? Không thể cứ đứng không, mặc kệ thế nào cũng trước cất bước đã?
Một nam sinh khác tùy tiện vươn vai, uể oải ỉu xìu nói: "Đuổi theo cũng vô dụng, tớ cũng không tin có người biết đường, đều là ruồi nhặng không đầu nơi nơi hoảng loạn, hơn nữa thời gian thi đâu 30 tiếng cơ mà, hiện tại vòng thứ nhất là vòng đào thải, không nên rất khó."
"Đúng rồi, bình tĩnh, cho dù người khác tìm được rồi, chúng ta còn có thể đoạt, chúng ta nhiều người." Một nam sinh khác còn đang cúi đầu nhìn bản đồ thờ ơ nói.
Kết quả vừa nói ra những lời này, toàn bộ người đều quay đầu nhìn về phía hắn, Triệu Gia Doanh lau lau mồ hôi trên trán, ngẩng đầu phát hiện tất cả mọi người đều đang nhìn mình, cho rằng mình nói sai, xấu hổ cười ha hả vài tiếng, trong lòng không ngừng thức tỉnh: Như vậy là không được! Phải yêu thương bạn học! Xem đi, hiện tại xấu hổ chưa. Ngay khi hắn không nín được vì vừa rồi mình không tốt mà xin lỗi, kết quả....
"Đúng rồi, sao chúng ta lại không nghĩ tới nhỉ, còn có thể như vậy mà." Một nữ sinh hào khí tận trời vỗ đùi tỏ vẻ phi thường tán đồng.
"Đúng vậy, chúng ta một đống người cơ mà, đến lúc đó thật sự không tìm thấy liền đi cướp, dù sao cũng không mất mặt, vừa rồi cũng không có quy định chúng ta không được đoạt nha."
"Đến lúc đó khẳng định không chỉ có mình chúng ta đoạt, yên tâm, yên tâm."
"......"
Chỉ mỗi cái đề tài đoạt hay không đoạt này, mọi người thảo luận cứ gọi là khí thế ngất trời, căn bản không phát hiện mấy học sinh đang lắc lư xung quanh bọn họ lập tức thay đổi sắc mặt, tức khắc biến sạch, tốc độ cứ gọi là nhanh như bị quỷ đuổi theo, thật sự là khiến người nhìn mà than thở.
Giống như sợ chậm một chút, liền thật sự sẽ không có lực đánh trả bị người đè trên mặt đất cướp bóc luôn vậy.
(づ ̄3 ̄)づ╭❤~
Nhìn hành tinh xanh vẫn luôn quay như cũ trong vũ trụ đen nhanh, trong lòng mỗi người đều chấn động, kêu gọi đến từ huyết mạch khiến người cảm thấy giờ phút này địa cầu thực đẹp, so với bất cứ một tinh hệ nào mà bọn họ nhìn thấy trước kia đều mỹ lệ hơn rất nhiều.
"Đây là mẫu tinh của chúng ta sao?" Một học sinh tự lẩm bẩm nói, mê muội nhìn tinh cầu 70% đều là hải dương kia.
"Đúng vậy, đây là mẫu tinh của chúng ta." Một quân nhân bên cạnh tự hào trả lời.
Đây không phải lần đầu tiên bọn họ đi tới cổ địa cầu, nhưng mặc kệ là tới bao nhiêu lần, thân mật từ trong huyết mạch đối với nó cả đời đều không thay đổi, đây là điều những tinh cầu khác không thể cho hắn được.
Hắn rất khó tưởng tượng tổ tiên năm đó là làm thế nào phá hủy nó, sau đó rưng rưng rời đi khỏi nó, lưu lạc thiên nhai tìm nơi sống mới, nhưng hắn cũng may mắn, mẫu tinh từng chút tự mình chữa trị, trải qua mấy ngàn năm nghỉ ngơi lấy lại sức, rốt cuộc khôi phục lại, hiện tại thậm chí còn có thể nghênh đón sinh mệnh hậu đại trở về.
Từ xa tới gần, tận đến khi chui qua tầng khí quyển, Lạc vân Thanh chưa bao giờ rõ ràng như lúc này nhận ra, bản thân đã trở lại, về tới địa cầu, về tới mẫu tinh.
Mười tinh hạm chở học sinh mười trường học dừng xuống một bãi biển phía nam mẫu tinh, dựa theo trình tự từng trường rời khỏi tinh hạm, hơn nữa dưới sự an bài của người phụ trách xếp thành một hàng lối chỉnh tề.
Nhắm hai mắt lại, cảm nhận gió biển mang theo một chút vị mặn, Lạc Vân Thanh không biết vì điều gì nắm chặt tay Leonard, nhưng sau đó lại buông ra.
Vốn dĩ đối với điều này Leonard thập phần cao hứng, còn chưa kịp làm gì lại bị thất vọng rồi. Chờ mười mấy cái hàng xếp xong, người phụ trách đi lên trước khán đài trên đài chủ tịch, nhìn những gương mặt xanh mướt phía dưới, nhìn màn ảnh lộ ra tươi cười hiểu ý.
"Chào tất cả các bạn học sinh, nơi này là hiện trường tổ chức cuộc thi đua khảo hạch của mười đại trường cao đẳng liên hợp--Mẫu tinh, rất vui khi nhìn thấy mọi người ở chỗ này, hiện tại mời mọi người mở ra khí cụ phát sóng trực tiếp của mình."
Ngày đầu tiên lên tinh hạm, mỗi người đều lĩnh khí cụ phát sóng trực tiếp của bản thân mình, cũng ở trên trang web của Yêu video dùng tài khoản Thiên Bác của mình đăng nhập.
Hiện tại mấy vạn người cùng nhau mở ra khí cụ phát sóng trực tiếp, trường hợp như này có thể nói là phi thường đồ sộ, trên Yêu video nguyên bản chỉ có một màn hình trên đài chủ tịch lập tức chia làm vô số màn hình nhỏ, mà mỗi một màn hình nhân vật chính đều là khác nhau.
Một hồi lâu, từng màn hình nhỏ này lại biến mất, một lần nữa xuất hiện chính là khuôn mặt quen thuộc của vị chủ trì là ngôi sao nổi tiếng Vương Y Y.
"Các bạn đang xem, các bạn học, chào mọi người, lần này tôi là người chủ trì cuộc thi đấu này -- Vương Y Y. Hiện tại mọi người đang xem hiện trường chuẩn bị thi đua của mười đại trường cao đẳng--Mẫu tinh."
Lúc này màn ảnh vừa chuyển, không ngừng quay chụp học sinh xếp hàng, ngay cả những hoàn cảnh xung quanh mình cũng quay chụp.
"Tin rằng mọi người cũng biết đây là lần đầu tiên 10 đại trường cao đẳng liên hợp khảo hạch, cũng là lần đầu tiên trường cao đẳng khảo hạch lựa chọn phương thức phát sóng trực tiếp, mọi người có phải đã gấp không chờ nổi rồi hay không? Hiện tại trước hiểu biết một chút quy tắc."
"Thứ nhất, khảo hạch tổng cộng chia thành ba vòng, hai vòng đầu là để đào thải, dựa theo số lượng học sinh đào thải, một vòng sau tính điểm, học sinh tồn tại đến vòng cuối cùng, dựa theo số điểm cao thấp đạt được sẽ quyết định ra quán quân, á quân và giải ba, sau đó tiến hành trao giải.Những người xem có thể ở trên trang web phát sóng trực tiếp của Yêu video lựa chọn ra tiểu ca hoặc tiểu tỷ mà bạn thích, thích người nào thì chớ quên ở trên Yêu video click tặng hoa cho bọn họ nha. Một đồng liên bang một hoa tươi, cuối cùng học sinh đạt được số lượng hoa tươi nhiều nhất có thể thêm vào phần thưởng, mặt khác lần thi đấu này Yêu video sẽ không lấy một xu tiền hoa, sau khi công khai, 40% kim ngạch hoa tươi sẽ thuộc vệ người đạt được, 60% còn lại sẽ lấy danh nghĩ học sinh quyên tặng các quỹ từ thiện."
Nghe đến đây đám học sinh vốn đang an tĩnh bỗng nhấc lên sóng to gió lớn, mỗi người đều là xoa tay hầm hè, muốn đại triển quyền cước.
Nhìn thấy vậy, người chủ trì cười, thân thiết giống như chị gái nhà bên, chờ tất cả mọi người đều an tĩnh lại mới tiếp tục nói chuyện.
"Vòng thi đua thứ nhất -- vòng đào thải. Hạng mục thi đấu: Tìm kiếm chìa khóa. Thời gian: 30 giờ. Học sinh tham dự lần này: 31.203. Số lượng chìa khóa: 10.000, địa điểm: Trong hải vực. Quy tắc thi đấu: trong vòng 30 tiếng đồng hồ tìm kiếm chìa khóa thăng cấp tại hải vực, sau hết thời gian trên tay ai có chìa khóa thăng cấp có thể thăng cấp, một cái chìa khóa giới hạn 1 người thăng cấp."
"Hiện tại, thi đấu bắt đầu, phiền toái các vị học sinh lấy ra bản đồ đã cấp lúc trước, bằng năng lực tìm được nơi thi đấu."
Vương Y Y vừa dứt lời, màn hình lại lần nữa bị phân chia thành hơn 30 nghìn màn ảnh nhỏ.
Có vài người không nhĩ tới cư nhiên như vậy liền bắt đầu khảo hạch, biểu tình mộng bức khiến khán giả đang xem phát sóng trực tiếp ồn ào cười to, sôi nổi chụp hình làm biểu tượng memo. Một lát sau cuối cùng cũng có người phản ứng lại, đám người bắt đầu tản ra, mà lúc này Lạc Vân Thanh cũng triệu tập đội ngũ học sinh của đội cậu lại dây, hỏi: "Có ai xem hiểu cái bản đồ này không?" Mọi người hai mặt nhìn nhau, cẩn thận nghiên cứu, nhưng cuối cùng đều lắc đầu. Dù sao bản đồ kia chỉ có vài cái tranh vẽ trừu tượng cùng một cái mũi tên màu đỏ, loanh quanh lòng vòng có thể đem người chóng mặt, xem không hiểu mới là bình thường.
"Ta cho rằng bản đồ này cũng chỉ là đang trêu đùa chúng ta mà thôi." Đường An gãi gãi đầu, đem bản đồ trên tay lăn qua lộn lại, nhưng cho dù nhìn thế nào cũng không nhận ra bản đồ này đang vẽ cái gì.
"Còn 10.000 người thăng cấp? Sẽ không phải đến lúc đó 5.000 người cũng không có đi? Đường còn tìm không thấy mà." Một nữ sinh lo lắng sốt ruột nói.
"Sẽ không, phải tin tưởng bản thân, còn có 30 tiếng đồng hồ nữa cơ mà, có lẽ vận khí của chúng ta tăng cao, tùy tiện tìm một cái liền thấy thì sao?" Lạc Vân Thanh cười, nắm chặt bản đồ trong tay, nói rất lạc quan.
Phải biết rằng đối với loại trò chơi cần vận khí này, Lạc Vân Thanh sẽ không cảm thấy mình bị thua.
"Vậy hiện tại chúng ta làm gì? Nhìn bản đồ này thật cảm giác không chỗ nào xuống tay."
"Trước đuổi theo đi? Cảm giác bị bỏ lại sau."
Đồng học vội vàng nhìn xung quanh không còn mấy người, liền cảm thấy không nên tiếp tục ngốc tại chỗ này nữa, những người kia có người xem hiểu bản đồ sao? Không thể cứ đứng không, mặc kệ thế nào cũng trước cất bước đã?
Một nam sinh khác tùy tiện vươn vai, uể oải ỉu xìu nói: "Đuổi theo cũng vô dụng, tớ cũng không tin có người biết đường, đều là ruồi nhặng không đầu nơi nơi hoảng loạn, hơn nữa thời gian thi đâu 30 tiếng cơ mà, hiện tại vòng thứ nhất là vòng đào thải, không nên rất khó."
"Đúng rồi, bình tĩnh, cho dù người khác tìm được rồi, chúng ta còn có thể đoạt, chúng ta nhiều người." Một nam sinh khác còn đang cúi đầu nhìn bản đồ thờ ơ nói.
Kết quả vừa nói ra những lời này, toàn bộ người đều quay đầu nhìn về phía hắn, Triệu Gia Doanh lau lau mồ hôi trên trán, ngẩng đầu phát hiện tất cả mọi người đều đang nhìn mình, cho rằng mình nói sai, xấu hổ cười ha hả vài tiếng, trong lòng không ngừng thức tỉnh: Như vậy là không được! Phải yêu thương bạn học! Xem đi, hiện tại xấu hổ chưa. Ngay khi hắn không nín được vì vừa rồi mình không tốt mà xin lỗi, kết quả....
"Đúng rồi, sao chúng ta lại không nghĩ tới nhỉ, còn có thể như vậy mà." Một nữ sinh hào khí tận trời vỗ đùi tỏ vẻ phi thường tán đồng.
"Đúng vậy, chúng ta một đống người cơ mà, đến lúc đó thật sự không tìm thấy liền đi cướp, dù sao cũng không mất mặt, vừa rồi cũng không có quy định chúng ta không được đoạt nha."
"Đến lúc đó khẳng định không chỉ có mình chúng ta đoạt, yên tâm, yên tâm."
"......"
Chỉ mỗi cái đề tài đoạt hay không đoạt này, mọi người thảo luận cứ gọi là khí thế ngất trời, căn bản không phát hiện mấy học sinh đang lắc lư xung quanh bọn họ lập tức thay đổi sắc mặt, tức khắc biến sạch, tốc độ cứ gọi là nhanh như bị quỷ đuổi theo, thật sự là khiến người nhìn mà than thở.
Giống như sợ chậm một chút, liền thật sự sẽ không có lực đánh trả bị người đè trên mặt đất cướp bóc luôn vậy.
(づ ̄3 ̄)づ╭❤~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.