Chương 87: Có thai
Tg Tiểu Tinh
20/09/2023
Lâm Yên Nhiên cũng không rảnh rỗi, cô ngoại trừ định phát hành một tập
tranh ra thì còn phải tư vấn cho vợ chồng anh họ về mấy nơi đi tuần
trăng mật, giúp bên thiết kế hôn lễ trang trí lễ đường, rồi còn phải đi
chọn đồ mới để tham gia hôn lễ nữa.
Mà Đường Thành Huân tuy ở xa nhưng cũng không quên nuôi bạn gái, chuyển cho cô hơn 10 vạn tệ đi mua đồ với lời nhắn [Bạn gái anh cứ mua đồ cho đẹp rồi chụp hình lại để anh ngắm].
Lâm Yên Nhiên bảo khoản tiền này đủ mua cả tá, thì hắn trả lời [Nếu đợt này mặc không hết thì sau này anh mặc cho em].
Lâm Yên Nhiên cảm thấy miệng lưỡi tên kia càng ngày càng dẻo rồi.
Nhưng mà cô thích.
Hôn lễ dù gấp rút nhưng công tác chuẩn bị rất được đảm bảo, dù sao thì cũng có đội ngũ chuyên nghiệp.
Cô dâu của anh Dĩ Thành là bạn đại học cùng lớp. Vẻ ngoài tuy không quá xuất sắc nhưng rất thanh tú, khi cười sẽ để lộ hai núm đồng tiền bên má. Chị ấy dịu dàng và làm người khác cảm thấy thoải mái tiếp xúc. Chị ấy lúc trước còn rất hay ngại và có phần nhát gan. Sau khi tốt nghiệp thì cũng vào làm thư ký cho anh Dĩ Thành nên tích cách bây giờ đã có phần chững chạc hơn nhiều.
Ngày cưới, Lâm Yên Nhiên theo đội ngũ đón dâu đến nhà gái, cô còn phải đưa hồng bao cho mấy chàng phù rể để qua ải nhà gái nữa. Mà mấy chàng phù rể còn cứ ghẹo ghẹo cô, tuy nhiên mấy ông anh họ của cô cũng không phải ăn chay, nhất là Đỗ Dĩ An, thay cô chắn hết.
May mà bên phù dâu cũng không làm khó, sau khi bắt bẻ một chút thì cũng đón được cô dâu.
Khi đoàn đón dâu vừa đến khách sạn thì cũng kịp giờ.
Hôn lễ được tổ chức theo phong cách phương Tây, nhẹ nhàng và thoải mái.
Lâm Yên Nhiên ngồi cạnh mẹ, tham gia hôn lễ.
Khi mọi người bắt đầu dùng tiệc, Lâm Yên Nhiên cũng nhấc đũa dùng bữa.
Trên bàn có nhiều món, Lâm Yên Nhiên gắp một miếng gỏi bắp bò cho vào miệng.
Ôi, hương vị thịt bò tươi như tan trong miệng.
Quá ngon!
Cô lại ăn thêm một ít măng tây xào nấm mỡ, tuy có hơi nhiều dầu hào nhưng cũng rất ngon. Dù sao thì đại bộ phận người Trung Quốc đều thích ăn đồ nhiều dầu mỡ.
Lâm Yên Nhiên cũng thích nhưng hôm nay cô lại thấy có chút… ngấy?
Vậy nên cô ăn mấy món thanh đạm hơn vậy, gà xé phay rau răm, heo sữa quay, bò cuộn nấm kim châm, súp bí đỏ ngô non hạt sen…
Ưm!
Hương vị đều rất ngon!
Lâm Yên Nhiên đang ăn súp thì Đỗ Hiểu Phù lại gắp cho cô một miếng tôm tuý quyền.
Mẹ còn bóc vỏ luôn cho cô.
Lâm Yên Nhiên nhẹ giọng cảm ơn và gắp miếng tôm lên cho vào miệng thì …
Có vị tanh?
Không hiểu sao con tôm hôm nay đột nhiên khá tanh, nhưng cô nhịn không được muốn nôn ra.
Lâm Yên Nhiên nhịn nuốt xuống.
Đỗ Hiểu Phù thấy nét mặt cô không đúng lắm thì mới hỏi nhỏ làm sao vậy?
Lâm Yên Nhiên đáp lại:
“Tôm hôm nay hình như hơi tanh phải không mẹ?”
Nhưng Đỗ Hiểu Phù nói:
“Đâu có, tôm rất tươi mà, cậu con cho người nhập từ cảng đấy, vừa đánh bắt xong đã lập tức vận chuyển đến khách sạn liền”.
Sau đó, bà lại thử ăn một con tôm nữa:
“Rât ngon mà! Đâu có tanh lắm, tôm này đã ngâm rượu rồi, còn hấp chung với sả nữa, đâu có nặng mùi?”
Lâm Yên Nhiên định ăn thêm một con tôm nhưng cô thấy mùi tanh của nó rất nồng nên đành thả lại.
Có chuyện gì vậy?
Rõ ràng là mẹ và những người khác đều dùng bữa rất ngon mà!
Hay tại đợt này về Thâm Quyến hay đi nghỉ mát cô đã ăn quá nhiều hải sản nên bây giờ thấy sợ luôn rồi?
Không phải chứ!?
Chuyện này để lại trong lòng Lâm Yên Nhiên một nỗi nghi vấn.
Và sự nghi vấn đó càng trở nên trầm trọng hơn khi mà dạo này cô cứ cảm thấy cả ngày cứ mệt mỏi, mấy món có liên quan đến cá tôm hải sản, trứng, sữa, ngay cả thịt gia cầm hay bò lợn, cà phê đều khiến cô thấy khó ngửi.
Và chuyện này cũng làm cho mẹ cô- bà Đỗ Hiểu Phù nghi ngờ. Dù sao thì bà đã sống mấy chục năm, cũng không phải chưa có thai, hơn nữa dạo gần đây Huyên Huyên cũng cứ ốm nghén khi ngửi mấy đồ này.
Huyên Huyên là cách Đỗ Hiểu Phù gọi vợ của anh Dĩ Thành.
Mà chị Huyên Huyên chính là bà bầu.
Và trong bữa ăn, khi thấy Lâm Yên Nhiên không ăn được cá tầm nướng riềng mẻ, bà đã trực tiếp hỏi cô:
“Con có thai hả?”
Đó là bữa ăn gia đình chỉ hai người là Đỗ Hiểu Phù và Lâm Yên Nhiên.
Lâm Yên Nhiên nghe xong câu nói của bà cũng sững cả người.
Cô không phải không nghĩ tới chuyện này. Nhưng mà dù sao thì những lần quan hệ của cô và Đường Thành Huân đều dùng biện pháp phòng ngừa bảo hộ, lần đầu tiên không dùng nhưng cô đã uống thuốc tránh thai.
Làm sao có thể?
Cuối cùng hôm đó, Đỗ Hiểu Phù dẫn Lâm Yên Nhiên đi khám.
Và kết quả là đã mang thai 8 tuần.
Nếu tính thời gian thì chính là lần đầu tiên, nhưng mà cô đã uống thuốc mà?
Cô trực tiếp thấy Đường Thành Huân vào tiệm thuốc mua thuốc tránh thai cho cô cơ mà!
Mà Đường Thành Huân tuy ở xa nhưng cũng không quên nuôi bạn gái, chuyển cho cô hơn 10 vạn tệ đi mua đồ với lời nhắn [Bạn gái anh cứ mua đồ cho đẹp rồi chụp hình lại để anh ngắm].
Lâm Yên Nhiên bảo khoản tiền này đủ mua cả tá, thì hắn trả lời [Nếu đợt này mặc không hết thì sau này anh mặc cho em].
Lâm Yên Nhiên cảm thấy miệng lưỡi tên kia càng ngày càng dẻo rồi.
Nhưng mà cô thích.
Hôn lễ dù gấp rút nhưng công tác chuẩn bị rất được đảm bảo, dù sao thì cũng có đội ngũ chuyên nghiệp.
Cô dâu của anh Dĩ Thành là bạn đại học cùng lớp. Vẻ ngoài tuy không quá xuất sắc nhưng rất thanh tú, khi cười sẽ để lộ hai núm đồng tiền bên má. Chị ấy dịu dàng và làm người khác cảm thấy thoải mái tiếp xúc. Chị ấy lúc trước còn rất hay ngại và có phần nhát gan. Sau khi tốt nghiệp thì cũng vào làm thư ký cho anh Dĩ Thành nên tích cách bây giờ đã có phần chững chạc hơn nhiều.
Ngày cưới, Lâm Yên Nhiên theo đội ngũ đón dâu đến nhà gái, cô còn phải đưa hồng bao cho mấy chàng phù rể để qua ải nhà gái nữa. Mà mấy chàng phù rể còn cứ ghẹo ghẹo cô, tuy nhiên mấy ông anh họ của cô cũng không phải ăn chay, nhất là Đỗ Dĩ An, thay cô chắn hết.
May mà bên phù dâu cũng không làm khó, sau khi bắt bẻ một chút thì cũng đón được cô dâu.
Khi đoàn đón dâu vừa đến khách sạn thì cũng kịp giờ.
Hôn lễ được tổ chức theo phong cách phương Tây, nhẹ nhàng và thoải mái.
Lâm Yên Nhiên ngồi cạnh mẹ, tham gia hôn lễ.
Khi mọi người bắt đầu dùng tiệc, Lâm Yên Nhiên cũng nhấc đũa dùng bữa.
Trên bàn có nhiều món, Lâm Yên Nhiên gắp một miếng gỏi bắp bò cho vào miệng.
Ôi, hương vị thịt bò tươi như tan trong miệng.
Quá ngon!
Cô lại ăn thêm một ít măng tây xào nấm mỡ, tuy có hơi nhiều dầu hào nhưng cũng rất ngon. Dù sao thì đại bộ phận người Trung Quốc đều thích ăn đồ nhiều dầu mỡ.
Lâm Yên Nhiên cũng thích nhưng hôm nay cô lại thấy có chút… ngấy?
Vậy nên cô ăn mấy món thanh đạm hơn vậy, gà xé phay rau răm, heo sữa quay, bò cuộn nấm kim châm, súp bí đỏ ngô non hạt sen…
Ưm!
Hương vị đều rất ngon!
Lâm Yên Nhiên đang ăn súp thì Đỗ Hiểu Phù lại gắp cho cô một miếng tôm tuý quyền.
Mẹ còn bóc vỏ luôn cho cô.
Lâm Yên Nhiên nhẹ giọng cảm ơn và gắp miếng tôm lên cho vào miệng thì …
Có vị tanh?
Không hiểu sao con tôm hôm nay đột nhiên khá tanh, nhưng cô nhịn không được muốn nôn ra.
Lâm Yên Nhiên nhịn nuốt xuống.
Đỗ Hiểu Phù thấy nét mặt cô không đúng lắm thì mới hỏi nhỏ làm sao vậy?
Lâm Yên Nhiên đáp lại:
“Tôm hôm nay hình như hơi tanh phải không mẹ?”
Nhưng Đỗ Hiểu Phù nói:
“Đâu có, tôm rất tươi mà, cậu con cho người nhập từ cảng đấy, vừa đánh bắt xong đã lập tức vận chuyển đến khách sạn liền”.
Sau đó, bà lại thử ăn một con tôm nữa:
“Rât ngon mà! Đâu có tanh lắm, tôm này đã ngâm rượu rồi, còn hấp chung với sả nữa, đâu có nặng mùi?”
Lâm Yên Nhiên định ăn thêm một con tôm nhưng cô thấy mùi tanh của nó rất nồng nên đành thả lại.
Có chuyện gì vậy?
Rõ ràng là mẹ và những người khác đều dùng bữa rất ngon mà!
Hay tại đợt này về Thâm Quyến hay đi nghỉ mát cô đã ăn quá nhiều hải sản nên bây giờ thấy sợ luôn rồi?
Không phải chứ!?
Chuyện này để lại trong lòng Lâm Yên Nhiên một nỗi nghi vấn.
Và sự nghi vấn đó càng trở nên trầm trọng hơn khi mà dạo này cô cứ cảm thấy cả ngày cứ mệt mỏi, mấy món có liên quan đến cá tôm hải sản, trứng, sữa, ngay cả thịt gia cầm hay bò lợn, cà phê đều khiến cô thấy khó ngửi.
Và chuyện này cũng làm cho mẹ cô- bà Đỗ Hiểu Phù nghi ngờ. Dù sao thì bà đã sống mấy chục năm, cũng không phải chưa có thai, hơn nữa dạo gần đây Huyên Huyên cũng cứ ốm nghén khi ngửi mấy đồ này.
Huyên Huyên là cách Đỗ Hiểu Phù gọi vợ của anh Dĩ Thành.
Mà chị Huyên Huyên chính là bà bầu.
Và trong bữa ăn, khi thấy Lâm Yên Nhiên không ăn được cá tầm nướng riềng mẻ, bà đã trực tiếp hỏi cô:
“Con có thai hả?”
Đó là bữa ăn gia đình chỉ hai người là Đỗ Hiểu Phù và Lâm Yên Nhiên.
Lâm Yên Nhiên nghe xong câu nói của bà cũng sững cả người.
Cô không phải không nghĩ tới chuyện này. Nhưng mà dù sao thì những lần quan hệ của cô và Đường Thành Huân đều dùng biện pháp phòng ngừa bảo hộ, lần đầu tiên không dùng nhưng cô đã uống thuốc tránh thai.
Làm sao có thể?
Cuối cùng hôm đó, Đỗ Hiểu Phù dẫn Lâm Yên Nhiên đi khám.
Và kết quả là đã mang thai 8 tuần.
Nếu tính thời gian thì chính là lần đầu tiên, nhưng mà cô đã uống thuốc mà?
Cô trực tiếp thấy Đường Thành Huân vào tiệm thuốc mua thuốc tránh thai cho cô cơ mà!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.