Quyển 7 - Chương 563: Độc hồ cầu bại
Thuỷ Bình Diện
26/03/2014
Sáng tạo thần phù thật là thần kỳ. Nhưng cũng không phải không gì không
làmđược. Ít nhất với pháp lực với cảnh giới của một hạ cấp Thiên thần
như Dương Thiên Vấn, còn xa không đủ. Phù này trong vòng một năm, chỉ có thể sử dụng một lần. Đương nhiên chút thời gian này bởi vì có công năng Thời không bảo tháp, ngược lại không coi vào đâu.
Nhưng vấn đề là hiện tại với pháp lực cảnh giới của Dương Thiên Vấn, hắn cũng không có khả năng xuất ra mặt hàng cao cấp gì đó. Hắn cũng không cách nào sáng tạo vật còn sống. Dương Thiên Vấn có được sáng tạo thần phù trong ba mươi thần phù đỉnh cấp. Hắn hưng phấn nghiên cứu nó gần ngàn năm. Kết quả lại khiến cho Dương Thiên Vấn rất phiền muộn. Không sai, có phù này chính mình có thể thi triển bịa Vô Trung sinh hữu thần thông trong truyền thuyết, cũng có thể thay đổi bất kỳ cái gì. Cái này mạnh hơn khi so sánh Điểm kim thuật. Ở thế gian thế tục, phàm phu tục tử muốn nhất học chính là Điểm kim thuật. Có nó có thể sung túc cả đời. Ăn mặc không lo. Mà thần phù sáng tạo này lại giống như bản Điểm kim thuật của Thần giới.
Bây giờ Dương Thiên Vấn là hạ cấp Thiên thần. Nếu như sáng tạo thành hình pháp bảo phi kiếm, như vậy nhiều nhất hắn chỉ có thể sáng tạo cấp bậc thần khí. Một năm chỉ có thể sáng tạo một chiếc. Nếu như hắn có thời gian rảnh rỗi, chẳng thà tự mình tự luyện chế cho xong. Ném vật liệu vào trong lò bát quái Thái Cực. Nhiều nhất hai tháng là có thể luyện chế được một đống. Loại vật Thần khí này, ở Thần giới là mặt hàng phổ cập. Chính thức cực phẩm là pháp bảo với thần giáp cấp bậc Thiên thần khí trở lên. Cho nên dùng để sáng tạo những vật này căn bản là lãng phí.
Cho nên Dương Thiên Vấn định thành phẩm mặt hàng. Thành phẩm thần khí Thiên thần khí có thể tự mình luyện chế. Đây đối với cao thủ luyện khí như Dương Thiên Vấn mà nói, chỉ là chút lòng thành mà thôi. Dương Thiên Vấn ngược lại để ý tới các loại linh vật liệu, linh dược linh vật --.
~--~--~.
Nếu như tụ tập thiên linh khí của những linh dược linh linh vật sinh trưởng tự nhiên phân thành một cấp. Có thể mơ hồ chia làm các cấp bậc Phàm phẩm, Tiên phẩm, Tuyệt phẩm, Tiên Thiên, Hồng Mông .
So với Thất Sắc linh chi thuộc về hàng ngũ Tiên phẩm; Thiên mang tinh quả Tử Nguyệt U Lan chính là tuyệt phẩm; Tiên Thiên hoàng trong thiên linh tự nhiên thuộc Tiên Thiên; Những đồ vật thuộc Hồng Mông chính là truyền thuyết. Cứ coi nó không tồn tại là được rồi. Dùng pháp lực với cảnh giới hiện tại của Dương Thiên Vấn, tuy rằng cảnh giới miễn cưỡng một ít, nhưng bởi vì pháp lực của Dương Thiên Vấn còn kém xa so với Thiên thần hùng hậu. Nếu như liều mạng tiêu hao nguyên khí, hắn miễn cưỡng có thể sáng tạo đồ vật cấp bậc Tuyệt phẩm.
Như vậy sáng tạo phù này lấy vào trong tay, giai đoạn hiện nay mà nói nó có vẻ như gân gà. Tiềm lực sau này của nó gần như vô cùng. Kỳ thật thì sáng tạo thần phù chính thức có giá trị vô cùng trân quý.
Từ khi sinh ra đời đến hiện tại, rất nhiều linh dược linh vật liệu đều tuyệt chủng. Trong những thứ tuyệt chủng này, có Phàm phẩm, Tiên phẩm, có Tuyệt phẩm, có Tiên Thiên cấp, cũng có Hồng Mông cấp. Đương nhiên đẳng cấp càng cao số lượng tuyệt chủng cũng càng nhiều. Tiên Thiên cấp thượng cổ càng không cần bàn luận. Trong chính Phàm phẩm, Tiên phẩm, tuyệt phẩm- mỗi phẩm cấp đều có hàng mấy trăm giống bị diệt sạch. Giá trị của sáng tạo thần phù thể hiện ở chỗ này.
Nói thí dụ như mỗi linh dược cấp Tiên phẩm này trong vũ Trụ Dĩ đã tuyệt chủng hoặc là rất khó tìm được. Nhưng Dương Thiên Vấn cần luyện chế một loại Kim Đan nào đó mà hết lần này tới lần khác chỉ còn thiếu loại linh dược này. Không mua được. Lúc này giá trị của sáng tạo thần phù được thể hiện. Nó cũng mặc kệ ngươi cần loại tuyệt chủng hay không mà chỉ cần cấp bậc loại linh dược này không vượt qua cực hạn biến hóa Dương Thiên Vấn có thể tạo ra, nó lập tức chuẩn bị cho ngươi.
Lại nói thí dụ như: cây cỏ Lưu Ly loại này rất thông thường. Cỏ Lưu Ly có tuổi mười năm chính là mặt hàng phẩm cấp không cao nhưng võ giả thế gian hạ ngược lại có thể gia tăng mười năm tu vi. Cỏ Lưu Ly có trăm năm tuổi được nhập hàng ngũ Phàm phẩm. Người tu chân dùng luyện thuốc; Cỏ ngàn năm tuổi được nhập Tiên phẩm. Tiên nhân Tiên giới có thể dùng; Cỏ vạn năm được coi là Tuyệt phẩm, loại hình linh dược thường dùng cho dầu cao Vạn Kim cho nên cỏ Lưu Ly có thể sinh trưởng đến vạn năm hầu như tuyệt chủng. Lúc này giá trị của sáng tạo phù lại được hiện ra --.
~-~--.
Dương Thiên Vấn đã nghiên cứu xong. Hắn đi ra từ Thời không bảo tháp. Hiển nhiên mặc dù một lần không hiểu rõ tầng thứ hai mươi mốt của la bàn, nhưng thu hoạch không nhỏ. Tâm tình khoan khoái dễ chịu.
Tiểu Bạch vẫn kề thân trên cánh tay trái Dương Thiên Vấn, dùng linh hồn nói chuyện với nhau nói: "Lão đại. Ngươi tranh thủ thời gian tăng lên cảnh giới. Nếu không sáng tạo thần phù này sử dụng thật sự bất tiện." .
Dương Thiên Vấn cũng biết Tiểu Bạch nói đúng. Thế nhưng nói tăng lên là có thể tăng sao? Cấp bậc Thiên thần lại tăng lên. Tăng lên là vượt qua phạm vi giới hạn. Mà thiên thần giai đoạn này nếu như không củng cố căn cơ bản thân, không tôi luyện trình độ thực chiến, ngươi dù tu luyện đến Thần vương, cũng có thể khiến cho cao thủ cùng cấp bậc khi dễ. Đương nhiên tới cảnh giới này là vô cùng khó khăn. Bằng không Dương Thiên Vấn cũng sẽ không có chủ ý tạo ra tạo hóa Vô Cực đan. Nếu như lúc này là đang ở ngàn vạn năm sau đại chiến chúng thần như vậy trong hoàn cảnh tương đối hòa bình, cho dù không có tạo hóa Vô Cực đan, chính mình chậm rãi tu luyện, cũng không có quan hệ. Thế nhưng trên thực tế lúc này cảm giác lửa cháy đến nơi. Vấn đề là hắn có gấp cũng không gấp được. Chỉ còn cách thoải mái, buông lỏng tinh thần bình tĩnh.
"Ngươi cho rằng ta không biết sao? Sốt ruột có tác dụng không? Bình tĩnh. Phải bình tĩnh. Chúng ta phi thăng Thần giới không bao lâu. Theo như tính toán thời gian bình thường ở Thần giới. Ừ, đến hai vạn năm chưa?" Dương Thiên Vấn cũng nhớ không rõ đến cùng hắn đã đi lên bao lâu. Vì có quan hệ tới Thời không bảo tháp, trên cơ bản Dương Thiên Vấn đều muốn thời gian nhanh hơn.
"Không kém bao nhiêu đâu." Tiểu Bạch gật đầu đáp.
"Nói đúng, mới hai vạn năm. Ngươi vội cái gì? Từ từ sẽ đến. Dày tích mà mỏng phát” Dương Thiên Vấn không nhanh không chậm trả lời.
Trước kia tu vi Dương Thiên Vấn tiến bộ có vẻ quá nhanh. Khuyết thiếu thời gian lắng đọng. Mà đoạn thời gian này Dương Thiên Vấn lợi dụng công năng Thời không bảo tháp, khiến tu vi với cảnh giới của mình chậm rãi lắng đọng. Đây là một loại dày tích.
Tiểu Bạch không nhiều lời.
Dương Thiên Vấn từ tửu trang bước đi ra. Bế quan hơn một nghìn năm. Sự thật thời gian cũng hơn một tháng mà thôi, hoàn toàn có thể tham gia trận quyết đấu.
Lúc này đây bế quan, thực lực Dương Thiên Vấn không có gia tăng bao nhiêu. Nhưng Tiểu Bạch xuất quan, kỳ thật cũng tương đương với gia tăng không ít thực lực --.
~--~--~--~--~--~.
Dùng một khôi lỗi theo dõi động tĩnh hơn một tháng qua của Anh gia huynh muội hơn nữa cũng coi như là nhìn chằm chằm vào mấy hỏa thế lực kia. Điều này làm cho Dương Thiên Vấn có chút buồn tẻ không thú vị. Chúng ta ưa thích hao tổn, kéo dài vậy sao?
Ăn uống thả cửa một chầu xong, Dương Thiên Vấn tìm một nơi yên lặng không người. Hắn thay đổi áo bào, mang mặt nạ, biến thành Độc Cô Cầu Bại bách chiến bách thắng.
Cưỡi Truyện Tống Trận đi tới sân thi đấu, tìm được người phụ trách sân thi đấu. Trình lệnh bài tham gia đấu. Tấm lệnh bài này ghi chép thông tin ở sân thi đấu.
Người phụ trách rất khách khí hô: "Ngài xin đợi một chút. Chúng ta sắp xếp cho ngài." .
"Tốt." Dương Thiên Vấn khàn khàn trả lời.
Nhưng vào lúc này, một nhóm mấy người đã đi tới, quan sát đánh giá Dương Thiên Vấn một phen rồi hỏi: "Các hạ chính là Độc Cô Cầu Bại?" .
"Không sai. Đúng là bổn tọa." Thiên Vấn lạnh giọng đáp, khinh thường trong lòng..
"Hân hạnh. Danh hiệu bản thần: Song Hạt Bình Lương Hổ. Chính thức khiêu chiến với ngươi!" trung niên nhân cầm đầu lấy ra một tấm lệnh bài đưa cho người phụ trách sân thi đấu ở bên cạnh.
Dương Thiên Vấn thấy rõ ràng trên lệnh bài đúng là có hàng chữ “chiến tướng trăm thắng”. Dương Thiên Vấn híp mắt lại, cẩn thận đánh giá người này.
Bốn Hứa tướng mạo. Cao lớn cường tráng. Trên người cơ bắp một khối nhất. Ẩn hàm cường đại sức bật. Hiển nhiên đây là một vị tinh thông thân thể thượng giai Thiên thần.
Bình Lương Hổ? Là người Bình gia? Ha ha. Dương Thiên Vấn cười thầm. Tại Hách Đông đảo mà ngươi cũng chơi mánh khóe. Hắn trợn mắt nhìn như muốn nói: nơi này là địa bàn của Hách gia không phải là của Bình gia. Các người cũng chỉ có thể dựa vào quy tắc sân thi đấu gây phiền toái cho ta. Bằng không cũng chỉ có giương mắt nhìn.
Dương Thiên Vấn nghĩ lại. Quy tắc của sàn đấu này tự nhiên là không luận sống chết. Thế nhưng đơn đả độc đấu, Dương Thiên Vấn sẽ biết sợ sao? Dương Thiên Vấn đã dung hợp lôi chi pháp tắc, Thiểm thước lĩnh vực với Khống Lôi lĩnh vực. Thực lực lợi hại nhiều so với trước kia. Đây vẫn chỉ là lôi chi pháp tắc mà thôi. Dương Thiên Vấn còn có Ngũ Hành pháp tắc. Tuy rằng không thể dung hợp lôi chi pháp tắc bình thường với các lĩnh vực tự nhiên nhưng nhờ vào đặc tính của Ngũ sắc thần quang cũng tương đương dung hợp tất cả pháp tắc hai lĩnh vực, tạo thành Ngũ Hành không gian, Ngũ Hành tuần hoàn, sinh sôi không ngừng.
Loại công khai khiêu chiến này bên tổ chức sẽ không làm bất luận cái gì đáp lại. Chỉ cần đánh giá hai bên tư cách, Dương Thiên Vấn là chiến tướng trăm thắng, mà Song Hạt Bình Lương Hổ cũng là chiến tướng trăm thắng. Tư cách hai bên bằng nhau. Thực lực không kém nhiều. Nhưng nếu như bất kỳ bên nào từ chối. Loại công khai khiêu chiến này không thể tiến hành. Cho nên người phụ trách sân thi đấu cũng không nói lời nào, chẳng qua chỉ dùng ánh mắt hỏi dò về phía Dương Thiên Vấn.
"Tốt. Ta đáp ứng. Cải lương không bằng bạo lực. Sự việc xảy ra đến hôm nay, còn biện pháp nào sao?" Dương Thiên Vấn bình tĩnh gật đầu đáp. Giọng nói bình tĩnh dị, không mang theo chút chấn động.
Dương Thiên Vấn có cảm giác có vài phần cao: không thắng hàn. Cầu một bại cũng không
Nhưng vấn đề là hiện tại với pháp lực cảnh giới của Dương Thiên Vấn, hắn cũng không có khả năng xuất ra mặt hàng cao cấp gì đó. Hắn cũng không cách nào sáng tạo vật còn sống. Dương Thiên Vấn có được sáng tạo thần phù trong ba mươi thần phù đỉnh cấp. Hắn hưng phấn nghiên cứu nó gần ngàn năm. Kết quả lại khiến cho Dương Thiên Vấn rất phiền muộn. Không sai, có phù này chính mình có thể thi triển bịa Vô Trung sinh hữu thần thông trong truyền thuyết, cũng có thể thay đổi bất kỳ cái gì. Cái này mạnh hơn khi so sánh Điểm kim thuật. Ở thế gian thế tục, phàm phu tục tử muốn nhất học chính là Điểm kim thuật. Có nó có thể sung túc cả đời. Ăn mặc không lo. Mà thần phù sáng tạo này lại giống như bản Điểm kim thuật của Thần giới.
Bây giờ Dương Thiên Vấn là hạ cấp Thiên thần. Nếu như sáng tạo thành hình pháp bảo phi kiếm, như vậy nhiều nhất hắn chỉ có thể sáng tạo cấp bậc thần khí. Một năm chỉ có thể sáng tạo một chiếc. Nếu như hắn có thời gian rảnh rỗi, chẳng thà tự mình tự luyện chế cho xong. Ném vật liệu vào trong lò bát quái Thái Cực. Nhiều nhất hai tháng là có thể luyện chế được một đống. Loại vật Thần khí này, ở Thần giới là mặt hàng phổ cập. Chính thức cực phẩm là pháp bảo với thần giáp cấp bậc Thiên thần khí trở lên. Cho nên dùng để sáng tạo những vật này căn bản là lãng phí.
Cho nên Dương Thiên Vấn định thành phẩm mặt hàng. Thành phẩm thần khí Thiên thần khí có thể tự mình luyện chế. Đây đối với cao thủ luyện khí như Dương Thiên Vấn mà nói, chỉ là chút lòng thành mà thôi. Dương Thiên Vấn ngược lại để ý tới các loại linh vật liệu, linh dược linh vật --.
~--~--~.
Nếu như tụ tập thiên linh khí của những linh dược linh linh vật sinh trưởng tự nhiên phân thành một cấp. Có thể mơ hồ chia làm các cấp bậc Phàm phẩm, Tiên phẩm, Tuyệt phẩm, Tiên Thiên, Hồng Mông .
So với Thất Sắc linh chi thuộc về hàng ngũ Tiên phẩm; Thiên mang tinh quả Tử Nguyệt U Lan chính là tuyệt phẩm; Tiên Thiên hoàng trong thiên linh tự nhiên thuộc Tiên Thiên; Những đồ vật thuộc Hồng Mông chính là truyền thuyết. Cứ coi nó không tồn tại là được rồi. Dùng pháp lực với cảnh giới hiện tại của Dương Thiên Vấn, tuy rằng cảnh giới miễn cưỡng một ít, nhưng bởi vì pháp lực của Dương Thiên Vấn còn kém xa so với Thiên thần hùng hậu. Nếu như liều mạng tiêu hao nguyên khí, hắn miễn cưỡng có thể sáng tạo đồ vật cấp bậc Tuyệt phẩm.
Như vậy sáng tạo phù này lấy vào trong tay, giai đoạn hiện nay mà nói nó có vẻ như gân gà. Tiềm lực sau này của nó gần như vô cùng. Kỳ thật thì sáng tạo thần phù chính thức có giá trị vô cùng trân quý.
Từ khi sinh ra đời đến hiện tại, rất nhiều linh dược linh vật liệu đều tuyệt chủng. Trong những thứ tuyệt chủng này, có Phàm phẩm, Tiên phẩm, có Tuyệt phẩm, có Tiên Thiên cấp, cũng có Hồng Mông cấp. Đương nhiên đẳng cấp càng cao số lượng tuyệt chủng cũng càng nhiều. Tiên Thiên cấp thượng cổ càng không cần bàn luận. Trong chính Phàm phẩm, Tiên phẩm, tuyệt phẩm- mỗi phẩm cấp đều có hàng mấy trăm giống bị diệt sạch. Giá trị của sáng tạo thần phù thể hiện ở chỗ này.
Nói thí dụ như mỗi linh dược cấp Tiên phẩm này trong vũ Trụ Dĩ đã tuyệt chủng hoặc là rất khó tìm được. Nhưng Dương Thiên Vấn cần luyện chế một loại Kim Đan nào đó mà hết lần này tới lần khác chỉ còn thiếu loại linh dược này. Không mua được. Lúc này giá trị của sáng tạo thần phù được thể hiện. Nó cũng mặc kệ ngươi cần loại tuyệt chủng hay không mà chỉ cần cấp bậc loại linh dược này không vượt qua cực hạn biến hóa Dương Thiên Vấn có thể tạo ra, nó lập tức chuẩn bị cho ngươi.
Lại nói thí dụ như: cây cỏ Lưu Ly loại này rất thông thường. Cỏ Lưu Ly có tuổi mười năm chính là mặt hàng phẩm cấp không cao nhưng võ giả thế gian hạ ngược lại có thể gia tăng mười năm tu vi. Cỏ Lưu Ly có trăm năm tuổi được nhập hàng ngũ Phàm phẩm. Người tu chân dùng luyện thuốc; Cỏ ngàn năm tuổi được nhập Tiên phẩm. Tiên nhân Tiên giới có thể dùng; Cỏ vạn năm được coi là Tuyệt phẩm, loại hình linh dược thường dùng cho dầu cao Vạn Kim cho nên cỏ Lưu Ly có thể sinh trưởng đến vạn năm hầu như tuyệt chủng. Lúc này giá trị của sáng tạo phù lại được hiện ra --.
~-~--.
Dương Thiên Vấn đã nghiên cứu xong. Hắn đi ra từ Thời không bảo tháp. Hiển nhiên mặc dù một lần không hiểu rõ tầng thứ hai mươi mốt của la bàn, nhưng thu hoạch không nhỏ. Tâm tình khoan khoái dễ chịu.
Tiểu Bạch vẫn kề thân trên cánh tay trái Dương Thiên Vấn, dùng linh hồn nói chuyện với nhau nói: "Lão đại. Ngươi tranh thủ thời gian tăng lên cảnh giới. Nếu không sáng tạo thần phù này sử dụng thật sự bất tiện." .
Dương Thiên Vấn cũng biết Tiểu Bạch nói đúng. Thế nhưng nói tăng lên là có thể tăng sao? Cấp bậc Thiên thần lại tăng lên. Tăng lên là vượt qua phạm vi giới hạn. Mà thiên thần giai đoạn này nếu như không củng cố căn cơ bản thân, không tôi luyện trình độ thực chiến, ngươi dù tu luyện đến Thần vương, cũng có thể khiến cho cao thủ cùng cấp bậc khi dễ. Đương nhiên tới cảnh giới này là vô cùng khó khăn. Bằng không Dương Thiên Vấn cũng sẽ không có chủ ý tạo ra tạo hóa Vô Cực đan. Nếu như lúc này là đang ở ngàn vạn năm sau đại chiến chúng thần như vậy trong hoàn cảnh tương đối hòa bình, cho dù không có tạo hóa Vô Cực đan, chính mình chậm rãi tu luyện, cũng không có quan hệ. Thế nhưng trên thực tế lúc này cảm giác lửa cháy đến nơi. Vấn đề là hắn có gấp cũng không gấp được. Chỉ còn cách thoải mái, buông lỏng tinh thần bình tĩnh.
"Ngươi cho rằng ta không biết sao? Sốt ruột có tác dụng không? Bình tĩnh. Phải bình tĩnh. Chúng ta phi thăng Thần giới không bao lâu. Theo như tính toán thời gian bình thường ở Thần giới. Ừ, đến hai vạn năm chưa?" Dương Thiên Vấn cũng nhớ không rõ đến cùng hắn đã đi lên bao lâu. Vì có quan hệ tới Thời không bảo tháp, trên cơ bản Dương Thiên Vấn đều muốn thời gian nhanh hơn.
"Không kém bao nhiêu đâu." Tiểu Bạch gật đầu đáp.
"Nói đúng, mới hai vạn năm. Ngươi vội cái gì? Từ từ sẽ đến. Dày tích mà mỏng phát” Dương Thiên Vấn không nhanh không chậm trả lời.
Trước kia tu vi Dương Thiên Vấn tiến bộ có vẻ quá nhanh. Khuyết thiếu thời gian lắng đọng. Mà đoạn thời gian này Dương Thiên Vấn lợi dụng công năng Thời không bảo tháp, khiến tu vi với cảnh giới của mình chậm rãi lắng đọng. Đây là một loại dày tích.
Tiểu Bạch không nhiều lời.
Dương Thiên Vấn từ tửu trang bước đi ra. Bế quan hơn một nghìn năm. Sự thật thời gian cũng hơn một tháng mà thôi, hoàn toàn có thể tham gia trận quyết đấu.
Lúc này đây bế quan, thực lực Dương Thiên Vấn không có gia tăng bao nhiêu. Nhưng Tiểu Bạch xuất quan, kỳ thật cũng tương đương với gia tăng không ít thực lực --.
~--~--~--~--~--~.
Dùng một khôi lỗi theo dõi động tĩnh hơn một tháng qua của Anh gia huynh muội hơn nữa cũng coi như là nhìn chằm chằm vào mấy hỏa thế lực kia. Điều này làm cho Dương Thiên Vấn có chút buồn tẻ không thú vị. Chúng ta ưa thích hao tổn, kéo dài vậy sao?
Ăn uống thả cửa một chầu xong, Dương Thiên Vấn tìm một nơi yên lặng không người. Hắn thay đổi áo bào, mang mặt nạ, biến thành Độc Cô Cầu Bại bách chiến bách thắng.
Cưỡi Truyện Tống Trận đi tới sân thi đấu, tìm được người phụ trách sân thi đấu. Trình lệnh bài tham gia đấu. Tấm lệnh bài này ghi chép thông tin ở sân thi đấu.
Người phụ trách rất khách khí hô: "Ngài xin đợi một chút. Chúng ta sắp xếp cho ngài." .
"Tốt." Dương Thiên Vấn khàn khàn trả lời.
Nhưng vào lúc này, một nhóm mấy người đã đi tới, quan sát đánh giá Dương Thiên Vấn một phen rồi hỏi: "Các hạ chính là Độc Cô Cầu Bại?" .
"Không sai. Đúng là bổn tọa." Thiên Vấn lạnh giọng đáp, khinh thường trong lòng..
"Hân hạnh. Danh hiệu bản thần: Song Hạt Bình Lương Hổ. Chính thức khiêu chiến với ngươi!" trung niên nhân cầm đầu lấy ra một tấm lệnh bài đưa cho người phụ trách sân thi đấu ở bên cạnh.
Dương Thiên Vấn thấy rõ ràng trên lệnh bài đúng là có hàng chữ “chiến tướng trăm thắng”. Dương Thiên Vấn híp mắt lại, cẩn thận đánh giá người này.
Bốn Hứa tướng mạo. Cao lớn cường tráng. Trên người cơ bắp một khối nhất. Ẩn hàm cường đại sức bật. Hiển nhiên đây là một vị tinh thông thân thể thượng giai Thiên thần.
Bình Lương Hổ? Là người Bình gia? Ha ha. Dương Thiên Vấn cười thầm. Tại Hách Đông đảo mà ngươi cũng chơi mánh khóe. Hắn trợn mắt nhìn như muốn nói: nơi này là địa bàn của Hách gia không phải là của Bình gia. Các người cũng chỉ có thể dựa vào quy tắc sân thi đấu gây phiền toái cho ta. Bằng không cũng chỉ có giương mắt nhìn.
Dương Thiên Vấn nghĩ lại. Quy tắc của sàn đấu này tự nhiên là không luận sống chết. Thế nhưng đơn đả độc đấu, Dương Thiên Vấn sẽ biết sợ sao? Dương Thiên Vấn đã dung hợp lôi chi pháp tắc, Thiểm thước lĩnh vực với Khống Lôi lĩnh vực. Thực lực lợi hại nhiều so với trước kia. Đây vẫn chỉ là lôi chi pháp tắc mà thôi. Dương Thiên Vấn còn có Ngũ Hành pháp tắc. Tuy rằng không thể dung hợp lôi chi pháp tắc bình thường với các lĩnh vực tự nhiên nhưng nhờ vào đặc tính của Ngũ sắc thần quang cũng tương đương dung hợp tất cả pháp tắc hai lĩnh vực, tạo thành Ngũ Hành không gian, Ngũ Hành tuần hoàn, sinh sôi không ngừng.
Loại công khai khiêu chiến này bên tổ chức sẽ không làm bất luận cái gì đáp lại. Chỉ cần đánh giá hai bên tư cách, Dương Thiên Vấn là chiến tướng trăm thắng, mà Song Hạt Bình Lương Hổ cũng là chiến tướng trăm thắng. Tư cách hai bên bằng nhau. Thực lực không kém nhiều. Nhưng nếu như bất kỳ bên nào từ chối. Loại công khai khiêu chiến này không thể tiến hành. Cho nên người phụ trách sân thi đấu cũng không nói lời nào, chẳng qua chỉ dùng ánh mắt hỏi dò về phía Dương Thiên Vấn.
"Tốt. Ta đáp ứng. Cải lương không bằng bạo lực. Sự việc xảy ra đến hôm nay, còn biện pháp nào sao?" Dương Thiên Vấn bình tĩnh gật đầu đáp. Giọng nói bình tĩnh dị, không mang theo chút chấn động.
Dương Thiên Vấn có cảm giác có vài phần cao: không thắng hàn. Cầu một bại cũng không
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.