La Bàn Vận Mệnh

Quyển 6 - Chương 346: Thu trận mở màn chiến đấu

Thuỷ Bình Diện

11/02/2014

“Sao còn có người?” Dương Thiên Vấn kinh ngạc hỏi. Mấy ngày nay người tới đã rất khiêu chiến thần kinh của Dương Thiên Vấn. Hung thú này lợi hại như vậy sao?

Dương Thiên Vấn suy nghĩ một chút. Thoạt nhìn thật đúng là đặc biệt lợi hại. Có Cửu Khúc Hoàng Hà đại trận nơi tay, áp chế chúng nó gần bảy phần sức chiến đấu mới có thể không thuận lợi ra sao chém giết chúng nó. Như vậy nếu không có đại trận áp chế, sức chiến đấu của chúng nó lại cường hãn cỡ nào? Đặc biệt thấy da cứng đao thương bất nhập này của bọn nó.

“Đương nhiên. Ngươi cho rằng thế nào? Tuy nói hơn ba trăm ức đại quân đã không sai biệt lắm vậy là đủ rồi, nhưng mà chủ lực yêu giới tam tộc cùng với đỉnh điểm cao thủ tiên ma hai giới còn chưa tới đâu.” Vô Trần tiên tôn gật gật đầu nói.

“Không hiểu!” Dương Thiên Vấn không tưởng tượng ra, tập hợp lục giới đội hình cường đại như vậy còn có cái gì đáng sợ.

“Đợi ngươi sẽ biết.” Vô Trần tiên tôn mỉm cười chớp chớp mắt thần bí nói.

Trận ấn còn bắt đầu run nhè nhẹ lên. vẻ mặt Dương Thiên Vấn nghiêm túc. Huyền Quang Thuật triển khai. Một con rết xét vạn chân đang liều mạng va chạm không gian trận pháp bao phủ.

Nhưng quỷ dị là, nó lại không đụng vào trong trận pháp không gian! Phải biết rằng, dưới Cửu Khúc Hoàng Hà đại trận bao phủ, kẻ vào trận nhất định bị bắt vào trong trận pháp không gian. Nhưng con hung thú này ở lúc va chạm, vậy mà hợp với toàn bộ trận pháp không gian ở va chạm. Nói cách khác nó có thể đem không gian vô hình hóa thành không gian hữu hình.

Vốn lúc trận pháp không gian mở ra, cùng không gian bên ngoài là tuyệt đối tương liên, chẳng qua là có thể đi vào không thể ra mà thôi. Con hung thú này tựa như có chút không gian dị năng. Nó có thể đem không gian vô hình liên hệ ngăn ra, đem trận pháp không gian của Cửu Khúc Hoàng Hà đại trận phá mở.

Dương Thiên Vấn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy loại việc lạ kỳ dị này. Khó trách những cao thủ tam giới này sẽ khẩn trương như thế, phái ra mấy trăm ức đại quân đến vây giết chúng nó. Chúng nó quả thực rất cường đại! Hơn nữa tựa như không chỉ có được thân thể cường hãn, lại là có được đủ loại kiểu dáng dị năng.

“Tiền bối. Đại trận sắp không chống đỡ được nữa. Ngươi bảo bọn hắn chuẩn bị tốt.” Dương Thiên Vấn nhanh chóng đem chân nguyên rót vào trong trận ấn, có thể ngăn bao lâu thì ngăn bấy lâu.

Vô Trần tiên tôn cũng thấy được tình huống, nhanh chóng đem tin tức truyền đến tiền tuyến.

Một năm nay, Dương Thiên Vấn dùng Cửu Khúc Hoàng Hà đại trận chặn chỗ hổng không ngừng mở rộng cũng giết gần mười ức hung thú, nhưng là không chút nào không thấy số lượng hung thú có một chút giảm bớt! Có thể thực một cái tinh vực đều là hung thú hay không? Vậy có bao nhiêu?

Nay cái chỗ hổng này đã mở rộng đến phạm vi vài trăm dặm. Còn mở rộng như vậy nữa, đại trận là tuyệt đối không bao phủ được. Hơn nữa bời vì con rết to lớn vạn chân này, đại trận không gian tuy vẫn đang củng cố, nhưng mà cũng sắp phải bị phá toàn bộ.

Mấy trăm ức đại quân, ai đứng vị trí đó, tạo thành một cái trận hình bát quái dựng đứng. Trừ tán tu đứng ở chính giữa, phương trận còn lại tạo thành cực kỳ nhanh chóng. Nhìn qua đà biết nhất định trải qua huấn luyện nghiêm khắc thời gian dài. Một vòng lồng một vòng, từ trong đến ngoài, tổng cộng nhiều tới mấy trăm tầng. Đương nhiên, mấy trăm ức đại quân tự nhiên không có khả năng đồng thời triển khai, mà là chia làm năm tầng.

“Mọi người chú ý, nghe hiệu lệnh công kích. Các phương trận phụ trách phạm vi của mình. Hiểu chưa?” Các phương trận đều có chỉ huy của mình.

Đại quân tán tu tuy không có người chỉ huy thống nhất, nhưng cũng học ai đứng vị trí nấy, đều tự phụ trách phương vị đứng đối với khu vực. Bởi vì đại quân tán tu rất nhiều cao thủ, cũng là phụ trách đối phó cá lọt lưới.

Vô Trần tiên tôn hướng Dương Thiên Vấn gật gật đầu. Được rồi, ngươi có thể thu trận.



Dương Thiên Vấn nghe xong, lập tức đem trận ấn thu trở về. Đại trận vừa mất, đứng mũi chịu sào một con rết vạn chân to lớn dài mấy ngàn thước vọt ra. Lập tức các tán tu đứng ở vị trí chính giữa bát phong đầu tiên phóng ra pháp bảo cùng phi kiếm, lấy vạn để tính tốc độ nhanh nhất công kích đánh vào trên đầu con rết. Cái đầu cực lớn kia bị đánh chính diện, vậy mà không tổn hao chút gì, chỉ đau tới kêu thảm thiết một trận.

Ngay sau đó gần trăm vạn đạo công kích nghênh đón. Đầu con rết giống như bắn pháo hoa, phát ra vô số điểm sáng. Lúc này, hung thú khác cũng từ bên trong trào ra. Trên dưới trái phải, trào ra vô số quái thú.

Mỗi cái phương trận phụ trách phương vị chính phía trước khởi xướng công kích.

Con rết bị cường lực công kích lấy trăm vạn để tính đồng thời đánh trúng. “Oành...” một tiếng, ngay cả nửa tiếng kêu thảm thiết cũng chưa kêu xong đã bị vỡ nát đầu. Công kích còn thừa đánh vào trên thân thể nó, đem nó đánh đến tan xương nát thịt.

Dương Thiên Vấn không khỏi sợ hãi than. Loại công kích này cho dù là tiên tôn, chỉ sợ cũng đứng sang một bên nhỉ?

Không trách có một câu danh ngôn, gọi là: Kiến nhiều cắn chết voi.

Con hung thú cường đại có được dị năng không gian kia vậy mà ngay cả công kích cũng chưa kịp, đã bị vô số công kích bao phủ.

Tình huống phương vị khác cũng không khác nhiều. Bởi vì phương vị mọi người đứng đều có người chỉ huy. Hơn nữa chỉ phụ trách khu vực chính diện mình. Chỉ cần vừa có hung thú trào ra, nghênh đón chính là công kích mãnh liệt.

Dương Thiên Vấn thầm nghĩ, khó trách phải điều nhiều người như vậy tới. Bởi vì một chọi một, căn bản không có hiệu quả lớn bao nhiêu. Cho dù là một tam phẩm tiên đế công kích rất yếu, ngay cả phá vỡ cũng không làm được, nhưng lúc loại công kích này nhiều tới mười vạn, trăm vạn vậy thì khủng bố rồi.

Mấy trăm tầng trận hình, hiện tại thật sự đang công kích chỉ có hơn mười tầng tận cùng bên trong. Theo hung thú thương vong càng ngày càng nhiều. Chỗ hổng liền càng lúc càng lớn.

Qua nửa tháng, công kích của đạo phòng tuyến thứ nhất bắt đầu toàn diện công kích. Chẳng qua, cùng lúc ban đầu khi ngăn chặn khác nhau, hung thú cũng bắt đầu chậm rãi phản kích. Thường xuyên có hung thú phun ra mấy ngụm sóng xung kích cường lực hoặc là chùm tia sáng xạ tuyến các loại. Chẳng qua cũng may, những cái này bị một tầng màn hào quang vô hình chặn.

“Trận pháp phòng ngự?” Dương Thiên Vấn liếc một cái đã nhận ra. Không sai. Chính là trận pháp phòng ngự.

“Loại phương vị này vốn đã hình thành một cái trận thế. Hơn nữa ngươi phát hiện chưa, ở trong trận tâm của các phương đều có một trận pháp sư cầm cỡ trận trong tay.” Vô Trần tiên tôn gật đầu giải thích.

Dương Thiên Vấn cũng là đại gia trận pháp. Vô Trần tiên tôn vừa nhắc nhở, cẩn thận nhìn lên liền đã nhìn ra.

Hơn nữa, Dương Thiên Vấn lại cẩn thận quan sát một phen nữa. Năm đạo phòng tuyến, mỗi một đạo đều tự thành trận pháp. Hơn nữa năm đạo phòng tuyến liên hợp lại, lại là một cái phòng ngự đại trận tinh diệu tuyệt luân. Không cần hỏi, đây khẳng định là phương án tốt nhất giữa tam giới cùng hung thú đánh nhau nhiều lần như vậy nghiên cứu ra.

Lại bời vì đại quân tam giới là một phương phòng ngự, đứng hết thiên thời lợi nhân hòa, cho nên tình hình trận chiến mở màn phi thường không tệ.



Dương Thiên Vấn liếc một cái, đối với Vô Trần tiên tôn cáo từ nói: “Trận pháp của vãn bối xảy ra chút vấn đề. Lúc này tìm chỗ chữa trị một chút. Xin lỗi.”.

Lúc này, Ngao Cường yêu đế bay tới. Nghe thấy Dương Thiên Vấn nói, tiếp lời: “Vậy cư sĩ cứ việc đi là được. Nếu không phải cư sĩ lấy sức một người bám trụ đại quân hung thú lâu tới một năm, chỉ sợ chúng nó đã sớm lao ra rồi. Đến lúc đó, chúng ta tổn thất liền lớn hơn nữa, cũng sẽ không thoải mái giống như bây giờ. Nơi này nhất thời không ra chuyện gì. Cư sĩ chữa trị tốt đại trận, nói không chừng có lúc còn cần mời cư sĩ ra tay giúp đờ.”.

Huyền Chân tiên đế cũng theo tới hô: “Sát trận của cư sĩ quả nhiên là lợi hại. Vậy mà có thể chặn giết hung thú lâu tới một năm. Huyền Chân cực kỳ bội phục.” Nói xong lễ phép cúi đầu một cái. Cái này tuyệt đối là xuất phát từ thật lòng. Nếu không phải trận pháp của Dương Thiên Vấn, chỉ sợ hung thú sau khi lao ra, tuy cũng không tránh được một hồi ác chiến, nhưng tuyệt đối sẽ không hiện tại chuẩn bị đầy đủ như vậy. Chỉ có lão thủ thật sự cùng hung thú giao chiến qua nhiều lần mới biết được có thể ngăn chặn vô số hung thú lâu tới một năm là một việc nghịch thiên cỡ nào.

“Cư sĩ cứ việc đi sửa trận. Chúng ta hiện tại chiếm hết ưu thế. Y theo kinh nghiệm trước kia xem ra, một trận chiến này ít nhất còn phải đánh mấy chục năm trên trăm năm. Cư sĩ còn có thời gian.” Ngao Cường khách khí trả lời.

Dương Thiên Vấn xoay người rời khỏi.

Chữa trị đại trận? Không, không phải. Tuy trận ấn chịu trùng kích mãnh liệt, chẳng qua loại trình độ này vẫn là không gây thương tổn trận ấn mảy may. Bởi vì Dương Thiên Vấn cảm giác được trận ấn tựa như đã xảy ra một ít biến hóa. Loại biến hóa này không có khả năng biểu hiện ra ngoài trước mặt mọi người, cho nên phải tìm một cái địa phương im lặng.

Dương Thiên Vấn hóa thân sấm sét, tốc độ cực nhanh rời khỏi tiền tuyến.

Tìm đã bay ngày, ở trong một đám vẫn thạch trốn vào. Sau khi sắp đặt tốt tiên phủ lắc mình vào toong tiên phủ.

Dương Thiên Vấn vừa vào tiên phủ, Tiểu Bạch đã lao tới, mất hứng nói: “Lão đại. Ngươi đem người ta nhốt tại nơi này thật buồn. Không được. Ta muốn đi ra ngoài.”.

“A... Ai bảo trước khi ta đi, ngươi đang ngủ?” Dương Thiên Vấn đánh trả nói.

“Được rồi. Ngươi chừng nào đi ra nữa phải gọi ta!” Tiểu Bạch tự biết đuối lý, không biện giải nữa, sửa lời nói.

“Được rồi. Yên tâm.” Dương Thiên Vấn ngay tại trong đình lấy ra lò bát quái, đem trận ấn nhẹ nhàng đặt vào, sau đó lấy tam muội chân hỏa nung khô.

Tiểu Bạch thấy Dương Thiên Vấn có việc phải làm cũng hiểu chuyện không nói nhiều, nhẹ nhàng nhảy lên bả vai, ghé vào trên vai lẳng lặng nhìn. Cũng không có hỏi nhiều.

Trận ấn hấp thu tam muội chân hỏa, nương tam muội chân hỏa tiêu hóa máu thịt tinh hồn của mấy ức hung thú. Máu thịt tinh hồn của mấy ức hung thú vậy mà chỉ có thể làm cho trận ấn tiến hóa một lần. Đây còn chỉ là lần đầu tiên. Vậy về sau muốn tiến hóa lại cần bao nhiêu? Mấy chục ức. Hay là mấy trăm ức?

Dương Thiên Vấn miên man suy nghĩ, động tác trên tay lại chưa dừng lại. Trận ấn không ngừng hấp thu tam muội chân hỏa, tản ra bạch quang óng ánh.

Nung khô chín chín tám mươi mốt ngày, rốt cuộc trận ấn tản ra quang mang năm màu từ trong lò nhảy ra. Dương Thiên Vấn có thể cảm nhận được khí linh truyền tới cảm giác vui.

“Ồ, lão đại, cái trận ấn này mới luyện chế không bao lâu. Nhanh như vậy đã tiến hóa một lần?” Tiểu Bạch cũng mười phần ngoài ý muốn nói. Nói như vậy, tiên thiên khí linh tất nhiên có tiềm lực vô hạn. Nhưng tương tự, muốn làm cho nó thăng cấp cũng không phải một chuyện dễ dàng. Trái lại, độ khó trong đó còn là rất lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện La Bàn Vận Mệnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook