Là Nhân Vật Phụ Truyện Tranh: Ta Tăng Sức Mạnh Bằng Cách Nổi Tiếng
Chương 57: Kẻ vô cảm
Quạ Sĩ
08/11/2024
"Đúng là chỉ cần tỏ ra yếu thế, mấy kẻ tự phụ như ngươi sẽ tự phun ra hết thông tin ấy nhỉ?" Huyễn nhồ một ngụm máu đọng trong cổ họng mình rồi từ từ đứng lên.
Ánh mắt hắn lóe lên sát khí màu đỏ rực, yêu văn cuồn cuộn trên gương mặt thể hiện sự luân chuyển liên tục của yêu khí trong cơ thể.
"C- cái quái gì?" Thiện ý bất ngờ trước tình huống trước mắt của mình, hắn chẳng thể nào hiểu được tại sao đối thủ lại vẫn có thể đứng dậy được sau khi đã dính phải 'dựa dẫm'.
Nhưng điều đó là không đủ để cho một giáo chủ quỷ như hắn ta phải hoảng loạn quá lâu, chẳng qua chốc lát, quỷ khí trắng khói đã ngay lập tức tái tạo lại bàn tay mới cho hắn.
"Hừ! Đừng có nghĩ ăn may được lần đầu là ngươi đã nắm phần thẳng trong tay!" Thiện ý vừa nói vừa tăng mạnh cường độ chiêu thức thi triển lên người Huyền.
"Chẳng có tác dụng gì hết đâu. Đừng có cố gắng làm mấy trò trói buộc tâm trí vô nghĩa đó nữa."
Huyễn truyền yêu lực đỏ máu của mình vào hai thanh đao của bản thân, hắn nhanh chóng chém liên tiếp thẳng tắp về phía trước.
Song bán nguyệt trảm!
Vết chém xuất ra đao khí màu đỏ máu phi thẳng đến người của Thiện ý với tốc độ nhanh chóng khiến hắn không thể tránh kịp, chỉ có thể tạm thời tạo ra một kết giới bao bọc lấy bản thân.
"Kengg!!" tiếng màn chắn vỡ nát sau cú công kích vừa nãy khiến Thiện ý phải rùng mình, đòn vừa rồi hắn đã may mắn đỡ được, nhưng dư chấn của nó cũng khiến cơ thể hắn phải run rẩy.
"Ngươi... A, hóa ra yêu tộc thực sự vô cảm hơn con người nhiều nhỉ, nếu là hai kẻ kia, có lẽ ta đã giải quyết nhanh chóng rồi. Là ta đã đánh giá quá thấp lũ yêu tộc các ngươi."
Thiện ý nói, hắn đã biết giờ những chiêu thức kiểm soát tâm trí của hắn không có tác dụng lên người Huyễn nữa, vì thế nên đã chuyển hẳn qua ma trận phi tiêu.
Huyễn một bên thong dong chống trả, một bên lại nói;
"Ồ điều đó có đúng không nhỉ?" rồi lại lao nhanh lên phía trước liên tiếp chém theo nhiều hướng khác nhau về phía đối thủ.
Thiện ý vì mãi không đánh trúng được Huyễn nên bắt đầu xuất hiện tinh thần gấp gáp, trong đầu hắn bây giờ chỉ thầm mong bên phía Ác ý có thể nhanh chóng giải quyết Huyền Nhiên.
Thực ra, cho dù bị Huyễn phá giải hết các chiêu thức tâm trí, cũng chính là con bài của mình, hắn vẫn không cảm thấy bản thân sẽ thua trong trận đấu này.
Đối với một giáo chủ như hắn, kẻ hèn tiểu yêu tam đan thực quá mức cỏn con, cho dù có thể sẽ hơi chật vật một chút, nhưng thua là điều không thể nào. @
Nghĩ đến đây, Thiện ý liền sắp xếp các phi tiêu đang lơ lửng trên đầu mình theo một trật tự đặc biệt, chúng xoay vòng và đan lên nhau thành các tầng tầng lớp lớp, đồng thời các luồng khói trắng không biết từ đâu cũng ào ào xuất hiện.
Những luông khói ấy ngày một dày đặc làm che khuất tầm nhìn của Huyễn đi khiến hắn bất ngờ, miệng lẩm bẩm cáu gắt:
"Ư! Cái quái g.." Còn chưa kịp nói hết câu thì chuông cảnh báo của giác quan đã vang lên khiến hắn vội vàng cúi gập người xuống.
Vút! Một phi tiêu bay ngang qua với tốc độ không tưởng, suýt soát lướt qua ngọn tóc hắn.
Còn chẳng có thời gian thở phào, Huyễn đã phải tiếp tục vặn người để né thêm một cái bay đến từ hướng bên trái.
Nhưng "Phập!" một cái đến từ phía bên phải đã nhân cơ hội mà đâm ngọt vào vùng bụng hắn!
"Áchhh!" Huyễn rên lên vì đau đớn, phi tiêu đâm vào người hắn không hể dừng lại màu thậm chí vẫn còn xoáy nhanh vào vết thương khiến nó trầm trọng thêm.
Vội lấy tay rút thứ đang cắm trong người mình ra, Huyễn mới phát hiện thậm chí nó còn lởm chởm và có dấu hiệu rỉ sét, đây quả là một thứ vũ khí chí mạng
Vết chém xuất ra đao khí màu đỏ máu phi thẳng đến người của Thiện ý với tốc độ nhanh chóng khiến hắn không thể tránh kịp, chỉ có thể tạm thời tạo ra một kết giới bao bọc lấy bản thân.
"Kengg!!" tiếng màn chắn vỡ nát sau cú công kích vừa nãy khiến Thiện ý phải rùng mình, đòn vừa rồi hắn đã may mắn đỡ được, nhưng dư chấn của nó cũng khiến cơ thể hắn phải run rẩy.
"Ngươi... A, hóa ra yêu tộc thực sự vô cảm hơn con người nhiều nhỉ, nếu là hai kẻ kia, có lẽ ta đã giải quyết nhanh chóng rồi. Là ta đã đánh giá quá thấp lũ yêu tộc các ngươi."
Thiện ý nói, hắn đã biết giờ những chiêu thức kiểm soát tâm trí của hắn không có tác dụng lên người Huyễn nữa, vì thế nên đã chuyển hẳn qua ma trận phi tiêu.
Huyễn một bên thong dong chống trả, một bên lại nói;
"Ồ điều đó có đúng không nhỉ?" rồi lại lao nhanh lên phía trước liên tiếp chém theo nhiều hướng khác nhau về phía đối thủ.
Thiện ý vì mãi không đánh trúng được Huyễn nên bắt đầu xuất hiện tinh thần gấp gáp, trong đầu hắn bây giờ chỉ thầm mong bên phía Ác ý có thể nhanh chóng giải quyết Huyền Nhiên.
Thực ra, cho dù bị Huyễn phá giải hết các chiêu thức tâm trí, cũng chính là con bài của mình, hắn vẫn không cảm thấy bản thân sẽ thua trong trận đấu này.
Đối với một giáo chủ như hắn, kẻ hèn tiểu yêu tam đan thực quá mức cỏn con, cho dù có thể sẽ hơi chật vật một chút, nhưng thua là điều không thể nào. @
Nghĩ đến đây, Thiện ý liền sắp xếp các phi tiêu đang lơ lửng trên đầu mình theo một trật tự đặc biệt, chúng xoay vòng và đan lên nhau thành các tầng tầng lớp lớp, đồng thời các luồng khói trắng không biết từ đâu cũng ào ào xuất hiện.
Những luông khói ấy ngày một dày đặc làm che khuất tầm nhìn của Huyễn đi khiến hắn bất ngờ, miệng lẩm bẩm cáu gắt:
"Ư! Cái quái g.." Còn chưa kịp nói hết câu thì chuông cảnh báo của giác quan đã vang lên khiến hắn vội vàng cúi gập người xuống.
Vút! Một phi tiêu bay ngang qua với tốc độ không tưởng, suýt soát lướt qua ngọn tóc hắn.
Còn chẳng có thời gian thở phào, Huyễn đã phải tiếp tục vặn người để né thêm một cái bay đến từ hướng bên trái.
Nhưng "Phập!" một cái đến từ phía bên phải đã nhân cơ hội mà đâm ngọt vào vùng bụng hắn!
"Áchhh!" Huyễn rên lên vì đau đớn, phi tiêu đâm vào người hắn không hể dừng lại màu thậm chí vẫn còn xoáy nhanh vào vết thương khiến nó trầm trọng thêm.
Vội lấy tay rút thứ đang cắm trong người mình ra, Huyễn mới phát hiện thậm chí nó còn lởm chởm và có dấu hiệu rỉ sét, đây quả là một thứ vũ khí chí mạng
"Thích nó chứ? Nó sẽ làm ngươi đau đớn lắm đấy, không phải cơn đau nhói mà là sự âm ỉ day dứt không thôi, khà khà!" Bóng hình Thiện ý lấp ló sau lớp khói nở một nụ cười đắc thắng vì đã thành công đả thương hắn làm cho
Huyễn phải tức tối đến cắn chặt răng.
Quả thực không sai, mấy mảnh vụn kim loại văng ra đã dính ở lại trong thân thể hắn mặc cho hắn đã rút cái phi tiêu đó ra.
Thay vì quan tâm đến vết thương đó quá lâu, Huyễn nhanh chóng chuyển hướng chú ý về phía giọng nói ban nãy, và vung một vết chém nhanh về đó.
Làn khói bị chẻ ra bởi đao khí bay thẳng, nhưng chẳng có gì đằng đó cả.
'Nó đâu rồi?!' Huyễn sửng sốt nhìn làn khói lại nhanh chóng dày đặc trở lại.
"Ngươi tìm ta sao? Vô ích thôi, ở trong huyễn vực của ta, thì ngươi không tài nào tìm ra ta được cả." Giọng nói của
Thiện ý như thì thầm ngay bên tai khiến Huyễn giật mình và ngay lập tức hắn quay đầu để tìm kiếm.
Nhưng tất nhiên một lần nữa không có gì ở đó cả.
'Huyễn vực?' Huyễn khó hiểu, có thứ gì đó giống như vậy ở trong truyện tranh sao?
Hắn một bên vừa suy nghĩ, một bên vừa phải tiếp tục tránh né nhưng mũi phi tiêu khác cứ liên tiếp bay theo các hướng hiểm hóc về phía mình.
Chúng không để cho hắn thời gian ngơi nghỉ một giây nào, cứ bay với tốc độ chóng mặt và nhắm thẳng đến những điểm yếu hại trên thân thể của Huyễn.
"Kengg!" đó là một cái phi tiêu nhắm thẳng vào cổ họng của hắn từ phía đằng sau, thanh đao khó khăn lắm mới chặn được nó ngay trong gang tấc.
"Vút!!" lại một cái nữa sượt qua gò má của Huyễn, nếu không né kịp, hắn có thể đã bị chém nát nửa bên mắt.
Huyễn dồn yêu khí vào mắt khiến nó đỏ rực lên và cố gắng gia tăng thị giác tìm kiếm kẻ thù nhưng vô ích, dù nhìn được xuyên qua tầng tầng lớp lớp khói dày kia, hắn vẫn không tài nào nhìn thấy được thân ảnh của kẻ thù.
'Huyễn vực! Huyễn vực, nghe nó quen lắm... chắc chắn ta đã từng đọc được nó rồi!' Huyễn cố gia tốc suy nghĩ của mình để nó nhanh hơn và tìm ra đáp án mà hắn muốn.
Vì nếu không kịp trước khi cạn kiệt yêu khí, hắn chắc chẳn sẽ phải nhận lấy cái chết.
Thiện ý bên này thực tế cũng không bình thản như giọng nói của hắn, mà tâm thần đang có hơi chút hoảng loạn.
"Không biết tên kia đã xử lý xong chưa, ta phải nhanh nhanh và hội họp với hẳn, nếu không thì sẽ không hoàn thành nhiệm vụ được mất!"
Góc nhìn bây giờ được chuyển lên trên cao, từ đây có thể thấy được, thực chất Thiện ý vẫn luôn đứng ngay trên đầu Huyễn, chỉ là thân thể hắn bấy giờ không giống như được cấu thành từ da thịt, mà nó hòa làm một với làn khói xung quanh.
Chỉ duy nhất quỷ tâm màu trắng đang phát sáng ở chính giữa là có thể nhìn thấy rõ.
"Chậc, không ngờ một tiểu yêu còn con cũng có thể khiến cho ta mất nhiều thời gian tới mức này. Phải kết thúc mọi chuyện ngay thôi, đại tướng sẽ phẫn nộ nếu biết ta trễ nải làm hỏng đại sự mất." Lẩm bẩm đến đây, Thiện ý đưa tay lên trời hình thành một mũi phi tiêu cực lớn trong không khí.
Rồi nó bắt đầu gia tốc xoay vòng như một mũi khoan hạng nặng, nhanh đến mức khiến cho gió cũng bị cuốn theo thành lốc xoáy, theo động tác hạ tay xuống của Thiện ý mà lao thẳng về phía Huyễn vẫn đang chôn chân né tránh trong làn khói.
Ánh mắt hắn lóe lên sát khí màu đỏ rực, yêu văn cuồn cuộn trên gương mặt thể hiện sự luân chuyển liên tục của yêu khí trong cơ thể.
"C- cái quái gì?" Thiện ý bất ngờ trước tình huống trước mắt của mình, hắn chẳng thể nào hiểu được tại sao đối thủ lại vẫn có thể đứng dậy được sau khi đã dính phải 'dựa dẫm'.
Nhưng điều đó là không đủ để cho một giáo chủ quỷ như hắn ta phải hoảng loạn quá lâu, chẳng qua chốc lát, quỷ khí trắng khói đã ngay lập tức tái tạo lại bàn tay mới cho hắn.
"Hừ! Đừng có nghĩ ăn may được lần đầu là ngươi đã nắm phần thẳng trong tay!" Thiện ý vừa nói vừa tăng mạnh cường độ chiêu thức thi triển lên người Huyền.
"Chẳng có tác dụng gì hết đâu. Đừng có cố gắng làm mấy trò trói buộc tâm trí vô nghĩa đó nữa."
Huyễn truyền yêu lực đỏ máu của mình vào hai thanh đao của bản thân, hắn nhanh chóng chém liên tiếp thẳng tắp về phía trước.
Song bán nguyệt trảm!
Vết chém xuất ra đao khí màu đỏ máu phi thẳng đến người của Thiện ý với tốc độ nhanh chóng khiến hắn không thể tránh kịp, chỉ có thể tạm thời tạo ra một kết giới bao bọc lấy bản thân.
"Kengg!!" tiếng màn chắn vỡ nát sau cú công kích vừa nãy khiến Thiện ý phải rùng mình, đòn vừa rồi hắn đã may mắn đỡ được, nhưng dư chấn của nó cũng khiến cơ thể hắn phải run rẩy.
"Ngươi... A, hóa ra yêu tộc thực sự vô cảm hơn con người nhiều nhỉ, nếu là hai kẻ kia, có lẽ ta đã giải quyết nhanh chóng rồi. Là ta đã đánh giá quá thấp lũ yêu tộc các ngươi."
Thiện ý nói, hắn đã biết giờ những chiêu thức kiểm soát tâm trí của hắn không có tác dụng lên người Huyễn nữa, vì thế nên đã chuyển hẳn qua ma trận phi tiêu.
Huyễn một bên thong dong chống trả, một bên lại nói;
"Ồ điều đó có đúng không nhỉ?" rồi lại lao nhanh lên phía trước liên tiếp chém theo nhiều hướng khác nhau về phía đối thủ.
Thiện ý vì mãi không đánh trúng được Huyễn nên bắt đầu xuất hiện tinh thần gấp gáp, trong đầu hắn bây giờ chỉ thầm mong bên phía Ác ý có thể nhanh chóng giải quyết Huyền Nhiên.
Thực ra, cho dù bị Huyễn phá giải hết các chiêu thức tâm trí, cũng chính là con bài của mình, hắn vẫn không cảm thấy bản thân sẽ thua trong trận đấu này.
Đối với một giáo chủ như hắn, kẻ hèn tiểu yêu tam đan thực quá mức cỏn con, cho dù có thể sẽ hơi chật vật một chút, nhưng thua là điều không thể nào. @
Nghĩ đến đây, Thiện ý liền sắp xếp các phi tiêu đang lơ lửng trên đầu mình theo một trật tự đặc biệt, chúng xoay vòng và đan lên nhau thành các tầng tầng lớp lớp, đồng thời các luồng khói trắng không biết từ đâu cũng ào ào xuất hiện.
Những luông khói ấy ngày một dày đặc làm che khuất tầm nhìn của Huyễn đi khiến hắn bất ngờ, miệng lẩm bẩm cáu gắt:
"Ư! Cái quái g.." Còn chưa kịp nói hết câu thì chuông cảnh báo của giác quan đã vang lên khiến hắn vội vàng cúi gập người xuống.
Vút! Một phi tiêu bay ngang qua với tốc độ không tưởng, suýt soát lướt qua ngọn tóc hắn.
Còn chẳng có thời gian thở phào, Huyễn đã phải tiếp tục vặn người để né thêm một cái bay đến từ hướng bên trái.
Nhưng "Phập!" một cái đến từ phía bên phải đã nhân cơ hội mà đâm ngọt vào vùng bụng hắn!
"Áchhh!" Huyễn rên lên vì đau đớn, phi tiêu đâm vào người hắn không hể dừng lại màu thậm chí vẫn còn xoáy nhanh vào vết thương khiến nó trầm trọng thêm.
Vội lấy tay rút thứ đang cắm trong người mình ra, Huyễn mới phát hiện thậm chí nó còn lởm chởm và có dấu hiệu rỉ sét, đây quả là một thứ vũ khí chí mạng
Vết chém xuất ra đao khí màu đỏ máu phi thẳng đến người của Thiện ý với tốc độ nhanh chóng khiến hắn không thể tránh kịp, chỉ có thể tạm thời tạo ra một kết giới bao bọc lấy bản thân.
"Kengg!!" tiếng màn chắn vỡ nát sau cú công kích vừa nãy khiến Thiện ý phải rùng mình, đòn vừa rồi hắn đã may mắn đỡ được, nhưng dư chấn của nó cũng khiến cơ thể hắn phải run rẩy.
"Ngươi... A, hóa ra yêu tộc thực sự vô cảm hơn con người nhiều nhỉ, nếu là hai kẻ kia, có lẽ ta đã giải quyết nhanh chóng rồi. Là ta đã đánh giá quá thấp lũ yêu tộc các ngươi."
Thiện ý nói, hắn đã biết giờ những chiêu thức kiểm soát tâm trí của hắn không có tác dụng lên người Huyễn nữa, vì thế nên đã chuyển hẳn qua ma trận phi tiêu.
Huyễn một bên thong dong chống trả, một bên lại nói;
"Ồ điều đó có đúng không nhỉ?" rồi lại lao nhanh lên phía trước liên tiếp chém theo nhiều hướng khác nhau về phía đối thủ.
Thiện ý vì mãi không đánh trúng được Huyễn nên bắt đầu xuất hiện tinh thần gấp gáp, trong đầu hắn bây giờ chỉ thầm mong bên phía Ác ý có thể nhanh chóng giải quyết Huyền Nhiên.
Thực ra, cho dù bị Huyễn phá giải hết các chiêu thức tâm trí, cũng chính là con bài của mình, hắn vẫn không cảm thấy bản thân sẽ thua trong trận đấu này.
Đối với một giáo chủ như hắn, kẻ hèn tiểu yêu tam đan thực quá mức cỏn con, cho dù có thể sẽ hơi chật vật một chút, nhưng thua là điều không thể nào. @
Nghĩ đến đây, Thiện ý liền sắp xếp các phi tiêu đang lơ lửng trên đầu mình theo một trật tự đặc biệt, chúng xoay vòng và đan lên nhau thành các tầng tầng lớp lớp, đồng thời các luồng khói trắng không biết từ đâu cũng ào ào xuất hiện.
Những luông khói ấy ngày một dày đặc làm che khuất tầm nhìn của Huyễn đi khiến hắn bất ngờ, miệng lẩm bẩm cáu gắt:
"Ư! Cái quái g.." Còn chưa kịp nói hết câu thì chuông cảnh báo của giác quan đã vang lên khiến hắn vội vàng cúi gập người xuống.
Vút! Một phi tiêu bay ngang qua với tốc độ không tưởng, suýt soát lướt qua ngọn tóc hắn.
Còn chẳng có thời gian thở phào, Huyễn đã phải tiếp tục vặn người để né thêm một cái bay đến từ hướng bên trái.
Nhưng "Phập!" một cái đến từ phía bên phải đã nhân cơ hội mà đâm ngọt vào vùng bụng hắn!
"Áchhh!" Huyễn rên lên vì đau đớn, phi tiêu đâm vào người hắn không hể dừng lại màu thậm chí vẫn còn xoáy nhanh vào vết thương khiến nó trầm trọng thêm.
Vội lấy tay rút thứ đang cắm trong người mình ra, Huyễn mới phát hiện thậm chí nó còn lởm chởm và có dấu hiệu rỉ sét, đây quả là một thứ vũ khí chí mạng
"Thích nó chứ? Nó sẽ làm ngươi đau đớn lắm đấy, không phải cơn đau nhói mà là sự âm ỉ day dứt không thôi, khà khà!" Bóng hình Thiện ý lấp ló sau lớp khói nở một nụ cười đắc thắng vì đã thành công đả thương hắn làm cho
Huyễn phải tức tối đến cắn chặt răng.
Quả thực không sai, mấy mảnh vụn kim loại văng ra đã dính ở lại trong thân thể hắn mặc cho hắn đã rút cái phi tiêu đó ra.
Thay vì quan tâm đến vết thương đó quá lâu, Huyễn nhanh chóng chuyển hướng chú ý về phía giọng nói ban nãy, và vung một vết chém nhanh về đó.
Làn khói bị chẻ ra bởi đao khí bay thẳng, nhưng chẳng có gì đằng đó cả.
'Nó đâu rồi?!' Huyễn sửng sốt nhìn làn khói lại nhanh chóng dày đặc trở lại.
"Ngươi tìm ta sao? Vô ích thôi, ở trong huyễn vực của ta, thì ngươi không tài nào tìm ra ta được cả." Giọng nói của
Thiện ý như thì thầm ngay bên tai khiến Huyễn giật mình và ngay lập tức hắn quay đầu để tìm kiếm.
Nhưng tất nhiên một lần nữa không có gì ở đó cả.
'Huyễn vực?' Huyễn khó hiểu, có thứ gì đó giống như vậy ở trong truyện tranh sao?
Hắn một bên vừa suy nghĩ, một bên vừa phải tiếp tục tránh né nhưng mũi phi tiêu khác cứ liên tiếp bay theo các hướng hiểm hóc về phía mình.
Chúng không để cho hắn thời gian ngơi nghỉ một giây nào, cứ bay với tốc độ chóng mặt và nhắm thẳng đến những điểm yếu hại trên thân thể của Huyễn.
"Kengg!" đó là một cái phi tiêu nhắm thẳng vào cổ họng của hắn từ phía đằng sau, thanh đao khó khăn lắm mới chặn được nó ngay trong gang tấc.
"Vút!!" lại một cái nữa sượt qua gò má của Huyễn, nếu không né kịp, hắn có thể đã bị chém nát nửa bên mắt.
Huyễn dồn yêu khí vào mắt khiến nó đỏ rực lên và cố gắng gia tăng thị giác tìm kiếm kẻ thù nhưng vô ích, dù nhìn được xuyên qua tầng tầng lớp lớp khói dày kia, hắn vẫn không tài nào nhìn thấy được thân ảnh của kẻ thù.
'Huyễn vực! Huyễn vực, nghe nó quen lắm... chắc chắn ta đã từng đọc được nó rồi!' Huyễn cố gia tốc suy nghĩ của mình để nó nhanh hơn và tìm ra đáp án mà hắn muốn.
Vì nếu không kịp trước khi cạn kiệt yêu khí, hắn chắc chẳn sẽ phải nhận lấy cái chết.
Thiện ý bên này thực tế cũng không bình thản như giọng nói của hắn, mà tâm thần đang có hơi chút hoảng loạn.
"Không biết tên kia đã xử lý xong chưa, ta phải nhanh nhanh và hội họp với hẳn, nếu không thì sẽ không hoàn thành nhiệm vụ được mất!"
Góc nhìn bây giờ được chuyển lên trên cao, từ đây có thể thấy được, thực chất Thiện ý vẫn luôn đứng ngay trên đầu Huyễn, chỉ là thân thể hắn bấy giờ không giống như được cấu thành từ da thịt, mà nó hòa làm một với làn khói xung quanh.
Chỉ duy nhất quỷ tâm màu trắng đang phát sáng ở chính giữa là có thể nhìn thấy rõ.
"Chậc, không ngờ một tiểu yêu còn con cũng có thể khiến cho ta mất nhiều thời gian tới mức này. Phải kết thúc mọi chuyện ngay thôi, đại tướng sẽ phẫn nộ nếu biết ta trễ nải làm hỏng đại sự mất." Lẩm bẩm đến đây, Thiện ý đưa tay lên trời hình thành một mũi phi tiêu cực lớn trong không khí.
Rồi nó bắt đầu gia tốc xoay vòng như một mũi khoan hạng nặng, nhanh đến mức khiến cho gió cũng bị cuốn theo thành lốc xoáy, theo động tác hạ tay xuống của Thiện ý mà lao thẳng về phía Huyễn vẫn đang chôn chân né tránh trong làn khói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.