Chương 447: Bí mật thời cổ. Thần dược
Vô Tội
30/04/2014
"Tại sao nàng không muốn hại người, người lại muốn hại nàng? Tại sao ta không muốn giết người, người lại cứ muốn giết ta?"
Một sự căm hận và ý nghĩ giết người tràn ngập trong lòng Lạc Bắc.
- Yêu vương tha mạng.
Mặc dù Lạc Bắc vẫn không nói câu nào nhưng Nhan Thọ Sơn và Vũ Mạc Thạch có thể cảm nhận được ý nghĩ giết người của hắn. Không riêng gì họ, tất cả mọi người đều có thể cảm giác được. Mặc dù việc cứu tiểu Trà không được không liên quan nhiều tới họ nhưng vào lúc này tâm trạng Lạc Bắc đang kích động, có thể giết họ cho hả giận. Nhìn thấy Lạc Bắc định ra tay, Nhan Thọ Sơn lập tức quỳ rạp xuống đất mà kêu lên:
- Ta biết cách cứu được cô ấy. Tinh thạch Thiên thần có thể tìm thấy trong không gian loạn lưu. Thần sơn có thần dược giúp tiểu Trà hồi phục thần hồn. Ta còn biết thứ trận pháp mà Yêu vương cần.
- Ngươi nói cái gì? - Ý nghĩ giết người từ từ lắng xuống trong lòng Lạc Bắc nhưng hắn vẫn tản ra một thứ khí thế lạnh lẽo.
- Chúng ta có mắt không tròng dám mạo phạm tới Yêu vương. Nhưng xin hãy xem chúng ta tu luyện khó khăn mà đừng giết. Chỉ cần không giết, ta sẽ nói tất cả những gì mình biết cho Yêu vương.
Ngay từ đầu, Nhan Thọ Sơn đã nghĩ mình chắc chắn phải chết. Nhưng y không sợ chết mà chỉ sợ Đông Nhan tra tấn mình. Hiện tại đột nhiên phát hiện vẫn còn một con đường sống, y lại cảm thấy sợ chết, quỳ rạp trên mặt đất mà dập đầu.
- Thứ nước thuốc mà các ngươi luyện trong Tham mộc thần đỉnh bao gồm Thiên niên ngân tuyến thảo, Ô nguyên thạch tủy... Chỉ cân bỏ qua cho chúng ta, chúng ta sẽ giúp Yêu vương tìm lại. - Lạc Bắc còn chưa lên tiếng, Nhan Thọ Sơn liền vội vàng dập đầu rồi nói tiếp.
- Ngươi nhận ra Tham Mộc thần đỉnh cũng coi như có mắt. - Đông Nhan cười lạnh:
- Tinh thạch Thiên thần có thể tìm được trong không gian loạn lưu...vậy ngươi biết cách?
Nhan Thọ Sơn ngẩng đầu lên. Y tu luyện nội đan đạo pháp cho nên thân thể cũng không mạnh. Vì vậy mà vào lúc này, trên trán tràn ngập máu tươi.
- Yêu vương chứng giám! Ta không dám nói liều. Trong Nam Thiên môn có trận pháp thượng cổ truyền tống tới không gian loạn lưu Tử kim hư không, hơn nữa chúng ta còn có một phần bản đồ của Tử kim hư không.
- A! - Đông Nhan chớp mắt nhưng không nói gì mà quay sang nhìn Lạc Bắc.
- Mặc dù nó chỉ là một tấm bản đồ bị rách nhưng có thể giúp ra vào mấy chỗ không nguy hiểm. Có cơ hội tìm được tinh thạch Thiên thần. - Nhan Thọ Sơn như vớ được một cọng cỏ cứu mạng nên nói tiếp.
"Nhan Thọ sơn cũng không phải là kẻ đám nói lung tung. Không ngờ trong Nam Thiên môn có trận pháp truyền tống tới Tử kim hư không. Xem ra trước đây, nó đúng là nơi mà người tu đạo thượng cổ tập trung.
Nạp Lan Nhược Tuyết cũng hơi nhíu mày. Cái tên Tử Kim hư không, nàng đã từng thấy trong điển tịch.
Trên chín tầng trời, ngoại trừ vô số những tinh cầu ra thì còn có rất nhiều không gian loạn lưu. Những không gian loạn lưu đó do tinh cầu va chạm với nhau mà tạo thành có khi kéo dài cả mười vạn dặm với vô số thiên thạch, tinh vân.
Trong đám không gian loạn lưu đó, xen lẫn với thiên thạch, toái phiến có rất nhiều tinh kim, ngọc thạch để luyện chế pháp bảo.
Nhưng phần lớn không gian loạn lưu đều nằm trên tinh không nơi chín tầng trời, cách mặt đất rất xa. Hơn nữa chỉ cần ra khỏi chín tầng trời, nguyên khí và những cơn gió sẽ hoàn toàn khác với dưới mặt đất. Những tinh cầu trong tinh không lại hoàn toàn khác. Có một số tinh cầu tản ra hỏa nguyên nóng rực. Có một số lại có lực hút cực mạnh.
Cho nên trong truyền thuyết chỉ có người tu đạo vượt qua chín lần Thiên kiếp mới có thể đi lại tự do giữa tinh không để thăm dò sự huyền ảo của trời đất.
Trong mấy ngàn năm qua, trong giới tu đạo dường như chưa nghe nói có người nào vượt qua được chín tầng thiên kiếp. Cho dù người vượt qua một tầng Thiên kiếp cũng vô cùng kiếm hoi. Tuy nhiên trong mấy ngàn năm qua, giới tu đạo xuất hiện vô số những người tài ba. Có một số môn phái, một vài người tu đạo sử dụng pháp thuật, pháp bảo để tới gần với không gian loạn lưu. Cũng có những trận pháp để ra vào nơi đó, tìm kiếm nguyên liệu sử dụng.
Tử kim hư không chính là một cái không gian loạn lưu. Do người tạo ra trận pháp để ra vào cái không gian này là người tu đạo của Tử Kim tông, vì vậy mà nó mới có tên là Tử kim hư không.
Trong truyền thuyết thì vào thời thượng cổ, khi giới tu đạo còn thịnh, từng có hơn mười môn phái có thể ra vào Tử kim hư không để tìm kiếm nguyên liệu cần thiết.
Do cái không gian loạn lưu đó ít nhất kéo dài tới mười vạn dặm, hơn nữa hoàn cảnh trong đó hết sức phức tạp, nhiều chỗ đối với người tu đạo chính là chỗ chết. Cho nên từ từ, những môn phái có thể ra vào không gian loạn lưu đều vẽ Hư không tinh đồ để có thể ra vào được những chỗ an toàn.
Nhưng trải qua ngàn năm, giới tu đạo trải qua vô số những trận đại chiến. Những tông phái khi xưa đã biến mất theo dòng sông lịch sử. Một số thủ đoạn hay thần thông cũng bị thất truyền. Hiện tại mặc dù có rất nhiều môn phái, ai cũng có sở trường riêng. Thậm chí có nhiều pháp quyết còn cao hơn cả thời cổ nhưng lại không có một môn phái nào có trận pháp để ra vào không gian loạn lưu, tìm kiếm nguyên liệu.
Mà trong truyền thuyết thì trong giới tu đạo thời cổ còn có một số môn phái có khả năng xây dựng vài trận pháp tới được những nơi mà người tu đạo bình thường không thể tới. Chẳng hạn như sâu trong lòng đất hay những nơi có thiên uy phòng ngự.
Những môn phái này sau khi xây dựng xong trận pháp thậm chí còn cho một số môn phái không thể tạo được trận pháp sử dụng nhưng thu thù lao nhất định. Vì vậy mà trong giới tu đạo thời cổ có rất nhiều nơi tập trung trận pháp hay giao dịch.
Ngày đó, Nam Thiên môn có thể là một nơi như vậy.
Nhìn nét mặt của Nhan Thọ sơn, Nạp Lan Nhược Tuyết có thể khẳng định y không nói bậy bạ. Nhưng nàng và Thái Thúc luôn vì Lạc Bắc nên xử lý thế nào là do hắn quyết định. Vì vậy mà sau khi nhíu mày, Nạp Lan Nhược Tuyết cũng không nói gì chỉ quay đầu lại nhìn hắn.
- Ta có thể tha chết cho các ngươi.
Lạc Bắc trầm ngâm một chút. Dù sao thì hắn cũng cần một chút thời gian để điều chỉnh tâm trạng của mình. Sau khi bình tĩnh lại, câu đầu tiên hắn nói lại là như vậy. Thái độ thẳng thắn của hắn khiến cho Nhan Thọ Sơn và Vũ Mạc Thạch giật mình, nhất thời không tin đó là sự thật.
- Nhìn ánh mắt của các ngươi chắc cũng nghe nói tới chuyện của ta.
Lạc Bắc cũng không thể hiện thái độ, hay nói lòng vòng mà nói thẳng với Nhan Thọ Sơn và Vũ Mạc Thạch:
- Ta là người có ân oán rõ ràng. Hơn nữa đã nói được là làm được. Ta có thể cam đoan tha tội chết cho các ngươi nhưng các ngươi phải cam đoan trả lời thật những câu hỏi của ta. Nếu ta không thể cứu được tiểu Trà, ta không phải chỉ giết các ngươi là xong.
- Được! - Nhan Thọ Sơn cũng nghe được chuyện của Lạc Bắc. Hơn nữa lúc này y cũng chẳng còn cách lựa chọn nào khác nên gật đầu:
- Ta nhất định nói hết.
- Theo lời ngươi thì làm thế nào để từ Nam Thiên môn truyền tống tới Tử Kim Hư không? - Lạc Bắc nhìn Nhan Thọ Sơn hỏi.
- Ở ngầm bên dưới Nam Thiên môn. Trước kia, Nam Thiên môn là nơi người tu đạo thượng cổ tập trung nên bên dưới có dựng rất nhiều trận pháp truyền tống. - Nhan Thọ Sơn trả lời ngay. Câu trả lời của y cũng cơ bản đúng với Nạp Lan Nhược Tuyết đã đoán.
Lạc Bắc lạnh lùng nhìn Nhan Thọ Sơn:
- Bên dưới Nam Thiên Môn hết sức rắc rối, trận pháp đan xen. Người tiến vào chín phần chết một phần sống, làm sao mà các ngươi biết được? Các ngươi hiểu biết một chút về phía bên dưới đó sao?
- Lúc đầu chúng ta ở Nam Thiên môn để kiếm chút lợi nhuận. Có lần nhìn thấy hai người tu đạo đấu phép bên ngoài Nam thiên môn. Một bên là người có tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, còn một bên là ba, bốn người tu đạo tu vi Kim Đan hậu kỳ. Người tu đạo Nguyên Anh sơ kỳ kia đánh chết ba, bốn người Kim đan hậu kỳ nhưng bản thân cũng bị thương nặng. Chúng ta đánh cược, giết chết được người tu đạo đó kiếm được rất nhiều thứ tốt. Trên người đó, chúng ta phát hiện được một ít chú thích về bản đồ ngầm bên dưới Nam Thiên môn. - Nhan Thọ Sơn sợ mình nói qua loa làm cho Lạc Bắc tức giận nên giải thích tỉ mì:
- Sự hiểu biết của chúng ta đối với Nam Thiên môn là từ tấm bản đồ và những lời chú thích đó. Có lẽ người nọ cũng từng vào trong Nam Thiên môn để thăm dò, đồng thời sống sót. Có điều tấm bản đồ của y cũng chỉ vẽ mấy điểm bên ngoài, gần với Trân Bảo các của chúng ta. Trong đó có một cái tận pháp đi tới Tử kim hư không. Còn cụ thể ngầm bên dưới Nam Thiên môn rộng tới đâu, có bao nhiêu trận pháp thì chúng ta không biết.
- Ngoại trừ cái trận pháp tới Tử kim hư không kia, chỗ đó còn có gì?
Một sự căm hận và ý nghĩ giết người tràn ngập trong lòng Lạc Bắc.
- Yêu vương tha mạng.
Mặc dù Lạc Bắc vẫn không nói câu nào nhưng Nhan Thọ Sơn và Vũ Mạc Thạch có thể cảm nhận được ý nghĩ giết người của hắn. Không riêng gì họ, tất cả mọi người đều có thể cảm giác được. Mặc dù việc cứu tiểu Trà không được không liên quan nhiều tới họ nhưng vào lúc này tâm trạng Lạc Bắc đang kích động, có thể giết họ cho hả giận. Nhìn thấy Lạc Bắc định ra tay, Nhan Thọ Sơn lập tức quỳ rạp xuống đất mà kêu lên:
- Ta biết cách cứu được cô ấy. Tinh thạch Thiên thần có thể tìm thấy trong không gian loạn lưu. Thần sơn có thần dược giúp tiểu Trà hồi phục thần hồn. Ta còn biết thứ trận pháp mà Yêu vương cần.
- Ngươi nói cái gì? - Ý nghĩ giết người từ từ lắng xuống trong lòng Lạc Bắc nhưng hắn vẫn tản ra một thứ khí thế lạnh lẽo.
- Chúng ta có mắt không tròng dám mạo phạm tới Yêu vương. Nhưng xin hãy xem chúng ta tu luyện khó khăn mà đừng giết. Chỉ cần không giết, ta sẽ nói tất cả những gì mình biết cho Yêu vương.
Ngay từ đầu, Nhan Thọ Sơn đã nghĩ mình chắc chắn phải chết. Nhưng y không sợ chết mà chỉ sợ Đông Nhan tra tấn mình. Hiện tại đột nhiên phát hiện vẫn còn một con đường sống, y lại cảm thấy sợ chết, quỳ rạp trên mặt đất mà dập đầu.
- Thứ nước thuốc mà các ngươi luyện trong Tham mộc thần đỉnh bao gồm Thiên niên ngân tuyến thảo, Ô nguyên thạch tủy... Chỉ cân bỏ qua cho chúng ta, chúng ta sẽ giúp Yêu vương tìm lại. - Lạc Bắc còn chưa lên tiếng, Nhan Thọ Sơn liền vội vàng dập đầu rồi nói tiếp.
- Ngươi nhận ra Tham Mộc thần đỉnh cũng coi như có mắt. - Đông Nhan cười lạnh:
- Tinh thạch Thiên thần có thể tìm được trong không gian loạn lưu...vậy ngươi biết cách?
Nhan Thọ Sơn ngẩng đầu lên. Y tu luyện nội đan đạo pháp cho nên thân thể cũng không mạnh. Vì vậy mà vào lúc này, trên trán tràn ngập máu tươi.
- Yêu vương chứng giám! Ta không dám nói liều. Trong Nam Thiên môn có trận pháp thượng cổ truyền tống tới không gian loạn lưu Tử kim hư không, hơn nữa chúng ta còn có một phần bản đồ của Tử kim hư không.
- A! - Đông Nhan chớp mắt nhưng không nói gì mà quay sang nhìn Lạc Bắc.
- Mặc dù nó chỉ là một tấm bản đồ bị rách nhưng có thể giúp ra vào mấy chỗ không nguy hiểm. Có cơ hội tìm được tinh thạch Thiên thần. - Nhan Thọ Sơn như vớ được một cọng cỏ cứu mạng nên nói tiếp.
"Nhan Thọ sơn cũng không phải là kẻ đám nói lung tung. Không ngờ trong Nam Thiên môn có trận pháp truyền tống tới Tử kim hư không. Xem ra trước đây, nó đúng là nơi mà người tu đạo thượng cổ tập trung.
Nạp Lan Nhược Tuyết cũng hơi nhíu mày. Cái tên Tử Kim hư không, nàng đã từng thấy trong điển tịch.
Trên chín tầng trời, ngoại trừ vô số những tinh cầu ra thì còn có rất nhiều không gian loạn lưu. Những không gian loạn lưu đó do tinh cầu va chạm với nhau mà tạo thành có khi kéo dài cả mười vạn dặm với vô số thiên thạch, tinh vân.
Trong đám không gian loạn lưu đó, xen lẫn với thiên thạch, toái phiến có rất nhiều tinh kim, ngọc thạch để luyện chế pháp bảo.
Nhưng phần lớn không gian loạn lưu đều nằm trên tinh không nơi chín tầng trời, cách mặt đất rất xa. Hơn nữa chỉ cần ra khỏi chín tầng trời, nguyên khí và những cơn gió sẽ hoàn toàn khác với dưới mặt đất. Những tinh cầu trong tinh không lại hoàn toàn khác. Có một số tinh cầu tản ra hỏa nguyên nóng rực. Có một số lại có lực hút cực mạnh.
Cho nên trong truyền thuyết chỉ có người tu đạo vượt qua chín lần Thiên kiếp mới có thể đi lại tự do giữa tinh không để thăm dò sự huyền ảo của trời đất.
Trong mấy ngàn năm qua, trong giới tu đạo dường như chưa nghe nói có người nào vượt qua được chín tầng thiên kiếp. Cho dù người vượt qua một tầng Thiên kiếp cũng vô cùng kiếm hoi. Tuy nhiên trong mấy ngàn năm qua, giới tu đạo xuất hiện vô số những người tài ba. Có một số môn phái, một vài người tu đạo sử dụng pháp thuật, pháp bảo để tới gần với không gian loạn lưu. Cũng có những trận pháp để ra vào nơi đó, tìm kiếm nguyên liệu sử dụng.
Tử kim hư không chính là một cái không gian loạn lưu. Do người tạo ra trận pháp để ra vào cái không gian này là người tu đạo của Tử Kim tông, vì vậy mà nó mới có tên là Tử kim hư không.
Trong truyền thuyết thì vào thời thượng cổ, khi giới tu đạo còn thịnh, từng có hơn mười môn phái có thể ra vào Tử kim hư không để tìm kiếm nguyên liệu cần thiết.
Do cái không gian loạn lưu đó ít nhất kéo dài tới mười vạn dặm, hơn nữa hoàn cảnh trong đó hết sức phức tạp, nhiều chỗ đối với người tu đạo chính là chỗ chết. Cho nên từ từ, những môn phái có thể ra vào không gian loạn lưu đều vẽ Hư không tinh đồ để có thể ra vào được những chỗ an toàn.
Nhưng trải qua ngàn năm, giới tu đạo trải qua vô số những trận đại chiến. Những tông phái khi xưa đã biến mất theo dòng sông lịch sử. Một số thủ đoạn hay thần thông cũng bị thất truyền. Hiện tại mặc dù có rất nhiều môn phái, ai cũng có sở trường riêng. Thậm chí có nhiều pháp quyết còn cao hơn cả thời cổ nhưng lại không có một môn phái nào có trận pháp để ra vào không gian loạn lưu, tìm kiếm nguyên liệu.
Mà trong truyền thuyết thì trong giới tu đạo thời cổ còn có một số môn phái có khả năng xây dựng vài trận pháp tới được những nơi mà người tu đạo bình thường không thể tới. Chẳng hạn như sâu trong lòng đất hay những nơi có thiên uy phòng ngự.
Những môn phái này sau khi xây dựng xong trận pháp thậm chí còn cho một số môn phái không thể tạo được trận pháp sử dụng nhưng thu thù lao nhất định. Vì vậy mà trong giới tu đạo thời cổ có rất nhiều nơi tập trung trận pháp hay giao dịch.
Ngày đó, Nam Thiên môn có thể là một nơi như vậy.
Nhìn nét mặt của Nhan Thọ sơn, Nạp Lan Nhược Tuyết có thể khẳng định y không nói bậy bạ. Nhưng nàng và Thái Thúc luôn vì Lạc Bắc nên xử lý thế nào là do hắn quyết định. Vì vậy mà sau khi nhíu mày, Nạp Lan Nhược Tuyết cũng không nói gì chỉ quay đầu lại nhìn hắn.
- Ta có thể tha chết cho các ngươi.
Lạc Bắc trầm ngâm một chút. Dù sao thì hắn cũng cần một chút thời gian để điều chỉnh tâm trạng của mình. Sau khi bình tĩnh lại, câu đầu tiên hắn nói lại là như vậy. Thái độ thẳng thắn của hắn khiến cho Nhan Thọ Sơn và Vũ Mạc Thạch giật mình, nhất thời không tin đó là sự thật.
- Nhìn ánh mắt của các ngươi chắc cũng nghe nói tới chuyện của ta.
Lạc Bắc cũng không thể hiện thái độ, hay nói lòng vòng mà nói thẳng với Nhan Thọ Sơn và Vũ Mạc Thạch:
- Ta là người có ân oán rõ ràng. Hơn nữa đã nói được là làm được. Ta có thể cam đoan tha tội chết cho các ngươi nhưng các ngươi phải cam đoan trả lời thật những câu hỏi của ta. Nếu ta không thể cứu được tiểu Trà, ta không phải chỉ giết các ngươi là xong.
- Được! - Nhan Thọ Sơn cũng nghe được chuyện của Lạc Bắc. Hơn nữa lúc này y cũng chẳng còn cách lựa chọn nào khác nên gật đầu:
- Ta nhất định nói hết.
- Theo lời ngươi thì làm thế nào để từ Nam Thiên môn truyền tống tới Tử Kim Hư không? - Lạc Bắc nhìn Nhan Thọ Sơn hỏi.
- Ở ngầm bên dưới Nam Thiên môn. Trước kia, Nam Thiên môn là nơi người tu đạo thượng cổ tập trung nên bên dưới có dựng rất nhiều trận pháp truyền tống. - Nhan Thọ Sơn trả lời ngay. Câu trả lời của y cũng cơ bản đúng với Nạp Lan Nhược Tuyết đã đoán.
Lạc Bắc lạnh lùng nhìn Nhan Thọ Sơn:
- Bên dưới Nam Thiên Môn hết sức rắc rối, trận pháp đan xen. Người tiến vào chín phần chết một phần sống, làm sao mà các ngươi biết được? Các ngươi hiểu biết một chút về phía bên dưới đó sao?
- Lúc đầu chúng ta ở Nam Thiên môn để kiếm chút lợi nhuận. Có lần nhìn thấy hai người tu đạo đấu phép bên ngoài Nam thiên môn. Một bên là người có tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, còn một bên là ba, bốn người tu đạo tu vi Kim Đan hậu kỳ. Người tu đạo Nguyên Anh sơ kỳ kia đánh chết ba, bốn người Kim đan hậu kỳ nhưng bản thân cũng bị thương nặng. Chúng ta đánh cược, giết chết được người tu đạo đó kiếm được rất nhiều thứ tốt. Trên người đó, chúng ta phát hiện được một ít chú thích về bản đồ ngầm bên dưới Nam Thiên môn. - Nhan Thọ Sơn sợ mình nói qua loa làm cho Lạc Bắc tức giận nên giải thích tỉ mì:
- Sự hiểu biết của chúng ta đối với Nam Thiên môn là từ tấm bản đồ và những lời chú thích đó. Có lẽ người nọ cũng từng vào trong Nam Thiên môn để thăm dò, đồng thời sống sót. Có điều tấm bản đồ của y cũng chỉ vẽ mấy điểm bên ngoài, gần với Trân Bảo các của chúng ta. Trong đó có một cái tận pháp đi tới Tử kim hư không. Còn cụ thể ngầm bên dưới Nam Thiên môn rộng tới đâu, có bao nhiêu trận pháp thì chúng ta không biết.
- Ngoại trừ cái trận pháp tới Tử kim hư không kia, chỗ đó còn có gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.