Chương 389: luyện hóa không ngờ
Vô Tội
30/12/2013
Phân thân cảm nhận sự lợi hại của Đại hắc thiên ma quyết liền nhảy tránh nhưng nó cũng không hề dừng lại. Trước mặt nó chợt lóe lên một vầng sáng rồi một cây Kim cương xử to gấp mấy lần Lạc Bắc lao tới tấn công hắn.
Một tiếng nổ lớn vang lên. Lần này, Lạc Bắc không hề tránh né mà chỉ phóng ra một đạo kiếm khsi vô hình oanh kích cây Kim cương xử.
- Không ngờ tu vi của Lạc Bắc đã tới mức này. Sau khi đánh xong một trận với Kỳ Liên Liên Thành, tu vi của hắn dường như tăng lên rất nhiều.
Đông Bất Cố vừa mới ngăn cản đạo pháp thuật đó nên hiểu rõ uy lực của nó. Nhưng hiện tại, y phát hiện ra Lạc Bắc chẳng hề né tránh mà tiện tay đánh bừa khiến cho thân thể của hắn chỉ hơi dao động một chút đã làm cho cây Kim cương xử bị đánh nát.
Hiện tại, Lạc Bắc dùng Tĩnh Niệm Thông Minh quyết phóng ra kiếm khí có uy lực thậm chí còn vượt qua cả bản mệnh kiếm nguyên thông thường.
"Xoẹt!" Lại một tia sáng đỏ như máu phóng về phía Lạc Bắc nhưng lần này không phải là một cây Hàng Ma xử mà là một cái trường sinh quả.
Rõ ràng phân thân muốn sử dụng cái pháp thuật vừa mới phong ấn Vũ Sư Thanh để đối phó với Lạc Bắc.
Pháp thuật của U Minh huyết ma để lại trong Ma huyết rất quái dị và mạnh mẽ. Nếu sử dụng pháp thuật để ngăn cản thì bản thân sẽ bị phong ấn. Cho nên phần lớn người tu đạo dù biết nó quỷ dị cũng chỉ đành né tránh. Nhưng Lạc Bắc lại khác với mọi người. Phía sau lưng hắn vẫn còn có Khuất Đạo Tử và thi thần.
Khi Trường Sinh quả lao tới, Lạc Bắc vẫn đứng ở phía trước phân thân không hề né tránh. Nhưng Khuất đạo tử ở phía sau lưng hắn lại phóng ra một vầng sáng chín màu vào Trường Sinh quả.
Rắc rắc.
Xung quanh thân thể của Khuất Đạo Tử lập tức phủ kín nhưng bông tuyết đỏ như máu. Nhưng Lạc Bắc lại bình yên vô sự còn phát ra một đạo kiếm khí vô hình về phía Lạc Bắc.
Lạc Bắc biết muốn đối phó với phân thân thì pháp thuật hiệu quả nhất chính là Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu. Nhưng nói cho cùng thì nó cũng là một thứ của mình cho nên hắn chỉ muốn thử xem phân thân lợi hại tới mức độ nào mà không để cho nó bị thương. Vì vậy mà Lạc Bắc cũng không thi triển Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu với nó.
- Cái gì?
Nhưng khiến cho đám người Lạc Bắc không thể ngờ được đó là phân thân không hề né tránh đạo kiếm khí vô hình của hắn mà để mặc cho nó đánh lên người.
"Phụp!"
Cho dù với mức độ ngưng tụ của phân thân thì một khi bị đạo kiếm khí có uy lực còn hơn cả bản mệnh kiếm nguyên thông thường đánh trúng, ngực của nó cũng xuất hiện một cái lỗ lớn và bắn ra một làn sương máu.
Nhưng khi ngực của nó bị đánh vỡ bắn ra làn sương máu. Chỗ máu đó liên tục thay đổi hình dạng giống như một thứ vật còn sống nhanh chóng hấp thu ma khí và khí huyết tản ra lại. Cùng lúc đó, phân thân vọt lên bắn ra một dải máu cuốn lấy Khuất Đạo Tử.
- Cái phân thân này giống như một con Huyết Thần Tử khổng lồ. Xem ra nếu không đánh nát được thì nó sẽ nhanh chóng hồi phục.
- Nó định làm gì?
Lạc Bắc mới xuất hiện ý nghĩ đó thì phân thân lúc này giống như một ngọn núi nhỏ lơ lửng cách đỉnh đầu hắn mấy chục trượng liền nhét Khuất Đạo Tử vào trong chỗ ngực bị thương của mình.
- Thế này là thế nào?
Vũ Sư Thanh, Đông Bất Cố và Nạp Lan Nhược Tuyết cùng với cả Nguyệt Ẩn đều không ngờ được lại có chuyện này xảy ra khiến cho bọn họ không giấu được sự khiếp sợ.
"Rắc rắc!"
Những bông tuyết màu đỏ đang bao phủ Khuất Đạo Tử xuất hiện những vết rạn. Lúc này, dường như nó đang định thoát ra khỏi pháp thuật phong ấn.
Nhưng vào lúc này, những làn màu từ ngực của phân thân tràn ra bao phủ lấy Khuất Đạo Tử khiến cho thân thể của nó lập tức biến mất trong máu của phân thân.
Lạc Bắc rùng mình một cái giống như bị rút mất một thứ gì đó ra khỏi thân thể. Mối liên hệ tinh thần giữa hắn và Khuất Đạo Tử không ngờ bị cắt đứt.
- Không ổn! Ma huyết củ Huyết Xá lợi có thể xâm nhập được cả vật thi luyện như Khuất Đạo Tử.
Trong lúc Lạc Bắc đang biến sắc thì từ trong cơ thể của phân thân cũng vang lên tiếng gầm rồi thân thể khổng lồ của nó lập tức vọt lên không trung.
- Nó định thoát ra ngoài.
Vũ Sư Thanh, Nạp Lan Nhược Tuyết, Đông Bất Cố và Nguyệt Ần lập tức hiểu ra. Những vầng sáng lập tức lóe lên. Lần này Đông Bất Cố tiếp tục hóa ra một núi xương lớn ép từ trên xuống. Phân thân cầm cây Hàng Ma xử trong tay lên chắn nhưng vẫn phải dừng lại một chút.
Bị dừng lại một chút, ba vầng ánh sáng khác nhau cũng lập tức đánh trúng khiến cho trước ngực và sau lưng của phân thân xuất hiện ba cái lỗ to.
Mọi người có thể nhìn thấy trong thân thể của phân thân có từng vầng máu quay cuồng giống như một biển máu tanh. Trong nháy mắt khi ba người Vũ Sư Thanh làm cho trên người nó xuất hiện ba cái lỗ, tất cả có thể nhìn thấy bóng dáng của Khuất Đạo Tử ở bên trong. Nhưng chỉ trong vòng một hơi thở, Khuất Đạo Tử giống như một vật sống bị biển máu hòa tan.
Một tiếng động nhỏ vang lên. Đúng lúc này, Lạc Bắc nhìn thấy từ tay của phân thân đột nhiên bắn ra một tia sáng màu hồng về phía Đông Bất Cố.
- Trửu Tủy đoạt nguyên quyết.
Lần này, tất cả mọi người đều giật mình. Bởi vì bọn họ có thể nhận ra phân thân thi triển một thứ pháp quyết khác của U Minh huyết ma là Trừu tủy đoạt nguyên quyết.
Đông Bất Cố biết nếu bị nó đánh trúng thì khí huyết toàn thân sẽ bị hút sạch. Cho nên mặc dù khiếp sợ nhưng từ mi tâm của Đông Bất Cố vẫn bay ra một viên cốt hoàn. Ngay lập tức nó tỏa ra ánh sáng cắt nát tia máu kia.
Cũng lúc đó, trên ấn đường, thiên linh và nơi gáy của phân thân đều tản ra ánh sáng rồi nó đứng nguyên trên không trung.
Bảy vầng sáng đỏ như máu lập tức hiện ra bao phủ phân thân rồi trong nháy mắt nó hóa thành một đóa Mạn Đà La đóng băng phân thân vào bên trong.
Lúc này cũng là do Lạc Bắc quá khiếp sợ mà phát động cấm chế phong ấn phân thân lại.
- Tại sao lại như thế này?
Sau khi Lạc Bắc phong ấn phân thân, đám người Nạp Lan Nhược Tuyết liền lập tức tới gần để hỏi Lạc Bắc.
- Cái phân thân này đã luyện hóa Khuất Đạo Tử.
Lạc Bắc nhìn phân thân bị phong ấn một lúc rồi mới nói được câu nói đó.
Lúc này, mặc dù phân thân bị phong ấn lại khiến cho pháp lực dao động không tản ra được nhưng đám người Nạp Lan Nhược Tuyết vẫn có thể cảm nhận được so với lúc đầu Lạc Bắc mới thả ra, lúc này nó càng thêm ngưng luyện hơn.
- Huống Vô Tâm luyện hóa một viên Huyết Xá lợi có được Trừu tủy đoạt nguyên quyết. Cái phân thân này làm sao lại có được thứ pháp thuật đó?
Vũ Sư Thanh nhìn khuôn mặt dữ tợn của phân thân mà lên tiếng hỏi.
Mới vừa rồi, Vũ Sư Thanh cũng có thể cảm nhận được pho phân thân đó giống như một con Huyết Thần Tử khổng lồ. Bên trong Huyết Thần Tử ẩn chứa lực lượng chân nguyên càng mạnh thì phân thân lại càng thêm ngưng tụ. Mà Huyết Thần Tử đều do Ma Huyết hóa ra, một khi chúng xâm nhập vào trong Khuất Đạo Tử khiến cho nó trở thành một thứ thuốc bổ cho phân thân. Nên việc luyện hóa Khuất Đạo Tử cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên. Tuy nhiên lúc trước, Vũ Sư Thanh cũng không biết Khuất Đạo Tử có được Trừu tủy đoạt nguyên quyết vì vậy mà cảm thấy khó hiểu.
- Khi còn sống, Khuất Đạo Tử lấy được Trừu tủy đoạt nguyên quyết từ tay Huống Vô Tâm. - Lạc Bắc liền giải thích:
- Sau khi bị ta luyện thành Thi thần tướng linh, mặc dù tu vi của y không tăng lên nhưng vẫn giữ tất cả những pháp quyết khi còn sống. Vì vậy mà khi phân thân luyện hóa Khuất đạo tử liền có được Trừu tủy đoạt nguyên quyết.
- Thứ Ma huyết hóa ra Huyết Thần Tử kia một khi xâm nhâp, luyện hóa đối thủ xong không ngờ lại có thể chiếm được pháp thuật của nó. - Ánh mắt của Vũ Sư Thanh không giấu được sự khiếp sợ.
- Lạc Bắc! Nếu ngươi để cho phân thân hấp thu đối thủ nhiều hơn thì chẳng phái pháp thuật của nó càng ngày càng nhiều và lợi hại hơn hay sao?
- Vừa rồi ta cũng có suy nghĩ như vậy nhưng khi nghĩ cẩn thận để cho nó hấp thu người tu đạo cùng lắm cũng chỉ có được chân nguyên và khí huyết chứ không thể có được pháp thuật đối phương. - Lạc Bắc lắc đầu.
Một tiếng nổ lớn vang lên. Lần này, Lạc Bắc không hề tránh né mà chỉ phóng ra một đạo kiếm khsi vô hình oanh kích cây Kim cương xử.
- Không ngờ tu vi của Lạc Bắc đã tới mức này. Sau khi đánh xong một trận với Kỳ Liên Liên Thành, tu vi của hắn dường như tăng lên rất nhiều.
Đông Bất Cố vừa mới ngăn cản đạo pháp thuật đó nên hiểu rõ uy lực của nó. Nhưng hiện tại, y phát hiện ra Lạc Bắc chẳng hề né tránh mà tiện tay đánh bừa khiến cho thân thể của hắn chỉ hơi dao động một chút đã làm cho cây Kim cương xử bị đánh nát.
Hiện tại, Lạc Bắc dùng Tĩnh Niệm Thông Minh quyết phóng ra kiếm khí có uy lực thậm chí còn vượt qua cả bản mệnh kiếm nguyên thông thường.
"Xoẹt!" Lại một tia sáng đỏ như máu phóng về phía Lạc Bắc nhưng lần này không phải là một cây Hàng Ma xử mà là một cái trường sinh quả.
Rõ ràng phân thân muốn sử dụng cái pháp thuật vừa mới phong ấn Vũ Sư Thanh để đối phó với Lạc Bắc.
Pháp thuật của U Minh huyết ma để lại trong Ma huyết rất quái dị và mạnh mẽ. Nếu sử dụng pháp thuật để ngăn cản thì bản thân sẽ bị phong ấn. Cho nên phần lớn người tu đạo dù biết nó quỷ dị cũng chỉ đành né tránh. Nhưng Lạc Bắc lại khác với mọi người. Phía sau lưng hắn vẫn còn có Khuất Đạo Tử và thi thần.
Khi Trường Sinh quả lao tới, Lạc Bắc vẫn đứng ở phía trước phân thân không hề né tránh. Nhưng Khuất đạo tử ở phía sau lưng hắn lại phóng ra một vầng sáng chín màu vào Trường Sinh quả.
Rắc rắc.
Xung quanh thân thể của Khuất Đạo Tử lập tức phủ kín nhưng bông tuyết đỏ như máu. Nhưng Lạc Bắc lại bình yên vô sự còn phát ra một đạo kiếm khí vô hình về phía Lạc Bắc.
Lạc Bắc biết muốn đối phó với phân thân thì pháp thuật hiệu quả nhất chính là Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu. Nhưng nói cho cùng thì nó cũng là một thứ của mình cho nên hắn chỉ muốn thử xem phân thân lợi hại tới mức độ nào mà không để cho nó bị thương. Vì vậy mà Lạc Bắc cũng không thi triển Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu với nó.
- Cái gì?
Nhưng khiến cho đám người Lạc Bắc không thể ngờ được đó là phân thân không hề né tránh đạo kiếm khí vô hình của hắn mà để mặc cho nó đánh lên người.
"Phụp!"
Cho dù với mức độ ngưng tụ của phân thân thì một khi bị đạo kiếm khí có uy lực còn hơn cả bản mệnh kiếm nguyên thông thường đánh trúng, ngực của nó cũng xuất hiện một cái lỗ lớn và bắn ra một làn sương máu.
Nhưng khi ngực của nó bị đánh vỡ bắn ra làn sương máu. Chỗ máu đó liên tục thay đổi hình dạng giống như một thứ vật còn sống nhanh chóng hấp thu ma khí và khí huyết tản ra lại. Cùng lúc đó, phân thân vọt lên bắn ra một dải máu cuốn lấy Khuất Đạo Tử.
- Cái phân thân này giống như một con Huyết Thần Tử khổng lồ. Xem ra nếu không đánh nát được thì nó sẽ nhanh chóng hồi phục.
- Nó định làm gì?
Lạc Bắc mới xuất hiện ý nghĩ đó thì phân thân lúc này giống như một ngọn núi nhỏ lơ lửng cách đỉnh đầu hắn mấy chục trượng liền nhét Khuất Đạo Tử vào trong chỗ ngực bị thương của mình.
- Thế này là thế nào?
Vũ Sư Thanh, Đông Bất Cố và Nạp Lan Nhược Tuyết cùng với cả Nguyệt Ẩn đều không ngờ được lại có chuyện này xảy ra khiến cho bọn họ không giấu được sự khiếp sợ.
"Rắc rắc!"
Những bông tuyết màu đỏ đang bao phủ Khuất Đạo Tử xuất hiện những vết rạn. Lúc này, dường như nó đang định thoát ra khỏi pháp thuật phong ấn.
Nhưng vào lúc này, những làn màu từ ngực của phân thân tràn ra bao phủ lấy Khuất Đạo Tử khiến cho thân thể của nó lập tức biến mất trong máu của phân thân.
Lạc Bắc rùng mình một cái giống như bị rút mất một thứ gì đó ra khỏi thân thể. Mối liên hệ tinh thần giữa hắn và Khuất Đạo Tử không ngờ bị cắt đứt.
- Không ổn! Ma huyết củ Huyết Xá lợi có thể xâm nhập được cả vật thi luyện như Khuất Đạo Tử.
Trong lúc Lạc Bắc đang biến sắc thì từ trong cơ thể của phân thân cũng vang lên tiếng gầm rồi thân thể khổng lồ của nó lập tức vọt lên không trung.
- Nó định thoát ra ngoài.
Vũ Sư Thanh, Nạp Lan Nhược Tuyết, Đông Bất Cố và Nguyệt Ần lập tức hiểu ra. Những vầng sáng lập tức lóe lên. Lần này Đông Bất Cố tiếp tục hóa ra một núi xương lớn ép từ trên xuống. Phân thân cầm cây Hàng Ma xử trong tay lên chắn nhưng vẫn phải dừng lại một chút.
Bị dừng lại một chút, ba vầng ánh sáng khác nhau cũng lập tức đánh trúng khiến cho trước ngực và sau lưng của phân thân xuất hiện ba cái lỗ to.
Mọi người có thể nhìn thấy trong thân thể của phân thân có từng vầng máu quay cuồng giống như một biển máu tanh. Trong nháy mắt khi ba người Vũ Sư Thanh làm cho trên người nó xuất hiện ba cái lỗ, tất cả có thể nhìn thấy bóng dáng của Khuất Đạo Tử ở bên trong. Nhưng chỉ trong vòng một hơi thở, Khuất Đạo Tử giống như một vật sống bị biển máu hòa tan.
Một tiếng động nhỏ vang lên. Đúng lúc này, Lạc Bắc nhìn thấy từ tay của phân thân đột nhiên bắn ra một tia sáng màu hồng về phía Đông Bất Cố.
- Trửu Tủy đoạt nguyên quyết.
Lần này, tất cả mọi người đều giật mình. Bởi vì bọn họ có thể nhận ra phân thân thi triển một thứ pháp quyết khác của U Minh huyết ma là Trừu tủy đoạt nguyên quyết.
Đông Bất Cố biết nếu bị nó đánh trúng thì khí huyết toàn thân sẽ bị hút sạch. Cho nên mặc dù khiếp sợ nhưng từ mi tâm của Đông Bất Cố vẫn bay ra một viên cốt hoàn. Ngay lập tức nó tỏa ra ánh sáng cắt nát tia máu kia.
Cũng lúc đó, trên ấn đường, thiên linh và nơi gáy của phân thân đều tản ra ánh sáng rồi nó đứng nguyên trên không trung.
Bảy vầng sáng đỏ như máu lập tức hiện ra bao phủ phân thân rồi trong nháy mắt nó hóa thành một đóa Mạn Đà La đóng băng phân thân vào bên trong.
Lúc này cũng là do Lạc Bắc quá khiếp sợ mà phát động cấm chế phong ấn phân thân lại.
- Tại sao lại như thế này?
Sau khi Lạc Bắc phong ấn phân thân, đám người Nạp Lan Nhược Tuyết liền lập tức tới gần để hỏi Lạc Bắc.
- Cái phân thân này đã luyện hóa Khuất Đạo Tử.
Lạc Bắc nhìn phân thân bị phong ấn một lúc rồi mới nói được câu nói đó.
Lúc này, mặc dù phân thân bị phong ấn lại khiến cho pháp lực dao động không tản ra được nhưng đám người Nạp Lan Nhược Tuyết vẫn có thể cảm nhận được so với lúc đầu Lạc Bắc mới thả ra, lúc này nó càng thêm ngưng luyện hơn.
- Huống Vô Tâm luyện hóa một viên Huyết Xá lợi có được Trừu tủy đoạt nguyên quyết. Cái phân thân này làm sao lại có được thứ pháp thuật đó?
Vũ Sư Thanh nhìn khuôn mặt dữ tợn của phân thân mà lên tiếng hỏi.
Mới vừa rồi, Vũ Sư Thanh cũng có thể cảm nhận được pho phân thân đó giống như một con Huyết Thần Tử khổng lồ. Bên trong Huyết Thần Tử ẩn chứa lực lượng chân nguyên càng mạnh thì phân thân lại càng thêm ngưng tụ. Mà Huyết Thần Tử đều do Ma Huyết hóa ra, một khi chúng xâm nhập vào trong Khuất Đạo Tử khiến cho nó trở thành một thứ thuốc bổ cho phân thân. Nên việc luyện hóa Khuất Đạo Tử cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên. Tuy nhiên lúc trước, Vũ Sư Thanh cũng không biết Khuất Đạo Tử có được Trừu tủy đoạt nguyên quyết vì vậy mà cảm thấy khó hiểu.
- Khi còn sống, Khuất Đạo Tử lấy được Trừu tủy đoạt nguyên quyết từ tay Huống Vô Tâm. - Lạc Bắc liền giải thích:
- Sau khi bị ta luyện thành Thi thần tướng linh, mặc dù tu vi của y không tăng lên nhưng vẫn giữ tất cả những pháp quyết khi còn sống. Vì vậy mà khi phân thân luyện hóa Khuất đạo tử liền có được Trừu tủy đoạt nguyên quyết.
- Thứ Ma huyết hóa ra Huyết Thần Tử kia một khi xâm nhâp, luyện hóa đối thủ xong không ngờ lại có thể chiếm được pháp thuật của nó. - Ánh mắt của Vũ Sư Thanh không giấu được sự khiếp sợ.
- Lạc Bắc! Nếu ngươi để cho phân thân hấp thu đối thủ nhiều hơn thì chẳng phái pháp thuật của nó càng ngày càng nhiều và lợi hại hơn hay sao?
- Vừa rồi ta cũng có suy nghĩ như vậy nhưng khi nghĩ cẩn thận để cho nó hấp thu người tu đạo cùng lắm cũng chỉ có được chân nguyên và khí huyết chứ không thể có được pháp thuật đối phương. - Lạc Bắc lắc đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.