Chương 255: Sóng máu
Vô Tội
29/08/2013
Tuy rằng bị lực lượng vô cùng mạnh mẽ đánh nhưng ánh mắt của Nam Ly Việt lại tản ra một thứ ánh sáng khát máu và điên cuồng.
Không có bất kỳ dấu hiệu nào, Thất Xảo Di Thiên Trấn do Lạc Bắc phát ra biến mất không còn thấy bóng dáng. Thật ra, dưới tình huống bình thường thì Nam Ly Việt sẽ hoàn toàn bị rơi vào thế hạ nhưng mà Nam Ly Việt lại có thần như Hạo Thiên Kính, nó có thể tiếp ấn một đạo pháp thuật của đối thủ để cho mình sử dụng.
Lúc này Nam Ly Việt đang dùng Hạo Thiên Kính ấn pháp thuật Thất Xảo Di Thiên Trấn của Lạc Bắc. Vốn cái kiệu màu đen ở sau lưng Nam Ly Việt, nhưng bởi vì Nam Ly Việt bị lại cái rèm của nó chợt tách ra làm hai.
Lúc này hơn phân nửa Tâm Lư đã bị lực pháp thuật của Lạc Bắc và Nam Ly Việt phá hủy hoàn toàn, nhưng cái nóc của đại kiệu màu đen ở chỗ Độc Long tôn giả lại không có chút sức mẻ, cơ bản không có bị tổn hại nào.
Độc Long tôn giả từ đại kiệu màu đen đi ra, y vừa bước ra thì đại kiệu màu đen liền thu nhỏ lại, biến thành một viên bảo thạch màu đen như hạt táo khảm vào mi tâm của y. Mà mặt đất dưới chân của y đã hoàn toàn vỡ nát. Tuy nhiên Độc Long tôn giả không có bất kỳ biến hóa gì mà vượt qua hư không, nháy mắt phải của y hoàn thành một cái kết ấn, cái hơi hướng phía hư không chỗ Minh Nhược nhấn một cái, cùng lúc đó một nửa đại điện còn lại không một tiếng động mà biến thành bột phấn không lưu lại một chút dấu vết.
Độc Long tôn giả cũng không có để ý đến Lạc Bắc, lúc Lạc Bắc và Nam Ly Việt giao thủ làm tản ra gió mạnh và lực lượng chân tới cách lão hai thì đều bị văng ra
Đạo pháp thuật này của y gọi là “ Tuế Nguyệt pháp ấn “
Tuy rằng Độc Long tôn giả cũng như không có tỏa ra pháp lực dao động, nhìn y giống như một bình thường không có bất kỳ tu vi. Nhưng luồng lực lượng đè ép này lại làm cho Lạc Bắc hơi lảo đảo, lòng không nhịn được mà xuất hiện một sự hoảng sợ.
Thử hỏi thế có lực lượng nào có thể cản được năm tháng?
Nào là hồng quốc thành, nào là thề hẹn biển, nào là sự thống của đế vương, dưới vô tận năm tháng cũng sẽ hóa thành bụi đất, không lưu lại một chút dấu vết.
Nhưng khu vực đối diện pháp ấn của Độc Long tôn giả lại có một luồng lực lượng không và từ bi bao lấy Tiểu Trà và tất cả đệ tử của Từ Hàng Tĩnh Trai vào
Trong nháy mắt, chỗ của Minh Nhược liền biến thành hư vô.
Xưa không một vật, nơi nào bụi bám đây, đã không có vật, cần gì phải e năm tháng xâm nhập ?
“Phiên âm:
Bồ-đề bổn vô thọ
Minh kính diệc phi đài;
Bản lai vô nhất vật,
Hà xứ nhạ ai?
Dịch
Bồ-đề vốn không cây
Gương sáng cũng không đài
Xưa không một vật
Nơi nào bụi bám đây!?”
Minh Nhược vẫn yên vậy mà có thể phá vỡ một đạo pháp thuật cực mạnh của Độc Long tôn giả. Cùng lúc phá vỡ đạo pháp thuật này của Độc Long tôn giả, Minh Nhược liền đầu lên, nhìn Độc Long tôn giả đang ở xa.
Chỉ là một cái nhìn thản nhiên nhưng cũng khiến cho Độc Long tôn giả như co rút lại, một làn máu tươi từ mũi Độc Long tôn giả chảy ra.
Tất cả mọi dường như chỉ diễn ra hơn một hơi thở!
Chính thức hiếp được Độc Long tôn giả chỉ là một loại lực lượng nhỏ như cây châm. Luồng lực lượng vô hình này nhìn không thấy chỉ như cây châm nhỏ xíu, thế nhưng thời điểm đâm tới mi tâm của Hắc Long tôn giả, thì luồng lực lượng mạnh mẽ này lại làm cho thân thể của lão co rút lại. Trong nháy mắt này, Độc Long tôn giả cũng cảm giác được rất nhiều mạch cơ thể mình bị tổn hại, xương cốt cũng xuất hiện nhiều vết rạn nứt.
Hư không thành châm!
Một đòn này của Minh Nhược giống như rút cả hư không, mà tụ thành một cây châm không thể phá hủy, không có cách nào chống lại.
Cùng lúc đó một đòn giao thủ giữa Lạc Bắc và Cố Lưu Vân rằng cũng đầy lực lượng không thể cản, thế nhưng so sánh với một đòn của Độc Long tôn giả và Minh Nhược thì lại kém hơn vài cấp bậc.
Cùng là luồng lực lượng vô hình giống nhau, nhưng Minh Nhược hoàn toàn giữ vững luồng lực lượng nhỏ xíu nhưng vô thượng này.
Chỉ thời một hơi thở, Độc Long tôn giả lúc giao thủ với Minh Nhược đã bị thương không nhẹ, nhưng không chút nào ảnh hưởng đến chiến ý của Độc Long tôn giả.
Minh Nhược mạnh đến như vậy, cũng đã nằm dự liệu của Độc Long tôn giả, cho nên lão mới cho Nam Ly Việt thời mười hơi thở. Trong thời mười hơi thở này, bản thân Độc Long tôn giả sẽ giả như nhượng bộ bởi vì thực lực của Minh Nhược, nhưng bây giờ lấy tu vi của Độc Long tôn giả thì hoàn toàn không có khả năng tiếp tục nhượng bộ.
Đối với cấp bậc giao thủ của hai như Độc Long tôn giả và Minh Nhược, nếu tiếp tục nhường nhịn thì tương đương với việc phá hủy sự tiến bộ về tâm tính và tu vi của mình, tu vi từ về sau rất có thể bị không tiến.
Tuy rằng bị Minh Nhược dùng một đòn đánh thương, nhưng cơ bản thái thần của Độc Long tôn giả không có bất cứ sự động nào.
Trong nháy mắt khi y ra cả của y dường như đã thành một khối băng lạnh không có một chút cảm tình. Mặc dù thân thể của y dưới một đòn này đều bị ép tới nỗi co rút. Khi tia lực lượng vô hình tới cách mi tâm của Độc Long tôn giả khoảng ba thước, Độc Long tôn giả có thể cảm giác được luồng lực lượng kia phát ra khí tức từ bi và sát ý mãnh liệt hòa với nhau.
Lực lượng toàn thân của Độc Long tôn giả cũng hội tụ tại mi tâm của y cùng với luồng lực lượng vô hình ở khu vực ba thước. Hai luồng lực lượng này có thể ở nháy mắt giết chết một như Thích Như Ý giằng co cùng một chỗ khiến cho thời như bị Độc Long tôn giả đang chờ luồng lực lượng vô thượng này của Minh Nhược biến mất. Bởi vì y biết rõ, tình huống này thì Minh Nhược tiêu hao chân còn hơn mình.
Lúc này, Minh Nhược thật giống như một đang nắm lấy một cây châm hăng hái ám sát, rằng có thể tạo ra lực thấu cùng lực sát thương thế nhưng Độc Long tôn giả chỉ làm hiện ra một cái khiên, dùng cái khiên giằng co với cây châm của đối phương. Dùng châm lại tiêu hao thật nhiều khí lực. Phương thức tốt nhất cũng là thông nhất, đó là tiên thu hồi cây châm, sau đó lấy phương thức khác để đánh chết đối thủ chứ không phải cầm cây châm đi giằng co với cái khiên.
Còn Độc Long tôn giả đang chờ đến khi Minh Nhược thu hồi cây châm.
Đến lúc đó Độc Long tôn giả sẽ phát động phản kích. Chỉ cần Minh Nhược lại thi ra pháp thuật khác, Độc Long tôn giả lợi dụng chỗ hở này mà phát động một đòn phản kích mạnh nhất của y.
Hiện tại, rằng đại điện còn chưa rơi những đóa hoa như ánh lực lượng Không Minh Tĩnh Liên của Lạc Bắc còn chưa có tiêu tán khiến cho lực lượng pháp thuật của Độc Long tôn giả cũng bị cắt giảm hai thành, thế nhưng nó cũng không có ảnh hưởng lớn đến Độc Long tôn giả. Bởi vì cái đại kiệu màu đen giống như một bảo thạch màu đen, đang khảm của Độc Long tôn giả, đó cũng là một cái pháp bảo nhất của y.
Đến cấp bậc tu vi như Độc Long tôn giả thì lực của lực lượng chân và lực lượng pháp thuật đã hoàn toàn vượt qua khỏi lực của phần lớn pháp bảo thế cho nên loại như Độc Long tôn giả hoặc là không dùng pháp bảo, còn muốn dùng pháp bảo thì phải là một cái pháp bảo cực mạnh. Mà cái pháp bảo này của Độc Long tôn giả có thể làm cho lực lượng chân gia tăng thêm một thành.
Lực lượng chân dưới sự tăng phúc của pháp bảo có thể gia tăng thêm một thành đủ khiến cho lực của pháp thuật được tăng phúc có lẽ vượt xa hai thành.
Cho nên Độc Long tôn giả cũng không cho rằng mình sẽ bị thiệt thòi dưới lực lượng pháp thuật còn chưa tiêu tán của Lạc Bắc. Thế nhưng, khiến cho Độc Long tôn giả có chút ý muốn đó là luồng lực lượng vô hình của Minh Nhược cũng không có biến mất.
Một luồng lực lượng dường như do vô tận hư không tạo thành, vô cùng mạnh mẽ giằng co với lực lượng tụ ở mi tâm của Độc Long tôn giả!
“ Tại sao nàng lại có niềm mạnh mẽ đối với Lạc Bắc như vậy?
Ánh mắt của Độc Long tôn giả vốn lạnh lùng, rốt cuộc cũng lóe lên hào dị.
Trong nháy mắt màn ánh sáng suốt vặn vẹo buông xuống.
Sau khi ấn pháp thuật Thất Xảo Di Thiên Trấn của Lạc Bắc, Nam Ly Việt lập tức lấy pháp thuật này dùng với Lạc Bắc.
Pháp thuật Thất Xảo Di Thiên Trấn này có lực lượng bóp méo không đó là pháp thuật lợi hại nhất Thất Xảo Di Thiên đại pháp. Hơn nữa Độc Long tôn giả chỉ cho Nam Ly Việt thời là mười hơi thở mà thực lực của Lạc Bắc thậm chí vượt qua Nam Ly Việt. Trong tình huống này, Nam Ly Việt cũng không có thời để chần chờ, nhìn có thể phát ra một loại pháp thuật ấn lợi hại hơn để đối phó với Lạc Bắc.
Không có bất kỳ dấu hiệu nào, Thất Xảo Di Thiên Trấn do Lạc Bắc phát ra biến mất không còn thấy bóng dáng. Thật ra, dưới tình huống bình thường thì Nam Ly Việt sẽ hoàn toàn bị rơi vào thế hạ nhưng mà Nam Ly Việt lại có thần như Hạo Thiên Kính, nó có thể tiếp ấn một đạo pháp thuật của đối thủ để cho mình sử dụng.
Lúc này Nam Ly Việt đang dùng Hạo Thiên Kính ấn pháp thuật Thất Xảo Di Thiên Trấn của Lạc Bắc. Vốn cái kiệu màu đen ở sau lưng Nam Ly Việt, nhưng bởi vì Nam Ly Việt bị lại cái rèm của nó chợt tách ra làm hai.
Lúc này hơn phân nửa Tâm Lư đã bị lực pháp thuật của Lạc Bắc và Nam Ly Việt phá hủy hoàn toàn, nhưng cái nóc của đại kiệu màu đen ở chỗ Độc Long tôn giả lại không có chút sức mẻ, cơ bản không có bị tổn hại nào.
Độc Long tôn giả từ đại kiệu màu đen đi ra, y vừa bước ra thì đại kiệu màu đen liền thu nhỏ lại, biến thành một viên bảo thạch màu đen như hạt táo khảm vào mi tâm của y. Mà mặt đất dưới chân của y đã hoàn toàn vỡ nát. Tuy nhiên Độc Long tôn giả không có bất kỳ biến hóa gì mà vượt qua hư không, nháy mắt phải của y hoàn thành một cái kết ấn, cái hơi hướng phía hư không chỗ Minh Nhược nhấn một cái, cùng lúc đó một nửa đại điện còn lại không một tiếng động mà biến thành bột phấn không lưu lại một chút dấu vết.
Độc Long tôn giả cũng không có để ý đến Lạc Bắc, lúc Lạc Bắc và Nam Ly Việt giao thủ làm tản ra gió mạnh và lực lượng chân tới cách lão hai thì đều bị văng ra
Đạo pháp thuật này của y gọi là “ Tuế Nguyệt pháp ấn “
Tuy rằng Độc Long tôn giả cũng như không có tỏa ra pháp lực dao động, nhìn y giống như một bình thường không có bất kỳ tu vi. Nhưng luồng lực lượng đè ép này lại làm cho Lạc Bắc hơi lảo đảo, lòng không nhịn được mà xuất hiện một sự hoảng sợ.
Thử hỏi thế có lực lượng nào có thể cản được năm tháng?
Nào là hồng quốc thành, nào là thề hẹn biển, nào là sự thống của đế vương, dưới vô tận năm tháng cũng sẽ hóa thành bụi đất, không lưu lại một chút dấu vết.
Nhưng khu vực đối diện pháp ấn của Độc Long tôn giả lại có một luồng lực lượng không và từ bi bao lấy Tiểu Trà và tất cả đệ tử của Từ Hàng Tĩnh Trai vào
Trong nháy mắt, chỗ của Minh Nhược liền biến thành hư vô.
Xưa không một vật, nơi nào bụi bám đây, đã không có vật, cần gì phải e năm tháng xâm nhập ?
“Phiên âm:
Bồ-đề bổn vô thọ
Minh kính diệc phi đài;
Bản lai vô nhất vật,
Hà xứ nhạ ai?
Dịch
Bồ-đề vốn không cây
Gương sáng cũng không đài
Xưa không một vật
Nơi nào bụi bám đây!?”
Minh Nhược vẫn yên vậy mà có thể phá vỡ một đạo pháp thuật cực mạnh của Độc Long tôn giả. Cùng lúc phá vỡ đạo pháp thuật này của Độc Long tôn giả, Minh Nhược liền đầu lên, nhìn Độc Long tôn giả đang ở xa.
Chỉ là một cái nhìn thản nhiên nhưng cũng khiến cho Độc Long tôn giả như co rút lại, một làn máu tươi từ mũi Độc Long tôn giả chảy ra.
Tất cả mọi dường như chỉ diễn ra hơn một hơi thở!
Chính thức hiếp được Độc Long tôn giả chỉ là một loại lực lượng nhỏ như cây châm. Luồng lực lượng vô hình này nhìn không thấy chỉ như cây châm nhỏ xíu, thế nhưng thời điểm đâm tới mi tâm của Hắc Long tôn giả, thì luồng lực lượng mạnh mẽ này lại làm cho thân thể của lão co rút lại. Trong nháy mắt này, Độc Long tôn giả cũng cảm giác được rất nhiều mạch cơ thể mình bị tổn hại, xương cốt cũng xuất hiện nhiều vết rạn nứt.
Hư không thành châm!
Một đòn này của Minh Nhược giống như rút cả hư không, mà tụ thành một cây châm không thể phá hủy, không có cách nào chống lại.
Cùng lúc đó một đòn giao thủ giữa Lạc Bắc và Cố Lưu Vân rằng cũng đầy lực lượng không thể cản, thế nhưng so sánh với một đòn của Độc Long tôn giả và Minh Nhược thì lại kém hơn vài cấp bậc.
Cùng là luồng lực lượng vô hình giống nhau, nhưng Minh Nhược hoàn toàn giữ vững luồng lực lượng nhỏ xíu nhưng vô thượng này.
Chỉ thời một hơi thở, Độc Long tôn giả lúc giao thủ với Minh Nhược đã bị thương không nhẹ, nhưng không chút nào ảnh hưởng đến chiến ý của Độc Long tôn giả.
Minh Nhược mạnh đến như vậy, cũng đã nằm dự liệu của Độc Long tôn giả, cho nên lão mới cho Nam Ly Việt thời mười hơi thở. Trong thời mười hơi thở này, bản thân Độc Long tôn giả sẽ giả như nhượng bộ bởi vì thực lực của Minh Nhược, nhưng bây giờ lấy tu vi của Độc Long tôn giả thì hoàn toàn không có khả năng tiếp tục nhượng bộ.
Đối với cấp bậc giao thủ của hai như Độc Long tôn giả và Minh Nhược, nếu tiếp tục nhường nhịn thì tương đương với việc phá hủy sự tiến bộ về tâm tính và tu vi của mình, tu vi từ về sau rất có thể bị không tiến.
Tuy rằng bị Minh Nhược dùng một đòn đánh thương, nhưng cơ bản thái thần của Độc Long tôn giả không có bất cứ sự động nào.
Trong nháy mắt khi y ra cả của y dường như đã thành một khối băng lạnh không có một chút cảm tình. Mặc dù thân thể của y dưới một đòn này đều bị ép tới nỗi co rút. Khi tia lực lượng vô hình tới cách mi tâm của Độc Long tôn giả khoảng ba thước, Độc Long tôn giả có thể cảm giác được luồng lực lượng kia phát ra khí tức từ bi và sát ý mãnh liệt hòa với nhau.
Lực lượng toàn thân của Độc Long tôn giả cũng hội tụ tại mi tâm của y cùng với luồng lực lượng vô hình ở khu vực ba thước. Hai luồng lực lượng này có thể ở nháy mắt giết chết một như Thích Như Ý giằng co cùng một chỗ khiến cho thời như bị Độc Long tôn giả đang chờ luồng lực lượng vô thượng này của Minh Nhược biến mất. Bởi vì y biết rõ, tình huống này thì Minh Nhược tiêu hao chân còn hơn mình.
Lúc này, Minh Nhược thật giống như một đang nắm lấy một cây châm hăng hái ám sát, rằng có thể tạo ra lực thấu cùng lực sát thương thế nhưng Độc Long tôn giả chỉ làm hiện ra một cái khiên, dùng cái khiên giằng co với cây châm của đối phương. Dùng châm lại tiêu hao thật nhiều khí lực. Phương thức tốt nhất cũng là thông nhất, đó là tiên thu hồi cây châm, sau đó lấy phương thức khác để đánh chết đối thủ chứ không phải cầm cây châm đi giằng co với cái khiên.
Còn Độc Long tôn giả đang chờ đến khi Minh Nhược thu hồi cây châm.
Đến lúc đó Độc Long tôn giả sẽ phát động phản kích. Chỉ cần Minh Nhược lại thi ra pháp thuật khác, Độc Long tôn giả lợi dụng chỗ hở này mà phát động một đòn phản kích mạnh nhất của y.
Hiện tại, rằng đại điện còn chưa rơi những đóa hoa như ánh lực lượng Không Minh Tĩnh Liên của Lạc Bắc còn chưa có tiêu tán khiến cho lực lượng pháp thuật của Độc Long tôn giả cũng bị cắt giảm hai thành, thế nhưng nó cũng không có ảnh hưởng lớn đến Độc Long tôn giả. Bởi vì cái đại kiệu màu đen giống như một bảo thạch màu đen, đang khảm của Độc Long tôn giả, đó cũng là một cái pháp bảo nhất của y.
Đến cấp bậc tu vi như Độc Long tôn giả thì lực của lực lượng chân và lực lượng pháp thuật đã hoàn toàn vượt qua khỏi lực của phần lớn pháp bảo thế cho nên loại như Độc Long tôn giả hoặc là không dùng pháp bảo, còn muốn dùng pháp bảo thì phải là một cái pháp bảo cực mạnh. Mà cái pháp bảo này của Độc Long tôn giả có thể làm cho lực lượng chân gia tăng thêm một thành.
Lực lượng chân dưới sự tăng phúc của pháp bảo có thể gia tăng thêm một thành đủ khiến cho lực của pháp thuật được tăng phúc có lẽ vượt xa hai thành.
Cho nên Độc Long tôn giả cũng không cho rằng mình sẽ bị thiệt thòi dưới lực lượng pháp thuật còn chưa tiêu tán của Lạc Bắc. Thế nhưng, khiến cho Độc Long tôn giả có chút ý muốn đó là luồng lực lượng vô hình của Minh Nhược cũng không có biến mất.
Một luồng lực lượng dường như do vô tận hư không tạo thành, vô cùng mạnh mẽ giằng co với lực lượng tụ ở mi tâm của Độc Long tôn giả!
“ Tại sao nàng lại có niềm mạnh mẽ đối với Lạc Bắc như vậy?
Ánh mắt của Độc Long tôn giả vốn lạnh lùng, rốt cuộc cũng lóe lên hào dị.
Trong nháy mắt màn ánh sáng suốt vặn vẹo buông xuống.
Sau khi ấn pháp thuật Thất Xảo Di Thiên Trấn của Lạc Bắc, Nam Ly Việt lập tức lấy pháp thuật này dùng với Lạc Bắc.
Pháp thuật Thất Xảo Di Thiên Trấn này có lực lượng bóp méo không đó là pháp thuật lợi hại nhất Thất Xảo Di Thiên đại pháp. Hơn nữa Độc Long tôn giả chỉ cho Nam Ly Việt thời là mười hơi thở mà thực lực của Lạc Bắc thậm chí vượt qua Nam Ly Việt. Trong tình huống này, Nam Ly Việt cũng không có thời để chần chờ, nhìn có thể phát ra một loại pháp thuật ấn lợi hại hơn để đối phó với Lạc Bắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.