La Phù

Chương 170: Tiêu diệt nhanh chóng! Bọ ngựa phía sau

Vô Tội

04/03/2013

Đám người thất tông ngũ phái thì cảm thấy ớn lạnh. Còn trong người Tịch Tây Nguyên, Cầu Thương Dương thì bốc lên một bầu nhiệt huyết cùng với tất cả yêu tộc có mặt.

Nếu đổi lại là một ai trong thất tông ngũ phái bị Thích Như Ý đánh như vậy thì thân thể đã nát từ lâu. Nhưng điều khiến cho đám người thất tông ngũ phải gần như nín thở đó là những mũi nhọn sắc bén trên bộ giáp cơ bản không xuyên nổi vào thân thể của Lạc Bắc.

"Ngươi mặc áo giáp thì nghĩ rằng vô địch thiên hạ hay sao?"

" Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh của ta đã tới tầng thứ bảy, sức lực cho dù tộc Đằng Giao cũng đừng mong địch nổi. Với cái tu vi của ngươi mà cũng định một mình xông vào giết ta?"

Nghĩ như vậy, ánh mắt của Lạc Bắc trở nên sắc bén đầy sát khí khiến cho người khác không dám nhìn.

"A! A!"

Một người nhỏ có khuôn mặt giống hệt như Thích Như Ý, cao chừng năm tấc từ đỉnh đầu của y lao ra. Đó chính là Nguyên Anh của Thích Như Ý. Tu vi của y so với Ảo Băng Vân còn cao hơn vì vậy mà khi tấn công núi Anh Giao, trong lòng y vẫn thấy Ảo Băng Vân chỉ dựa vào thế của Côn Luân mà kiêu ngạo. Nhưng hiện tại, Nguyên Anh của y vừa ra khỏi đỉnh đầu liền lập tức phát ra nhưng tiếng hét chói tai chẳng kém gì Ảo Băng Vân ngày đó.

Phía sau, cái đầu của Thích Như Ý bị đánh lõm xuống. Nguyên Anh của y vào lúc Lạc Bắc đánh cho thân thể mất hết sức sống mới trốn ra.

Tu vi của Thích Như Ý đã gần với tu vi của Khuất Đạo Tử. Nếu trong trường hợp bình thường cho dù thân thể có chết thì Nguyên Anh cũng có thể phát ra lực lượng không kém gì thân thể.

Nhưng lúc này, thân thể thất bại cũng hoàn toàn tuyên bố hình thần của hắn đều diệt.

Nguyên Anh còn chưa tới mức đại thành cơ bản không có sự dẻo dai. Nguyên Anh của Thích Như Ý vừa mới thoát ra liền bị xoáy nước và lực lượng nguyên khí xung quanh ập tới làm cho không chịu nổi. Chưa nói lúc này, thân thể của y thất bại, khiến cho Ngũ Âm Thần Lôi giám và Bỉ Ngạn vô thường kiếm mất đi chỗ dựa. Không để cho Thích Như Ý dùng Nguyên Anh hút lấy Ngũ Âm thần lôi giám, Khuất Đạo Tử âm thầm khủng bố chỉ tay một cái. Một vầng ánh sáng chín màu lập tức bay tới trước mặt Thích Như Ý.

Trong tích tắc đó, Nguyên Anh của Thích Như Ý bắt một cái pháp quyết, phóng ra một vầng sáng màu đen ngăn chặn lấy vầng sáng của Khuất Đạo Tử. Nhưng đúng vào lúc này, một bàn tay màu vàng bám đầy tia chớp giáng mạnh lên đỉnh đầu Nguyên Anh.

- Kim Lôi thần chưởng.

Trong nháy mắt, trước mắt Kỷ Âm Dương và Diêu Thiên Giáp như tối sầm, suýt chút nữa thì không khống chế được chân nguyên để cho tẩu hỏa nhập ma.

Kim Lôi thần chưởng! Mặc dù nó có cái tên rất hoành tráng nhưng chỉ là một thứ pháp quyết thô thiển nhất của Lao Sơn. Cái pháp quyết này dùng chân nguyên dồn ra lòng bàn tay rồi dẫn phát lôi điện, đánh lên người đối phương. Phương pháp như vậy, cơ bản không bằng cả ngưng khí vẽ bùa. Rất nhiều người tu đoạn cũng biết tới nó. Bình thường nó chỉ dùng để đánh chết một ít Âm Lệ, âm hồn mà thôi.

Nhưng trong tích tắc này, mọi người lại thấy nắm tay tỏa ra ánh sáng màu vàng của Lạc Bắc chạm vào đỉnh đầu Nguyên Anh. Từng tia sét liền chui vào trong Nguyên Anh của Thích Như Ý khiến cho nó nổ tung.

Một Thích Như Ý vô cùng mạnh mẽ không ngờ lại bị Lạc Bắc dùng thứ pháp thuật thô thiển đánh chết.

Còn Lạc Bắc đè lên đỉnh đầu Nguyên Anh, đánh nát nó xong, Tinh Tuyền Diệt Ma thần giáp cũng rơi xuống dưới chân hắn.

Trong nháy mắt, cảnh tượng đó đập vào mắt mọi người khiến cho bọn họ có cảm giác Lạc Bắc giống như Hắc Thiên Thần Vương vung tay đánh chết Ma Vương trong truyền thuyết của Mật Tông.

- Xong rồi!

Rất nhiều người của thất tông ngũ phái nhìn thấy cảnh tượng đó đều nghĩ vậy.

- Xong rồi!

Thất tông ngũ phái nhìn thấy Thích Như Ý bị đánh chết thì trong đầu liền có suy nghĩ như vậy. Đồng thời ở bên ngoài trận pháp có pháp lực dao động mạnh tràn vào.

- Liệt Sa cuồng ngao!

- Hải Sa trùng.

Người Tịch Tộc liếc mắt nhìn thì đều kích động không nói được ra lời. Nhất là hai nữ tử thi triển Tịch Tộc Đằng Âm vẫn chưa thấy dị thú mình triệu tập tới thì khóe mắt ngân ngấn nước.

Hai cái bóng đen với pháp lực dao động mạnh đang lao tới. Một bóng từ trong làn nước sâu bới tới có chiều cao chừng ba trượng, hình dạng hơi giống con rùa, nhưng cũng có phần hơi giống với bọ cánh cứng. Trên người nó có một lớp áo dài, đầu giống như đầu chim ưng, nhưng nó lại có tới sáu cái chân chẳng khác nào bọ cánh cứng. Hình dạng của nó kết hợp với đôi mắt đen như bảo thạch càng khiến cho nó thêm khủng bố.

Với hình dạng đặc biệt như vậy hiển nhiên nó chính là Liệt Sa cuồng ngao trời sinh có sức đề kháng với thuật pháp, không sợ rất nhiều pháp thuật đồng thời nắm được pháp quyết hệ Thủy. Nó cũng là một con hải thú cực mạnh, ngang hàng với Pháp Vương thủy chu, Ngọc Đái Ngân Hà mãng, Độc Giác Đằng Quy.

Một bóng đen khác xuất hiện gần như đồng thời với Liệt Sa cuồng ngao nhưng lại lướt trong lớp bùn lao tới, nhìn chẳng khác nào một cơn gió lốc. Ngoại hình của con dị thú này nhìn giống như con giun, cao chừng năm trượng, thân thể rộng chừng một trượng. Toàn thân nó tròn xoe, cơ bản không hề có mắt mũi nhưng đầu lại có một cái miệng rộng che kín.

Ngoại hình của nó nói rõ đó chính là Hải Sa trùng. Mặc dù tên của nó rất bình thường nhưng so với Độc Giác Đằng Quy còn mạnh hơn vài phần. Hải Sa trùng cũng có pháp quyết hệ Thổ nhưng trời sinh lại có thể độn thổ. Lợi hại hơn đó là cho dù có chém nó đứt thành vài đoạn cũng không chết mà ngược lại, mỗi một đoạn sau khi dài ra sẽ biến thành một con Hải sa trùng mới.

Vì vậy mà đối với Hải Sa trùng trừ khi đánh cho nó nát bét, tan biến thành khói chứ nếu không chỉ còn một đoạn ngắn là nó có thể sống lại.

Quỷ Xa Âm Vương Cưu, Pháp Vương Thủy Chu, Ngọc Đái Ngân Hà Mãng, Liệt Sa cuồng ngao, Hải Sa trùng là những loài dị thú ngay cả Tịch tộc cũng khó kiếm, vậy mà hiện tại chúng cùng xuất hiện nơi đây. Ngoại trừ việc kỳ tích ra thì người Tịch tộc thật sự không có điều gì để giải thích.

Trên núi Anh giao, theo hai con dị thú xuất hiện, cùng với việc hai mươi con Giao long màu xanh đen chui ra khiến cho tinh thần của thất tông lục phái cùng với ý chí chiến đấu biến mất.

Hai mươi mấy con giao long chính là tộc Đằng Giao còn trẻ nên chưa biến thành hình người, pháp lực cũng không mạnh. Vì vậy mà tộc Đằng Giao chỉ đưa họ làm lực lượng dự bị vạn bất đắc dĩ.

Mặc dù chưa thể biến thành hình người nhưng những người còn trẻ của tộc Đằng Giao trời sinh đã có thần thức. Vì vậy mà khi thấy Lạc Bắc trong nháy mắt đánh chết Thích Như Ý, nhiệt huyết của họ bốc lên, không nhịn được nữa lại vọt ra.



Việc họ lao ra cũng hoàn toàn quyết định cuộc chiến.

Thích Như ý vừa chết, thất tông ngũ phái mất tinh thần, chưa kịp phóng ra pháp bảo thì bị hai mươi mấy con giao long lao tới phóng ra cột nước hợp với thế công từ trên núi Anh Giao khiến cho lớp phòng ngự của thất tông ngũ phái bị đánh tan, có ít nhất năm, sáu người bị đánh bay xuống Bạch Kim Hưởng thủy loa mà mất đi sức sống.

- Thôi thôi! Cho dù thế nào ta cũng không thể chết trong tay đám yêu nhân các ngươi để cho các ngươi cướp pháp bảo sử dụng.

Chưởng giáo Vụ Nguyên Tử của Tam Thanh Đạo lập tức bị đánh cho khí huyết bốc lên, cố gắng lắm mới ổn định được chân nguyên. Y nhìn quanh biết thế đã mất thì đành than lê một tiếng rồi nhảy thẳng vào trong Thiên Vi Di Tinh trận. Làn khói trắng bốc lên cuốn thẳng Vụ Nguyên Tử xuống biển lửa trong lòng đất.

- Vụ Nguyên Tử đúng là liều mạng không sợ chết.

Lạc Bắc đánh chết Thích Như Ý lại thấy Vụ Nguyên Tử tự sát thì nhíu mày, lên tiếng:

- Chuyện đã tới mức này, nếu các ngươi còn không bó tay chịu trói thì chẳng lẽ chờ tới khi hình thần câu diệt phải không?

Âm thanh của hắn cuồn cuộn trong núi Anh Giao, mang theo một thứ uy thế. Nghe thấy âm thanh đó đám người thất tông ngũ phái gần như có tới ba phần liền dừng tay lại.

- Đừng có tin tên tiểu bối đó. Nếu chúng ta đầu hàng, chẳng lẽ hắn sẽ bỏ qua cho chúng ta?

Kỷ Âm Dương lập tức hét lên một tiếng chói tai.

- Các vị đạo hữu đừng có sợ. Thao Sinh Nguyên của Thương Lãng cung tới đây.

Đúng vào lúc này, một âm thanh bén nhọn từ xa vọng tới.

- Người của Thương Lãng cung.

Đám Yêu tộc còn sống trên núi Anh giao đang hò reo nhưng vừa nghe thấy âm thanh đó thì cứng người.

- Thao Sinh Nguyên cố tình để cho thất tông ngũ phái giao chiến với chúng ta, làm giảm thực lực của chúng ta rồi từ đó đục nước béo cò.

Trong tích tắc, Lạc Bắc liền hiểu ra.

- Các vị...a...a...

Kỷ Âm Dương vừa nghe thấy âm thanh Thao Sinh Nguyên thì phấn chấn. Y đang định hô lên một câu :"các vị đạo hữu cố gắng, chờ người Thương Lãng cung tới thì chúng ta có thể thoát khốn." Nhưng y mới thốt lên được hai chữ thì đã hét lên một tiếng thảm thiết.

Một vầng ánh sáng chín màu bay tới, kéo theo một vầng kiếm quang màu đen cắt Kỷ Âm Dương ra thành hai đoạn.

Trong nháy mắt, Lạc Bắc lại đánh chết Kỷ Âm Dương.

Lạc Bắc biết hiện tại mặc dù người thất tông ngũ phài chỉ còn chưa tới hai mươi người nhưng đó cũng là một thứ lực lượng không hề kém. Hiện tại Thương Lãng cung kéo tới đã chuẩn bị sẵn mà núi Anh giao lại bị thương rất nhiều. Nữ tử Tịch Tộc đã dùng hết Đằng Âm, không còn một lá bài nào nữa. Nếu bị người thất tông ngũ phái kết hợp với Thương Lãng cung thì núi Anh Giao sẽ không còn lấy một cơ hội .

Hiện tại cơ hội duy nhất chính là trước khi đám người Thương Lãng cung tới phải nhanh chóng đánh chết toàn bộ người thất tông ngũ phái.

Nhìn thấy phần lớn đám người thất tông ngũ phái đã mất tinh thần mà Kỷ Âm Dương lại lên tiếng thì người Lạc Bắc muốn giết đầu tiên chính là y.

Hiện tại đám thất tông ngũ phái đang tan ra, Lạc Bắc lại trong nháy mắt đánh chết Kỷ Âm Dương khiến cho bọn họ càng cảm thấy lo lắng. Nhưng không ngờ không một ai chuyên tâm đối phó với Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc mà cứ để cho nó làm cho đội hình hoàn toàn rối loạn.

Sau khi giết chết Kỷ Âm Dương, Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc bùng nổ kiếm quang đâm thẳng vào Diêu Thiên Giáp đứng bên cạnh.

Diêu Thiên Giáp là tông chủ Canh Giáp tông. Canh Giáp tông tu luyện chủ yếu về thuật kỳ môn độn giáp nên tu vi của y trong số thất tông ngũ phái là kém nhất. Hơn nữa pháp bảo đắc ý nhất của y là Tinh Tuyền Diệt Ma thần giáp đã giao cho Thích Như Ý. Hiện tại dưới một đòn của Lạc Bắc thì làm sao mà Diêu Thiên Giáp có thể chống đỡ. Y còn chưa kịp hét lên thì Tam Thiên Phù Đồ đã xuyên thủng qua tim.

Đợi cho tới khi Lạc Bắc trong nháy mắt giết chết hai người, đám người thất tông ngũ phái định đối phó với Tam Thiên Phù Đồ thì thế công từ trên núi Anh Giao và năm con dị thú đã che lấp bầu trời ập tới nơi.

Tới lúc này, thực lực của thất tông ngũ phái hoàn toàn kém xa núi Anh Giao vì vậy mà toàn bộ pháp bảo pháp thuật của họ bị đánh tan.

- Không ổn!

Lạc Bắc mới đánh chết hai người thì đột nhiên nhìn thấy thất tông ngũ phái không ngăn cản nổi thế công. Trong khi lúc này Tam Thiên Phù Đồ của hắn còn đang ở bên rìa của Bạch Kim hưởng thủy loa. Bên ngoài có năm con dị thú cộng thêm với sức mạnh tập trung từ trên núi, hắn biết Tam Thiên Phù Đồ cho dù không bị nổ tung thì cũng bị văng đi.

Chỉ cần văng đi hai mươi trượng bay vào trong Thiên Vi Di tinh trận. Nếu Tam Thiên Phù Đồ mà bị mất thì hắn cũng vì phi kiếm bị hủy mà trọng thương nặng.

- Liều mạng thử xem sao.

Tính tình của Lạc Bắc cứng cỏi hơn người thường nhiều lắm. Chính nhờ cái tính đó mới khiến cho hắn sống sót trong nhiều lần đấu pháp. Trong nháy mắt khi hai thứ lực lượng va chạm với nhau, bung nổ, Lạc Bắc điều khiển Tam Thiên Phù Đồ xuyên thẳng vào bên trong Bạch Kim hưởng thủy loa.

"Oành!" Một tiếng nổ vang lên.



Dưới lực lượng áp đảo như vậy, sự chống cự của mọi người cơ bản là không có tác dụng. Gần như trong nháy mắt, hai mươi mấy người của thất tông ngũ phái bị đánh cho tan xương nát thịt. Dưới sự trùng kích của nguyên khí hỗn loạn, thần hình của họ đều bị diệt.

Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc vừa mới chui vào trong Bạch Kim hưởng thủy loa thì người hắn rung mạnh. Tam Thiên Phù Đồ như bị một thứ sức mạnh vô biên ảnh hưởng cuốn đi, thoát khỏi sự khống chế của bản thân.

Đây là lực lượng của trận pháp trong Bạch Kim hưởng thủy loa.

Cái trận pháp bên trong pháp bảo này cần rất nhiều sức mạnh từ thiên địa để vận hành vì vậy mà cho dù với tu vi của Lạc Bắc cũng không thể nào tranh chấp.

Nhưng đúng lúc này, bên ngoài Bạch Kim hưởng thủy loa liên tục vang lên những tiếng động rồi nó không chịu nổi mà xuất hiện vết rạn, sau đó nổ tung.

Ngay vào lúc Lạc Bắc cảm thấy Tam Thiên Phù Đồ bị cắt đứt khỏi sự khống chế của mình thì áp lực biến mất còn Bạch Kim hưởng thủy loa vỡ tung.

Lạc Bắc rung chuyển toàn thân. Chỉ với dao động của pháp lực còn sót lại cũng khiến cho hắn choáng váng. Nhưng trong tích tắc đó cũng đủ cho Lạc Bắc lấy lại Tam Thiên Phù Đồ.

- Cho đám dị thú này vào trong núi Anh Giao.

Không hề có lấy một chút chần chừ, Lạc Bắc lập tức hét lên.

Vừa lúc đó, một cái bóng dài hẹp cũng xuất hiện trong tầm mắt của Lạc Bắc. Người của Thương Lãng cung đã tới.

Mặc dù đánh chết toàn bộ người thất tông lục phái, nhưng các tộc trên núi Anh Giao cũng ý thức được rằng một khi người tu đạo tập trung lại thì có thực lực thế nào. Nếu như không có Lạc Bắc thì những người trên núi Anh Giao còn không phải là đối thủ.

Nhất là nhìn thấy Lạc Bắc nhanh chóng tiêu diệt kẻ địch thì gần như tất cả mọi người đều bị hắn thuyết phục, coi hắn là kẻ đứng đầu.

Hiện tại nghe thấy tiếng của Lạc Bắc, nữ tử Tịch Tộc liền lệnh cho năm con dị thú lui vào trong núi Anh Giao.

Nhảy vào đầu tiên chính là Quỷ Xa Âm Vương Cưu.

Trên người Quỷ Xa Âm Vương Cưu tản ra âm khí dày đặc làm cho người ta khó chịu nhưng tốc độ của nó lại nhanh nhất. Bám sát theo sau chính là Pháp Vương Thủy Chu. Sau đó là Liệt Sa cuồng ngao và Ngọc Đái Ngân Hà Mãng.

Với thân thể to lớn như Ngọc Đái Ngân Hà Mãng nhưng di chuyển trong nước lại không hề chậm, chỉ kém hơn Liệt Sa cuồng ngao một chút. Mà đi cuối cùng lại chính là Hải Sa trùng.

Con dị thú có thực lực còn trên Pháp vương thủy chu và Liệt Sa cuồng ngao có thiên phú thuật độn thổ nhưng tốc độ thủy độn lại không bằng bốn con dị thú kia.

- Không có Thất Hải Yêu Vương thú thì bắt con Hải Sa trùng này để tế luyện.

Đúng vào lúc Hải Sa trùng đang chuẩn bị vào trong Thiên Vi Di tinh trận thì âm thanh sắc lạnh của Thao Sinh Nguyên lại vang lên. Sáu luồng ánh sáng màu bạc đột nhiên đánh thẳng lên người Hải Sa trùng. Chỉ thấy thân hình của Hải Sa trùng vốn chui vào trong cửa sinh liền bị kéo ra ngoài.

Năm luồng ánh sáng màu bạc kia không ngờ chính là năm sợi xích gắn liền với phi trảo.

Năm cái móng sắt chộp lấy trên người Hải Sa trùng, trên bề mặt chúng những lá bùa nhỏ lưu chuyển liên tục. Mà năm sợi xích thì chia ra nằm trong tay năm tên Thương Lãng cung.

Hải Sa Trùng bị kéo lại dường như cảm nhận được sự uy hiếp liền gào lên. Vô số những tảng đá màu vàng đột nhiên xuất hiện lao thẳng về bốn mươi người Thương Lãng cung. Cùng lúc đó, Hải Sa trùng tự đứt ra thành hai đoạn. Nửa thân trước và sau bị năm cái phi trảo túm lấy liền đứt ra, phần còn lại thì chạy vào trong cửa Sinh.

- Chỉ là một con bò sát mà còn định trốn khỏi tay ta?

Thao Sinh Nguyên cất tiếng cười lạnh. Một vầng ánh sáng ngũ sắc đột nhiên giáng xuống đúng vào giữa phần Hải Sa trùng tự tách ra. Vầng ánh sáng ngũ sắc đó chính là Ngũ Ngục thần sơn của Thao Sinh Nguyên. Cái pháp bảo này nặng chẳng khác gì năm ngọn núi đập trúng Hải Sa trùng khiến cho nó chìm hẳn xuống dưới.

Hóa ra dù sao thì Hải Sa trùng cũng là dị thú hùng mạnh đếm trên đầu ngón tay ở Thất Hải. Trong nháy mắt nó đã tự bố trí một lớp nguyên khí hệ Thổ bọc lấy người.

Nguyên khí hệ Thổ dường như có lực đàn hồi nên sau va chạm liền bị văng ra, vô hình làm giảm đi một phần sức mạnh của Ngũ Ngục thần sơn.

Hải Sa trùng chìm xuống đó là do ấy không thể chạy vào trong cửa Sinh vì vậy mà định sử dụng thiên phú trời sinh chui vào trong đáy biển để bỏ chạy.

Nhưng Hải Sa trùng vừa mới lao xuống thì một ngọn lửa cũng xuất hiện quấn lấy nó.

- Tu vi của Xích Vân lão đạo không hề kém Thao Sinh Nguyên.

Lúc này, cửa Sinh đã bị bốn con dị thú đang chui vào chặn mất, hơn nữa đối mặt với đám người Thương Lãng cung, Lạc Bắc cũng không thể cứu chỉ còn biết nhìn bọn chúng ra tay với Hải Sa trùng.

Cái ngọn lửa đó do Xích Vân lão đạo phát ra trong nháy mắt. Ngọn lửa màu trắng rộng ba thước vừa mới xuất hiện nhưng nước biển xung quanh không cản nổi nó. Chỉ cần tiếp xúc với ngọn lửa là nước biển bị bốc hơi ngay lập tức.

Ngọn lửa màu trắng quần quanh người Hải Sa Trùng khiến cho nguyên khí hệ Thổ của nó chẳng khác gì bị hòa tan.

Lạc Bắc có thể nhận ra ngọn lửa mà Xích Vân lão đạo phóng ra chính là Tam Muội chân hỏa.

Rất nhiều tông phái luyện khí khi luyện khí ra chính là sử dụng Tam muội chân hỏa. Bởi vì nó có nhiệt độ rất cao khiến cho nhiều loại tinh kim có thể bị hòa tan. Nhưng cũng chỉ có những người tu đạo tu luyện pháp quyết hệ hỏa đạt tới một mức độ cao thâm mới có thể phát ra được Tam muội chân hỏa. Mà lúc này, Xích Vân Lão đạo đang đứng sau Thao Sinh Nguyên, cách Hải Sa trùng ít nhất phải tới năm mươi trượng.

Thi triển Tam muội chân hỏa qua một khoảng cách dài như vậy thì Lạc Bắc có thể khẳng định được tu vi của Xích Vân lão đạo hoàn toàn cũng một cấp bậc với Thao Sinh Nguyên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện La Phù

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook