Chương 403: Vượt qua ngàn dặm
Vô Tội
06/02/2014
Thuật cổ độc bình thường chỉ sử dụng một ít dược vật hoặc là thần niệm để khống chế ổ độc. Nhưng pháp quyết bên trong Đại Hắc thiên ma quyết lại làm cho khí huyết hòa với Hỗn Nguyên Thần Hoàng, tương đương với việc dùng khí huyết, thần niệm của mình thay khí huyết, thần niệm của Hỗn Nguyên Thần Hoàng, biến nó trở thành vật huyết luyện, chẳng khác nào một cái pháp bảo. Hơn nữa, thần niệm trong đó không dễ bị xóa. Thứ pháp quyết tế luyện như thế này cao hơn thuật cổ độc bình thường rất nhiều.
- Thất Hải Yêu Vương thú gặp nguy hiểm.
Lạc Bắc vừa mới thu ba con Hỗn Nguyên Thần Hoàng lại liền hít một hơi thật sâu rồi nói với Nạp Lan Nhược Tuyết như vậy.
Vào lúc này, từ cái hình ảnh trên trán của hắn, Nạp Lan Nhược Tuyết chỉ cảm thấy có cảm giác nóng nhưng trên thực tế trán của Lạc Bắc thực sự nóng rát.
Sau khi Thất Hải Yêu Vương thú nhận chủ trên người Lạc Bắc liền có cái hình giống như hình xăm đó.
Lúc trước, mặc dù Lạc Bắc thu phục Thất Hải Yêu Vương thú liền có được mối liên hệ tinh thần với nó. Tuy nhiên khi nó không có bên cạnh, Lạc Bắc cũng không cảm thấy có gì khác lạ.
Nhưng lúc này, khi trán nóng rực, một thứ tin tức chợt ập vào trong Thức Hải của Lạc Bắc... Mặc dù Lạc Bắc không hiểu tại sao Thất Hải Yêu Vương thú lại có mối liên hệ tinh thần kỳ diệu với mình nhưng hắn có thể biết được nó đang gặp nguy hiểm.
Từ trước đến nay, Thất Hải Yêu Vương thú ở cùng với Thái Thúc. Mà nó gặp nguy hiểm thì chứng tỏ Thái Thúc cũng đang gặp nguy hiểm.
- Chưởng giáo Vũ Sư Thanh.
Không hề chần chừ, sau khi trả lời Nạp Lan Nhược Tuyết xong, Lạc Bắc liền giơ hai tay vẽ một cái bắn ra một đạo kiếm nguyên màu đỏ sậm mang theo âm thanh của hắn ra ngoài.
Đạo kiếm nguyên của Lạc Bắc vọt lên không trung. Mặc dù nơi này có độ cao ngang với tầng mây nhưng toàn bộ không khí lập tức bị kiếm khí và lực lương chân nguyên chèn ép mà tản ra xung quanh. Từ xa nhìn lại, đạo kiếm quang đỏ sậm lao lên trời, bao vây xung quanh là một lớp không khí bị nén lại như thủy tinh.
Chỉ trong thời gian chừng một hơi thở, bên cạnh Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết, không gian như bị xé rách rồi Vũ Sư Thanh lập tức lướt ra khỏi Vân Mộng thần thoi. Mặc dù biết một kiếm của Lạc Bắc đã làm cho toàn bộ Nga Mi chấn động nhưng Vũ Sư Thanh cũng rất rõ nếu không có chuyện lớn xảy ra thì hắn cũng không dùng cách này để triệu tập gã tới. Hơn nữa, khi gã vừa ra khỏi Vân Mông thần thoi liền nhìn thấy trên trán Lạc Bắc có hình ảnh kia, Vũ Sư Thanh lập tức hỏi luôn.
- Có chuyện gì?
Lạc Bắc vội vàng nói:
- Thất Hải Yêu Vương thú mà ta thu phục cùng với sư muội Thái Thúc hiện giờ đang gặp nguy hiểm. Ta muốn mượn Vân Mông thần thoi của chưởng giáo, nếu không sợ không thể kịp.
- Đi!
Vũ Sư Thanh nhướng mày, lướt vào bên trong Vân Mông Thần thoi. Lạc Bắc vung tay lên khiến cho Thi thần đang ở phía sau cùng v Nạp Lan Nhược Tuyết lập tức lướt vào theo Vũ Sư Thanh. Một tia sáng xanh lóe lên rồi Vân Mộng Thần thoi lập tức biến mất.
...........
Bên trong Vân Mông thần thoi tràn ngập ánh sáng màu xanh, ở giữa có một cái Lôi trì tản ra ánh sáng chói mắt. Mỗi một cái hơi thở, Lôi Trì liền phun ra bên ngoài một làn chất lỏng ngưng tụ tia chớp, dựa vào trận pháp mà đưa vào trong Vân Mộng Thần thoi.
Mỗi một lần phun ra, Vân Mộng thần thoi lại xé rách hư không vượt qua mười dặm.
Vân Mông thần thoi đúng là pháp bảo phi độn số một thiên hạ. Chỉ trong mười mấy hơi thở, dưới sự chỉ dẫn của Lạc Bắc, Vân Mộng Thần Thoi đã vượt qua được trăm dặm.
Ánh mắt của Lạc Bắc hoàn toàn tập trung vào Lôi trì bên trong Vân Mông thần thoi.
Lạc Bắc nhận thấy mỗi lần Vân Mông thần thoi xé rách hư không vượt qua mười dặm, thứ chất lỏng bên trong Lôi trì lại giảm xuống mấy tấc.
Chỉ trong chốc lát, Vân Mông thần thoi đã hoàn thành mấy chục lần di chuyển, vượt qua khoảng cách năm, sáu trăm dặm.
Lúc này, toàn bộ chất lỏng trong Lôi trì đã giảm xuống hơn nửa.
- Không ổn! Lôi cương mà Lôi trì tích tụ không đủ.
Thấy như vậy, Lạc Bắc liền biến sắc.
Bởi vì, hắn có thể cảm giác được khoảng cách của mình tới chỗ Thất Hải Yêu Vương thú còn tới mấy ngàn dặm. Mà vào lúc này, không cần Vũ Sư Thanh giải thích, chỉ cần nhìn tốc độ tiêu hao của Lôi trì, Lạc Bắc cũng biết Vân Mông Thần thoi chỉ có thể phi độn được nhiều lắm là mấy trăm dặm thì chất dịch sẽ hết sạch.
- Có chuyện gì vậy?
Lạc Bắc biến sắc làm cho Nạp Lan Nhược Tuyết cảm nhận được ngay:
- Thất Hải Yêu Vương thú ở cách chúng ta quá xa. Vân Mộng thần thoi đã sử dụng hết sạch chất dịch trong Lôi trì cũng chưa thế tới.
- Có lẽ ít nhất phải tới hai, ba ngàn dặm. - Lạc Bắc hít một hơi thật sâu rồi lập tức quay đầu nhìn Vũ Sư Thanh:
- Chưởng giáo Vũ Sư Thanh! Vân Mộng thần thoi của ngài hút Lôi cương mất bao nhiêu thời gian?
Vũ Sư Thanh lập tức lắc đầu:
- Tiếp tục hút đầy Lôi cương chắc chắn không kịp. Lôi trì muốn ngưng tụ đầy cũng phải mất ba ngày ba đêm. Nhưng sau khi Lôi cương sử dụng hết thì còn có một cách đó là sử dụng chân nguyên. Nhưng tốc độ tiêu hao chân nguyên vô cùng nhanh.
- Cũng chỉ còn cách đó. - Lạc Bắc nhìn Vũ Sư Thanh mà nói.
Câu nói của Lạc Bắc cũng không nằm ngoài sự dự đoán của Vũ Sư Thanh. Sau khi gật đầu, Vũ Sư Thanh cũng không nói nhiều, giơ tay chỉ một cái bắn ra một tia sáng màu hồng ào một tấm bùa bên cạnh Lôi trì.
Một tia sáng xanh chợt lóe lên, bên trong vầng sáng xanh đó như có vô số những sợi chớp xuất hiện. Lúc này, vầng sáng xanh lơ lửng trên Lôi trì.
- Sau khi lôi dịch bên trong lôi trì hết thì dồn chân nguyên vào đó là được. - Vũ Sư Thanh nhìn vầng sáng xanh rồi quay đầu nói với Lạc Bắc.
Lạc Bắc gật đầu, đưa tay lấy hết toàn bộ đan dược trên người mà cầm sẵn.
Lúc trước do quen nhìn Lạc Bắc sử dụng đan dược hồi phục chân nguyên cho nên nhìn thấy hắn làm vậy, Nạp Lan Nhược Tuyết và Vũ Sư Thanh cũng hiểu hắn định làm gì nên lấy toàn bộ đan dược mang theo ra.
Tốc độ phi độn của Vân Mộng thần thoi đứng đầu thiên hạ nhưng tốc độ tiêu hao lôi dịch cũng rất nhanh. Chỉ trong chừng mấy chục hơi thở, một chút lôi dịch cuối cùng bên trong lôi trì lóe lên rồi biến mất. Toàn bộ Lôi trì đã hoàn toàn cạn khô, đồng thời Vân Mộng Thần thoi thực hiện xong cú dịch chuyển liền dừng lại.
Không hề chần chừ, ngay khi lôi trì hết sạch, Lạc Bắc liền chỉ tay. Ngay lập tức chân nguyên Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh từ trong người hắn cuồn cuộn tràn vào trong vầng sáng màu xanh lơ lửng bên trên Lôi trì.
- Lực lượng chân nguyên mạnh thật.
- Điều khiển Vân Mông thần thoi quả thực mất rất nhiều chân nguyên.
Khi chân nguyên Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh ào ạt tràn ra ngoài, Vũ Sư Thanh lập tức cảm nhận được sự kiên cường dẻo dai của nó. Đồng thời, Lạc Bắc cũng rùng mình. Mặc dù lúc này, vầng sáng màu xanh tản ra ánh sáng màu trắng khiến cho Vân Mông thần thoi lập tức xé rách hư không xuyên qua khoảng cách mười dặm. Nhưng hắn cũng cảm nhận được nó giống như một cái thùng không đáy nuốt chửng chân nguyên. Lần này, tốc độ tiêu hao chân nguyên so với một lần phóng ra Diệt Tuyệt lôi vân còn nhiều hơn.
Bình thường thì pháp thuật chỉ dùng chân nguyên để dẫn dắt uy lực trời đất. Nhưng hiện tại, Vân Mông thần thoi như thiêu đốt chân nguyên để phi độn.
......
Giữa không trung, những tia sáng màu xanh liên tục xuất hiện rồi biến mất.
Sau khi cho một đống đan dược vào miệng, Vân Mông thần thoi được Lạc Bắc điều khiển liên tục di chuyển hơn hai trăm lần tương đương với khoảng cách hai ngàn dặm.
- Lạc Bắc! Để ta thay. Tu vi của ngươi cao nhất trong số chúng ta. Hãy để dành nếu gặp phải đối thủ lợi hại.
Ngay khi Lạc Bắc cho đám đan dược cuối cùng vào miệng, Nạp Lan Nhược Tuyết lập tức xuất hiện bên cạnh hắn.
Trong trận pháp tràn ngập hắc sát hỏa khí và khí kim thiết, Thất Hải Yêu Vương thú liên tục thốt ra những tiếng gầm gừ. Một tia sáng đỏ như máu xuất hiện bên người của nó. So với thân thể của Thất Hải Yêu Vương thú thì tia sáng chẳng khác nào một con giun đang bò trên lớp da của nó.
- Cô ta thật sự phát điên rồi.
Trong Yêu vương liên thai đang lơ lửng bên cạnh Thất Hải Yêu Vương thú, Thái Thúc nhìn vầng huyết quang bên trong hắc sát hỏa khí và dung dịch kim loại mà cảm thấy đau lòng.
Lúc trước, Thái Thúc cũng biết tiểu Trà đã biến thành nửa người nửa ma. Trong suy nghĩ của tiểu Trà thì nàng và tứ đại pháp vương chẳng có gì khác biết, chỉ là những người tu đạo tế luyện huyết trì. Nhưng Thái Thúc không thể ngờ được tiểu Trà lại ra tay với người bên mình.
- Thất Hải Yêu Vương thú gặp nguy hiểm.
Lạc Bắc vừa mới thu ba con Hỗn Nguyên Thần Hoàng lại liền hít một hơi thật sâu rồi nói với Nạp Lan Nhược Tuyết như vậy.
Vào lúc này, từ cái hình ảnh trên trán của hắn, Nạp Lan Nhược Tuyết chỉ cảm thấy có cảm giác nóng nhưng trên thực tế trán của Lạc Bắc thực sự nóng rát.
Sau khi Thất Hải Yêu Vương thú nhận chủ trên người Lạc Bắc liền có cái hình giống như hình xăm đó.
Lúc trước, mặc dù Lạc Bắc thu phục Thất Hải Yêu Vương thú liền có được mối liên hệ tinh thần với nó. Tuy nhiên khi nó không có bên cạnh, Lạc Bắc cũng không cảm thấy có gì khác lạ.
Nhưng lúc này, khi trán nóng rực, một thứ tin tức chợt ập vào trong Thức Hải của Lạc Bắc... Mặc dù Lạc Bắc không hiểu tại sao Thất Hải Yêu Vương thú lại có mối liên hệ tinh thần kỳ diệu với mình nhưng hắn có thể biết được nó đang gặp nguy hiểm.
Từ trước đến nay, Thất Hải Yêu Vương thú ở cùng với Thái Thúc. Mà nó gặp nguy hiểm thì chứng tỏ Thái Thúc cũng đang gặp nguy hiểm.
- Chưởng giáo Vũ Sư Thanh.
Không hề chần chừ, sau khi trả lời Nạp Lan Nhược Tuyết xong, Lạc Bắc liền giơ hai tay vẽ một cái bắn ra một đạo kiếm nguyên màu đỏ sậm mang theo âm thanh của hắn ra ngoài.
Đạo kiếm nguyên của Lạc Bắc vọt lên không trung. Mặc dù nơi này có độ cao ngang với tầng mây nhưng toàn bộ không khí lập tức bị kiếm khí và lực lương chân nguyên chèn ép mà tản ra xung quanh. Từ xa nhìn lại, đạo kiếm quang đỏ sậm lao lên trời, bao vây xung quanh là một lớp không khí bị nén lại như thủy tinh.
Chỉ trong thời gian chừng một hơi thở, bên cạnh Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết, không gian như bị xé rách rồi Vũ Sư Thanh lập tức lướt ra khỏi Vân Mộng thần thoi. Mặc dù biết một kiếm của Lạc Bắc đã làm cho toàn bộ Nga Mi chấn động nhưng Vũ Sư Thanh cũng rất rõ nếu không có chuyện lớn xảy ra thì hắn cũng không dùng cách này để triệu tập gã tới. Hơn nữa, khi gã vừa ra khỏi Vân Mông thần thoi liền nhìn thấy trên trán Lạc Bắc có hình ảnh kia, Vũ Sư Thanh lập tức hỏi luôn.
- Có chuyện gì?
Lạc Bắc vội vàng nói:
- Thất Hải Yêu Vương thú mà ta thu phục cùng với sư muội Thái Thúc hiện giờ đang gặp nguy hiểm. Ta muốn mượn Vân Mông thần thoi của chưởng giáo, nếu không sợ không thể kịp.
- Đi!
Vũ Sư Thanh nhướng mày, lướt vào bên trong Vân Mông Thần thoi. Lạc Bắc vung tay lên khiến cho Thi thần đang ở phía sau cùng v Nạp Lan Nhược Tuyết lập tức lướt vào theo Vũ Sư Thanh. Một tia sáng xanh lóe lên rồi Vân Mộng Thần thoi lập tức biến mất.
...........
Bên trong Vân Mông thần thoi tràn ngập ánh sáng màu xanh, ở giữa có một cái Lôi trì tản ra ánh sáng chói mắt. Mỗi một cái hơi thở, Lôi Trì liền phun ra bên ngoài một làn chất lỏng ngưng tụ tia chớp, dựa vào trận pháp mà đưa vào trong Vân Mộng Thần thoi.
Mỗi một lần phun ra, Vân Mộng thần thoi lại xé rách hư không vượt qua mười dặm.
Vân Mông thần thoi đúng là pháp bảo phi độn số một thiên hạ. Chỉ trong mười mấy hơi thở, dưới sự chỉ dẫn của Lạc Bắc, Vân Mộng Thần Thoi đã vượt qua được trăm dặm.
Ánh mắt của Lạc Bắc hoàn toàn tập trung vào Lôi trì bên trong Vân Mông thần thoi.
Lạc Bắc nhận thấy mỗi lần Vân Mông thần thoi xé rách hư không vượt qua mười dặm, thứ chất lỏng bên trong Lôi trì lại giảm xuống mấy tấc.
Chỉ trong chốc lát, Vân Mông thần thoi đã hoàn thành mấy chục lần di chuyển, vượt qua khoảng cách năm, sáu trăm dặm.
Lúc này, toàn bộ chất lỏng trong Lôi trì đã giảm xuống hơn nửa.
- Không ổn! Lôi cương mà Lôi trì tích tụ không đủ.
Thấy như vậy, Lạc Bắc liền biến sắc.
Bởi vì, hắn có thể cảm giác được khoảng cách của mình tới chỗ Thất Hải Yêu Vương thú còn tới mấy ngàn dặm. Mà vào lúc này, không cần Vũ Sư Thanh giải thích, chỉ cần nhìn tốc độ tiêu hao của Lôi trì, Lạc Bắc cũng biết Vân Mông Thần thoi chỉ có thể phi độn được nhiều lắm là mấy trăm dặm thì chất dịch sẽ hết sạch.
- Có chuyện gì vậy?
Lạc Bắc biến sắc làm cho Nạp Lan Nhược Tuyết cảm nhận được ngay:
- Thất Hải Yêu Vương thú ở cách chúng ta quá xa. Vân Mộng thần thoi đã sử dụng hết sạch chất dịch trong Lôi trì cũng chưa thế tới.
- Có lẽ ít nhất phải tới hai, ba ngàn dặm. - Lạc Bắc hít một hơi thật sâu rồi lập tức quay đầu nhìn Vũ Sư Thanh:
- Chưởng giáo Vũ Sư Thanh! Vân Mộng thần thoi của ngài hút Lôi cương mất bao nhiêu thời gian?
Vũ Sư Thanh lập tức lắc đầu:
- Tiếp tục hút đầy Lôi cương chắc chắn không kịp. Lôi trì muốn ngưng tụ đầy cũng phải mất ba ngày ba đêm. Nhưng sau khi Lôi cương sử dụng hết thì còn có một cách đó là sử dụng chân nguyên. Nhưng tốc độ tiêu hao chân nguyên vô cùng nhanh.
- Cũng chỉ còn cách đó. - Lạc Bắc nhìn Vũ Sư Thanh mà nói.
Câu nói của Lạc Bắc cũng không nằm ngoài sự dự đoán của Vũ Sư Thanh. Sau khi gật đầu, Vũ Sư Thanh cũng không nói nhiều, giơ tay chỉ một cái bắn ra một tia sáng màu hồng ào một tấm bùa bên cạnh Lôi trì.
Một tia sáng xanh chợt lóe lên, bên trong vầng sáng xanh đó như có vô số những sợi chớp xuất hiện. Lúc này, vầng sáng xanh lơ lửng trên Lôi trì.
- Sau khi lôi dịch bên trong lôi trì hết thì dồn chân nguyên vào đó là được. - Vũ Sư Thanh nhìn vầng sáng xanh rồi quay đầu nói với Lạc Bắc.
Lạc Bắc gật đầu, đưa tay lấy hết toàn bộ đan dược trên người mà cầm sẵn.
Lúc trước do quen nhìn Lạc Bắc sử dụng đan dược hồi phục chân nguyên cho nên nhìn thấy hắn làm vậy, Nạp Lan Nhược Tuyết và Vũ Sư Thanh cũng hiểu hắn định làm gì nên lấy toàn bộ đan dược mang theo ra.
Tốc độ phi độn của Vân Mộng thần thoi đứng đầu thiên hạ nhưng tốc độ tiêu hao lôi dịch cũng rất nhanh. Chỉ trong chừng mấy chục hơi thở, một chút lôi dịch cuối cùng bên trong lôi trì lóe lên rồi biến mất. Toàn bộ Lôi trì đã hoàn toàn cạn khô, đồng thời Vân Mộng Thần thoi thực hiện xong cú dịch chuyển liền dừng lại.
Không hề chần chừ, ngay khi lôi trì hết sạch, Lạc Bắc liền chỉ tay. Ngay lập tức chân nguyên Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh từ trong người hắn cuồn cuộn tràn vào trong vầng sáng màu xanh lơ lửng bên trên Lôi trì.
- Lực lượng chân nguyên mạnh thật.
- Điều khiển Vân Mông thần thoi quả thực mất rất nhiều chân nguyên.
Khi chân nguyên Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh ào ạt tràn ra ngoài, Vũ Sư Thanh lập tức cảm nhận được sự kiên cường dẻo dai của nó. Đồng thời, Lạc Bắc cũng rùng mình. Mặc dù lúc này, vầng sáng màu xanh tản ra ánh sáng màu trắng khiến cho Vân Mông thần thoi lập tức xé rách hư không xuyên qua khoảng cách mười dặm. Nhưng hắn cũng cảm nhận được nó giống như một cái thùng không đáy nuốt chửng chân nguyên. Lần này, tốc độ tiêu hao chân nguyên so với một lần phóng ra Diệt Tuyệt lôi vân còn nhiều hơn.
Bình thường thì pháp thuật chỉ dùng chân nguyên để dẫn dắt uy lực trời đất. Nhưng hiện tại, Vân Mông thần thoi như thiêu đốt chân nguyên để phi độn.
......
Giữa không trung, những tia sáng màu xanh liên tục xuất hiện rồi biến mất.
Sau khi cho một đống đan dược vào miệng, Vân Mông thần thoi được Lạc Bắc điều khiển liên tục di chuyển hơn hai trăm lần tương đương với khoảng cách hai ngàn dặm.
- Lạc Bắc! Để ta thay. Tu vi của ngươi cao nhất trong số chúng ta. Hãy để dành nếu gặp phải đối thủ lợi hại.
Ngay khi Lạc Bắc cho đám đan dược cuối cùng vào miệng, Nạp Lan Nhược Tuyết lập tức xuất hiện bên cạnh hắn.
Trong trận pháp tràn ngập hắc sát hỏa khí và khí kim thiết, Thất Hải Yêu Vương thú liên tục thốt ra những tiếng gầm gừ. Một tia sáng đỏ như máu xuất hiện bên người của nó. So với thân thể của Thất Hải Yêu Vương thú thì tia sáng chẳng khác nào một con giun đang bò trên lớp da của nó.
- Cô ta thật sự phát điên rồi.
Trong Yêu vương liên thai đang lơ lửng bên cạnh Thất Hải Yêu Vương thú, Thái Thúc nhìn vầng huyết quang bên trong hắc sát hỏa khí và dung dịch kim loại mà cảm thấy đau lòng.
Lúc trước, Thái Thúc cũng biết tiểu Trà đã biến thành nửa người nửa ma. Trong suy nghĩ của tiểu Trà thì nàng và tứ đại pháp vương chẳng có gì khác biết, chỉ là những người tu đạo tế luyện huyết trì. Nhưng Thái Thúc không thể ngờ được tiểu Trà lại ra tay với người bên mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.