Chương 198: Yêu vương giận dữ
Vô Tội
04/03/2013
Nhưng kim quang lôi chưởng chỉ là thứ mà Lạc Bắc sử dụng để ngụy trang.
Cái mà Lạc Bắc thực sự dùng để phá hủy Bạch cốt khô lâu chính là Tam Thiên Phù Đồ đã được hắn dẫn vào trong cơ thể.
Ngay vào lúc bàn tay của hắn chạm phải Bạch cốt khô lâu, ánh sáng tản ra chói mắt thì khí kim thiết của Tam Thiên Phù Đồ từ trong người hắn cũng lập tức theo bàn tay lao ra ngoài.
Khí kim thiết vừa mới chạm tới bộ xương liền được hắn thu lại.
Hiện tại, uy lực phi kiếm của hắn từ sau khi đạt tới cảnh giới dẫn kiếm nhập thể so với tu vi Kiếm cương đã gần như gấp đôi. Bạch Cốt khô lâu mặc dù còn cứng hơn cả kim loại bình thường nhưng làm sao có thể chịu nổi một đòn của Lạc Bắc.
Mà cùng lúc đó, Lạc Bắc cũng cảm nhận được ý nghĩ muốn đánh chết Pháp vương thủy chu của Mộc chân quân.
Tính tình của Mộc chân quân thật sự rất độc ác. Nhưng lão lại gặp phải Lạc Bắc với quan điểm người lấn ta một thước, ta lấn ngươi một trượng.
Không hề dừng lại, bàn tay tản ra lôi quang màu vàng của Lạc Bắc đã chạm phải một bộ Bạch cốt khô lâu khác.
"Oành!" Bộ ngực của Bạch Cốt khô lâu hoàn toàn dập nát, đồng thời cũng đứt làm hai đoạn. Cùng lúc đó, Thi vương dường như cất tiếng cười âm hiểm. Nó vừa mới bẻ gãy hai tay của hai bộ Bạch cốt khô lâu nhưng vẫn tiếp tục nện lên mặt chúng. Cùng lúc đó hai tay của nó xoay ngang, cắt đứt đầu hai bộ Bạch cốt khô lâu.
Mặc dù Bạch cốt khô lâu có pháp thuật kinh người nhưng cùng với thi vương mỗi con có một sở trường riêng. Một khi cận chiến thì cơ bản chúng không phải là đối thủ của Thi vương sắp trở thành Thi thần.
Chỉ trong cái chớp mắt, bốn bộ Bạch cốt khô lâu được Mộc chân quân luyện hơn sáu mươi năm đã bị Lạc Bắc phá hủy.
- Ngươi...
Tâm huyết hơn sáu mươi năm bị hủy trong chốc lát. Hơn nữa, Bạch cốt khô lâu vẫn còn có thể luyện tiếp, uy lực cũng giống như Thi vương càng ngày càng mạnh. Phá hủy chúng cũng giống như làm cho tu vi của Mộc chân quân bị tổn hại. Với tính tình của Mộc chân quân nhìn thấy cảnh tượng đó thì nổi giận tới ói máu. Nhưng Mộc chân quân vừa mới thét lên được một chút, thì Lạc Bắc đã điều khiển Thi vương làm tấm chắn chặn ngay pháp thuật của hai bộ Bạch cốt khô lâu bên cạnh, đồng thời hắn cũng đánh trúng một bộ Bạch cốt khô lâu khác làm cho nó cũng bị gãy thành hai đoạn.
Năm con! Trong nháy mắt đã phá hủy năm con.
Thần Đạo Khôi và Hoàng Phổ Huy đứng quan sát trận chiến, nhìn Lạc Bắc đeo mặt nạ mà cảm thấy ớn lạnh. Còn Mộc chân quân thì cũng bất chấp tới chuyện ra tay với Pháp vương thủy chu. Y quát lên một tiếng chói tai, cái luân màu trắng chợt chuyển hướng, xoay tròn lao về phía Lạc Bắc.
- Đây là pháp bảo nào mà lợi hại tới vậy?
Mộc chân quân điều khiển cái luân màu trắng lao tới. Lạc Bắc chỉ thấy trên cái luân vô số những bóng người nhỏ như con kiến đang nhúc nhích cùng với cảnh tượng giống như trong Luân hồi. Vô số quỷ đói tràn ngập khắp nơi để kiếm ăn nhưng không hề có lấy một cái cây, ngọn cỏ. Cho dù tìm được một con sông lớn thì trong nháy mắt nó cũng khô héo. Tìm được thực vật thì vừa cho vào miệng nó liền biến thành ngọn lửa. Trong tích tắc cái luân lao tới còn cách Lạc Bắc chừng mấy chục trượng, hắn liền cảm nhận có một thứ lực hút rất lớn khiến cho thần hồn gần như bị hút ra ngoài, sẵn sàng biến thành một trong vô số những con quỷ đói kia.
Cái luân to chừng năm sáu tấc mang tới cho Lạc Bắc giống như một cơn lốc xoáy màu trắng, kết nối thẳng với lục đạo luân hồi trong điển tịch của mật tông khiến cho người khác vô tình cảm thấy sợ hãi.
Đó là do thứ lực lượng này khiến cho tinh thần của người ta không yên, không khống chế được chân nguyên. Hơn nữa, tốc độ của cái luân màu trắng lao tới cực nhanh, hướng đi của nó lại mơ hồ rất khó đoán. Lạc Bắc cảm nhận được lực lượng của nó không hề kém so với Ngũ ngục thần sơn của Thao Sinh Nguyên cho nên cơ bản cũng không dám đớn đỡ. Hắn giơ tay bắt pháp quyết. Ngay lập tức bóng của Lạc Bắc liền biến mất. Đồng thời Thi vương cũng như tảng đá từ trên cao rơi thẳng xuống dưới, biến mất trong làn nước biển.
"Oành!" Khi Lạc Bắc xuất hiện thì cũng là ở sau một bộ Bạch cốt khô lâu. Một đòn của hắn lại khiến cho nó gãy ngựa, xương cốt bay tán loạn.
Hiện tại trong tay Lạc Bắc không hề có pháp bảo lợi hại nên không dám đối chọi thẳng với cái luân của Mộc chân quân. Nhưng Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh của Lạc Bắc hết sức kiên cường dẻo dai, không chịu sự ảnh hưởng của cái luân đó. Hơn nữa, thân thể của Lạc Bắc cũng vô cùng mạnh mẽ, di chuyển giữa đám Bạch cốt khô lâu không hề e ngại. Hiện tại, tu vi của hắn cũng đã tới cảnh giới dẫn kiếm vào trong thân thể, tốc độ phi hành so với khi ngự kiếm nhanh hơn rất nhiều. Đồng thời, hắn phối hợp với pháp thuật súc địa thành thốn lại càng nhanh hơn nữa. Còn Mộc chân quân thì đang trong tình trạng ném chuột sợ vỡ đồ quý. Giữa một đống bạch cốt khô lâu, lão không dám để cho cái luân của mình đánh loạn. Cứ như vậy, Lạc Bắc chẳng khác nào một võ si di chuyển trong chiến trường, thoải mái tàn sát đám Bạch cốt khô lâu.
- Ngươi.
Nhìn thấy cảnh tượng đó, Mộc chân quân vừa sợ vừa giận, sắc mặt tái nhợt không còn chút máu.
Cái pháp bảo của lão có tên là Bạch Cốt nại hà phiên. Đó là một trong những chí bảo của Nại Hà ma cung. Nó là một cái pháp bảo mà sư phụ của Mộc chân quân lấy được từ hơn ba trăm năm trước. Nó được luyện chế từ mật pháp của Ma môn. Người tu đạo bình thường mà bị pháp lực của Bạch Cốt nại hà luân tác động tới thì bị rối loạn tinh thần, không biết bản thân mình đang ở đâu. Còn người có tu vi kém thì chân nguyên sẽ bị hút mất. Cho dù người có tu vi cao cũng sẽ bị pháp bảo ảnh hưởng rất nặng.
Nhưng hiện tại, nhìn từng cử động của Lạc Bắc liên tiếp phá hủy những bộ xương thì cơ bản không hề chịu sự ảnh hưởng.
- Hắn tu luyện thứ pháp quyết gì mà chân nguyên lại vững vàng tới vậy?
Mộc chân quân vừa sợ vừa giận. Lão búng ngón tay một cái. Mấy bộ Bạch cốt khô lâu còn lại nhanh chóng hóa thành tia sáng thắng chui vào bên trong cái vòng bằng xương trắng của lão.
Nếu không thu hồi Bạch cốt khô lâu lại thì đối đầu với Lạc Bắc sẽ bị vướng chân vướng tay. Hơn nữa, mấy bộ Bạch cốt khô lâu có giá trị rất quan trọng với lão, nên lão sợ bị Lạc Bắc đánh nát hết.
Vừa thu số Bạch cốt khô lâu đó lại, một vầng ánh sáng màu vàng nhanh chóng ngưng tụ trong tay Mộc chân quân. Tốc độ thi triển pháp thuật của Mộc chân quân quả thực hết sức thuần thục. Mấy cái pháp thuật gần như cơ bản không hề dừng lại.
Nhưng pháp thuật còn chưa thi triển thì liên tục những tiếng nổ nhỏ vang lên. Những trái cây nhỏ trên cái cây trước mặt Quỷ Xa Âm Vương Cưu đồng loạt bay ra. Trong nháy mắt chúng đánh cho ba mươi mấy cái phi đao màu trắng của Mộc chân quân không còn khống chế được mà rơi xuống.
Vốn Mộc chân quân sử dụng mười sáu Bạch Cốt khô lâu đối đầu với Lạc Bắc, Quỷ Xa Âm Vương Cưu và Pháp vương thủy chu đã chiếm lợi thế về nhân số. Nhưng Mộc chân quân lại không thể ngờ được khả năng cận chiến của Lạc Bắc quái thai tới vây. Hắn chỉ giơ tay là phá hủy một con Bạch cốt khô lâu của mình.
Vừa mới thu lại Bạch cốt khô lâu thì Mộc chân quân lại rơi vào tình trạng lấy ít địch nhiều. Ngược lại, Lạc Bắc, Quỷ Xa Âm Vương Cưu và Pháp vương thủy chu cùng nhau phối hợp đánh lão.
Cứ mỗi lần bạch cốt phi đao bị đánh rơi thì do chúng có sự liên hệ với tinh thần nên khiến cho chân nguyên của Mộc chân quân dao động. Tốc độ thi triển pháp thuật của lão cũng chậm đi. Một tiếng nổ vang lên. Trong nháy mắt, một tia sáng màu tím đánh trúng vầng ánh sáng bảo vệ Mộc chân quân làm bắn ra vô số tia chớp nhỏ màu tím.
Cái pháp bảo này cũng là Tử Lôi nguyên từ chùy mà lâu rồi Lạc Bắc không dùng.
Cái bàn to màu trắng mà Mộc chân quân dẫm lên cũng là một cái pháp bảo phòng ngự lợi hại. Tử lôi nguyên từ chùy đánh lên trên nó làm cho bùng lên một vầng ánh sáng màu vàng. Làn ánh sáng đó chỉ hơi dao động một chút chứ không có ảnh hưởng nào khác.
Tuy nhiên, trong lúc lôi quang bắn ra xung quanh, bóng của Lạc Bắc lại biến mất tiến vào gần Mộc chân quân tới cả ba mươi trượng.
Tu vi dẫn kiếm nhập thể của Lạc Bắc kết hợp với pháp thuật Súc địa thành thốn khiến cho tốc độ trong vòng hai mươi trượng gần như là tức thời. Gnay cả Mộc chân quân lấy ra Bạch cốt Nại hà luân cũng không thể nào đánh trúng được hắn.
Khi Lạc Bắc còn cách Mộc chân quân chừng ba mươi trượng, lão đã có thể cảm giác được khi Lạc Bắc thi triển pháp thuật, pháp lực dao động trên người hắn cực mạnh. Với thần thức của Mộc chân quân, lão có thể nhìn thấy thấp thoáng dáng người, và ngay cả hoa văn trên quần áo của Lạc Bắc. Tới lúc này, Mộc chân quân nhìn khuôn mặt đang đeo mặt nạ của Lạc Bắc tản ra một chút ánh sáng màu trắng bạc. Ánh sáng đó giống như một sợi tơ thoáng ẩn thoáng hiện cùng với pháp lực dao động khiến cho người ta sợ hãi.
Cái mà Lạc Bắc thực sự dùng để phá hủy Bạch cốt khô lâu chính là Tam Thiên Phù Đồ đã được hắn dẫn vào trong cơ thể.
Ngay vào lúc bàn tay của hắn chạm phải Bạch cốt khô lâu, ánh sáng tản ra chói mắt thì khí kim thiết của Tam Thiên Phù Đồ từ trong người hắn cũng lập tức theo bàn tay lao ra ngoài.
Khí kim thiết vừa mới chạm tới bộ xương liền được hắn thu lại.
Hiện tại, uy lực phi kiếm của hắn từ sau khi đạt tới cảnh giới dẫn kiếm nhập thể so với tu vi Kiếm cương đã gần như gấp đôi. Bạch Cốt khô lâu mặc dù còn cứng hơn cả kim loại bình thường nhưng làm sao có thể chịu nổi một đòn của Lạc Bắc.
Mà cùng lúc đó, Lạc Bắc cũng cảm nhận được ý nghĩ muốn đánh chết Pháp vương thủy chu của Mộc chân quân.
Tính tình của Mộc chân quân thật sự rất độc ác. Nhưng lão lại gặp phải Lạc Bắc với quan điểm người lấn ta một thước, ta lấn ngươi một trượng.
Không hề dừng lại, bàn tay tản ra lôi quang màu vàng của Lạc Bắc đã chạm phải một bộ Bạch cốt khô lâu khác.
"Oành!" Bộ ngực của Bạch Cốt khô lâu hoàn toàn dập nát, đồng thời cũng đứt làm hai đoạn. Cùng lúc đó, Thi vương dường như cất tiếng cười âm hiểm. Nó vừa mới bẻ gãy hai tay của hai bộ Bạch cốt khô lâu nhưng vẫn tiếp tục nện lên mặt chúng. Cùng lúc đó hai tay của nó xoay ngang, cắt đứt đầu hai bộ Bạch cốt khô lâu.
Mặc dù Bạch cốt khô lâu có pháp thuật kinh người nhưng cùng với thi vương mỗi con có một sở trường riêng. Một khi cận chiến thì cơ bản chúng không phải là đối thủ của Thi vương sắp trở thành Thi thần.
Chỉ trong cái chớp mắt, bốn bộ Bạch cốt khô lâu được Mộc chân quân luyện hơn sáu mươi năm đã bị Lạc Bắc phá hủy.
- Ngươi...
Tâm huyết hơn sáu mươi năm bị hủy trong chốc lát. Hơn nữa, Bạch cốt khô lâu vẫn còn có thể luyện tiếp, uy lực cũng giống như Thi vương càng ngày càng mạnh. Phá hủy chúng cũng giống như làm cho tu vi của Mộc chân quân bị tổn hại. Với tính tình của Mộc chân quân nhìn thấy cảnh tượng đó thì nổi giận tới ói máu. Nhưng Mộc chân quân vừa mới thét lên được một chút, thì Lạc Bắc đã điều khiển Thi vương làm tấm chắn chặn ngay pháp thuật của hai bộ Bạch cốt khô lâu bên cạnh, đồng thời hắn cũng đánh trúng một bộ Bạch cốt khô lâu khác làm cho nó cũng bị gãy thành hai đoạn.
Năm con! Trong nháy mắt đã phá hủy năm con.
Thần Đạo Khôi và Hoàng Phổ Huy đứng quan sát trận chiến, nhìn Lạc Bắc đeo mặt nạ mà cảm thấy ớn lạnh. Còn Mộc chân quân thì cũng bất chấp tới chuyện ra tay với Pháp vương thủy chu. Y quát lên một tiếng chói tai, cái luân màu trắng chợt chuyển hướng, xoay tròn lao về phía Lạc Bắc.
- Đây là pháp bảo nào mà lợi hại tới vậy?
Mộc chân quân điều khiển cái luân màu trắng lao tới. Lạc Bắc chỉ thấy trên cái luân vô số những bóng người nhỏ như con kiến đang nhúc nhích cùng với cảnh tượng giống như trong Luân hồi. Vô số quỷ đói tràn ngập khắp nơi để kiếm ăn nhưng không hề có lấy một cái cây, ngọn cỏ. Cho dù tìm được một con sông lớn thì trong nháy mắt nó cũng khô héo. Tìm được thực vật thì vừa cho vào miệng nó liền biến thành ngọn lửa. Trong tích tắc cái luân lao tới còn cách Lạc Bắc chừng mấy chục trượng, hắn liền cảm nhận có một thứ lực hút rất lớn khiến cho thần hồn gần như bị hút ra ngoài, sẵn sàng biến thành một trong vô số những con quỷ đói kia.
Cái luân to chừng năm sáu tấc mang tới cho Lạc Bắc giống như một cơn lốc xoáy màu trắng, kết nối thẳng với lục đạo luân hồi trong điển tịch của mật tông khiến cho người khác vô tình cảm thấy sợ hãi.
Đó là do thứ lực lượng này khiến cho tinh thần của người ta không yên, không khống chế được chân nguyên. Hơn nữa, tốc độ của cái luân màu trắng lao tới cực nhanh, hướng đi của nó lại mơ hồ rất khó đoán. Lạc Bắc cảm nhận được lực lượng của nó không hề kém so với Ngũ ngục thần sơn của Thao Sinh Nguyên cho nên cơ bản cũng không dám đớn đỡ. Hắn giơ tay bắt pháp quyết. Ngay lập tức bóng của Lạc Bắc liền biến mất. Đồng thời Thi vương cũng như tảng đá từ trên cao rơi thẳng xuống dưới, biến mất trong làn nước biển.
"Oành!" Khi Lạc Bắc xuất hiện thì cũng là ở sau một bộ Bạch cốt khô lâu. Một đòn của hắn lại khiến cho nó gãy ngựa, xương cốt bay tán loạn.
Hiện tại trong tay Lạc Bắc không hề có pháp bảo lợi hại nên không dám đối chọi thẳng với cái luân của Mộc chân quân. Nhưng Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh của Lạc Bắc hết sức kiên cường dẻo dai, không chịu sự ảnh hưởng của cái luân đó. Hơn nữa, thân thể của Lạc Bắc cũng vô cùng mạnh mẽ, di chuyển giữa đám Bạch cốt khô lâu không hề e ngại. Hiện tại, tu vi của hắn cũng đã tới cảnh giới dẫn kiếm vào trong thân thể, tốc độ phi hành so với khi ngự kiếm nhanh hơn rất nhiều. Đồng thời, hắn phối hợp với pháp thuật súc địa thành thốn lại càng nhanh hơn nữa. Còn Mộc chân quân thì đang trong tình trạng ném chuột sợ vỡ đồ quý. Giữa một đống bạch cốt khô lâu, lão không dám để cho cái luân của mình đánh loạn. Cứ như vậy, Lạc Bắc chẳng khác nào một võ si di chuyển trong chiến trường, thoải mái tàn sát đám Bạch cốt khô lâu.
- Ngươi.
Nhìn thấy cảnh tượng đó, Mộc chân quân vừa sợ vừa giận, sắc mặt tái nhợt không còn chút máu.
Cái pháp bảo của lão có tên là Bạch Cốt nại hà phiên. Đó là một trong những chí bảo của Nại Hà ma cung. Nó là một cái pháp bảo mà sư phụ của Mộc chân quân lấy được từ hơn ba trăm năm trước. Nó được luyện chế từ mật pháp của Ma môn. Người tu đạo bình thường mà bị pháp lực của Bạch Cốt nại hà luân tác động tới thì bị rối loạn tinh thần, không biết bản thân mình đang ở đâu. Còn người có tu vi kém thì chân nguyên sẽ bị hút mất. Cho dù người có tu vi cao cũng sẽ bị pháp bảo ảnh hưởng rất nặng.
Nhưng hiện tại, nhìn từng cử động của Lạc Bắc liên tiếp phá hủy những bộ xương thì cơ bản không hề chịu sự ảnh hưởng.
- Hắn tu luyện thứ pháp quyết gì mà chân nguyên lại vững vàng tới vậy?
Mộc chân quân vừa sợ vừa giận. Lão búng ngón tay một cái. Mấy bộ Bạch cốt khô lâu còn lại nhanh chóng hóa thành tia sáng thắng chui vào bên trong cái vòng bằng xương trắng của lão.
Nếu không thu hồi Bạch cốt khô lâu lại thì đối đầu với Lạc Bắc sẽ bị vướng chân vướng tay. Hơn nữa, mấy bộ Bạch cốt khô lâu có giá trị rất quan trọng với lão, nên lão sợ bị Lạc Bắc đánh nát hết.
Vừa thu số Bạch cốt khô lâu đó lại, một vầng ánh sáng màu vàng nhanh chóng ngưng tụ trong tay Mộc chân quân. Tốc độ thi triển pháp thuật của Mộc chân quân quả thực hết sức thuần thục. Mấy cái pháp thuật gần như cơ bản không hề dừng lại.
Nhưng pháp thuật còn chưa thi triển thì liên tục những tiếng nổ nhỏ vang lên. Những trái cây nhỏ trên cái cây trước mặt Quỷ Xa Âm Vương Cưu đồng loạt bay ra. Trong nháy mắt chúng đánh cho ba mươi mấy cái phi đao màu trắng của Mộc chân quân không còn khống chế được mà rơi xuống.
Vốn Mộc chân quân sử dụng mười sáu Bạch Cốt khô lâu đối đầu với Lạc Bắc, Quỷ Xa Âm Vương Cưu và Pháp vương thủy chu đã chiếm lợi thế về nhân số. Nhưng Mộc chân quân lại không thể ngờ được khả năng cận chiến của Lạc Bắc quái thai tới vây. Hắn chỉ giơ tay là phá hủy một con Bạch cốt khô lâu của mình.
Vừa mới thu lại Bạch cốt khô lâu thì Mộc chân quân lại rơi vào tình trạng lấy ít địch nhiều. Ngược lại, Lạc Bắc, Quỷ Xa Âm Vương Cưu và Pháp vương thủy chu cùng nhau phối hợp đánh lão.
Cứ mỗi lần bạch cốt phi đao bị đánh rơi thì do chúng có sự liên hệ với tinh thần nên khiến cho chân nguyên của Mộc chân quân dao động. Tốc độ thi triển pháp thuật của lão cũng chậm đi. Một tiếng nổ vang lên. Trong nháy mắt, một tia sáng màu tím đánh trúng vầng ánh sáng bảo vệ Mộc chân quân làm bắn ra vô số tia chớp nhỏ màu tím.
Cái pháp bảo này cũng là Tử Lôi nguyên từ chùy mà lâu rồi Lạc Bắc không dùng.
Cái bàn to màu trắng mà Mộc chân quân dẫm lên cũng là một cái pháp bảo phòng ngự lợi hại. Tử lôi nguyên từ chùy đánh lên trên nó làm cho bùng lên một vầng ánh sáng màu vàng. Làn ánh sáng đó chỉ hơi dao động một chút chứ không có ảnh hưởng nào khác.
Tuy nhiên, trong lúc lôi quang bắn ra xung quanh, bóng của Lạc Bắc lại biến mất tiến vào gần Mộc chân quân tới cả ba mươi trượng.
Tu vi dẫn kiếm nhập thể của Lạc Bắc kết hợp với pháp thuật Súc địa thành thốn khiến cho tốc độ trong vòng hai mươi trượng gần như là tức thời. Gnay cả Mộc chân quân lấy ra Bạch cốt Nại hà luân cũng không thể nào đánh trúng được hắn.
Khi Lạc Bắc còn cách Mộc chân quân chừng ba mươi trượng, lão đã có thể cảm giác được khi Lạc Bắc thi triển pháp thuật, pháp lực dao động trên người hắn cực mạnh. Với thần thức của Mộc chân quân, lão có thể nhìn thấy thấp thoáng dáng người, và ngay cả hoa văn trên quần áo của Lạc Bắc. Tới lúc này, Mộc chân quân nhìn khuôn mặt đang đeo mặt nạ của Lạc Bắc tản ra một chút ánh sáng màu trắng bạc. Ánh sáng đó giống như một sợi tơ thoáng ẩn thoáng hiện cùng với pháp lực dao động khiến cho người ta sợ hãi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.