Chương 46: Nhìn thấu
Ngư Hoả Hoả
10/12/2023
Ngày nghỉ trôi qua mau như chong chóng, mới đó mọi người đều đã quay lại làm việc như thường. Dự án năm mới bắt đầu, ai ai cũng làm việc tích cực, tránh để tình trạng hiệu suất thấp xảy ra. Trong cuộc họp, Lý Lập Thành dõng dạc nói: "Dự án nhà ở cao cao cấp ven biển sắp hoàn thành, dự kiến quý hai bàn giao nhà, Bình Nhi phụ trách trao đổi với bên Trương Gia Ngôn..."
"Không được!" – Bình Nhi theo quán tính nhớ tới điều gì đó liền phản ứng mạnh. Lý Lập Thành cau mày, cô thấy mình hơi quá nên thay đổi giọng điệu: "Ý tôi là... Theo tôi để Thiệu Duy phụ trách việc này thì hơn."
Hắn im lặng nhìn cô một lúc, gật đầu: "Được, vậy Thiệu Duy làm đi."
Sau đó, Bình Nhi được Lý Lập Thành giao nhiệm vụ theo sát một dự án lớn, đây là lần đầu tiên cô nhận trọng trách lớn như vậy tuy nhiên việc của hắn đã chỉ định cô nhất trí nghe theo, không hề có ý kiến hay trốn tránh. Điều này làm Lý Lập Thành vô cùng hài lòng, hắn đặt chiếc bút trong tay xuống bàn nói: "Nếu không còn việc gì nữa thì cuộc hợp kết thúc...", sau đó nhìn sang bên trái: "Bình Nhi ở lại."
Cô vuốt tóc mái sang hai bên, ngồi nghiêm túc đợi hắn, Lý Lập Thành chậm rãi, thanh âm rất quen thuộc: "Lần này có cơ hội hợp tác với nước ngoài, em cố gắng học hỏi nhiều lên."
Bình Nhi chu môi, bật ngón tay cái trông rất dễ thương: "Anh yên tâm, em nhất định sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ."
...
Lý Lập thành và Thiệu Duy có mối quan hệ khá thân thiết, thật sự xét về mối quan hệ xã hội, ngoại trừ tác động trực tiếp đến công việc thì không có ai lúc rảnh rỗi cùng uống trà, tán gẫu. Mà có lẽ Lý Lập Thành cũng không cần, vì thời gian ngủ hắn còn thiếu nói gì đến thời gian giải trí. Hắn ngồi ghế sau, tay cầm điện thoại xem gì đó, đôi mắt dò xét, hắn hỏi Thiệu Duy:
"Cuộc họp ở bên phòng phía Tây kéo dài bao lâu?"
"Khoảng bốn mươi lăm phút."
Ở giai đoạn này việc quản lý tốt các chi nhánh cũng khá quan trọng, hắn hoàn toàn không muốn sự việc lần trước lặp lại.
"Họp xong thì tổng hợp danh sách toàn bộ khách hàng đã cọc cho tôi."
Thiệu Duy trả lời: "Chiều nay tôi sẽ gửi cho anh."
Lý Lập Thành bước vào căn phòng lớn nhất ở chi nhánh phía Tây, tất cả mọi người đều đứng lên cúi chào. Hắn giơ tay ra hiệu cho họ ngồi xuống, bản thân ngồi vào chiếc ghế chính giữa phòng, Trình Hải Yến ngồi ngay phía bên cạnh.
Đội ngũ ở đây cũng chạy một số dự án lớn tuy nhiên tiến độ rất chậm, hắn hối thúc các bộ phận, nói một số thứ cần chú ý trong năm mới rồi kết thúc cuộc họp, Lý Lập Thành cố tình ngồi lại lâu hơn, Trình Hải Yến như hiểu ý hắn nên cũng ngồi lại đợi tất cả mọi người ra ngoài hết.
Hắn bắt chéo chân, khoanh tay trước ngực, không ngần ngại nói: "Lão Trình trước đây nói với tôi muốn bước một chân vào Lý gia, tôi cứ nghĩ ông ta đùa nhưng nhìn vị trí và nỗ lực của em ngày hôm nay tôi đã hiểu. Nể tình chúng ta cùng nhau lớn lên, tôi muốn khuyên em một điều..."
Trình Hải Yến vẫn tập trung lắng nghe không chớp mắt, hắn nói tiếp: "... Đừng mang tham vọng quá lớn, hãy hài lòng với vị trí hiện tại. Nếu không đừng nói số cổ phần đó của em, kể cả vị trí của lão Trình tôi cũng xoá bỏ được."
Lý Lập Thành thừa biết trong đầu Trình Hải Yến nghĩ điều gì, việc cô ta đeo bám mẹ hắn, muốn làm con dâu Lý gia, nắm giữ cổ phần, từng bước một hắn đều nhìn thấu, đôi mắt của hắn đã trải qua thăng trầm, chỉ cần là người có tâm cơ, hắn đều không thích.
"Không được!" – Bình Nhi theo quán tính nhớ tới điều gì đó liền phản ứng mạnh. Lý Lập Thành cau mày, cô thấy mình hơi quá nên thay đổi giọng điệu: "Ý tôi là... Theo tôi để Thiệu Duy phụ trách việc này thì hơn."
Hắn im lặng nhìn cô một lúc, gật đầu: "Được, vậy Thiệu Duy làm đi."
Sau đó, Bình Nhi được Lý Lập Thành giao nhiệm vụ theo sát một dự án lớn, đây là lần đầu tiên cô nhận trọng trách lớn như vậy tuy nhiên việc của hắn đã chỉ định cô nhất trí nghe theo, không hề có ý kiến hay trốn tránh. Điều này làm Lý Lập Thành vô cùng hài lòng, hắn đặt chiếc bút trong tay xuống bàn nói: "Nếu không còn việc gì nữa thì cuộc hợp kết thúc...", sau đó nhìn sang bên trái: "Bình Nhi ở lại."
Cô vuốt tóc mái sang hai bên, ngồi nghiêm túc đợi hắn, Lý Lập Thành chậm rãi, thanh âm rất quen thuộc: "Lần này có cơ hội hợp tác với nước ngoài, em cố gắng học hỏi nhiều lên."
Bình Nhi chu môi, bật ngón tay cái trông rất dễ thương: "Anh yên tâm, em nhất định sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ."
...
Lý Lập thành và Thiệu Duy có mối quan hệ khá thân thiết, thật sự xét về mối quan hệ xã hội, ngoại trừ tác động trực tiếp đến công việc thì không có ai lúc rảnh rỗi cùng uống trà, tán gẫu. Mà có lẽ Lý Lập Thành cũng không cần, vì thời gian ngủ hắn còn thiếu nói gì đến thời gian giải trí. Hắn ngồi ghế sau, tay cầm điện thoại xem gì đó, đôi mắt dò xét, hắn hỏi Thiệu Duy:
"Cuộc họp ở bên phòng phía Tây kéo dài bao lâu?"
"Khoảng bốn mươi lăm phút."
Ở giai đoạn này việc quản lý tốt các chi nhánh cũng khá quan trọng, hắn hoàn toàn không muốn sự việc lần trước lặp lại.
"Họp xong thì tổng hợp danh sách toàn bộ khách hàng đã cọc cho tôi."
Thiệu Duy trả lời: "Chiều nay tôi sẽ gửi cho anh."
Lý Lập Thành bước vào căn phòng lớn nhất ở chi nhánh phía Tây, tất cả mọi người đều đứng lên cúi chào. Hắn giơ tay ra hiệu cho họ ngồi xuống, bản thân ngồi vào chiếc ghế chính giữa phòng, Trình Hải Yến ngồi ngay phía bên cạnh.
Đội ngũ ở đây cũng chạy một số dự án lớn tuy nhiên tiến độ rất chậm, hắn hối thúc các bộ phận, nói một số thứ cần chú ý trong năm mới rồi kết thúc cuộc họp, Lý Lập Thành cố tình ngồi lại lâu hơn, Trình Hải Yến như hiểu ý hắn nên cũng ngồi lại đợi tất cả mọi người ra ngoài hết.
Hắn bắt chéo chân, khoanh tay trước ngực, không ngần ngại nói: "Lão Trình trước đây nói với tôi muốn bước một chân vào Lý gia, tôi cứ nghĩ ông ta đùa nhưng nhìn vị trí và nỗ lực của em ngày hôm nay tôi đã hiểu. Nể tình chúng ta cùng nhau lớn lên, tôi muốn khuyên em một điều..."
Trình Hải Yến vẫn tập trung lắng nghe không chớp mắt, hắn nói tiếp: "... Đừng mang tham vọng quá lớn, hãy hài lòng với vị trí hiện tại. Nếu không đừng nói số cổ phần đó của em, kể cả vị trí của lão Trình tôi cũng xoá bỏ được."
Lý Lập Thành thừa biết trong đầu Trình Hải Yến nghĩ điều gì, việc cô ta đeo bám mẹ hắn, muốn làm con dâu Lý gia, nắm giữ cổ phần, từng bước một hắn đều nhìn thấu, đôi mắt của hắn đã trải qua thăng trầm, chỉ cần là người có tâm cơ, hắn đều không thích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.