Lạc Lối Trong Men Say - Hạ Giang
Chương 30
Phương Linh Hugo
08/05/2023
Tôi giật mình khi nghe Bảo tố giác tôi yêu một lúc hai anh em Đại Dương và Ngọc Thái. Tôi chưa kịp hỏi sao Bảo biết lại nghe Bảo tiếp tục nói:
"Anh hiểu hai người họ tại sao lại yêu em như vậy, chính anh cũng bị sắc đẹp của em đánh gục. Hôm qua anh còn. mang cả họ nhà anh tới showroom với dự định sẽ tỏ tình với em đó."
Cũng may hôm đó tôi không để lại phương thức liên lạc cho showroom Đại Dương, nếu không hôm qua họ gọi tôi tới đó để tiến hành lễ trao xe cho Bảo tôi nghĩ sẽ còn nhiều trò vui hơn nữa.
Bất ngờ là suy nghĩ của Bảo cũng trùng với suy nghĩ của tôi:
"Cũng may em bị bệnh, nếu không anh bị em từ chối cũng muối mặt r
Tôi chỉ vào cô gái ăn mặc mát mẻ đang nhảy quay cuồng trên sàn nhảy nói:
"Cô gái kia không phải là bạn gái của anh à?" Bảo ghé sát vào tai tôi nói:
"Mấy cô gái đó chỉ thích hợp để chơi thôi, còn yêu thì không."
Bảo vừa dứt lời liền bị Ngọc Thái nắm cổ áo kéo dậy quát: "Mày dám tiếp cận ve vấn bạn gái của tao hả?" Tôi tới gỡ tay của Ngọc Thái ra khỏi người Bảo nói:
"Anh đừng nói bừa, nhanh đưa tôi về đi."
Ngọc Thái quay sang nhìn tôi chất vấn:
"Chính miệng em nói không quen Bảo mà anh vừa đi một cái liền hú hí, chim chuột với nó là thế nào? Em lại còn trách anh nói bừa."
"Tôi quen Bảo là tình cờ gặp tại Showroom Đại Dương, tôi cũng đâu biết Bảo chính là bạn của Ngọc Thái vì vậy lúc anh ta hỏi tôi có biết Bảo bạn anh ta không tôi mới nói không biết.
Nhưng hiện tại tôi chẳng cần phải dài dòng giải thích với Ngọc Thái làm gì, tôi không sợ mà kênh mặt lên với anh ta:
"Đúng tôi là loại người như anh nghĩ đấy. Anh là gì với tôi mà anh có quyền chất vấn tôi?"
't lại Ngọc Thái càng nổi điên, anh ta áp sát tôi khiến tôi ngã ngửa ra bàn làm ly rượu đổ vỡ tùm lum, rượu cũng thấm vào da thịt khiến tôi cảm giác lạnh buốt. Anh ta còn khóa chặt hai bàn tay tôi xuống mặt bàn khiến tôi không thể gượng dậy sau đó anh ta nghiến răng nghiến lợi nhả vào mặt tôi từng chữ:
"Anh nhắc lại với em lần cuối, em là người yêu và là vợ tương lai của anh vì vậy em tránh xa tất cả đàn ông ra cho anh"
Dứt lời Ngọc Thái còn áp môi anh ta xuống môi tôi hôn.
Bảo cố gắng kéo Ngọc Thái ra khỏi người tôi nhưng không được. Sự giãng co qua lại của hai người đàn ông khiến người tôi ma sát với mặt bàn. Tôi cảm nhận được mảnh vỡ của ly xuyên qua lớp vải áo đâm vào da thịt ở sau lưng tôi.
Sự đau đớn thể xác kết hợp với những ức chế tinh thân mà Ngọc Thái ngang ngược mang lại khiến cho tôi không thể chịu đựng thêm giây phút nào nữa.
Nhưng hiện tại Ngọc Thái đang nổi điên, sức của anh ta đến Bảo còn không địch nổi thì phận liễu yếu đào tơ như tôi làm sao để thoát khỏi sự khống chế của anh ta. Một ý nghĩ đen tối trong đầu tôi chợt vụt qua đầu tôi, tôi vừa cắn vào môi anh ta thật mạnh vừa nâng gối thúc mạnh vào vị trí giữa đùi của Ngọc Thái.
Bị tôi cắn lại thêm một lực lớn tác động vào vị trí nhạy cảm khiến Ngọc Thái lập tức buông tôi ra rồi ôm lấy của quý của mình.
iếng võ tay hú hét vang lên át cả tiếng nhạc lớn. Giây phút Bảo kéo tôi đứng thẳng người dậy, nhìn thấy mọi người tập trung vây quanh tôi mất hồn. Cảnh tượng lúc này không khác gì một trận thi đấu boxing ở đó tôi và Ngọc Thái là võ sĩ, Bảo là trọng tài, còn bọn họ là khán giả.
'Tôi cũng không quên cúi đầu xem như gửi lời cảm ơn họ đã cổ vũ, điều này vô tình khiến tóc tôi xõa xuống che đi gương mặt của mình nếu ai đó có quay video lại cũng khó nhận ra nhân vật chính là tôi.
Còn Ngọc Thái lúc này vẫn khom người ôm chặt vị trí giữa hai đùi của mình, môi anh ta đã đổ máu, gương mặt của anh méo mó một cách khó coi, ánh mắt oán trách xen lãn không thể tin của anh ta cũng đang bản về phía tôi.
"Anh hiểu hai người họ tại sao lại yêu em như vậy, chính anh cũng bị sắc đẹp của em đánh gục. Hôm qua anh còn. mang cả họ nhà anh tới showroom với dự định sẽ tỏ tình với em đó."
Cũng may hôm đó tôi không để lại phương thức liên lạc cho showroom Đại Dương, nếu không hôm qua họ gọi tôi tới đó để tiến hành lễ trao xe cho Bảo tôi nghĩ sẽ còn nhiều trò vui hơn nữa.
Bất ngờ là suy nghĩ của Bảo cũng trùng với suy nghĩ của tôi:
"Cũng may em bị bệnh, nếu không anh bị em từ chối cũng muối mặt r
Tôi chỉ vào cô gái ăn mặc mát mẻ đang nhảy quay cuồng trên sàn nhảy nói:
"Cô gái kia không phải là bạn gái của anh à?" Bảo ghé sát vào tai tôi nói:
"Mấy cô gái đó chỉ thích hợp để chơi thôi, còn yêu thì không."
Bảo vừa dứt lời liền bị Ngọc Thái nắm cổ áo kéo dậy quát: "Mày dám tiếp cận ve vấn bạn gái của tao hả?" Tôi tới gỡ tay của Ngọc Thái ra khỏi người Bảo nói:
"Anh đừng nói bừa, nhanh đưa tôi về đi."
Ngọc Thái quay sang nhìn tôi chất vấn:
"Chính miệng em nói không quen Bảo mà anh vừa đi một cái liền hú hí, chim chuột với nó là thế nào? Em lại còn trách anh nói bừa."
"Tôi quen Bảo là tình cờ gặp tại Showroom Đại Dương, tôi cũng đâu biết Bảo chính là bạn của Ngọc Thái vì vậy lúc anh ta hỏi tôi có biết Bảo bạn anh ta không tôi mới nói không biết.
Nhưng hiện tại tôi chẳng cần phải dài dòng giải thích với Ngọc Thái làm gì, tôi không sợ mà kênh mặt lên với anh ta:
"Đúng tôi là loại người như anh nghĩ đấy. Anh là gì với tôi mà anh có quyền chất vấn tôi?"
't lại Ngọc Thái càng nổi điên, anh ta áp sát tôi khiến tôi ngã ngửa ra bàn làm ly rượu đổ vỡ tùm lum, rượu cũng thấm vào da thịt khiến tôi cảm giác lạnh buốt. Anh ta còn khóa chặt hai bàn tay tôi xuống mặt bàn khiến tôi không thể gượng dậy sau đó anh ta nghiến răng nghiến lợi nhả vào mặt tôi từng chữ:
"Anh nhắc lại với em lần cuối, em là người yêu và là vợ tương lai của anh vì vậy em tránh xa tất cả đàn ông ra cho anh"
Dứt lời Ngọc Thái còn áp môi anh ta xuống môi tôi hôn.
Bảo cố gắng kéo Ngọc Thái ra khỏi người tôi nhưng không được. Sự giãng co qua lại của hai người đàn ông khiến người tôi ma sát với mặt bàn. Tôi cảm nhận được mảnh vỡ của ly xuyên qua lớp vải áo đâm vào da thịt ở sau lưng tôi.
Sự đau đớn thể xác kết hợp với những ức chế tinh thân mà Ngọc Thái ngang ngược mang lại khiến cho tôi không thể chịu đựng thêm giây phút nào nữa.
Nhưng hiện tại Ngọc Thái đang nổi điên, sức của anh ta đến Bảo còn không địch nổi thì phận liễu yếu đào tơ như tôi làm sao để thoát khỏi sự khống chế của anh ta. Một ý nghĩ đen tối trong đầu tôi chợt vụt qua đầu tôi, tôi vừa cắn vào môi anh ta thật mạnh vừa nâng gối thúc mạnh vào vị trí giữa đùi của Ngọc Thái.
Bị tôi cắn lại thêm một lực lớn tác động vào vị trí nhạy cảm khiến Ngọc Thái lập tức buông tôi ra rồi ôm lấy của quý của mình.
iếng võ tay hú hét vang lên át cả tiếng nhạc lớn. Giây phút Bảo kéo tôi đứng thẳng người dậy, nhìn thấy mọi người tập trung vây quanh tôi mất hồn. Cảnh tượng lúc này không khác gì một trận thi đấu boxing ở đó tôi và Ngọc Thái là võ sĩ, Bảo là trọng tài, còn bọn họ là khán giả.
'Tôi cũng không quên cúi đầu xem như gửi lời cảm ơn họ đã cổ vũ, điều này vô tình khiến tóc tôi xõa xuống che đi gương mặt của mình nếu ai đó có quay video lại cũng khó nhận ra nhân vật chính là tôi.
Còn Ngọc Thái lúc này vẫn khom người ôm chặt vị trí giữa hai đùi của mình, môi anh ta đã đổ máu, gương mặt của anh méo mó một cách khó coi, ánh mắt oán trách xen lãn không thể tin của anh ta cũng đang bản về phía tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.