Chương 3: Lời Lang Huynh Dạy.
Lục Thiên TN
25/06/2021
Ngày hôm sau, sắc trời đã tờ mờ sáng Thiên Kiệt cũng đã bắt đầu tỉnh dậy bên cạnh là một con lang thú đang canh trực nhưng không phải là Lang Huynh.
“Ngươi là Lang huynh phái đến bảo vệ ta sao”
Thiên Kiệt xoa xoa đầu Lang Tinh rồi hỏi.
“Được rồi ngươi cũng quay về đi, nếu gặp được bọn họ thì hãy nói là ta đã an toàn rồi không cần lo lắng, nhất định ta sẽ luyện tập mạnh lên và tìm hai người bọn họ.”
Lang tinh hú lên một tiếng rồi quay vút đi phóng về phía trong Ma Thú Sâm Lâm, giờ chỉ còn lại Thiên Kiệt cô đơn một thân một mình một cõi.
Lại lấy tấm địa đồ ra xem ở vị trí này có vẻ cách Thanh Lâm Thành không xa, lại tiếp bước đi về phía cổng thành to lớn.
Ở phía xa xa lúc này mơ hồ là có hình bóng con Sói và Hồ ly nhìn theo hình bóng cậu nhỏ đang tiến về phía cổng Bắc Thanh Lâm Thành rồi cũng quay người biến mất.
Vừa đặt chân đến cái cổng to hắn nhìn lên thấy trên có chữ Bắc môn Thanh Lâm Thành.
"Là cổng Bắc xem ra đi đúng đường rồi."
Nơi đây đông đúc người ra vào náo nhiệt cũng khiến hắn có chút hoảng sợ bối rối. Trước đây từng nghe Hồ muội nói qua vài lần nhưng cũng không ngờ là nơi đây lại to lớn và huyên náo như vậy.
“Nhóc con đứng lại! Là người từ đâu tới. Đi lạc sao”
Hai tên Lính canh cổng chặn lại quát to.
“Muốn dọa chết ta sao, ngoài con rắn thối kia ở trong Sâm Lâm cũng chưa có ai dám quát vào mặt ta như vậy. Hừ không chấp Tiểu nhân ta đường đường là Đại Ma Đầu lại đi chấp vặt chúng.”
Hắn thầm nghĩ trong lòng mà bức bách, nhưng ngoài mặt lại tươi cười đáp.
“hắc hắc. Hai vị đại ca, ta là mới từ xa đến, hiện đang tìm đường đến Việt Lạc Thế Gia, hai vị đại ca có thể cho ta vào trong không”
“Vào trong thành??? Bằng vào ngươi…???”
"Quần áo thì rách nát, đầu tóc thì không đâu vào đâu cũng muốn vào thành tìm Việt Lạc Thế Gia. Ngươi đến đó là để ăn xin sao? Tốt nhất là nên cút đi mau mau đi.”
Hai tên canh cổng lại cười lớn lên.
“Lại dám khi dễ ta hừ!!! Hôm nay phải đánh cho các ngươi một đòn thật đau để cho các ngươi nhớ đời. Lang huynh từng dạy con nào sủa to là con đó sắp chết, cứ đánh thật khỏa tay.”
Hắn tức giận thầm nghĩ trong lòng định ra tay thì từ phía sau lại có một chiếc xe ngựa to đi đến, dừng lại trước cổng thành, một mỹ nữ nhìn là khoảng chừng mười tám, xinh đẹp dáng vẻ thanh cao từ trên xe bước xuống, mặc trang phục màu tím váy kẻ dọc mỗi bước đi lại lộ ra đôi chân dài thướt tha rất quý phái .
Mái tóc đen cài châm vàng óng ánh, người tỏa ngát mùi hương dược liệu khiến cho Thiên Kiệt ngửi ngửi một hồi rồi nghĩ đến những cây linh thảo hắn từng nhai mà thèm nhỏ dãi….
“Ở đây có chuyện gì vậy!”
Nữ nhân kia thấy cổng thành đang có tranh cãi liền hỏi.
“Tư Linh tiểu thư. À... Chuyện là có tên ăn mày muốn vào thành tìm Việt Lạc Thế gia nên chúng tôi đang ngăn lại. Làm cản trở đường của tiểu thư rồi.”
Tên gác cổng chắp tay ôm quyền mà nói với vị Tiểu thư.
“Người là có chuyện mới tìm đến, các ngươi đã vội nói người khác là ăn mày?!! Không sợ miệng nhanh là miệng ăn đòn sao!”
Vị Tiểu thư thấy vậy liền mắng cho hai tên gác cổng mất mặt.
“Lại dám nói ta là tên ăn mày??? Lân Lão bảo ta tím đến, còn không tin ta, cầm tờ giấy là mà xem cho rõ đi hừ.”
Vừa nói xong Thiên Kiệt hắn lấy tờ giấy Lân lão đưa ném vào tay tên gác cổng. Vừa mới cầm nhìn thoáng qua tên lính gác mặt mày tái mét mà quỳ rạp xuống cúi đầu tạ lỗi, hai tay đỡ lấy tờ giấy mà đưa lên
“Đại nhân!!! mong ngài lượng thứ , tiểu nhân có mắt như mù.” thấy vậy tên lính vừa đứng cạnh cười đắc ý cũng quỳ rạp xuống khiếp sợ mà tạ lỗi theo...
“Tiểu đệ có thể cho tỷ xem tờ giấy của đệ được không?”
Vị nữ tử kia nhẹ nhàng hỏi.
“À được được, Tỷ Tỷ cứ xem đi không vấn đề gì hắc hắc”
Vì mùi thơm của dược liệu trên người cũng sinh ra hảo cảm với tên tiểu quỷ Thiên Kiệt này hắn tự nhiên là rất phóng khoáng.
Song, vị nữ tử cũng cầm tờ giấy xem qua rồi lại trả về cho Thiên Kiệt rồi nói.
“Tiểu đệ đệ này, tờ giấy này trước khi về đến Việt Lạc Gia Tộc thì vẫn là nên giữ cẩn thận đi, nếu không gấp có thể lên xe cùng ta về Thương hội của Tư Gia một chuyến trước ”
“Thấy được hảo ý cùng lúc nãy vị Tỷ tỷ này cũng là nói giúp mình. Chắc cũng là người tốt a, đi cùng cũng không sao”
Thiên Kiệt hắn trầm tư chút rồi cũng chấp nhận lên xe cùng vị Tỷ tỷ kia , tiếng quất ngựa vang lên chiếc xe ngựa từ từ lăn bánh tiến vào bên trong Thành….
“Ngươi là Lang huynh phái đến bảo vệ ta sao”
Thiên Kiệt xoa xoa đầu Lang Tinh rồi hỏi.
“Được rồi ngươi cũng quay về đi, nếu gặp được bọn họ thì hãy nói là ta đã an toàn rồi không cần lo lắng, nhất định ta sẽ luyện tập mạnh lên và tìm hai người bọn họ.”
Lang tinh hú lên một tiếng rồi quay vút đi phóng về phía trong Ma Thú Sâm Lâm, giờ chỉ còn lại Thiên Kiệt cô đơn một thân một mình một cõi.
Lại lấy tấm địa đồ ra xem ở vị trí này có vẻ cách Thanh Lâm Thành không xa, lại tiếp bước đi về phía cổng thành to lớn.
Ở phía xa xa lúc này mơ hồ là có hình bóng con Sói và Hồ ly nhìn theo hình bóng cậu nhỏ đang tiến về phía cổng Bắc Thanh Lâm Thành rồi cũng quay người biến mất.
Vừa đặt chân đến cái cổng to hắn nhìn lên thấy trên có chữ Bắc môn Thanh Lâm Thành.
"Là cổng Bắc xem ra đi đúng đường rồi."
Nơi đây đông đúc người ra vào náo nhiệt cũng khiến hắn có chút hoảng sợ bối rối. Trước đây từng nghe Hồ muội nói qua vài lần nhưng cũng không ngờ là nơi đây lại to lớn và huyên náo như vậy.
“Nhóc con đứng lại! Là người từ đâu tới. Đi lạc sao”
Hai tên Lính canh cổng chặn lại quát to.
“Muốn dọa chết ta sao, ngoài con rắn thối kia ở trong Sâm Lâm cũng chưa có ai dám quát vào mặt ta như vậy. Hừ không chấp Tiểu nhân ta đường đường là Đại Ma Đầu lại đi chấp vặt chúng.”
Hắn thầm nghĩ trong lòng mà bức bách, nhưng ngoài mặt lại tươi cười đáp.
“hắc hắc. Hai vị đại ca, ta là mới từ xa đến, hiện đang tìm đường đến Việt Lạc Thế Gia, hai vị đại ca có thể cho ta vào trong không”
“Vào trong thành??? Bằng vào ngươi…???”
"Quần áo thì rách nát, đầu tóc thì không đâu vào đâu cũng muốn vào thành tìm Việt Lạc Thế Gia. Ngươi đến đó là để ăn xin sao? Tốt nhất là nên cút đi mau mau đi.”
Hai tên canh cổng lại cười lớn lên.
“Lại dám khi dễ ta hừ!!! Hôm nay phải đánh cho các ngươi một đòn thật đau để cho các ngươi nhớ đời. Lang huynh từng dạy con nào sủa to là con đó sắp chết, cứ đánh thật khỏa tay.”
Hắn tức giận thầm nghĩ trong lòng định ra tay thì từ phía sau lại có một chiếc xe ngựa to đi đến, dừng lại trước cổng thành, một mỹ nữ nhìn là khoảng chừng mười tám, xinh đẹp dáng vẻ thanh cao từ trên xe bước xuống, mặc trang phục màu tím váy kẻ dọc mỗi bước đi lại lộ ra đôi chân dài thướt tha rất quý phái .
Mái tóc đen cài châm vàng óng ánh, người tỏa ngát mùi hương dược liệu khiến cho Thiên Kiệt ngửi ngửi một hồi rồi nghĩ đến những cây linh thảo hắn từng nhai mà thèm nhỏ dãi….
“Ở đây có chuyện gì vậy!”
Nữ nhân kia thấy cổng thành đang có tranh cãi liền hỏi.
“Tư Linh tiểu thư. À... Chuyện là có tên ăn mày muốn vào thành tìm Việt Lạc Thế gia nên chúng tôi đang ngăn lại. Làm cản trở đường của tiểu thư rồi.”
Tên gác cổng chắp tay ôm quyền mà nói với vị Tiểu thư.
“Người là có chuyện mới tìm đến, các ngươi đã vội nói người khác là ăn mày?!! Không sợ miệng nhanh là miệng ăn đòn sao!”
Vị Tiểu thư thấy vậy liền mắng cho hai tên gác cổng mất mặt.
“Lại dám nói ta là tên ăn mày??? Lân Lão bảo ta tím đến, còn không tin ta, cầm tờ giấy là mà xem cho rõ đi hừ.”
Vừa nói xong Thiên Kiệt hắn lấy tờ giấy Lân lão đưa ném vào tay tên gác cổng. Vừa mới cầm nhìn thoáng qua tên lính gác mặt mày tái mét mà quỳ rạp xuống cúi đầu tạ lỗi, hai tay đỡ lấy tờ giấy mà đưa lên
“Đại nhân!!! mong ngài lượng thứ , tiểu nhân có mắt như mù.” thấy vậy tên lính vừa đứng cạnh cười đắc ý cũng quỳ rạp xuống khiếp sợ mà tạ lỗi theo...
“Tiểu đệ có thể cho tỷ xem tờ giấy của đệ được không?”
Vị nữ tử kia nhẹ nhàng hỏi.
“À được được, Tỷ Tỷ cứ xem đi không vấn đề gì hắc hắc”
Vì mùi thơm của dược liệu trên người cũng sinh ra hảo cảm với tên tiểu quỷ Thiên Kiệt này hắn tự nhiên là rất phóng khoáng.
Song, vị nữ tử cũng cầm tờ giấy xem qua rồi lại trả về cho Thiên Kiệt rồi nói.
“Tiểu đệ đệ này, tờ giấy này trước khi về đến Việt Lạc Gia Tộc thì vẫn là nên giữ cẩn thận đi, nếu không gấp có thể lên xe cùng ta về Thương hội của Tư Gia một chuyến trước ”
“Thấy được hảo ý cùng lúc nãy vị Tỷ tỷ này cũng là nói giúp mình. Chắc cũng là người tốt a, đi cùng cũng không sao”
Thiên Kiệt hắn trầm tư chút rồi cũng chấp nhận lên xe cùng vị Tỷ tỷ kia , tiếng quất ngựa vang lên chiếc xe ngựa từ từ lăn bánh tiến vào bên trong Thành….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.