Chương 965
Nguyên Lai
11/11/2023
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Hai, trong một tiếng đồng hồ phải đưa Vương Tử Ninh đi, đăng video mà tôi gửi cho ông lên, để tất cả mọi người
biết được cô ta đã làm những gì
với vợ tôi, sau đó tống cô ta vào tù, phán mười lăm năm trở lên. Ba, phá sản. Tùy ông chọn một trong ba. Nếu ông
vẫn trả lời tôi bằng câu 0“sao cơ” hoặc là không chọn, tôi sẽ mặc định ông lựa chọn phương án thứ ba.”
Nói xong, Đế Vân Hi cúp máy.
Anh quệt chóp mũi cậu 1bé con rồi hỏi: “Con thấy bố vừa rồi thế nào?”
Lăng Thiên Thần giơ ngón tay cái với Đế Vân Hi: “Giỏi nhất luôn!”
Đế Vân Hi nhận 2được lời khen của cục vàng, cười vô cùng vui vẻ, hoàn toàn khác với nụ cười cáo già khi nói
chuyện với người khác.
“Đi thôi, chúng ta và6o trong nói chuyện.”
Cười xong, Đế Vân Hi ôm cục vàng nhỏ nhà mình bằng một tay, tay còn lại ôm cục vàng to đi vào phòng tổng
thống.
Tuy Vương Tử Ninh đã bị bịt miệng nhưng tại không bị bịt. Nghe người đàn ông mà mình ái mộ bao năm lại có thể
công khai chuyện năm xưa cô ta đã làm rồi còn muốn tống cô ta vào tù không chút nương tay như thế, cô ta trợn to
mắt, nước mắt rơi như mưa, miệng không ngừng phát ra tiếng ư ử.
Cô ta liều mạng muốn xông về phía trước, cô ta muốn nói với Đế Vân Hi rằng cô ta sai rồi, xin anh đừng đối xử tàn
nhẫn với cô ta như vậy, bởi vì cô ta đã yêu anh bao nhiêu năm trời!
Nhưng tay của vệ sĩ giống như gọng kìm, giữ cô ta lại rất nhẹ nhàng nhưng cô ta lại không thể động đậy nổi. Cô ta
chỉ có thể mở to mắt nhìn con khốn Lăng Tư Kỳ từng bị cô ta giẫm dưới chân nép vào Đế Vân Hi như chú chim
nhỏ, bước vào phòng tổng thống.
Trước khi vào trong, Đế Vân Hi còn nhìn Lăng Tư Kỳ, ánh mắt vô cùng dịu dàng và yêu thương.
Khoảnh khắc ấy, Vương Tử Ninh vô cùng hối hận. Cô ta không nên cứ chờ mãi ở đó, không nên cứ nghe lời mẹ cô
ta, trước đây bảo chờ thi đỗ nghiên cứu sinh của đại học Thanh Hoa rồi hẵng đến gặp bà Đế, sau đó lại bảo chờ
cuộc thi lần này kết thúc rồi đến sau.
Nếu mẹ cô ta tìm đến bà Đế sớm hơn, chuyện giữa cô ta và Đế Vân Hi hoặc là thành, hoặc là không. Nếu không
thành, chưa biết chừng lần trước cô ta đã chấp nhận sự theo đuổi của người đàn ông giàu có hạng nhất kia rồi.
Đương nhiên, điều cô ta hối hận nhất vẫn là chạy lên đây bắt gian.
Kết quả gian thì không bắt được, bản thân cô ta còn rơi vào kết cục như bây giờ.
Nghĩ đến một tiếng đồng hồ sau, có khả năng cô ta sẽ thực sự bị ông nội sai người đón về, cô ta không thể tham gia
cuộc thi nổi nữa. Không những không thể tham gia thì mà cô ta còn phải ngồi tù, Vương Tử Ninh khóc không
thành tiếng.
Nhưng ở đây không có ai thương cho cô ta, cô ta phải đối mặt với việc nhà họ Vương sẽ để cô ta đối mặt với hình
phạt ngồi tù ít nhất mười lăm năm để giữ công ty.
Bà Vương gọi điện cho Vương Tử Ninh nhưng vẫn mãiởtrạng thái gọi được nhưng không ai nghe máy,bà ta cảm thấy không ổn.
Kết quả chưa chờ đến lúc Vương Tử Ninh bắt máy,bà ta đã nhận được điện thoại của bố chồng.
Khi bố chồng chửi bà ta một trận dữ dội từ đầu bên kia điện thoại,sau đó nói lại ba lựa chọn mà Đế Vân Hi cho nhà họ Vương,bà
Vương khóc òa ngay tại chồ.
“Khóc khóc khóc,cô xem xem đứa con gái ngoan của cô đi!Tôi còn tưởng tốt xấu gì nó cũng là nghiên cứu sinh của Thanh Hoa,có
thế nào thì cũng sẽ đóng góp chút cống hiến cho nhà họ Vương này,nhưng nó lại chạy đi si nhục vợ của cậu chủ nhà họ Đế,chửi
người ta là đồ khốn nạn,còn chửi cả con trai của cậu Đế,đứa cháu vàng cháu bạc duy nhất của nhà họ Đế là đồ con hoang.Não nó có
vấn đềà,cô bảo nó đi học nhiều thể làm gì?Học mấy cái giao tiếp không tốtà?Học cách qua lại với đàn ông không tốtà?Đúng là đồ
ngu!”
*********************************
Hai, trong một tiếng đồng hồ phải đưa Vương Tử Ninh đi, đăng video mà tôi gửi cho ông lên, để tất cả mọi người
biết được cô ta đã làm những gì
với vợ tôi, sau đó tống cô ta vào tù, phán mười lăm năm trở lên. Ba, phá sản. Tùy ông chọn một trong ba. Nếu ông
vẫn trả lời tôi bằng câu 0“sao cơ” hoặc là không chọn, tôi sẽ mặc định ông lựa chọn phương án thứ ba.”
Nói xong, Đế Vân Hi cúp máy.
Anh quệt chóp mũi cậu 1bé con rồi hỏi: “Con thấy bố vừa rồi thế nào?”
Lăng Thiên Thần giơ ngón tay cái với Đế Vân Hi: “Giỏi nhất luôn!”
Đế Vân Hi nhận 2được lời khen của cục vàng, cười vô cùng vui vẻ, hoàn toàn khác với nụ cười cáo già khi nói
chuyện với người khác.
“Đi thôi, chúng ta và6o trong nói chuyện.”
Cười xong, Đế Vân Hi ôm cục vàng nhỏ nhà mình bằng một tay, tay còn lại ôm cục vàng to đi vào phòng tổng
thống.
Tuy Vương Tử Ninh đã bị bịt miệng nhưng tại không bị bịt. Nghe người đàn ông mà mình ái mộ bao năm lại có thể
công khai chuyện năm xưa cô ta đã làm rồi còn muốn tống cô ta vào tù không chút nương tay như thế, cô ta trợn to
mắt, nước mắt rơi như mưa, miệng không ngừng phát ra tiếng ư ử.
Cô ta liều mạng muốn xông về phía trước, cô ta muốn nói với Đế Vân Hi rằng cô ta sai rồi, xin anh đừng đối xử tàn
nhẫn với cô ta như vậy, bởi vì cô ta đã yêu anh bao nhiêu năm trời!
Nhưng tay của vệ sĩ giống như gọng kìm, giữ cô ta lại rất nhẹ nhàng nhưng cô ta lại không thể động đậy nổi. Cô ta
chỉ có thể mở to mắt nhìn con khốn Lăng Tư Kỳ từng bị cô ta giẫm dưới chân nép vào Đế Vân Hi như chú chim
nhỏ, bước vào phòng tổng thống.
Trước khi vào trong, Đế Vân Hi còn nhìn Lăng Tư Kỳ, ánh mắt vô cùng dịu dàng và yêu thương.
Khoảnh khắc ấy, Vương Tử Ninh vô cùng hối hận. Cô ta không nên cứ chờ mãi ở đó, không nên cứ nghe lời mẹ cô
ta, trước đây bảo chờ thi đỗ nghiên cứu sinh của đại học Thanh Hoa rồi hẵng đến gặp bà Đế, sau đó lại bảo chờ
cuộc thi lần này kết thúc rồi đến sau.
Nếu mẹ cô ta tìm đến bà Đế sớm hơn, chuyện giữa cô ta và Đế Vân Hi hoặc là thành, hoặc là không. Nếu không
thành, chưa biết chừng lần trước cô ta đã chấp nhận sự theo đuổi của người đàn ông giàu có hạng nhất kia rồi.
Đương nhiên, điều cô ta hối hận nhất vẫn là chạy lên đây bắt gian.
Kết quả gian thì không bắt được, bản thân cô ta còn rơi vào kết cục như bây giờ.
Nghĩ đến một tiếng đồng hồ sau, có khả năng cô ta sẽ thực sự bị ông nội sai người đón về, cô ta không thể tham gia
cuộc thi nổi nữa. Không những không thể tham gia thì mà cô ta còn phải ngồi tù, Vương Tử Ninh khóc không
thành tiếng.
Nhưng ở đây không có ai thương cho cô ta, cô ta phải đối mặt với việc nhà họ Vương sẽ để cô ta đối mặt với hình
phạt ngồi tù ít nhất mười lăm năm để giữ công ty.
Bà Vương gọi điện cho Vương Tử Ninh nhưng vẫn mãiởtrạng thái gọi được nhưng không ai nghe máy,bà ta cảm thấy không ổn.
Kết quả chưa chờ đến lúc Vương Tử Ninh bắt máy,bà ta đã nhận được điện thoại của bố chồng.
Khi bố chồng chửi bà ta một trận dữ dội từ đầu bên kia điện thoại,sau đó nói lại ba lựa chọn mà Đế Vân Hi cho nhà họ Vương,bà
Vương khóc òa ngay tại chồ.
“Khóc khóc khóc,cô xem xem đứa con gái ngoan của cô đi!Tôi còn tưởng tốt xấu gì nó cũng là nghiên cứu sinh của Thanh Hoa,có
thế nào thì cũng sẽ đóng góp chút cống hiến cho nhà họ Vương này,nhưng nó lại chạy đi si nhục vợ của cậu chủ nhà họ Đế,chửi
người ta là đồ khốn nạn,còn chửi cả con trai của cậu Đế,đứa cháu vàng cháu bạc duy nhất của nhà họ Đế là đồ con hoang.Não nó có
vấn đềà,cô bảo nó đi học nhiều thể làm gì?Học mấy cái giao tiếp không tốtà?Học cách qua lại với đàn ông không tốtà?Đúng là đồ
ngu!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.