Chương 760
Nguyên Lai
11/11/2023
vietwriter.vn
*********************************
“Cho dù không có trang trại rượu thì cùng lắm con cũng chỉ tổn thất một trăm triệu, nhưng nhanh thôi, con sẽ có cơ
hội ki3ếm được một tỷ. Đến lúc đó con sẽ khiến bố tự hào về con.”
Người đàn ông bên kia điện thoại nghe vậy mới nói: “N1ếu con đã muốn quay về nhà họ Để thì đừng đi theo con
đường của cô chủ yểu điệu nữa, như vậy chỉ khiến con trở thành miế9ng thịt tươi để người khác ăn thôi. Việc con
phải làm bây giờ là dựa vào mối quan hệ nhiều năm nay và mối quan hệ của ta3 để khiến bản thân trở nên lớn
mạnh hơn, cho dù không có ánh hào quang con gái của Đế Tịnh Hiên, con cũng có thể trở nên8 tỏa sáng.”
“Vâng.”
Thái độ của Đế An Nhiên khiến đối phương rất hài lòng, gã nói: “Yên tâm, cô chủ của nhà họ Để chỉ có một mình
con thôi. Cho dù Để Cảnh Thiên quay về cũng không thể trở thành cô chủ đầu.”
Đế An Nhiên sửng sốt: “Bố, bố nói vậy là có ý gì?”
“Có nghĩa là dù thế nào con cũng là cô chủ duy nhất của nhà họ Đế.”
Để Cảnh Thiên đã về nhà họ Để rồi, vậy ý của bố là
Niềm vui ngây ngất dâng trào trong lòng Đế An Nhiên.
“Con biết rồi, cảm ơn bố.”
Bữa tiệc sắp kết thúc, khách khứa đều vô cùng vui vẻ thoải mái. Nhà họ Để và nhà họ Chiến là chủ bữa tiệc cũng đã
bắt đầu ngồi xuống nghỉ ngơi, chờ những vị khách vẫn chưa có cơ hội chúc rượu tới.
Cảnh Thiên là trung tâm của bữa tiệc, cô đi đến đâu là nơi đó đồng người nhất.
Tạ Thanh Nghiên đi cùng con gái, nhìn những người xung quanh con gái mà cười tít mắt.
“Mẹ cười gì vậy?” Cảnh Thiên hỏi.
“Thiên Thiên, con đã nghe về năm cậu chủ của nước Z chưa?”
Cảnh Thiên lắc đầu.
Cô sống ở châu Tam Giác nhiều năm, biết khá rõ về thể lực bên phía châu Tam Giác.
“Năm cậu chủ của nước 2 lần lượt là anh cả của con Để Vân Hi, anh họ Tạ Trạch Huân của con, chồng con Chiến Lệ
Xuyên, còn có khụ khụ… Đỗ Ngôn Tranh và Mẫn Tước cậu bảy của nhà họ Mẫn nữa. Con xem, tối nay cả năm
người này đều có mặt đầy đủ và con.”
Cảnh Thiên liếc nhìn bốn người vây quanh mình (trừ Đỗ Ngôn Tranh) rồi gật đầu. Nếu là Đế An Nhiên thì chắc
chắn cô ta sẽ rất vui mừng, sau đó lộ vẻ xấu hổ, ngượng ngùng nói với bà: Đây là do bố mẹ đã tạo điều kiện tốt cho
con, để con có thể trở thành công chúa nhỏ tôn quý của nhà họ Đế.
Còn Cảnh Thiên thì vẫn thản nhiên.
Không có biểu cảm gì!!!
Đối với Cảnh Thiên, trong năm người thì hai người
mưa của chồng, một người là người cô không muốn gặp, chỉ muốn coi như người lạ.
anh trai mình, một người là chồng, một người là bạn thân từ thời cởi truồng tắm
Vậy nên đây thật sự chẳng phải chuyện gì to tát, Cảnh Thiên cũng không biết Tạ Thanh Nghiên muốn biểu đạt gì nên chỉ đành trả lời
qua loa lấy lệ.
Tạ Thanh Nghiên gãi đầu, đột nhiên cảm thấy may mắn vì
gái mình đã hồ đồ lấy chồng.
Với dây thần kinh thô này mà muốn cô đi theo lộ trình kết hôn bình thường thì tới Tết năm nào bà mới được bế cháu ngoại đây?
*********************************
“Cho dù không có trang trại rượu thì cùng lắm con cũng chỉ tổn thất một trăm triệu, nhưng nhanh thôi, con sẽ có cơ
hội ki3ếm được một tỷ. Đến lúc đó con sẽ khiến bố tự hào về con.”
Người đàn ông bên kia điện thoại nghe vậy mới nói: “N1ếu con đã muốn quay về nhà họ Để thì đừng đi theo con
đường của cô chủ yểu điệu nữa, như vậy chỉ khiến con trở thành miế9ng thịt tươi để người khác ăn thôi. Việc con
phải làm bây giờ là dựa vào mối quan hệ nhiều năm nay và mối quan hệ của ta3 để khiến bản thân trở nên lớn
mạnh hơn, cho dù không có ánh hào quang con gái của Đế Tịnh Hiên, con cũng có thể trở nên8 tỏa sáng.”
“Vâng.”
Thái độ của Đế An Nhiên khiến đối phương rất hài lòng, gã nói: “Yên tâm, cô chủ của nhà họ Để chỉ có một mình
con thôi. Cho dù Để Cảnh Thiên quay về cũng không thể trở thành cô chủ đầu.”
Đế An Nhiên sửng sốt: “Bố, bố nói vậy là có ý gì?”
“Có nghĩa là dù thế nào con cũng là cô chủ duy nhất của nhà họ Đế.”
Để Cảnh Thiên đã về nhà họ Để rồi, vậy ý của bố là
Niềm vui ngây ngất dâng trào trong lòng Đế An Nhiên.
“Con biết rồi, cảm ơn bố.”
Bữa tiệc sắp kết thúc, khách khứa đều vô cùng vui vẻ thoải mái. Nhà họ Để và nhà họ Chiến là chủ bữa tiệc cũng đã
bắt đầu ngồi xuống nghỉ ngơi, chờ những vị khách vẫn chưa có cơ hội chúc rượu tới.
Cảnh Thiên là trung tâm của bữa tiệc, cô đi đến đâu là nơi đó đồng người nhất.
Tạ Thanh Nghiên đi cùng con gái, nhìn những người xung quanh con gái mà cười tít mắt.
“Mẹ cười gì vậy?” Cảnh Thiên hỏi.
“Thiên Thiên, con đã nghe về năm cậu chủ của nước Z chưa?”
Cảnh Thiên lắc đầu.
Cô sống ở châu Tam Giác nhiều năm, biết khá rõ về thể lực bên phía châu Tam Giác.
“Năm cậu chủ của nước 2 lần lượt là anh cả của con Để Vân Hi, anh họ Tạ Trạch Huân của con, chồng con Chiến Lệ
Xuyên, còn có khụ khụ… Đỗ Ngôn Tranh và Mẫn Tước cậu bảy của nhà họ Mẫn nữa. Con xem, tối nay cả năm
người này đều có mặt đầy đủ và con.”
Cảnh Thiên liếc nhìn bốn người vây quanh mình (trừ Đỗ Ngôn Tranh) rồi gật đầu. Nếu là Đế An Nhiên thì chắc
chắn cô ta sẽ rất vui mừng, sau đó lộ vẻ xấu hổ, ngượng ngùng nói với bà: Đây là do bố mẹ đã tạo điều kiện tốt cho
con, để con có thể trở thành công chúa nhỏ tôn quý của nhà họ Đế.
Còn Cảnh Thiên thì vẫn thản nhiên.
Không có biểu cảm gì!!!
Đối với Cảnh Thiên, trong năm người thì hai người
mưa của chồng, một người là người cô không muốn gặp, chỉ muốn coi như người lạ.
anh trai mình, một người là chồng, một người là bạn thân từ thời cởi truồng tắm
Vậy nên đây thật sự chẳng phải chuyện gì to tát, Cảnh Thiên cũng không biết Tạ Thanh Nghiên muốn biểu đạt gì nên chỉ đành trả lời
qua loa lấy lệ.
Tạ Thanh Nghiên gãi đầu, đột nhiên cảm thấy may mắn vì
gái mình đã hồ đồ lấy chồng.
Với dây thần kinh thô này mà muốn cô đi theo lộ trình kết hôn bình thường thì tới Tết năm nào bà mới được bế cháu ngoại đây?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.