Chương 863
Nguyên Lai
11/11/2023
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Nhìn thấy bộ dạng bị như lật được con át chủ bài của bà Bạch, Trình Thục Ngọc thầm hừ lạnh: Bà đắc ý cái gì? Bà
có giàu đến đầu thì cũng chỉ là1 một hào môn hạng ba tại châu Để mà thôi. Hơn nữa còn là dựa vào con riêng của
chồng và Đế Tịnh Hiên mới giữ được cái vị trí hào môn hạng ba. 0Con gái tôi là công chúa cao quý của nước BỊ
Công chúa thực sự đấy! Là huyết mạch chính thống ấy!
Thậm chí sau khi nghe những gì Đế An1 Nhiên nói hôm qua, bà ta còn mơ tưởng đến việc đợi mọi chuyện ổn thỏa,
An Nhiên có thể xây dựng được sự nghiệp của riêng mình, khiến nước B c2hấp nhận bố con bé, không chừng
vương phi chính hiệu như mình cũng có thể quay về theo.
Nghĩ đến những ngày tốt đẹp trong tương lai, b6à ta không thương xót Cảnh Học An và con trai, con gái của mình
chút nào.
Thái độ của Trình Thục Ngọc dịu lại, bà ta nói: “Hôm nay tôi9 đến đây để gặp Tiểu Lạc. Tuy bà không nhận thông
gia như tôi, nhưng tôi vẫn có thể gặp con gái mình. chứ?”
“Không được.” Bà Bạch từ chối thẳng thừng: “Hoặc là hai người không gặp nhau, hoặc là dẫn cô ta về”
“Tôi cho bà một triệu Trình Thục Ngọc đột nhiên nói: “Tôi sẽ đưa cho bà một triệu, bà cho tôi gặp con bé. Sau đó bà
lại cho tôi một phần thuốc phiện mà Bạch Đồ cho con bé dùng”
Bà Bạch như thể vừa nghe thấy một chuyện hoang đường vậy, tao nhã mỉm cười nói: “Một trăm triệu cũng không
được”
Trình Thục Ngọc giận đến mức phát cuồng, nhưng vẫn phải kiên nhẫn nói: “Tôi cần lấy một thứ từ trong tay con
gái tôi, nếu tôi lấy được thứ đó thì sau này tôi sẽ không bao giờ đến làm phiền nhà bà nữa. Nhưng bây giờ con gái
tôi hận tôi không thể cứu nó ra ngoài nên không bằng lòng đưa cho tôi. Chỉ cần bà có thể cho tôi một phần thuốc,
tôi sẽ cho bà một triệu, phần thuốc này vốn dĩ cũng là các người cho con bé dùng. Tôi đảm bảo là sẽ không mang đi
mất.”
Bà Bạch vừa nghe là đã biết bà ta có ý gì.
Trên khóe môi bà Bạch nở một nụ cười giễu cợt: “Trình Thục Ngọc, tôi thực sự quá đề cao bà rồi. Vì tiền mà bà bỏ
rơi con trai mình. Vì địa vị danh vọng và bỏ rơi chồng mình. Bây giờ vì tiền, bà muốn bỏ luôn cả con gái. Tôi còn
tưởng rằng ít nhất thì bà cũng là một người mẹ cưng chiều con gái, dù sao thì năm đó khi cô chủ nhà họ Đế còn ở
nhà bà, bà còn dám đắc tội cả với nhà họ Chiến. Bây giờ, rốt cuộc là lợi ích lớn đến đâu mà lại khiến bà thà hủy hoại
con gái cũng phải lấy thứ này đi?”
Lời nói của bà Bạch khiến Trình Thục Ngọc rất xấu mặt. Bà ta đỏ mặt nói: “Đây là chuyện giữa tôi và con gái tôi,
không phiền bà phải bận tâm. Nếu bà thật sự thương con gái tôi thì hãy đối tốt với nó một chút.”
“Ha!” Bà Bạch buồn cười: “Bà còn không thương con gái bà, bà bảo tôi thương cô ta à? Tôi nhìn thấy nó còn chỉ
mong nó chết đi! Cái đồ xui xẻo bại hoại gia môn của nhà họ Bạch chúng tôi!”
Mặc dù đã định từ bỏ Cảnh Lạc rồi nhưng Trình Thục Ngọc vẫn tức gần chết.
Bà ta tin chắc rằng nếu không phải vì bà ta thực sự không có cách nào thì bà ta tuyệt đối sẽ không bao giờ bỏ rơi
Cảnh Lạc.
“Tôi nói rồi,rốt cuộc bà có bằng lòng không?Nếu bà không bằng lòng thì tôi sẽ lập tức đi ngay,nếu bà bằng lòng thì cho tôi và Cảnh
Lạcởriêng với nhau một lúc.”
An Nhiên nói với bà ta rằng nhà họ Bạch chà đạp Cảnh Lạc như vậy là vì nhà họ Đế muốn nhìn thấy Cảnh Lạc sống trên thế giới này
theo cách tồi tệ nhất.
Mà nhà họ Bạch,trông thì phong quang nhưng tất cả quyền lực tiền bạc đều nằm trong tay Bạch Chinh,bà Bạch chính là một quý bà
trông thì tao nhã nhưng thực chất chẳng có một đồng nào.
Đương nhiên bà Bạch biết Trình Thục Ngọc đến tìm Cảnh Lạc để làm gì.Bà Bạch ra giá:“Mười triệu,nếu không miễn bàn”
*********************************
Nhìn thấy bộ dạng bị như lật được con át chủ bài của bà Bạch, Trình Thục Ngọc thầm hừ lạnh: Bà đắc ý cái gì? Bà
có giàu đến đầu thì cũng chỉ là1 một hào môn hạng ba tại châu Để mà thôi. Hơn nữa còn là dựa vào con riêng của
chồng và Đế Tịnh Hiên mới giữ được cái vị trí hào môn hạng ba. 0Con gái tôi là công chúa cao quý của nước BỊ
Công chúa thực sự đấy! Là huyết mạch chính thống ấy!
Thậm chí sau khi nghe những gì Đế An1 Nhiên nói hôm qua, bà ta còn mơ tưởng đến việc đợi mọi chuyện ổn thỏa,
An Nhiên có thể xây dựng được sự nghiệp của riêng mình, khiến nước B c2hấp nhận bố con bé, không chừng
vương phi chính hiệu như mình cũng có thể quay về theo.
Nghĩ đến những ngày tốt đẹp trong tương lai, b6à ta không thương xót Cảnh Học An và con trai, con gái của mình
chút nào.
Thái độ của Trình Thục Ngọc dịu lại, bà ta nói: “Hôm nay tôi9 đến đây để gặp Tiểu Lạc. Tuy bà không nhận thông
gia như tôi, nhưng tôi vẫn có thể gặp con gái mình. chứ?”
“Không được.” Bà Bạch từ chối thẳng thừng: “Hoặc là hai người không gặp nhau, hoặc là dẫn cô ta về”
“Tôi cho bà một triệu Trình Thục Ngọc đột nhiên nói: “Tôi sẽ đưa cho bà một triệu, bà cho tôi gặp con bé. Sau đó bà
lại cho tôi một phần thuốc phiện mà Bạch Đồ cho con bé dùng”
Bà Bạch như thể vừa nghe thấy một chuyện hoang đường vậy, tao nhã mỉm cười nói: “Một trăm triệu cũng không
được”
Trình Thục Ngọc giận đến mức phát cuồng, nhưng vẫn phải kiên nhẫn nói: “Tôi cần lấy một thứ từ trong tay con
gái tôi, nếu tôi lấy được thứ đó thì sau này tôi sẽ không bao giờ đến làm phiền nhà bà nữa. Nhưng bây giờ con gái
tôi hận tôi không thể cứu nó ra ngoài nên không bằng lòng đưa cho tôi. Chỉ cần bà có thể cho tôi một phần thuốc,
tôi sẽ cho bà một triệu, phần thuốc này vốn dĩ cũng là các người cho con bé dùng. Tôi đảm bảo là sẽ không mang đi
mất.”
Bà Bạch vừa nghe là đã biết bà ta có ý gì.
Trên khóe môi bà Bạch nở một nụ cười giễu cợt: “Trình Thục Ngọc, tôi thực sự quá đề cao bà rồi. Vì tiền mà bà bỏ
rơi con trai mình. Vì địa vị danh vọng và bỏ rơi chồng mình. Bây giờ vì tiền, bà muốn bỏ luôn cả con gái. Tôi còn
tưởng rằng ít nhất thì bà cũng là một người mẹ cưng chiều con gái, dù sao thì năm đó khi cô chủ nhà họ Đế còn ở
nhà bà, bà còn dám đắc tội cả với nhà họ Chiến. Bây giờ, rốt cuộc là lợi ích lớn đến đâu mà lại khiến bà thà hủy hoại
con gái cũng phải lấy thứ này đi?”
Lời nói của bà Bạch khiến Trình Thục Ngọc rất xấu mặt. Bà ta đỏ mặt nói: “Đây là chuyện giữa tôi và con gái tôi,
không phiền bà phải bận tâm. Nếu bà thật sự thương con gái tôi thì hãy đối tốt với nó một chút.”
“Ha!” Bà Bạch buồn cười: “Bà còn không thương con gái bà, bà bảo tôi thương cô ta à? Tôi nhìn thấy nó còn chỉ
mong nó chết đi! Cái đồ xui xẻo bại hoại gia môn của nhà họ Bạch chúng tôi!”
Mặc dù đã định từ bỏ Cảnh Lạc rồi nhưng Trình Thục Ngọc vẫn tức gần chết.
Bà ta tin chắc rằng nếu không phải vì bà ta thực sự không có cách nào thì bà ta tuyệt đối sẽ không bao giờ bỏ rơi
Cảnh Lạc.
“Tôi nói rồi,rốt cuộc bà có bằng lòng không?Nếu bà không bằng lòng thì tôi sẽ lập tức đi ngay,nếu bà bằng lòng thì cho tôi và Cảnh
Lạcởriêng với nhau một lúc.”
An Nhiên nói với bà ta rằng nhà họ Bạch chà đạp Cảnh Lạc như vậy là vì nhà họ Đế muốn nhìn thấy Cảnh Lạc sống trên thế giới này
theo cách tồi tệ nhất.
Mà nhà họ Bạch,trông thì phong quang nhưng tất cả quyền lực tiền bạc đều nằm trong tay Bạch Chinh,bà Bạch chính là một quý bà
trông thì tao nhã nhưng thực chất chẳng có một đồng nào.
Đương nhiên bà Bạch biết Trình Thục Ngọc đến tìm Cảnh Lạc để làm gì.Bà Bạch ra giá:“Mười triệu,nếu không miễn bàn”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.