Chương 961
Nguyên Lai
11/11/2023
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Cô đây là ai thế? Bọn tôi quen cô à? Cả nhà tôi cùng chị dâu tôi đến tham gia cuộc thi, tự dưng cô chạy ra bắt
chuyện đã là mất lịch sự lắm 1rồi, bây giờ còn chất vấn anh tôi ngay trước mặt chị dâu tôi. Cô mặt dày mày dạn đến
mức chày cán bột cũng không cán cho bằng được, thế mà 0nói | hết cái lý này đến cái lý kia. Chẳng lẽ cô không biết
mình toàn nói lý điều cùn à?”
Cậu bé con thích cô nhất, bởi vì không nh1ững cô giải phẫu thuật mà chửi người cũng rất giỏi.
Lần đầu tiên gặp cô, cô cũng đã chửi rồi đuổi bà cô y tá kia đi.
Cậu bé2 gật đầu lia lịa: “Đúng vậy đúng vậy! Cô là ai chứ? Cô tưởng cô là thần tiên à? Cô thích bố cháu thì bố cháu
nên thích lại cô à? Cô đúng là6 đồ lẳng lơ để tiện!”
Cậu bé con học được một từ là sẽ nghĩ cách để nói từ đó liên tục, mọi người cũng không còn thấy lạ nữa, chỉ c9ó
giáo sư Lư là giật môi, sau đó là Vương Tử Ninh tỏ ra không thể tin được.
“Lăng Tư Kỳ, cô dạy con trai của anh Vân Hi như thế sao? Một đứa trẻ còn nhỏ thế này mà lại nói ra từ như lẳng lơ
để tiện, không nghĩ cũng biết cô là người thô lậu như thế nào!”
“Tôi dạy đấy!”
“Bố và cô cháu dạy đấy!”
Để Vân Hi, Đế Cảnh Thiên và Lăng Thiên Thần đồng thanh, giải oan cho Lăng Tư Kỳ.
“Được rồi, vào trong đi, không cần phải đứng cả đám ngoài này lằng nhằng với kiểu người như thế đâu.” Đế Vân
Tiêu lên tiếng.
Để Vân Hi liếc nhìn Vương Tử Ninh rồi ôm Lăng Tư Kỳ định đi vào trong.
Lúc này Vương Tử Ninh đã sắp khóc rồi, làm sao cô ta có thể cho phép người phụ nữ như Lăng Tư Kỳ ở bên Đế
Vân Hi chứ? Quan trọng là Đế Vân Hi còn chuẩn bị không cho cô ta bước vào giới đại gia vì Lăng Tư Kỳ. Thế thì
sau này cô ta phải làm sao?
Thế nên cô ta xông đến định túm lấy tay áo của Đế Vân Hi, nhưng lại bị vệ sĩ giữ lại.
“Đế Vân Hi, anh mù rồi à? Lăng Tư Kỳ là một con đê tiện, nó là một con để tiện gặp đàn ông có tiền đều muốn ve
vãn tán tỉnh! Anh tưởng thằng con hoang này là do nó vô tình có được à? Hoàn toàn không! Là nó tự bỏ thuốc cho
chính nó rồi bám lấy anh dựa vào ngoại hình bạch liên hoa trời sinh của nó! Anh tưởng anh vô tình gặp nó à? Là nó
tạo ảo giác cho anh để bám lấy anh đấy! Nó cố tình khiến cuộc sống của nó trở nên khốn khổ rồi để anh tìm thấy,
như vậy không những anh có thể tha thứ cho chuyện tình một đêm giữa hai người, anh còn nghĩ nó và con nó rất
đáng thương. Sau đó anh sẽ muốn gánh vác trách nhiệm của một người bố. Nó là đồ bạch liên hoa! Là một con
khốn nạn!”
“Cô mới là đồ bạch liên hoa! Cô mới là đồ khốn nạn! Cô là đồ khốn nạn khốn nạn nhất thế giới! Bố tôi còn không
quen cô, tên cô là gì còn chẳng biết, cô lại cứ phải liếm đến tận mặt khiến bọn tôi buồn nôn. Cô mới là đồ khốn, cô
khốn nạn nhất!”
Cậu bé hoàn toàn không thể chấp nhận được việc người khác mắng mẹ mình,cậu bé gầm lên với Vương Tử Ninh.
Đế Vân Hi đứng lại,ánh mắt nhìn Vương Tử Ninh sắc lạnh như dao.
Nhưng anh lại nhìn sang giáo sư Lư:“Tư Kỳ từng nói với tôi,thầy là ân sự của cô ấy,lại thêm việc thầy là giáo sư dẫn đội lần này của
đại học Thanh Hoa nên tôi sẽ nề mặt thầy,không so đo với cô ta,thậm chí vệ sĩ cũng không và nát cái miệng thối của cô ta.Nhưng
thầy cũng thấy rồi đấy,không phải tôi không so đo thì cô ta sẽ biết điều.Giống như những gì em gái tôi đã nói,cô ta mặt dày mày dạn
đến mức chày cán bột cũng không cán bằng được,thế nên,xin lỗi.”
Đề Vân Hi mỉm cười nói với giáo sư Lư một cách rất lịch sự,nhưng ánh mắt anh lại tràn ngập vụn bằng.
*********************************
Cô đây là ai thế? Bọn tôi quen cô à? Cả nhà tôi cùng chị dâu tôi đến tham gia cuộc thi, tự dưng cô chạy ra bắt
chuyện đã là mất lịch sự lắm 1rồi, bây giờ còn chất vấn anh tôi ngay trước mặt chị dâu tôi. Cô mặt dày mày dạn đến
mức chày cán bột cũng không cán cho bằng được, thế mà 0nói | hết cái lý này đến cái lý kia. Chẳng lẽ cô không biết
mình toàn nói lý điều cùn à?”
Cậu bé con thích cô nhất, bởi vì không nh1ững cô giải phẫu thuật mà chửi người cũng rất giỏi.
Lần đầu tiên gặp cô, cô cũng đã chửi rồi đuổi bà cô y tá kia đi.
Cậu bé2 gật đầu lia lịa: “Đúng vậy đúng vậy! Cô là ai chứ? Cô tưởng cô là thần tiên à? Cô thích bố cháu thì bố cháu
nên thích lại cô à? Cô đúng là6 đồ lẳng lơ để tiện!”
Cậu bé con học được một từ là sẽ nghĩ cách để nói từ đó liên tục, mọi người cũng không còn thấy lạ nữa, chỉ c9ó
giáo sư Lư là giật môi, sau đó là Vương Tử Ninh tỏ ra không thể tin được.
“Lăng Tư Kỳ, cô dạy con trai của anh Vân Hi như thế sao? Một đứa trẻ còn nhỏ thế này mà lại nói ra từ như lẳng lơ
để tiện, không nghĩ cũng biết cô là người thô lậu như thế nào!”
“Tôi dạy đấy!”
“Bố và cô cháu dạy đấy!”
Để Vân Hi, Đế Cảnh Thiên và Lăng Thiên Thần đồng thanh, giải oan cho Lăng Tư Kỳ.
“Được rồi, vào trong đi, không cần phải đứng cả đám ngoài này lằng nhằng với kiểu người như thế đâu.” Đế Vân
Tiêu lên tiếng.
Để Vân Hi liếc nhìn Vương Tử Ninh rồi ôm Lăng Tư Kỳ định đi vào trong.
Lúc này Vương Tử Ninh đã sắp khóc rồi, làm sao cô ta có thể cho phép người phụ nữ như Lăng Tư Kỳ ở bên Đế
Vân Hi chứ? Quan trọng là Đế Vân Hi còn chuẩn bị không cho cô ta bước vào giới đại gia vì Lăng Tư Kỳ. Thế thì
sau này cô ta phải làm sao?
Thế nên cô ta xông đến định túm lấy tay áo của Đế Vân Hi, nhưng lại bị vệ sĩ giữ lại.
“Đế Vân Hi, anh mù rồi à? Lăng Tư Kỳ là một con đê tiện, nó là một con để tiện gặp đàn ông có tiền đều muốn ve
vãn tán tỉnh! Anh tưởng thằng con hoang này là do nó vô tình có được à? Hoàn toàn không! Là nó tự bỏ thuốc cho
chính nó rồi bám lấy anh dựa vào ngoại hình bạch liên hoa trời sinh của nó! Anh tưởng anh vô tình gặp nó à? Là nó
tạo ảo giác cho anh để bám lấy anh đấy! Nó cố tình khiến cuộc sống của nó trở nên khốn khổ rồi để anh tìm thấy,
như vậy không những anh có thể tha thứ cho chuyện tình một đêm giữa hai người, anh còn nghĩ nó và con nó rất
đáng thương. Sau đó anh sẽ muốn gánh vác trách nhiệm của một người bố. Nó là đồ bạch liên hoa! Là một con
khốn nạn!”
“Cô mới là đồ bạch liên hoa! Cô mới là đồ khốn nạn! Cô là đồ khốn nạn khốn nạn nhất thế giới! Bố tôi còn không
quen cô, tên cô là gì còn chẳng biết, cô lại cứ phải liếm đến tận mặt khiến bọn tôi buồn nôn. Cô mới là đồ khốn, cô
khốn nạn nhất!”
Cậu bé hoàn toàn không thể chấp nhận được việc người khác mắng mẹ mình,cậu bé gầm lên với Vương Tử Ninh.
Đế Vân Hi đứng lại,ánh mắt nhìn Vương Tử Ninh sắc lạnh như dao.
Nhưng anh lại nhìn sang giáo sư Lư:“Tư Kỳ từng nói với tôi,thầy là ân sự của cô ấy,lại thêm việc thầy là giáo sư dẫn đội lần này của
đại học Thanh Hoa nên tôi sẽ nề mặt thầy,không so đo với cô ta,thậm chí vệ sĩ cũng không và nát cái miệng thối của cô ta.Nhưng
thầy cũng thấy rồi đấy,không phải tôi không so đo thì cô ta sẽ biết điều.Giống như những gì em gái tôi đã nói,cô ta mặt dày mày dạn
đến mức chày cán bột cũng không cán bằng được,thế nên,xin lỗi.”
Đề Vân Hi mỉm cười nói với giáo sư Lư một cách rất lịch sự,nhưng ánh mắt anh lại tràn ngập vụn bằng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.