Chương 42: Lấy trọn vẹn...
Wingx
27/11/2018
Tên trộm cùng lái xe là người của cu cùng một tổ chức. Tam Cửu môn nhắc
tới trong lời nói của bọn họ là một nhóm người chuyên dùng móc túi, trộm cướp làm nghề, rèn luyện ra nhiều loại bản lĩnh cao siêu.
Hai người Tiểu Tứ thuộc dạng cao tầng của tổ chức, nhận được một vụ làm ăn lớn, có người bỏ ra năm mươi vạn để đánh cắp một hòn đá rất bình thường.
Nhìn hình ảnh ban đầu, những người trong môn phái còn tụ họp bàn luận, cho rằng có người muốn chơi xỏ bọn họ.
Rất nhiều người phản đối cũng như có người đồng ý, hai tên Tiểu Tứ nhận nghiệm vụ, ai nói số tiền quá hấp dẫn bọn họ.
Cho nên khi gặp sự cố, thất bại trong quá trình lấy trộm, nhưng cũng rất có uy tín, thất bại nhưng vẫn cố gắng xem có thể hoàn thành nhiệm vụ hay không.
Nếu như hòn đá xuất hiện, bọn họ phải cố hết sức để có thể lấy được, đánh lên danh tiếng cho Tam Cửu môn.
Ba người ngồi trong xe, chú tâm quan sát phía trước, nơi cánh cổng đi ra.
...
Trang Thiên Vũ ngồi nghe câu chuyện của người đàn ông này.
Ông ta là Liễu Thanh Bình, là người của khu vực vùng núi phía bắc, sau khi là người đầu tiên của vùng đỗ đại học Thủ đô, một người một mình đi ra ngoài, tìm kiếm con đường học vấn.
Trong khi đó, ông ta nhận biết được một người con gái, khi đó, ông ta không hề do dự bị cuốn vào những tranh đua, ghen ghét của những tên nhà giàu thương nhớ cô gái này.
Vậy là mọi chuyện xảy ra giống như mọi bộ phim vậy, không có kết quả tốt đẹp gì.
Ông ta rất nhanh bị những thế lực xung quanh liên tục tạo ra những thất bại, ai cũng tránh xa, không người nào có ý định cứu giúp.
Thất bại nặng nề nhất trong cuộc đời của ông ta khi mà gia đình người phụ nữ ép buộc gả cô ta cho một gia đình cao sang có thứ hạng của Thủ đô.
Trong tình huống như vậy, người con gái này bị Liễu Thanh Bình hạ gục, đối với quyết định của người nhà là không có tác dụng.
Ngày cô gái gả đi, cũng là lần cuối cùng gặp mặt nhau của hai người. Khi hắn quyết định ra đi làm lên sự nghiệp thì vài ngày sau, tin tức cô gái này đã tự vẫn. Được dự đoán là sau khi Liễu Thanh Bình đi không lâu.
....
Liễu Thanh Bình nghe được tin tức, giận dữ vô cùng, bỏ ra nước ngoài, học tập, rèn luyện. Làm qua đủ thứ để nâng cao sức mạnh cùng thế lực của mình.
Nhưng sức người có hạn, sau mười năm, ông ta với tài sản của mình, một thân võ công rèn luyện ra từ trong máu lửa, trở lại Thủ đô, tìm những người kia, trả thù tình.
Liễu Thanh Bình khi đó cũng là một nhân vật phong vân, quậy phá Thủ đô, tài năng văn võ song toàn, là người tầm trung của Thủ đô.
Vậy là kế hoạch đối phó với những người ám hại khiến cô gái đó tự vẫn đều được liệt vào danh sách.
Không có gì đáng nói, nhưng sự xuất hiện của người tu luyện Cổ võ đã thay đổi vận mệnh đã chú định.
Liễu Thanh Bình bị thất bại trên kinh tế, thân thủ của ông ta tuy giỏi, nhưng trong mắt người tu luyện Cổ võ lại chẳng đáng nhắc tới.
Ông ta may mắn được người nhà cô gái thương tình, đưa ra khỏi thủ đô. Ông ta cũng bắt đầu đi lên con đường tu luyện mờ ảo.
....
Trang Thiên Vũ ngồi nghe mà rút ra một vài kết luận cho những xúc cảm khi thất tình, chán trường của người đàn ông.
Cái cảm giác này hắn không thích trải nghiệm a, những cô gái nếu vào tay hắn không chết mê, chết mệt vì hắn là may.
Nghe cũng rất hay a, trước đó chỉ được nghe những câu chuyện nhảm của trẻ em. Giờ mới được nghe câu chuyện tình yêu lâm ly như thế này.
Hai người Phương Tĩnh cùng Cửu Vĩ Hồ đã có chút thương cảm cho số phận của người đàn ông này rồi a.
_Haiz...quá thảm mà... Cửu Vĩ Hồ cảm thán.
_Những người này cũng thuộc tầng lớp trung lưu của Thủ đô thôi, sử dụng những thủ đoạn tranh đấu đã khốc liệt như vậy rồi...
Phương Tĩnh cũng không khỏi tiếc cho cô gái đó.
Phương Tĩnh cũng là người có nhận thức sâu nhất về chuyện này, dù sao cũng là người sinh ra trong gia tộc hàng đầu Thủ đô, lại được gả cho Trang Thiên Hoàng, cha Trang Thiên Vũ cũng do thời cuộc Thủ đô a.
Nhưng may mắn đối với Phương Tĩnh là chuyện cuộc sống bình thường rất yên ổn trôi qua, nên cảm giác thất tình là gì Phương Tĩnh cũng không quan tâm tới.
Hiện tại thì những yêu thương gần như đã chuyển tất cả lên người Trang Thiên Vũ.
_Ông muốn tôi giúp đỡ cậu ta.
Trang Thiên Vũ nhìn Tứ Bình phía sau Liễu Thanh Bình.
_Thực ra thứ này đối với những người tu luyện như mấy người thì chúng tôi cũng không biết có giá trị gì không, nhưng nó là thứ quý giá nhất của tôi cất giữ, chỉ mong cậu giúp nó có cuộc sống của một người bình thường là được rồi, thời gian của tôi cũng chẳng còn bao lâu, chỉ có tên đồ đệ duy nhất này,
Cũng không biết cha mẹ là ai, nhưng có thể sống một cuộc sống bình thường cũng rất tốt. Người đàn ông nói câu này có mùi vị của di ngôn, làm cho người ta không lỡ lòng từ chối.
_Sư phụ, người không cần lo lắng a, ta dù sao cũng có thể nuôi được người vài chục năm nữa mà,...
_Không phải lo lắng, ta đây cũng chỉ còn chút tinh lực này, dùng thời gian chục năm chuẩn bị cho con một cuộc sống bình thường tốt đẹp cũng đủ rồi.
...
Sau một hồi với những câu nói thương cảm, Trang Thiên Vũ dùng sáu chục vạn, mua hết những thứ này vốn đáng giá hơn hai trăm vạn cũng không quá.
Sau khi làm cho những thứ này biến mất một cách thần kỳ, Trang Thiên Vũ đưa cho Liễu Thanh Bình một tấm thẻ giới thiệu công việc văn phòng đơn giản, có thời gian học tập để cho Tứ Bình tạo ra miếng cơm bình thường từ sức lao động bình thường nhất.
Hai người Liễu Thanh Bình đã dọn dẹp gian hàng của mình, mọi thứ đã bán hết cho Trang Thiên Vũ, hiện tại với sức mạnh Hậu thiên tầng năm của mình, Liễu Thanh Bình cũng đủ sức làm nên chuyện này.
_Mẹ ah, liệu giúp đỡ bọn họ như vậy, chắc là không sao nhỉ, hình như chúng ta quá tốt rồi.
Trang Thiên Vũ hướng Phương Tĩnh cầm lấy tay, dựa vào Phương Tĩnh, cười tươi sáng.
_Tiểu thiếu gia, cậu thật sự rất tốt đó, hay là chúng ta tiếp tục làm việc tốt nữa nhé, rất nhiều người xung quanh nhìn cũng không thoải mái lắm, chúng ta giúp bọn họ không cần làm nữa nghe.
Cửu Vĩ Hồ thật sự là nhìn cách làm của Trang Thiên Vũ cũng rất là.... Không thể tin được khi Trang Thiên Vũ lại tự dưng keo kiệt như vậy.
Nhưng Cửu Vĩ Hồ quên là Trang Thiên Vũ giúp cô ta cũng là do cô ta có giá trị vũ lực để bảo vệ người nhà của hắn a.
Hắn giúp đỡ quá nhiều có thể ảnh hưởng tới vận mệnh của người khác, không nên a.
_Tiếp tục đi nào, lát nữa chúng ta đi ăn nha..._ Trang Thiên Vũ cầm tay Phương Tĩnh đi xem những gian hàng khác giết thời gian.
....
Trong khi ba người bên ngoài rình mò, chuẩn bị túm con cá lấy đồ, nhưng bỗng nhiên không khí xung quanh ép lại, ba người bất tỉnh nhân sự.
Món đồ có giá trị của ba người bỗng nhiên rục rịch, bao gồm số tiền năm mươi vạn, khẩu súng của người ngồi sau, đồng hồ vàng của tên lái xe cũng đồng loạt biến mất.
....
Đang đi bên trong, Trang Thiên Vũ cầm trên tay cái túi mà không ai biết từ đâu xuất hiện, nâng lên xuống cảm nhận.
_Ai...tiền thật dễ kiếm a...
Hai người Tiểu Tứ thuộc dạng cao tầng của tổ chức, nhận được một vụ làm ăn lớn, có người bỏ ra năm mươi vạn để đánh cắp một hòn đá rất bình thường.
Nhìn hình ảnh ban đầu, những người trong môn phái còn tụ họp bàn luận, cho rằng có người muốn chơi xỏ bọn họ.
Rất nhiều người phản đối cũng như có người đồng ý, hai tên Tiểu Tứ nhận nghiệm vụ, ai nói số tiền quá hấp dẫn bọn họ.
Cho nên khi gặp sự cố, thất bại trong quá trình lấy trộm, nhưng cũng rất có uy tín, thất bại nhưng vẫn cố gắng xem có thể hoàn thành nhiệm vụ hay không.
Nếu như hòn đá xuất hiện, bọn họ phải cố hết sức để có thể lấy được, đánh lên danh tiếng cho Tam Cửu môn.
Ba người ngồi trong xe, chú tâm quan sát phía trước, nơi cánh cổng đi ra.
...
Trang Thiên Vũ ngồi nghe câu chuyện của người đàn ông này.
Ông ta là Liễu Thanh Bình, là người của khu vực vùng núi phía bắc, sau khi là người đầu tiên của vùng đỗ đại học Thủ đô, một người một mình đi ra ngoài, tìm kiếm con đường học vấn.
Trong khi đó, ông ta nhận biết được một người con gái, khi đó, ông ta không hề do dự bị cuốn vào những tranh đua, ghen ghét của những tên nhà giàu thương nhớ cô gái này.
Vậy là mọi chuyện xảy ra giống như mọi bộ phim vậy, không có kết quả tốt đẹp gì.
Ông ta rất nhanh bị những thế lực xung quanh liên tục tạo ra những thất bại, ai cũng tránh xa, không người nào có ý định cứu giúp.
Thất bại nặng nề nhất trong cuộc đời của ông ta khi mà gia đình người phụ nữ ép buộc gả cô ta cho một gia đình cao sang có thứ hạng của Thủ đô.
Trong tình huống như vậy, người con gái này bị Liễu Thanh Bình hạ gục, đối với quyết định của người nhà là không có tác dụng.
Ngày cô gái gả đi, cũng là lần cuối cùng gặp mặt nhau của hai người. Khi hắn quyết định ra đi làm lên sự nghiệp thì vài ngày sau, tin tức cô gái này đã tự vẫn. Được dự đoán là sau khi Liễu Thanh Bình đi không lâu.
....
Liễu Thanh Bình nghe được tin tức, giận dữ vô cùng, bỏ ra nước ngoài, học tập, rèn luyện. Làm qua đủ thứ để nâng cao sức mạnh cùng thế lực của mình.
Nhưng sức người có hạn, sau mười năm, ông ta với tài sản của mình, một thân võ công rèn luyện ra từ trong máu lửa, trở lại Thủ đô, tìm những người kia, trả thù tình.
Liễu Thanh Bình khi đó cũng là một nhân vật phong vân, quậy phá Thủ đô, tài năng văn võ song toàn, là người tầm trung của Thủ đô.
Vậy là kế hoạch đối phó với những người ám hại khiến cô gái đó tự vẫn đều được liệt vào danh sách.
Không có gì đáng nói, nhưng sự xuất hiện của người tu luyện Cổ võ đã thay đổi vận mệnh đã chú định.
Liễu Thanh Bình bị thất bại trên kinh tế, thân thủ của ông ta tuy giỏi, nhưng trong mắt người tu luyện Cổ võ lại chẳng đáng nhắc tới.
Ông ta may mắn được người nhà cô gái thương tình, đưa ra khỏi thủ đô. Ông ta cũng bắt đầu đi lên con đường tu luyện mờ ảo.
....
Trang Thiên Vũ ngồi nghe mà rút ra một vài kết luận cho những xúc cảm khi thất tình, chán trường của người đàn ông.
Cái cảm giác này hắn không thích trải nghiệm a, những cô gái nếu vào tay hắn không chết mê, chết mệt vì hắn là may.
Nghe cũng rất hay a, trước đó chỉ được nghe những câu chuyện nhảm của trẻ em. Giờ mới được nghe câu chuyện tình yêu lâm ly như thế này.
Hai người Phương Tĩnh cùng Cửu Vĩ Hồ đã có chút thương cảm cho số phận của người đàn ông này rồi a.
_Haiz...quá thảm mà... Cửu Vĩ Hồ cảm thán.
_Những người này cũng thuộc tầng lớp trung lưu của Thủ đô thôi, sử dụng những thủ đoạn tranh đấu đã khốc liệt như vậy rồi...
Phương Tĩnh cũng không khỏi tiếc cho cô gái đó.
Phương Tĩnh cũng là người có nhận thức sâu nhất về chuyện này, dù sao cũng là người sinh ra trong gia tộc hàng đầu Thủ đô, lại được gả cho Trang Thiên Hoàng, cha Trang Thiên Vũ cũng do thời cuộc Thủ đô a.
Nhưng may mắn đối với Phương Tĩnh là chuyện cuộc sống bình thường rất yên ổn trôi qua, nên cảm giác thất tình là gì Phương Tĩnh cũng không quan tâm tới.
Hiện tại thì những yêu thương gần như đã chuyển tất cả lên người Trang Thiên Vũ.
_Ông muốn tôi giúp đỡ cậu ta.
Trang Thiên Vũ nhìn Tứ Bình phía sau Liễu Thanh Bình.
_Thực ra thứ này đối với những người tu luyện như mấy người thì chúng tôi cũng không biết có giá trị gì không, nhưng nó là thứ quý giá nhất của tôi cất giữ, chỉ mong cậu giúp nó có cuộc sống của một người bình thường là được rồi, thời gian của tôi cũng chẳng còn bao lâu, chỉ có tên đồ đệ duy nhất này,
Cũng không biết cha mẹ là ai, nhưng có thể sống một cuộc sống bình thường cũng rất tốt. Người đàn ông nói câu này có mùi vị của di ngôn, làm cho người ta không lỡ lòng từ chối.
_Sư phụ, người không cần lo lắng a, ta dù sao cũng có thể nuôi được người vài chục năm nữa mà,...
_Không phải lo lắng, ta đây cũng chỉ còn chút tinh lực này, dùng thời gian chục năm chuẩn bị cho con một cuộc sống bình thường tốt đẹp cũng đủ rồi.
...
Sau một hồi với những câu nói thương cảm, Trang Thiên Vũ dùng sáu chục vạn, mua hết những thứ này vốn đáng giá hơn hai trăm vạn cũng không quá.
Sau khi làm cho những thứ này biến mất một cách thần kỳ, Trang Thiên Vũ đưa cho Liễu Thanh Bình một tấm thẻ giới thiệu công việc văn phòng đơn giản, có thời gian học tập để cho Tứ Bình tạo ra miếng cơm bình thường từ sức lao động bình thường nhất.
Hai người Liễu Thanh Bình đã dọn dẹp gian hàng của mình, mọi thứ đã bán hết cho Trang Thiên Vũ, hiện tại với sức mạnh Hậu thiên tầng năm của mình, Liễu Thanh Bình cũng đủ sức làm nên chuyện này.
_Mẹ ah, liệu giúp đỡ bọn họ như vậy, chắc là không sao nhỉ, hình như chúng ta quá tốt rồi.
Trang Thiên Vũ hướng Phương Tĩnh cầm lấy tay, dựa vào Phương Tĩnh, cười tươi sáng.
_Tiểu thiếu gia, cậu thật sự rất tốt đó, hay là chúng ta tiếp tục làm việc tốt nữa nhé, rất nhiều người xung quanh nhìn cũng không thoải mái lắm, chúng ta giúp bọn họ không cần làm nữa nghe.
Cửu Vĩ Hồ thật sự là nhìn cách làm của Trang Thiên Vũ cũng rất là.... Không thể tin được khi Trang Thiên Vũ lại tự dưng keo kiệt như vậy.
Nhưng Cửu Vĩ Hồ quên là Trang Thiên Vũ giúp cô ta cũng là do cô ta có giá trị vũ lực để bảo vệ người nhà của hắn a.
Hắn giúp đỡ quá nhiều có thể ảnh hưởng tới vận mệnh của người khác, không nên a.
_Tiếp tục đi nào, lát nữa chúng ta đi ăn nha..._ Trang Thiên Vũ cầm tay Phương Tĩnh đi xem những gian hàng khác giết thời gian.
....
Trong khi ba người bên ngoài rình mò, chuẩn bị túm con cá lấy đồ, nhưng bỗng nhiên không khí xung quanh ép lại, ba người bất tỉnh nhân sự.
Món đồ có giá trị của ba người bỗng nhiên rục rịch, bao gồm số tiền năm mươi vạn, khẩu súng của người ngồi sau, đồng hồ vàng của tên lái xe cũng đồng loạt biến mất.
....
Đang đi bên trong, Trang Thiên Vũ cầm trên tay cái túi mà không ai biết từ đâu xuất hiện, nâng lên xuống cảm nhận.
_Ai...tiền thật dễ kiếm a...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.