Lại Bị Bạn Trai Cũ Nhắm Đến Rồi
Chương 69: Thợ săn khôn khéo nhất
Quất Miêu Ca Ca
18/04/2022
Chiếc xe chở Dương Gia Lập đến một tòa nhà văn phòng nằm trong khu vực sắp phát triển.
Mở cửa xe ra, Dương Gia Lập xoay đầu lại nhìn gương mặt in đầy những dấu vết theo năm tháng của người tài xế, nói: “Chú ơi, cảm ơn chú.”
Cũng không rõ lai lịch của người chú có vẻ mặt hung dữ kia. Nhưng cậu vẫn tiếp tục kéo khóe miệng cứng đờ của mình lên thành một nụ cười.
Dương Gia Lập vội vàng chạy lên tầng 5 của tòa nhà.
Đẩy cánh cửa kính ra, cậu đi thẳng về một hướng, mở cánh cửa phòng làm việc.
Triệu Hướng Hải đang cầm tách cà phê đứng bên cạnh cửa sổ sát đất, một tay đút vào túi quần. Dáng người rộng lớn thẳng tắp, tuấn tú lại dịu dàng, khí chất nho nhã hờ hững như gió nhẹ buổi đêm, ở giữa khuôn mặt có chiếc kính gọng vàng, bị ánh sáng ban đêm chiếu vào ánh lên những tia sáng.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Nghe thấy tiếng mở cửa, Triệu Hướng Hải mỉm cười xoay đầu lại, nói: “Chúc mừng, tự do rồi.”
Cái mũi Dương Gia Lập ngay lập tức trở nên chua xót, cậu bước nhanh về phía Triệu Hướng Hải, vùi đầu vào lòng ngực anh, giọng nói buồn bã: “Anh Hải, cảm ơn, cảm ơn anh….”
Triệu Hướng Hải đặt tách cà phê xuống, vẻ mặt hiện lên một chút nghiêm túc, nói: “Hội trường bên kia không chừng vẫn còn giám sát, sợ sẽ bị lộ tẩy nên anh chỉ đành dùng xe có biển số giả. Nhưng xe này không thể chạy ra quốc lộ, cho nên mới đưa em qua bên này, kim thiền thoát xác, chúng ta đổi sang một chiếc xe khác rời đi, xe tiếp theo đến đón em rất nhanh sẽ tới, đừng vội.”
Dương Gia Lập nuốt một ngụm nước bọt, vội vã gật đầu: “Cảm ơn anh đã giúp em thu xếp.”
Triệu Hướng Hải cười một tiếng, vẻ mặt nhìn qua trông khá thoải mái.
Anh đi một vòng quanh văn phòng vẫn chưa được trang hoàng xong, nói: “Anh kéo được giám đốc Thiệu Cẩm Hoằng bên đầu tư vốn Hồng Nghiệp cùng nhau góp vốn đầu từ vào công ty mới này, đây chỉ là bước đầu, về sau anh còn định biến nó thành mắt xích đầu tiên trong chuỗi bứt phá của Giải trí Vinh Hải. Nơi làm việc đặt ở đây, em nhìn xem, môi trường xung quanh thế nào?”
Dương Gia Lập đánh giá khắp nơi chừng vài lần, sau đó tán thưởng: “Rất tốt, trông rất ra dáng đó.”
Triệu Hướng Hải mang chí lớn lên một kế hoạch khổng lồ, anh kể cho Dương Gia Lập nghe về những dự định trong tương lai của anh.
Dương Gia Lập càng nghe càng khâm phục người đàn ông này.
Chẳng qua có một số lời cậu vẫn giấu trong lòng không nói, một người đàn ông ưu tú, thậm chí có thể xem như là hoàn mỹ như anh, tại sao lại……
Bỏ đi, chuyện của anh Hải, cậu vẫn là không nên xoi mói.
Ngay khi điện thoại nội bộ trên bàn làm việc vang lên, ý cười của Triệu Hướng Hải vẫn không thuyên giảm: “Chắc là xe tiếp ứng cho em đến rồi.”
Anh ấn vào một cái nút, tiếp nhận điện thoại.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Người điện không phải là tài xế lái xe tiếp ứng mà lại là thư ký của anh, bên trong giọng nói mang theo vài phần kích động: “Triệu tổng, Diệp tổng của tập đoàn Nhiễm Vựng mang theo người đứng ở dưới lầu, nói là muốn gặp ngài nhưng không có hẹn trước.”
Nụ cười trên gương mặt của Triệu Hướng Hải cứng lại.
Vẻ mặt anh trở nên không thể tưởng tượng nổi, giọng điệu cũng thay đổi: “Diệp Đình, hắn ở dưới lầu?”
“Đúng vậy,” Thư ký đáp, “Đang ở dưới lầu, nói muốn tìm ngài đòi người, nhân tiện cùng ngài trò chuyện một lát.”
Thư lý nhỏ giọng hỏi: “Triệu tổng. có để bọn họ lên không ạ?”
Ngón tay Triệu Hướng Hải trở nên run rẩy: “Trước tiên chặn anh ta lại đã.”
Tắt điện thoại đi, anh nhìn về phía Dương Gia Lập.
Sắc mặt của Dương Gia Lập mấy phút trước vẫn còn vài phần nhẹ nhõm, bây giờ đây lại hoảng sợ đến trắng bệch.
“Sao,” Dương Gia Lập khẩn trương đến độ nói lắp, “Sao nhanh như vậy đã tìm đến đây?”
Triệu Hướng Hải lắc đầu, sau ót đã đầy mồ hôi lạnh, cả người bị vùi lấp trong nỗi khiếp sợ không thể tự kiềm chế: “Không có khả năng, người tài xế kia là kẻ già đời, sẽ không bị người ta theo dõi. Hơn nữa cho dù Diệp Đình có lập tức liên lạc với bên cục cảnh sát nhờ họ theo dõi tìm ra đường đi cũng không thể nào chạy đến đây nhanh như vậy.”
Dương Gia Lập dần trở nên hoảng loạn, hai hàm răng bắt đầu đánh nhau.
Triệu Hướng Hải nhíu chặt mày, mọi bước đi đều được tính toán trước, bây giờ lại biến thành một mớ hỗn độn.
Không nên chứ.
Nơi này là khu khai phá cách xa thành phố, Diệp Đình không có khả năng nhanh như vậy đã nghi ngờ đến nơi này.
Những suy nghĩ mông lung tựa như nước lũ kéo vào đầu anh, như con thiêu thân bại lộ vô số hành tung, Triệu Hướng Hải nhanh chóng suy xét lại, vừa ngẩng đầu lên đã bị bộ âu phục trên người Dương Gia Lập làm cho lóa mắt.
Anh nhìn âu phục cao cấp không hề tầm thường trên người Dương Gia Lập, đột nhiên nheo mắt hỏi: “Bộ quần áo này của em là của hãng Feragamo hửm?”
Dương Gia Lập kéo kéo âu phục: “Cái này….đúng vậy.”
“Em mua?”
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Dương Gia Lập lắc đầu: “Em không mua nổi mấy thứ xa xỉ như này, là Diệp Đình, hắn…..”
Dương Gia Lập đột nhiên trợn tròn mắt, cả người nháy mắt nổi lên da gà, dường như vừa bắt được điểm mấu chốt nào đó.
Triệu Hướng Hải lạnh giọng, vội vàng nói: “Cởi đồ ra anh xem thử.”
Dương Gia Lập nhanh chóng cởi bỏ áo khoác ngoài ra.
Triệu Hướng Hải trở mình lần mò túi tiền, sau lại đặt nó lên bàn làm việc tiếp tục tìm lần nữa, nhưng cái gì cũng không tìm thấy.
Ánh mắt anh sắc bén, xoay người bắt đầu kiểm tra quần Dương Gia Lập.
Toàn thân đều đã kiểm tra qua một lần nhưng vẫn không tìm được nửa chỗ không đúng.
Triệu Hướng Hải chính là lo lắng, anh giương mắt nhìn về phía thắt lưng bên hông của Dương Gia Lập.
Anh bất chấp tất cả vươn tay ra bắt lấy thắt lưng của Dương Gia Lập, lưu loát tháo khóa thắt lưng.
“Triệu tổng, ai…..”
Dương Gia Lập còn chưa kịp nói xong, Triệu Hướng Hải đã lật mặt trong của dây lưng ra, ánh mắt lợi hại quét qua nút cài, ngón tay dùng lực một chút, hung hăng bẻ ra một vật nho nhỏ bên trong nút cài, một tấm kim loại mỏng nhẹ màu đen nhỏ xíu.
Triệu Hướng Hải cười lạnh, cắn răng gằn từng chữ: “Thiết bị định vị mini.”
Dương Gia Lập nhìn thấy thứ kia, cả người như rơi vào hầm băng.
Trong lúc bàng hoàng, một ý nghĩ chợt xẹt qua giữa vô vàng suy nghĩ lộn xộn trong đầu cậu, bỗng nhiên cậu như hiểu ra gì đó.
Trước giờ cậu và Triệu Hướng Hải không hề nắm cục diện trong tay, từ đầu đến cuối Diệp Đình mới là thợ săn khôn lỏi nhất.
Cậu cứ nghĩ mấy ngày nay đã làm mềm lòng Diệp Đình, nhưng hóa ra cậu đã sai.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Diệp Đình vốn không quên những người đã giúp cậu chạy trốn lần đầu tiên, hắn vẫn muốn điều tra ra người đó, hơn nữa còn phải trực tiếp tìm ra căn cứ chính xác. Có lẽ vào một giây khi cậu mời Triệu Hướng Hải cốc trà nóng kia, cũng có lẽ vào một giây lần đầu tiên cậu ngoan ngoãn nghe lời không kháng cự hắn, từng lỗ chân lông đều hiện ra sự khôn khéo trên người đàn ông tên Diệp Đình này đã nảy sinh nghi ngờ.
Khi cậu nói muốn đi đến buổi tiệc tối xem Lý Đại và Lý Nhị, có lẽ Diệp Đình đã đoán trước được những gì sắp diễn ra, hơn nữa hắn còn chuẩn bị rất tốt.
Vì thế hắn nửa thật nửa giả từ chối, giả khuôn giả dạng trang bị thêm nhiều vệ sĩ đi theo cậu, rồi lại để cho những người vệ sĩ đó dễ dàng bị cậu lừa đi, dành cho cậu cơ hội được chạy trốn.
Hắn chính là muốn Dương Gia Lập như ý nguyện, trước tiên chạy trốn được một lần.
Chỉ chờ đến khi Dương Gia Lập đến gặp người kia, Diệp Đình sẽ lập tức quăng lưới tóm gọn.
Như một chậu băng dội xuống trên đầu cậu, trong nháy mắt cả suy nghĩ của Dương Gia Lập đều như bị đóng băng.
Cậu nghiến chặt răng, ánh mắt đỏ lên: “Chó điên! Cái tên chó điên này!”
Đã như vậy rồi, cậu tuyệt đối không thể bị Diệp Đình bắt về.
Cậu không dám tưởng tượng hậu quả sau khi bị hắn mang về.
Không chỉ có Triệu Hướng Hải sẽ bị Diệp Đình trả thù một cách tàn nhẫn, mà ngay cả cậu cũng không có kết cục tốt.
Không còn nghi ngờ nào khác, cậu nhất định sẽ bị Diệp Đình hoàn toàn giam lỏng.
Thậm chí, bị hắn làm đến chết trên giường.
Mở cửa xe ra, Dương Gia Lập xoay đầu lại nhìn gương mặt in đầy những dấu vết theo năm tháng của người tài xế, nói: “Chú ơi, cảm ơn chú.”
Cũng không rõ lai lịch của người chú có vẻ mặt hung dữ kia. Nhưng cậu vẫn tiếp tục kéo khóe miệng cứng đờ của mình lên thành một nụ cười.
Dương Gia Lập vội vàng chạy lên tầng 5 của tòa nhà.
Đẩy cánh cửa kính ra, cậu đi thẳng về một hướng, mở cánh cửa phòng làm việc.
Triệu Hướng Hải đang cầm tách cà phê đứng bên cạnh cửa sổ sát đất, một tay đút vào túi quần. Dáng người rộng lớn thẳng tắp, tuấn tú lại dịu dàng, khí chất nho nhã hờ hững như gió nhẹ buổi đêm, ở giữa khuôn mặt có chiếc kính gọng vàng, bị ánh sáng ban đêm chiếu vào ánh lên những tia sáng.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Nghe thấy tiếng mở cửa, Triệu Hướng Hải mỉm cười xoay đầu lại, nói: “Chúc mừng, tự do rồi.”
Cái mũi Dương Gia Lập ngay lập tức trở nên chua xót, cậu bước nhanh về phía Triệu Hướng Hải, vùi đầu vào lòng ngực anh, giọng nói buồn bã: “Anh Hải, cảm ơn, cảm ơn anh….”
Triệu Hướng Hải đặt tách cà phê xuống, vẻ mặt hiện lên một chút nghiêm túc, nói: “Hội trường bên kia không chừng vẫn còn giám sát, sợ sẽ bị lộ tẩy nên anh chỉ đành dùng xe có biển số giả. Nhưng xe này không thể chạy ra quốc lộ, cho nên mới đưa em qua bên này, kim thiền thoát xác, chúng ta đổi sang một chiếc xe khác rời đi, xe tiếp theo đến đón em rất nhanh sẽ tới, đừng vội.”
Dương Gia Lập nuốt một ngụm nước bọt, vội vã gật đầu: “Cảm ơn anh đã giúp em thu xếp.”
Triệu Hướng Hải cười một tiếng, vẻ mặt nhìn qua trông khá thoải mái.
Anh đi một vòng quanh văn phòng vẫn chưa được trang hoàng xong, nói: “Anh kéo được giám đốc Thiệu Cẩm Hoằng bên đầu tư vốn Hồng Nghiệp cùng nhau góp vốn đầu từ vào công ty mới này, đây chỉ là bước đầu, về sau anh còn định biến nó thành mắt xích đầu tiên trong chuỗi bứt phá của Giải trí Vinh Hải. Nơi làm việc đặt ở đây, em nhìn xem, môi trường xung quanh thế nào?”
Dương Gia Lập đánh giá khắp nơi chừng vài lần, sau đó tán thưởng: “Rất tốt, trông rất ra dáng đó.”
Triệu Hướng Hải mang chí lớn lên một kế hoạch khổng lồ, anh kể cho Dương Gia Lập nghe về những dự định trong tương lai của anh.
Dương Gia Lập càng nghe càng khâm phục người đàn ông này.
Chẳng qua có một số lời cậu vẫn giấu trong lòng không nói, một người đàn ông ưu tú, thậm chí có thể xem như là hoàn mỹ như anh, tại sao lại……
Bỏ đi, chuyện của anh Hải, cậu vẫn là không nên xoi mói.
Ngay khi điện thoại nội bộ trên bàn làm việc vang lên, ý cười của Triệu Hướng Hải vẫn không thuyên giảm: “Chắc là xe tiếp ứng cho em đến rồi.”
Anh ấn vào một cái nút, tiếp nhận điện thoại.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Người điện không phải là tài xế lái xe tiếp ứng mà lại là thư ký của anh, bên trong giọng nói mang theo vài phần kích động: “Triệu tổng, Diệp tổng của tập đoàn Nhiễm Vựng mang theo người đứng ở dưới lầu, nói là muốn gặp ngài nhưng không có hẹn trước.”
Nụ cười trên gương mặt của Triệu Hướng Hải cứng lại.
Vẻ mặt anh trở nên không thể tưởng tượng nổi, giọng điệu cũng thay đổi: “Diệp Đình, hắn ở dưới lầu?”
“Đúng vậy,” Thư ký đáp, “Đang ở dưới lầu, nói muốn tìm ngài đòi người, nhân tiện cùng ngài trò chuyện một lát.”
Thư lý nhỏ giọng hỏi: “Triệu tổng. có để bọn họ lên không ạ?”
Ngón tay Triệu Hướng Hải trở nên run rẩy: “Trước tiên chặn anh ta lại đã.”
Tắt điện thoại đi, anh nhìn về phía Dương Gia Lập.
Sắc mặt của Dương Gia Lập mấy phút trước vẫn còn vài phần nhẹ nhõm, bây giờ đây lại hoảng sợ đến trắng bệch.
“Sao,” Dương Gia Lập khẩn trương đến độ nói lắp, “Sao nhanh như vậy đã tìm đến đây?”
Triệu Hướng Hải lắc đầu, sau ót đã đầy mồ hôi lạnh, cả người bị vùi lấp trong nỗi khiếp sợ không thể tự kiềm chế: “Không có khả năng, người tài xế kia là kẻ già đời, sẽ không bị người ta theo dõi. Hơn nữa cho dù Diệp Đình có lập tức liên lạc với bên cục cảnh sát nhờ họ theo dõi tìm ra đường đi cũng không thể nào chạy đến đây nhanh như vậy.”
Dương Gia Lập dần trở nên hoảng loạn, hai hàm răng bắt đầu đánh nhau.
Triệu Hướng Hải nhíu chặt mày, mọi bước đi đều được tính toán trước, bây giờ lại biến thành một mớ hỗn độn.
Không nên chứ.
Nơi này là khu khai phá cách xa thành phố, Diệp Đình không có khả năng nhanh như vậy đã nghi ngờ đến nơi này.
Những suy nghĩ mông lung tựa như nước lũ kéo vào đầu anh, như con thiêu thân bại lộ vô số hành tung, Triệu Hướng Hải nhanh chóng suy xét lại, vừa ngẩng đầu lên đã bị bộ âu phục trên người Dương Gia Lập làm cho lóa mắt.
Anh nhìn âu phục cao cấp không hề tầm thường trên người Dương Gia Lập, đột nhiên nheo mắt hỏi: “Bộ quần áo này của em là của hãng Feragamo hửm?”
Dương Gia Lập kéo kéo âu phục: “Cái này….đúng vậy.”
“Em mua?”
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Dương Gia Lập lắc đầu: “Em không mua nổi mấy thứ xa xỉ như này, là Diệp Đình, hắn…..”
Dương Gia Lập đột nhiên trợn tròn mắt, cả người nháy mắt nổi lên da gà, dường như vừa bắt được điểm mấu chốt nào đó.
Triệu Hướng Hải lạnh giọng, vội vàng nói: “Cởi đồ ra anh xem thử.”
Dương Gia Lập nhanh chóng cởi bỏ áo khoác ngoài ra.
Triệu Hướng Hải trở mình lần mò túi tiền, sau lại đặt nó lên bàn làm việc tiếp tục tìm lần nữa, nhưng cái gì cũng không tìm thấy.
Ánh mắt anh sắc bén, xoay người bắt đầu kiểm tra quần Dương Gia Lập.
Toàn thân đều đã kiểm tra qua một lần nhưng vẫn không tìm được nửa chỗ không đúng.
Triệu Hướng Hải chính là lo lắng, anh giương mắt nhìn về phía thắt lưng bên hông của Dương Gia Lập.
Anh bất chấp tất cả vươn tay ra bắt lấy thắt lưng của Dương Gia Lập, lưu loát tháo khóa thắt lưng.
“Triệu tổng, ai…..”
Dương Gia Lập còn chưa kịp nói xong, Triệu Hướng Hải đã lật mặt trong của dây lưng ra, ánh mắt lợi hại quét qua nút cài, ngón tay dùng lực một chút, hung hăng bẻ ra một vật nho nhỏ bên trong nút cài, một tấm kim loại mỏng nhẹ màu đen nhỏ xíu.
Triệu Hướng Hải cười lạnh, cắn răng gằn từng chữ: “Thiết bị định vị mini.”
Dương Gia Lập nhìn thấy thứ kia, cả người như rơi vào hầm băng.
Trong lúc bàng hoàng, một ý nghĩ chợt xẹt qua giữa vô vàng suy nghĩ lộn xộn trong đầu cậu, bỗng nhiên cậu như hiểu ra gì đó.
Trước giờ cậu và Triệu Hướng Hải không hề nắm cục diện trong tay, từ đầu đến cuối Diệp Đình mới là thợ săn khôn lỏi nhất.
Cậu cứ nghĩ mấy ngày nay đã làm mềm lòng Diệp Đình, nhưng hóa ra cậu đã sai.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Diệp Đình vốn không quên những người đã giúp cậu chạy trốn lần đầu tiên, hắn vẫn muốn điều tra ra người đó, hơn nữa còn phải trực tiếp tìm ra căn cứ chính xác. Có lẽ vào một giây khi cậu mời Triệu Hướng Hải cốc trà nóng kia, cũng có lẽ vào một giây lần đầu tiên cậu ngoan ngoãn nghe lời không kháng cự hắn, từng lỗ chân lông đều hiện ra sự khôn khéo trên người đàn ông tên Diệp Đình này đã nảy sinh nghi ngờ.
Khi cậu nói muốn đi đến buổi tiệc tối xem Lý Đại và Lý Nhị, có lẽ Diệp Đình đã đoán trước được những gì sắp diễn ra, hơn nữa hắn còn chuẩn bị rất tốt.
Vì thế hắn nửa thật nửa giả từ chối, giả khuôn giả dạng trang bị thêm nhiều vệ sĩ đi theo cậu, rồi lại để cho những người vệ sĩ đó dễ dàng bị cậu lừa đi, dành cho cậu cơ hội được chạy trốn.
Hắn chính là muốn Dương Gia Lập như ý nguyện, trước tiên chạy trốn được một lần.
Chỉ chờ đến khi Dương Gia Lập đến gặp người kia, Diệp Đình sẽ lập tức quăng lưới tóm gọn.
Như một chậu băng dội xuống trên đầu cậu, trong nháy mắt cả suy nghĩ của Dương Gia Lập đều như bị đóng băng.
Cậu nghiến chặt răng, ánh mắt đỏ lên: “Chó điên! Cái tên chó điên này!”
Đã như vậy rồi, cậu tuyệt đối không thể bị Diệp Đình bắt về.
Cậu không dám tưởng tượng hậu quả sau khi bị hắn mang về.
Không chỉ có Triệu Hướng Hải sẽ bị Diệp Đình trả thù một cách tàn nhẫn, mà ngay cả cậu cũng không có kết cục tốt.
Không còn nghi ngờ nào khác, cậu nhất định sẽ bị Diệp Đình hoàn toàn giam lỏng.
Thậm chí, bị hắn làm đến chết trên giường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.