Làm Bạn Giường Với Đối Tượng Liên Hôn
Chương 98: Một chậu nước lạnh
Vô Ưu 95
23/02/2024
Buổi tối, Tô Điềm năm trên giường, trằn trọc mãi không ngủ được.
Cứ mỗi lăn cô thử nhắm mắt lại thì hình ảnh của Quý Sở Yến lại vô thức hiện lên trong đầu cô.
Tô Điềm tự nhận bản thân mình là một người quyết đoán, ít nhất là trên phương diện tình cảm.
Năm lớp mười cô bước vào giai đoạn phản nghịch tuổi dậy thì. Lúc đó, cô có cảm tình với cháu 'rai học bá của hiệu trưởng, thế là không nói hai lời mà tới lớp người ta, gọi người ta ra ngoài. Nam sinh đó còn tưởng cô gọi mình ra để đánh nhau, không ngờ lại là để tỏ tình, dau đó hai người cũng có một mối tình gà bay chó sủa.
Khi cô học đại học ở London, cô yêu một thanh niên người Anh trong lớp, thế là lập tức chặn cửa nhà người ta, bắt ép người ta phải chuyển từ bạn học thành bạn trai. Mặc dù sau này cô mới phát hiện đối phương lúc lên giường có một số tật xấu không tiện nói ra, nhưng đó cũng coi như một mối tình đáng nhớ.
Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần cô thích thì sẽ không hề xấu hổ mà biểu đạt tình cảm của mình.
Thế nhưng bây giờ gặp được Quý Sở Yến, cô lại t rở nên lo được lo mất, muốn làm gì cũng do dự rất lâu, cũng lùi bước rất nhiều, điều này hoàn toàn không giống tính cách của cô chút nào.
Tô Điềm nằm trong chăn, hít sâu một hơi.
Quý Sở Yến rất khác với những người cô từng gặp trong quá khứ, cô vừa nhìn thấy anh thì đã muốn ở bên anh rồi. Thế nên mới dẫn tới chuyện mối quan hệ của bọn họ biến thành bạn giường giải quyết nhu cầu sinh lý cho nhau như thế này.
Có lẽ... cô nên giống như trước kia, dũng cảm một chút.
Nếu Quý Sở Yến không muốn gặp cô, vậy ngày mai cô sẽ tới tận công ty để chặn anh- giống như cô đã từng làm trong quá khứ vậy.
Nhưng mà, trong lòng Tô Điềm cứ bồn chồn không dứt. Lần này cô hoàn toàn không tự tin chút nào, không biết mình có khi nào bị anh từ chối không.
Bao nhiêu suy nghĩ hỗn độn xuất hiện, Tô Điềm suy nghĩ đến tận nửa đêm.
Mãi đến khi cơn buồn ngủ ập tới, cô mới tuyết định đi ngủ.
Chiều ngày hôm sau, Tô Điềm xin chị Maia cho mình về sớm hai tiếng, lái xe tới cao ốc SOHO- Hoa Dịch Văn Sang của Quý Sở Yến nằm ở cao ốc này.
Tô Điềm ngồi trong xe, đốt ngón tay mảnh khảnh gõ từng nhịp lên vô lãng. Trong xe im lặng, chỉ có tiếng đồng hồ tích tắc và tiếng gõ tay của cô.
Sáu giờ chiều, mọi người bắt đầu tan làm, có. không ít người mặc đồ công sở rời khỏi cao ốc SOHO. Tô Điềm ngồi trong xe, dõi mắt quan sát bên ngoài. Chẳng mấy chốc, bóng dáng quen thuộc đã xuất hiện trước mắt cô.
Quý Sở Yến từ trong tòa nhà đi ra, khí chất lạnh lùng xuất chúng. Hai người cách nhau khá xa, Tô Điềm không nhìn rõ được biểu cảm trên gương mặt anh. Nhưng chỉ cần tưởng tượng đến đôi mắt đào hoa và khóe miệng hơi nhếch lên của anh là trái tìm cô đã đập. thình thịch rồi
Cô hít sâu một hơi, tắt máy sưởi trong xe đi, đặt tay lên cửa chuẩn bị mở cửa xe ra.
Nhưng mà, trước mắt Tô Điềm đột nhiên mờ đi, động tác trên tay cũng dừng lại.
Một người phụ nữ đi giày cao gót, tóc dài ngang vai, đáng vẻ tinh anh xuất hiện.
Người này tiến lên vỗ vào bả vai Quý Thời Yến. Từ góc độ của Tô Điềm nhìn sang, Quý Sở Yến hơi quay đầu, nói chuyện với người phụ nữ kia, sau đó sóng vai nhau mà đi. Tư thế của hai người nhìn khá thân mật.
Tô Điền trợn to hai mắt, nắm chặt bàn tay đang chuẩn bị ấn công tắc mở cửa, các khớp ngón tay trắng bệch. Cô nhìn theo hai người kia không chớp mắt, đến khi bóng dáng của bọn họ biến mất khỏi bãi đỗ xe.
Trong giây phút đó, cảm giác chua xót lập tức tràn vào lồng ngực, khiến cô không thể nào thở nổi
Những căng thẳng và kích động lúc cô ngồi trong xe chờ anh đều đã bi châu nước lanh này dôi tắt hết.
Cứ mỗi lăn cô thử nhắm mắt lại thì hình ảnh của Quý Sở Yến lại vô thức hiện lên trong đầu cô.
Tô Điềm tự nhận bản thân mình là một người quyết đoán, ít nhất là trên phương diện tình cảm.
Năm lớp mười cô bước vào giai đoạn phản nghịch tuổi dậy thì. Lúc đó, cô có cảm tình với cháu 'rai học bá của hiệu trưởng, thế là không nói hai lời mà tới lớp người ta, gọi người ta ra ngoài. Nam sinh đó còn tưởng cô gọi mình ra để đánh nhau, không ngờ lại là để tỏ tình, dau đó hai người cũng có một mối tình gà bay chó sủa.
Khi cô học đại học ở London, cô yêu một thanh niên người Anh trong lớp, thế là lập tức chặn cửa nhà người ta, bắt ép người ta phải chuyển từ bạn học thành bạn trai. Mặc dù sau này cô mới phát hiện đối phương lúc lên giường có một số tật xấu không tiện nói ra, nhưng đó cũng coi như một mối tình đáng nhớ.
Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần cô thích thì sẽ không hề xấu hổ mà biểu đạt tình cảm của mình.
Thế nhưng bây giờ gặp được Quý Sở Yến, cô lại t rở nên lo được lo mất, muốn làm gì cũng do dự rất lâu, cũng lùi bước rất nhiều, điều này hoàn toàn không giống tính cách của cô chút nào.
Tô Điềm nằm trong chăn, hít sâu một hơi.
Quý Sở Yến rất khác với những người cô từng gặp trong quá khứ, cô vừa nhìn thấy anh thì đã muốn ở bên anh rồi. Thế nên mới dẫn tới chuyện mối quan hệ của bọn họ biến thành bạn giường giải quyết nhu cầu sinh lý cho nhau như thế này.
Có lẽ... cô nên giống như trước kia, dũng cảm một chút.
Nếu Quý Sở Yến không muốn gặp cô, vậy ngày mai cô sẽ tới tận công ty để chặn anh- giống như cô đã từng làm trong quá khứ vậy.
Nhưng mà, trong lòng Tô Điềm cứ bồn chồn không dứt. Lần này cô hoàn toàn không tự tin chút nào, không biết mình có khi nào bị anh từ chối không.
Bao nhiêu suy nghĩ hỗn độn xuất hiện, Tô Điềm suy nghĩ đến tận nửa đêm.
Mãi đến khi cơn buồn ngủ ập tới, cô mới tuyết định đi ngủ.
Chiều ngày hôm sau, Tô Điềm xin chị Maia cho mình về sớm hai tiếng, lái xe tới cao ốc SOHO- Hoa Dịch Văn Sang của Quý Sở Yến nằm ở cao ốc này.
Tô Điềm ngồi trong xe, đốt ngón tay mảnh khảnh gõ từng nhịp lên vô lãng. Trong xe im lặng, chỉ có tiếng đồng hồ tích tắc và tiếng gõ tay của cô.
Sáu giờ chiều, mọi người bắt đầu tan làm, có. không ít người mặc đồ công sở rời khỏi cao ốc SOHO. Tô Điềm ngồi trong xe, dõi mắt quan sát bên ngoài. Chẳng mấy chốc, bóng dáng quen thuộc đã xuất hiện trước mắt cô.
Quý Sở Yến từ trong tòa nhà đi ra, khí chất lạnh lùng xuất chúng. Hai người cách nhau khá xa, Tô Điềm không nhìn rõ được biểu cảm trên gương mặt anh. Nhưng chỉ cần tưởng tượng đến đôi mắt đào hoa và khóe miệng hơi nhếch lên của anh là trái tìm cô đã đập. thình thịch rồi
Cô hít sâu một hơi, tắt máy sưởi trong xe đi, đặt tay lên cửa chuẩn bị mở cửa xe ra.
Nhưng mà, trước mắt Tô Điềm đột nhiên mờ đi, động tác trên tay cũng dừng lại.
Một người phụ nữ đi giày cao gót, tóc dài ngang vai, đáng vẻ tinh anh xuất hiện.
Người này tiến lên vỗ vào bả vai Quý Thời Yến. Từ góc độ của Tô Điềm nhìn sang, Quý Sở Yến hơi quay đầu, nói chuyện với người phụ nữ kia, sau đó sóng vai nhau mà đi. Tư thế của hai người nhìn khá thân mật.
Tô Điền trợn to hai mắt, nắm chặt bàn tay đang chuẩn bị ấn công tắc mở cửa, các khớp ngón tay trắng bệch. Cô nhìn theo hai người kia không chớp mắt, đến khi bóng dáng của bọn họ biến mất khỏi bãi đỗ xe.
Trong giây phút đó, cảm giác chua xót lập tức tràn vào lồng ngực, khiến cô không thể nào thở nổi
Những căng thẳng và kích động lúc cô ngồi trong xe chờ anh đều đã bi châu nước lanh này dôi tắt hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.