Làm Bảo Mẫu Cho Bé Ngốc Ai Ngờ Lại Được Cưới Vào Cửa
Chương 10: Ép sữa xong thì hút sạch/Ngụy công khai play/Bị chịch đến phun nước tiểu
Xuân Thủy Tiên Trà
29/07/2021
Edit: onecolour
Rút tính khí của mình, Hạ Tầm không quan tâm tinh dịch tanh hôi đang chảy ra mà cẩn thận tháo giác hút của máy hút sữa, thậm chí cậu còn đỡ ở bên dưới để phòng ngừa nó bị chảy ra.
Nhìn Chung Sở Nam vì động tình mà ép chặt hỗn hợp dâu tây và sữa khiến cho Hạ Tầm có chút đói. Cậu lập tức lại gần mút lấy hoa huy*t, đầu lưỡi của cậu dùng kỹ xảo mà liếm láp hoa đế rồi lại mút nó. Sữa dâu tây kia cực kỳ ngon, sau khi nếm được hương vị ấy, mắt của Hạ Tầm sáng ngời, lập tức duỗi đầu lưỡi vào hút mạnh thịt quả, giống như cái cách mà cậu vẫn uống sữa hằng ngày.
Chung Sở Nam sướng đến mức duỗi thẳng mu bàn chân, chiếc lưỡi nóng bỏng của Hạ Tầm không ngừng khuấy đảo trong hoa huy*t của anh như muốn làm tan chảy nó. Sữa tươi vị dâu tây chảy hết vào trong miệng của Hạ Tầm, cậu chẹp miệng rồi hút mạnh một cái, quả dâu tây bị hoa huy*t ép chặt mà nát ra, sữa trộn lẫn mứt dâu, giống như đang uống sinh tố vậy, Hạ Tầm liếm sạch đến giọt cuối cùng.
"A a... a a... liếm, liếm sướng quá... sao lại liếm như thế a a... anh... anh không được... muốn, muốn phun... muốn phun a a a..."
Chung Sở Nam xấu hổ che đôi mắt của mình lại, anh cảm thấy Hạ Tầm muốn ăn sạch thứ trong hoa huy*t của anh, cảm giác này rất kỳ quái, không giống như trước kia. Anh không biết phải diễn tả cảm giác này ra sao, chỉ biết nó khiến anh thấy thẹn không chịu được.
Không biết bị liếm bao lâu, hoa huy*t của Chung Sở Nam bị liếm đến rộng bằng hai ngón tay, co rút thế nào cũng không khép lại được, ngoại trừ tử cung, bên trong được liếm vô cùng sạch sẽ. Chung Sở Nam lại co rút hoa huy*t, sữa vị dâu tây trộn lẫn cùng d*m thủy trực tiếp bị phun ra, rồi tất cả đều bị Hạ Tầm nuốt hết xuống bụng.
"Ưm... a... a..."
Đây là lần đầu tiên Chung Sở Nam bị chơi đến kích thích như vậy, hậu huyệt của anh vẫn còn lưu lại tinh dịch của Hạ Tầm. hoa huy*t trống rỗng nhưng Chung Sở Nam cứ luôn cảm thấy vẫn còn thứ gì đó ở bên trong.
"Anh ơi, em vẫn muốn uống." Hạ Tầm ôm lấy Chung Sở Nam, đầu cậu cọ cọ bộ ngực của anh. Cậu thấy đầu v* bắt đầu rỉ sữa cũng không vội vàng uống mà liếm sạch nước hoa quả ở máy hút sữa rồi dán nó lên bầu ngực của Chung Sở Nam. Cậu không để chế độ chạy bằng điện mà tự mình hút sữa của Chung Sở Nam, khiến anh có cảm giác như mình đã trở thành một con bò sữa.
"A a... ưm... ha... Tiểu, Tiểu Tầm a a... nhẹ... nhẹ thôi a a... không... không được.... ưm... a... đau... ha... sữa... sữa hết rồi..."
Chung Sở Nam vừa trải qua một hồi tình ái kích thích nên cơ thể anh cực kỳ mẫn cảm. Sức lực của Hạ Tầm lại cực kỳ lớn, không giống tần suất ôn hòa của chế độ chạy bằng điện, mỗi lần ấn xuống đều khiến đầu v* của Chung Sở Nam như bị véo mạnh, vừa đau lại vừa sướng. Mỗi lần thấy sữa bắn phụt ra ngoài, anh cảm thấy linh hồn của mình cũng bị hút ra theo luôn.
Anh vội vàng bắt lấy cái tay đang tác quái của Hạ Tầm, ngăn cản động tác của cậu, tức giận nói: "Em muốn ép khô anh à!"
Hạ Tầm còn chưa biết mình làm sai chỗ nào, cực kỳ tủi thân mà nói: "Em vẫn chưa uống đủ sữa, em muốn uống thêm!"
"..." Chung Sở Nam giận đến ngứa răng nhưng không thể đánh cậu, chỉ có thể nhẫn nại nói: "Sữa là phải để nó tự nhiên chảy ra, máy hút sữa chỉ là đồ phụ trợ, tần số của nó còn có thể mát xa cho anh. Nhưng em lại làm hoàn toàn ngược lại, nói đúng ra nếu em cứ mạnh mẽ hút sữa như vậy sẽ không hút được sữa của anh mà là máu của anh, em muốn uống máu của anh ư?"
Vừa nghe sẽ chảy máu, Hạ Tầm liền luống cuống, không mạnh mẽ vắt sữa nữa. Thậm chí cậu còn bỏ máy hút sữa ra, bàn tay cậu đặt trên đầu v* sưng đỏ của anh, miệng nhẹ nhàng thổi khí, vừa thổi vừa nói đầy sốt ruột: "Không, không cần, em không uống máu đâu, anh đừng chảy máu, ngực của anh chỉ được chảy sữa chứ không được chảy máu, sau này không dùng cái này nữa, em cũng không uống sữa dâu nữa, hức... Anh ơi em xin lỗi, sau này Tiểu Tầm sẽ không làm như thế nữa, anh đừng chảy máu."
Nhìn thấy dáng vẻ hoảng sợ của Hạ Tầm, Chung Sở Nam cũng hết giận, thấy cậu gấp đến sắp khóc lòng của anh như mềm ra, anh xoa đầu cậu mà nói: "Tiểu Tầm thật là ngoan, biết sai là tốt. Nếu em muốn uống sữa dâu thì sau này anh liền hút sữa rồi ép dâu cho em có được không?"
Hạ Tầm bĩu môi, mắt cậu thỉnh thoảng còn nhìn hoa huy*t sưng đỏ của Chung Sở Nam. Mặt anh đỏ lên, tát nhẹ trán cậu một cái, thẹn đến phát giận: "Không được dùng miệng nhỏ của anh để ép sữa! Trộm làm cũng không được! Nghĩ cũng đừng nghĩ!"
"Hức..." Hạ Tầm ôm trán, nước mắt lưng tròng nhìn Chung Sở Nam, anh suýt chút nữa thì mềm lòng mà đồng ý cho cậu tiếp tục ép sữa bằng hoa huy*t của mình. Nhưng lần này Hạ Tầm dùng dâu tây, sau này còn không biết cậu sẽ nhét cái gì, Chung Sở Nam kiên quyết không đồng ý.
Để tránh mình lại mềm lòng, Chung Sở Nam quay đầu sang chỗ khác, cũng lười moi tinh dịch đang chôn trong hậu huyệt của mình ra. Anh kéo chăn lên trên đầu, mê man mà ngủ thiếp đi. . Tiên Hiệp Hay
"Hức hức... anh xấu quá... anh thật đáng ghét." Hạ Tầm khóc lóc mà vuốt ve bộ ngực của Chung Sở Nam, nhưng anh lại bất động, cơ thể anh chỉ hơi run lên khi bị cậu nắm lấy đầu v*, ngoài ra không còn phản ứng nào khác. Hạ Tầm làm nũng nhưng không có ai xem, cậu chỉ có thể trở mình, chen vào lòng Chung Sở Nam, chôn đầu trong bộ ngực bự của anh, ôm lấy anh mà ngủ.
Rạng sáng, Chung Sở Nam lại bị một trận xóc nảy quen thuộc ép tỉnh, không cần nhìn cũng biết tên nhóc Hạ Tầm đáng ghét lại đang đâm vào hoa huy*t của anh. Một cái đùi của Chung Sở Nam bị nâng lên, tính khí thô to của Hạ Tầm đâm mỗi lúc một sâu, lại vì giường quá nhỏ nên cậu chỉ có thể tội nghiệp quỳ ở mép giường mà đâm lên, chiếc giường bị rung lên kẽo kẹt.
"Ưm... a a... ưm... Tiểu, Tiểu Tầm... ha không... đừng... ưm... anh... anh mệt quá... a a..."
Chung Sở Nam vô lực mà túm lấy ga giường, anh mơ mơ màng màng mà thấy cực kỳ buồn bực. Vì sao ngày nào hai người cũng ăn đồ ăn giống nhau, Hạ Tầm chỉ uống thêm sữa của anh mà thôi vậy mà tinh lực của cậu lúc nào cũng dư thừa, giống như một chú gấu Teddy thường xuyên động dục vậy. Hai cái huyệt và đầu v* vốn chưa được ai chạm vào bây giờ đã trở nên cực kỳ thành thục. Dường như bộ ngực của Chung Sở Nam lại lớn hơn một chút. Điều khiến anh đau đầu là bộ ngực này hình như bắt đầu chảy xuống, trước kia do ngày nào cũng được buộc lại mà nó luôn đứng thẳng, bây giờ nó chỉ khiến anh cảm thấy như mình đang treo hai quả bóng nặng trĩu trước ngực.
Nhưng Hạ Tầm vẫn thích nó lắm nên không sao cả.
"Anh ơi, ưm... chim nhỏ của em ngày nào cũng đau quá, chỉ anh mới có thể giúp em thôi, miệng nhỏ của anh rất thoải mái, em rất thích miệng nhỏ của anh..."
Hạ Tầm nói năng lộn xộn đầy mê sảng, động tác va chạm lại càng mãnh liệt. Đâm đến mức Chung Sở Nam cảm giác hoa huy*t phía dưới tê rần, bộ ngực bự không ngừng đung đưa khiến anh thấy hơi đau, không thể không giữ lấy để nó đừng xóc nảy nữa.
Chung Sở Nam không còn cách nào ngủ tiếp, anh bị làm đến hốc mắt nóng lên, hé miệng rên rỉ. Dường như Hạ Tầm thấy tư thế này không thoải mái nên kéo Chung Sở Nam đang nằm trên giường dậy. Hạ thể hai người dính liền, cậu bế anh đi từng bước một tới cửa sổ nhỏ trong phòng dành cho bảo mẫu.
Rèm cửa vẫn chưa được Chung Sở Nam kéo lại, lúc này bên ngoài không có bất kỳ một thanh âm nào, chỉ le lói vài ánh đèn đường, ở nơi xa xa dường như có nhà đang bật đèn, còn có một ít ánh sáng đèn LED từ các công ty và xí nghiệp, bầu trời đầy sương mù điểm ít ánh sáng trắng, dường như sắp bình minh.
Giờ phút này Chung Sở Nam đang đứng bên khung cửa sổ, bộ ngực bự của anh dính sát vào mặt kính thủy tinh lạnh lẽo, đầu v* bắt đầu chảy ra một lượng sữa lớn dọc theo cửa sổ thủy tinh. Hay tay anh bị bắt chống cửa sổ, hoa huy*t thì bị mạnh bạo va chạm, không thể không kiễng chân, mấy lần suýt chút nữa thì anh ngã lăn ra đất.
Bộ ngực bự của anh cứ vậy mà bị khoe ra, nếu như lúc này có ai đi qua mà ngẩng đầu lên thì sẽ thấy một chàng trai dâm đãng có bộ ngực bự đang dựa vào cửa sổ, mặt anh đỏ ửng, hai mắt mê ly, cơ thể không ngừng run lên. Vừa nhìn là đã biết đang bị người ta chịch, ngực của anh cực kỳ to, eo lại nhỏ đến không ngờ, đầu v* của anh ta cũng rất to, đủ au giống như một quả táo chín mọng, giống như người phụ nữ vừa cho con bú sữa, quả thực dâm đãng đến không chịu được.
"A a.... hức... ưm... a... Tiểu, Tiểu Tầm đừng... đừng ở đây a a a..."
Chung Sở Nam bị dọa tới tỉnh cả người, điều này chẳng khác nào hai người họ đang công khai làm tình khiến anh nhịn không được mà co rút hoa huy*t, kẹp đến mức Hạ Tầm sướng cực kỳ, tốc độ đâm chọc của cậu cũng càng lúc càng nhanh khiến cho Chung Sở Nam không thể nào đứng vững được. Bộ ngực bự bị ép trên cửa sổ thủy tinh chảy sữa khiến không nơi nào là không dính sữa, khiến nó cực kỳ trơn trượt, anh suýt chút nữa thì ngã lăn xuống.
"Anh ơi, giường bé lắm, phòng này chỗ nào cũng bé, chỉ có ở đây là được nhất." Hạ Tầm vừa có chút tủi thân lại vừa có chút mới lạ mà nói: "Tại sao miệng nhỏ của anh càng lúc càng chặt vậy? Vì anh đang đứng sao? Sau này em nhất định phải chịch anh lúc anh đang đứng."
"Ưm... ưm... a... ha không... không phải a a a..." Chung Sở Nam sướng đến mức cả người run lên, không thể không thừa nhận điều này cực kỳ thích thích, tính khí của anh thậm chí còn bắn mấy lần, anh giữ bệ cửa sổ, cố gắng không để mình bị trượt xuống, nước bọt chảy xuống theo khóe môi anh, Chung Sở Nam gian nan nói: "Là... ha... là ngực của anh... ngực của anh bị người khác nhìn thấy... a a... bộ ngực dâm đãng của anh sẽ bị người qua đường nhìn thấy... anh rất là ngượng... ưm... a... Tiểu, Tiểu Tầm.... chúng ta về đi được không ưm... đừng, đừng ở đây... ha... ngực của anh cũng bị người ta thấy hết... ưm... thấy, thấy hết.... bọn họ, bọn họ sẽ đến... và uống hết sữa của Tiểu Tầm... ha..."
"Không được, ngực anh là của em!" Hạ Tầm ngay lập tức trở nên nghiêm túc, bàn tay đang giữ eo của anh cũng đưa lên sờ bộ ngực bự, bàn tay cậu to nhưng chẳng thể nào nắm hết được bộ ngực của Chung Sở Nam, chỉ có thể khó khăn mà bắt lấy nó. Bầu ngực xinh đẹp và mềm mại đến mức khiến cho năm ngón tay của cậu hãm sâu vào bên trong. Hạ Tầm sờ đến sướng, lập tức quên đi mục đích ban đầu của mình, không chỉ xoa xoa bầu ngực mà còn nắm lấy đầu v* mà lôi kéo. Chung Sở Nam kêu lên sợ hãi, hoa huy*t lập tức co rút, phun một đống chất lỏng lên dương v*t của cậu, đồng thời tính khí phía trước của anh vốn không thể bắn ra được gì nữa lúc này cũng phun ra một luồng chất lỏng nóng ấm.
Chung Sở Nam ngây ra... anh bị Hạ Tầm chịch đến mức phun nước tiểu ư?!
Rút tính khí của mình, Hạ Tầm không quan tâm tinh dịch tanh hôi đang chảy ra mà cẩn thận tháo giác hút của máy hút sữa, thậm chí cậu còn đỡ ở bên dưới để phòng ngừa nó bị chảy ra.
Nhìn Chung Sở Nam vì động tình mà ép chặt hỗn hợp dâu tây và sữa khiến cho Hạ Tầm có chút đói. Cậu lập tức lại gần mút lấy hoa huy*t, đầu lưỡi của cậu dùng kỹ xảo mà liếm láp hoa đế rồi lại mút nó. Sữa dâu tây kia cực kỳ ngon, sau khi nếm được hương vị ấy, mắt của Hạ Tầm sáng ngời, lập tức duỗi đầu lưỡi vào hút mạnh thịt quả, giống như cái cách mà cậu vẫn uống sữa hằng ngày.
Chung Sở Nam sướng đến mức duỗi thẳng mu bàn chân, chiếc lưỡi nóng bỏng của Hạ Tầm không ngừng khuấy đảo trong hoa huy*t của anh như muốn làm tan chảy nó. Sữa tươi vị dâu tây chảy hết vào trong miệng của Hạ Tầm, cậu chẹp miệng rồi hút mạnh một cái, quả dâu tây bị hoa huy*t ép chặt mà nát ra, sữa trộn lẫn mứt dâu, giống như đang uống sinh tố vậy, Hạ Tầm liếm sạch đến giọt cuối cùng.
"A a... a a... liếm, liếm sướng quá... sao lại liếm như thế a a... anh... anh không được... muốn, muốn phun... muốn phun a a a..."
Chung Sở Nam xấu hổ che đôi mắt của mình lại, anh cảm thấy Hạ Tầm muốn ăn sạch thứ trong hoa huy*t của anh, cảm giác này rất kỳ quái, không giống như trước kia. Anh không biết phải diễn tả cảm giác này ra sao, chỉ biết nó khiến anh thấy thẹn không chịu được.
Không biết bị liếm bao lâu, hoa huy*t của Chung Sở Nam bị liếm đến rộng bằng hai ngón tay, co rút thế nào cũng không khép lại được, ngoại trừ tử cung, bên trong được liếm vô cùng sạch sẽ. Chung Sở Nam lại co rút hoa huy*t, sữa vị dâu tây trộn lẫn cùng d*m thủy trực tiếp bị phun ra, rồi tất cả đều bị Hạ Tầm nuốt hết xuống bụng.
"Ưm... a... a..."
Đây là lần đầu tiên Chung Sở Nam bị chơi đến kích thích như vậy, hậu huyệt của anh vẫn còn lưu lại tinh dịch của Hạ Tầm. hoa huy*t trống rỗng nhưng Chung Sở Nam cứ luôn cảm thấy vẫn còn thứ gì đó ở bên trong.
"Anh ơi, em vẫn muốn uống." Hạ Tầm ôm lấy Chung Sở Nam, đầu cậu cọ cọ bộ ngực của anh. Cậu thấy đầu v* bắt đầu rỉ sữa cũng không vội vàng uống mà liếm sạch nước hoa quả ở máy hút sữa rồi dán nó lên bầu ngực của Chung Sở Nam. Cậu không để chế độ chạy bằng điện mà tự mình hút sữa của Chung Sở Nam, khiến anh có cảm giác như mình đã trở thành một con bò sữa.
"A a... ưm... ha... Tiểu, Tiểu Tầm a a... nhẹ... nhẹ thôi a a... không... không được.... ưm... a... đau... ha... sữa... sữa hết rồi..."
Chung Sở Nam vừa trải qua một hồi tình ái kích thích nên cơ thể anh cực kỳ mẫn cảm. Sức lực của Hạ Tầm lại cực kỳ lớn, không giống tần suất ôn hòa của chế độ chạy bằng điện, mỗi lần ấn xuống đều khiến đầu v* của Chung Sở Nam như bị véo mạnh, vừa đau lại vừa sướng. Mỗi lần thấy sữa bắn phụt ra ngoài, anh cảm thấy linh hồn của mình cũng bị hút ra theo luôn.
Anh vội vàng bắt lấy cái tay đang tác quái của Hạ Tầm, ngăn cản động tác của cậu, tức giận nói: "Em muốn ép khô anh à!"
Hạ Tầm còn chưa biết mình làm sai chỗ nào, cực kỳ tủi thân mà nói: "Em vẫn chưa uống đủ sữa, em muốn uống thêm!"
"..." Chung Sở Nam giận đến ngứa răng nhưng không thể đánh cậu, chỉ có thể nhẫn nại nói: "Sữa là phải để nó tự nhiên chảy ra, máy hút sữa chỉ là đồ phụ trợ, tần số của nó còn có thể mát xa cho anh. Nhưng em lại làm hoàn toàn ngược lại, nói đúng ra nếu em cứ mạnh mẽ hút sữa như vậy sẽ không hút được sữa của anh mà là máu của anh, em muốn uống máu của anh ư?"
Vừa nghe sẽ chảy máu, Hạ Tầm liền luống cuống, không mạnh mẽ vắt sữa nữa. Thậm chí cậu còn bỏ máy hút sữa ra, bàn tay cậu đặt trên đầu v* sưng đỏ của anh, miệng nhẹ nhàng thổi khí, vừa thổi vừa nói đầy sốt ruột: "Không, không cần, em không uống máu đâu, anh đừng chảy máu, ngực của anh chỉ được chảy sữa chứ không được chảy máu, sau này không dùng cái này nữa, em cũng không uống sữa dâu nữa, hức... Anh ơi em xin lỗi, sau này Tiểu Tầm sẽ không làm như thế nữa, anh đừng chảy máu."
Nhìn thấy dáng vẻ hoảng sợ của Hạ Tầm, Chung Sở Nam cũng hết giận, thấy cậu gấp đến sắp khóc lòng của anh như mềm ra, anh xoa đầu cậu mà nói: "Tiểu Tầm thật là ngoan, biết sai là tốt. Nếu em muốn uống sữa dâu thì sau này anh liền hút sữa rồi ép dâu cho em có được không?"
Hạ Tầm bĩu môi, mắt cậu thỉnh thoảng còn nhìn hoa huy*t sưng đỏ của Chung Sở Nam. Mặt anh đỏ lên, tát nhẹ trán cậu một cái, thẹn đến phát giận: "Không được dùng miệng nhỏ của anh để ép sữa! Trộm làm cũng không được! Nghĩ cũng đừng nghĩ!"
"Hức..." Hạ Tầm ôm trán, nước mắt lưng tròng nhìn Chung Sở Nam, anh suýt chút nữa thì mềm lòng mà đồng ý cho cậu tiếp tục ép sữa bằng hoa huy*t của mình. Nhưng lần này Hạ Tầm dùng dâu tây, sau này còn không biết cậu sẽ nhét cái gì, Chung Sở Nam kiên quyết không đồng ý.
Để tránh mình lại mềm lòng, Chung Sở Nam quay đầu sang chỗ khác, cũng lười moi tinh dịch đang chôn trong hậu huyệt của mình ra. Anh kéo chăn lên trên đầu, mê man mà ngủ thiếp đi. . Tiên Hiệp Hay
"Hức hức... anh xấu quá... anh thật đáng ghét." Hạ Tầm khóc lóc mà vuốt ve bộ ngực của Chung Sở Nam, nhưng anh lại bất động, cơ thể anh chỉ hơi run lên khi bị cậu nắm lấy đầu v*, ngoài ra không còn phản ứng nào khác. Hạ Tầm làm nũng nhưng không có ai xem, cậu chỉ có thể trở mình, chen vào lòng Chung Sở Nam, chôn đầu trong bộ ngực bự của anh, ôm lấy anh mà ngủ.
Rạng sáng, Chung Sở Nam lại bị một trận xóc nảy quen thuộc ép tỉnh, không cần nhìn cũng biết tên nhóc Hạ Tầm đáng ghét lại đang đâm vào hoa huy*t của anh. Một cái đùi của Chung Sở Nam bị nâng lên, tính khí thô to của Hạ Tầm đâm mỗi lúc một sâu, lại vì giường quá nhỏ nên cậu chỉ có thể tội nghiệp quỳ ở mép giường mà đâm lên, chiếc giường bị rung lên kẽo kẹt.
"Ưm... a a... ưm... Tiểu, Tiểu Tầm... ha không... đừng... ưm... anh... anh mệt quá... a a..."
Chung Sở Nam vô lực mà túm lấy ga giường, anh mơ mơ màng màng mà thấy cực kỳ buồn bực. Vì sao ngày nào hai người cũng ăn đồ ăn giống nhau, Hạ Tầm chỉ uống thêm sữa của anh mà thôi vậy mà tinh lực của cậu lúc nào cũng dư thừa, giống như một chú gấu Teddy thường xuyên động dục vậy. Hai cái huyệt và đầu v* vốn chưa được ai chạm vào bây giờ đã trở nên cực kỳ thành thục. Dường như bộ ngực của Chung Sở Nam lại lớn hơn một chút. Điều khiến anh đau đầu là bộ ngực này hình như bắt đầu chảy xuống, trước kia do ngày nào cũng được buộc lại mà nó luôn đứng thẳng, bây giờ nó chỉ khiến anh cảm thấy như mình đang treo hai quả bóng nặng trĩu trước ngực.
Nhưng Hạ Tầm vẫn thích nó lắm nên không sao cả.
"Anh ơi, ưm... chim nhỏ của em ngày nào cũng đau quá, chỉ anh mới có thể giúp em thôi, miệng nhỏ của anh rất thoải mái, em rất thích miệng nhỏ của anh..."
Hạ Tầm nói năng lộn xộn đầy mê sảng, động tác va chạm lại càng mãnh liệt. Đâm đến mức Chung Sở Nam cảm giác hoa huy*t phía dưới tê rần, bộ ngực bự không ngừng đung đưa khiến anh thấy hơi đau, không thể không giữ lấy để nó đừng xóc nảy nữa.
Chung Sở Nam không còn cách nào ngủ tiếp, anh bị làm đến hốc mắt nóng lên, hé miệng rên rỉ. Dường như Hạ Tầm thấy tư thế này không thoải mái nên kéo Chung Sở Nam đang nằm trên giường dậy. Hạ thể hai người dính liền, cậu bế anh đi từng bước một tới cửa sổ nhỏ trong phòng dành cho bảo mẫu.
Rèm cửa vẫn chưa được Chung Sở Nam kéo lại, lúc này bên ngoài không có bất kỳ một thanh âm nào, chỉ le lói vài ánh đèn đường, ở nơi xa xa dường như có nhà đang bật đèn, còn có một ít ánh sáng đèn LED từ các công ty và xí nghiệp, bầu trời đầy sương mù điểm ít ánh sáng trắng, dường như sắp bình minh.
Giờ phút này Chung Sở Nam đang đứng bên khung cửa sổ, bộ ngực bự của anh dính sát vào mặt kính thủy tinh lạnh lẽo, đầu v* bắt đầu chảy ra một lượng sữa lớn dọc theo cửa sổ thủy tinh. Hay tay anh bị bắt chống cửa sổ, hoa huy*t thì bị mạnh bạo va chạm, không thể không kiễng chân, mấy lần suýt chút nữa thì anh ngã lăn ra đất.
Bộ ngực bự của anh cứ vậy mà bị khoe ra, nếu như lúc này có ai đi qua mà ngẩng đầu lên thì sẽ thấy một chàng trai dâm đãng có bộ ngực bự đang dựa vào cửa sổ, mặt anh đỏ ửng, hai mắt mê ly, cơ thể không ngừng run lên. Vừa nhìn là đã biết đang bị người ta chịch, ngực của anh cực kỳ to, eo lại nhỏ đến không ngờ, đầu v* của anh ta cũng rất to, đủ au giống như một quả táo chín mọng, giống như người phụ nữ vừa cho con bú sữa, quả thực dâm đãng đến không chịu được.
"A a.... hức... ưm... a... Tiểu, Tiểu Tầm đừng... đừng ở đây a a a..."
Chung Sở Nam bị dọa tới tỉnh cả người, điều này chẳng khác nào hai người họ đang công khai làm tình khiến anh nhịn không được mà co rút hoa huy*t, kẹp đến mức Hạ Tầm sướng cực kỳ, tốc độ đâm chọc của cậu cũng càng lúc càng nhanh khiến cho Chung Sở Nam không thể nào đứng vững được. Bộ ngực bự bị ép trên cửa sổ thủy tinh chảy sữa khiến không nơi nào là không dính sữa, khiến nó cực kỳ trơn trượt, anh suýt chút nữa thì ngã lăn xuống.
"Anh ơi, giường bé lắm, phòng này chỗ nào cũng bé, chỉ có ở đây là được nhất." Hạ Tầm vừa có chút tủi thân lại vừa có chút mới lạ mà nói: "Tại sao miệng nhỏ của anh càng lúc càng chặt vậy? Vì anh đang đứng sao? Sau này em nhất định phải chịch anh lúc anh đang đứng."
"Ưm... ưm... a... ha không... không phải a a a..." Chung Sở Nam sướng đến mức cả người run lên, không thể không thừa nhận điều này cực kỳ thích thích, tính khí của anh thậm chí còn bắn mấy lần, anh giữ bệ cửa sổ, cố gắng không để mình bị trượt xuống, nước bọt chảy xuống theo khóe môi anh, Chung Sở Nam gian nan nói: "Là... ha... là ngực của anh... ngực của anh bị người khác nhìn thấy... a a... bộ ngực dâm đãng của anh sẽ bị người qua đường nhìn thấy... anh rất là ngượng... ưm... a... Tiểu, Tiểu Tầm.... chúng ta về đi được không ưm... đừng, đừng ở đây... ha... ngực của anh cũng bị người ta thấy hết... ưm... thấy, thấy hết.... bọn họ, bọn họ sẽ đến... và uống hết sữa của Tiểu Tầm... ha..."
"Không được, ngực anh là của em!" Hạ Tầm ngay lập tức trở nên nghiêm túc, bàn tay đang giữ eo của anh cũng đưa lên sờ bộ ngực bự, bàn tay cậu to nhưng chẳng thể nào nắm hết được bộ ngực của Chung Sở Nam, chỉ có thể khó khăn mà bắt lấy nó. Bầu ngực xinh đẹp và mềm mại đến mức khiến cho năm ngón tay của cậu hãm sâu vào bên trong. Hạ Tầm sờ đến sướng, lập tức quên đi mục đích ban đầu của mình, không chỉ xoa xoa bầu ngực mà còn nắm lấy đầu v* mà lôi kéo. Chung Sở Nam kêu lên sợ hãi, hoa huy*t lập tức co rút, phun một đống chất lỏng lên dương v*t của cậu, đồng thời tính khí phía trước của anh vốn không thể bắn ra được gì nữa lúc này cũng phun ra một luồng chất lỏng nóng ấm.
Chung Sở Nam ngây ra... anh bị Hạ Tầm chịch đến mức phun nước tiểu ư?!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.