Chương 2: chương 2
Kim Nga
18/02/2024
Ngay cả Điêu ma ma cũng nghĩ như vậy, phòng bếp lớn vừa khổ vừa mệt, làm sao mà có mặt mũi bằng vào trong sân của cô nương, cho dù chỉ làm nha đầu quét rác ở trong sân thì vẫn rất nhàn hạ.
Thỉnh thoảng có thể lộ mặt ra trước mặt cô nương, nói không chừng lúc nào đó cô nương thấy nàng lanh lợi thì sẽ điều đến trong phòng để sai sử.
Phải biết là nếu được chủ tử yêu thích thì nương tử ở cạnh sẽ được mặc vàng đeo bạc, lâu lâu còn được ban cho những bộ quần áo mà chủ tử mặc đã cũ.
Lương Cẩn mặc một chiếc áo bông màu xanh lơ, phía dưới là chiếc quần màu nâu, bởi vì nàng còn nhỏ tuổi, hơn nữa chỉ là người hầu nên không cần chú trọng quá nhiều, cũng không cần phải mặc váy.
Nàng kéo rèm bước ra ngoài, nhón chân lên thêm chút dầu bông vào ngọn đèn dầu rồi bật lên.
Chỉ thấy trên chiếc tủ vuông làm bằng gỗ táo sơn đỏ ở phía đông có một cái bình sứ xanh trắng bị thủng một lỗ.
Trên bức tường hai bên treo nhiều loại đồ vật như dây bện, mũ giày, dây đai, túi đậu và các đồ lặt vặt khác.
Ở góc Tây Nam còn có một hũ đựng gạo, trong đó đựng một nửa số gạo chưa giã.
Trên mặt đất có hai chiếc ghế đẩu nhỏ, thoạt nhìn đã biết đây là đồ cũ mà chủ nhân không cần nữa, mặt trên của nó còn được sơn viền vàng, trông rất trang nhã.
Bếp lò đắp bằng bùn được đặt ở giữa, trên đó có một chiếc nồi lớn có vòi nhọn, giống như những chiếc nồi ở các quán ven đường bên ngoài.
Lương Cẩn nhấc nồi lên một cách khó khăn, nước bên trong vẫn còn ấm nên rất thích hợp để rửa mặt và đánh răng.
Ở Bắc Tống cũng có bàn chải đánh răng nhưng nó được làm từ lông lợn, thứ này mua ở tiệm tạp hoá sẽ có giá hai đồng, mua của người bán hàng rong trong ngõ sẽ tiết kiệm hơn.
Nàng dùng bàn chải chà một ít bột đánh răng ra khỏi lọ sứ nhỏ dùng để đựng bột đánh răng.
Thứ này là loại kém chất lượng nhất, dùng rất thô ráp, loại bột đánh răng mà nương tử nhị phòng dùng tốt hơn, đã vậy còn có mùi thơm. Nhưng mà giá cả cũng khiến người khác phải líu lưỡi vì kinh ngạc.
Điêu ma ma là bồi phòng một tháng nhận được 125 đồng bạc, tiểu nha đầu như nàng giúp việc ở phòng bếp lớn thì chỉ nhận được 20 đồng bạc một tháng.
Chẳng qua chỗ này còn chưa tính tiền thưởng, đôi khi trong phủ có hỉ sự thì sẽ có thêm tiền thưởng khác nữa.
Tháng trước Lương Cẩn được thưởng hai đồng, Thái bà tử ở phòng bếp thấy nương của nàng là Điêu ma ma nên mới không dám ức hiếp nàng.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Thỉnh thoảng có thể lộ mặt ra trước mặt cô nương, nói không chừng lúc nào đó cô nương thấy nàng lanh lợi thì sẽ điều đến trong phòng để sai sử.
Phải biết là nếu được chủ tử yêu thích thì nương tử ở cạnh sẽ được mặc vàng đeo bạc, lâu lâu còn được ban cho những bộ quần áo mà chủ tử mặc đã cũ.
Lương Cẩn mặc một chiếc áo bông màu xanh lơ, phía dưới là chiếc quần màu nâu, bởi vì nàng còn nhỏ tuổi, hơn nữa chỉ là người hầu nên không cần chú trọng quá nhiều, cũng không cần phải mặc váy.
Nàng kéo rèm bước ra ngoài, nhón chân lên thêm chút dầu bông vào ngọn đèn dầu rồi bật lên.
Chỉ thấy trên chiếc tủ vuông làm bằng gỗ táo sơn đỏ ở phía đông có một cái bình sứ xanh trắng bị thủng một lỗ.
Trên bức tường hai bên treo nhiều loại đồ vật như dây bện, mũ giày, dây đai, túi đậu và các đồ lặt vặt khác.
Ở góc Tây Nam còn có một hũ đựng gạo, trong đó đựng một nửa số gạo chưa giã.
Trên mặt đất có hai chiếc ghế đẩu nhỏ, thoạt nhìn đã biết đây là đồ cũ mà chủ nhân không cần nữa, mặt trên của nó còn được sơn viền vàng, trông rất trang nhã.
Bếp lò đắp bằng bùn được đặt ở giữa, trên đó có một chiếc nồi lớn có vòi nhọn, giống như những chiếc nồi ở các quán ven đường bên ngoài.
Lương Cẩn nhấc nồi lên một cách khó khăn, nước bên trong vẫn còn ấm nên rất thích hợp để rửa mặt và đánh răng.
Ở Bắc Tống cũng có bàn chải đánh răng nhưng nó được làm từ lông lợn, thứ này mua ở tiệm tạp hoá sẽ có giá hai đồng, mua của người bán hàng rong trong ngõ sẽ tiết kiệm hơn.
Nàng dùng bàn chải chà một ít bột đánh răng ra khỏi lọ sứ nhỏ dùng để đựng bột đánh răng.
Thứ này là loại kém chất lượng nhất, dùng rất thô ráp, loại bột đánh răng mà nương tử nhị phòng dùng tốt hơn, đã vậy còn có mùi thơm. Nhưng mà giá cả cũng khiến người khác phải líu lưỡi vì kinh ngạc.
Điêu ma ma là bồi phòng một tháng nhận được 125 đồng bạc, tiểu nha đầu như nàng giúp việc ở phòng bếp lớn thì chỉ nhận được 20 đồng bạc một tháng.
Chẳng qua chỗ này còn chưa tính tiền thưởng, đôi khi trong phủ có hỉ sự thì sẽ có thêm tiền thưởng khác nữa.
Tháng trước Lương Cẩn được thưởng hai đồng, Thái bà tử ở phòng bếp thấy nương của nàng là Điêu ma ma nên mới không dám ức hiếp nàng.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.