Chương 4: chương 4
Kim Nga
18/02/2024
Nàng ấy mặc một chiếc áo bông lụa có độ mới khoảng tám phần, eo được bóp sát, phía dưới là váy, mặt trên có vài bông hoa lan do nàng ấy năn nỉ Diêu ma ma thêu cho.
Dù mới 9 tuổi nhưng đã bắt đầu lộ rõ vóc dáng thon thả.
Quế tỷ nhi lớn lên giống Điêu ma ma, gương mặt có phần đanh đá cùng khó tính, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới vẻ dễ thương của nàng ấy.
So với nàng ấy thì ngoại hình của Lương Cẩn chỉ có thể coi là bình thường.
“Đưa tiền cho ta rồi ta sẽ mua cho tỷ.”
Lương Cẩn dùng một cái kẹp gắp than bỏ vào bếp, đợi đến khi bếp được bắt lửa lớn thì mới đem bánh bột ngô vừa mua được bỏ lên trên đó, vừa nướng bánh lại vừa tranh thủ hong tay cho ấm.
Quế tỷ nhi không đi làm việc ở trong phủ, đương nhiên là không có tiền, nàng ấy cũng tự biết mình đuối lý, bĩu môi một cái rồi không nói chuyện nữa.
“Không phải chỉ là bánh hạt dẻ thôi sao, Quế tỷ nhi muốn ăn thì con cứ tiện tay mua cho nó hai miếng đi.”
Điêu ma ma thiên vị đại nữ nhi nhất, hiện tại nàng ấy đã 9 tuổi rồi mà cũng không để nàng ấy tìm việc làm ở trong phủ.
Nói xong, bà ấy từ bên ngoài bước vào, tóc được búi gọn gàng, bên trên cắm một chiếc trâm bạc đơn giản.
Trên người bà mặc áo ngoài màu hồng cánh sen, phía dưới là váy sam làm bằng vải mịn đã hơi ố vàng.
Trên cổ tay trái có một chiếc vòng tay mỏng làm bằng vàng.
Mấy năm trước còn có người kêu bà là Điêu nương tử, hai năm gần đây không hiểu sao lại thành Điêu ma ma rồi.
Lương Cẩn nghe vậy tiền tức điên, sao phải mua bánh hạt dẻ cho tỷ ấy ăn chứ, chẳng lẽ để tỷ ấy ăn ngon rồi tiếp tục thấy người sang bắt quàng làm họ, ôm mộng đẹp làm tình nhân cho người ta?
Người tỷ tỷ này của nàng đúng là có một không hai ở trong phủ này, làm người hầu mà suốt ngày tính toán sau này sẽ làm thông phòng cho lang quân của cô nương, còn không thì là làm tình nhân cho tiểu lang quân trong phủ.
Nhưng cố tình Quế tỷ nhi lại ham ăn biếng làm, để nàng ấy vào phủ giúp việc thì sống chết cũng không chịu đi, cả ngày chỉ biết xúi giục nàng trộm điểm tâm ở phòng bếp lớn mang về nhà ăn.
Quần áo mỗi ngày mặc xong đều dồn một đống ở trong phòng, sau đó sai sử Lương Cẩn giặt cho mình, Lương Cẩn thấy Điêu ma ma không ở nhà là liền đóng cửa hung hăng dạy nàng ấy một bài học, lúc này mới thấy dễ chịu hơn một chút.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Dù mới 9 tuổi nhưng đã bắt đầu lộ rõ vóc dáng thon thả.
Quế tỷ nhi lớn lên giống Điêu ma ma, gương mặt có phần đanh đá cùng khó tính, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới vẻ dễ thương của nàng ấy.
So với nàng ấy thì ngoại hình của Lương Cẩn chỉ có thể coi là bình thường.
“Đưa tiền cho ta rồi ta sẽ mua cho tỷ.”
Lương Cẩn dùng một cái kẹp gắp than bỏ vào bếp, đợi đến khi bếp được bắt lửa lớn thì mới đem bánh bột ngô vừa mua được bỏ lên trên đó, vừa nướng bánh lại vừa tranh thủ hong tay cho ấm.
Quế tỷ nhi không đi làm việc ở trong phủ, đương nhiên là không có tiền, nàng ấy cũng tự biết mình đuối lý, bĩu môi một cái rồi không nói chuyện nữa.
“Không phải chỉ là bánh hạt dẻ thôi sao, Quế tỷ nhi muốn ăn thì con cứ tiện tay mua cho nó hai miếng đi.”
Điêu ma ma thiên vị đại nữ nhi nhất, hiện tại nàng ấy đã 9 tuổi rồi mà cũng không để nàng ấy tìm việc làm ở trong phủ.
Nói xong, bà ấy từ bên ngoài bước vào, tóc được búi gọn gàng, bên trên cắm một chiếc trâm bạc đơn giản.
Trên người bà mặc áo ngoài màu hồng cánh sen, phía dưới là váy sam làm bằng vải mịn đã hơi ố vàng.
Trên cổ tay trái có một chiếc vòng tay mỏng làm bằng vàng.
Mấy năm trước còn có người kêu bà là Điêu nương tử, hai năm gần đây không hiểu sao lại thành Điêu ma ma rồi.
Lương Cẩn nghe vậy tiền tức điên, sao phải mua bánh hạt dẻ cho tỷ ấy ăn chứ, chẳng lẽ để tỷ ấy ăn ngon rồi tiếp tục thấy người sang bắt quàng làm họ, ôm mộng đẹp làm tình nhân cho người ta?
Người tỷ tỷ này của nàng đúng là có một không hai ở trong phủ này, làm người hầu mà suốt ngày tính toán sau này sẽ làm thông phòng cho lang quân của cô nương, còn không thì là làm tình nhân cho tiểu lang quân trong phủ.
Nhưng cố tình Quế tỷ nhi lại ham ăn biếng làm, để nàng ấy vào phủ giúp việc thì sống chết cũng không chịu đi, cả ngày chỉ biết xúi giục nàng trộm điểm tâm ở phòng bếp lớn mang về nhà ăn.
Quần áo mỗi ngày mặc xong đều dồn một đống ở trong phòng, sau đó sai sử Lương Cẩn giặt cho mình, Lương Cẩn thấy Điêu ma ma không ở nhà là liền đóng cửa hung hăng dạy nàng ấy một bài học, lúc này mới thấy dễ chịu hơn một chút.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.