Chương 1: Hoàn Lương Nhất Mộng (1)
Ái Tiểu Thuyết Đích Trạch Diệp Tử
04/04/2024
Cái chết có cảm giác như thế nào?
Diệp Du rất khó diễn tả bằng lời.
Năm 1966, cao khảo tạm thời bị tạm dừng toàn diện, Diệp Du, một học sinh cao trung vừa bước sang tuổi 17, xuyên không đến hơn 300 năm sau, trở thành một đứa trẻ mồ côi cùng tuổi.
*Cao khảo: Kỳ thi Tuyển sinh Đại học Toàn Quốc của Trung Quốc.
*Hoàng lương nhất mộng: giấc mộng kê vàng, ảo mộng và những mong ước không thể thực hiện được.
Nước Diệp hơn ba trăm năm sau phồn hoa hơn niên đại này rất nhiều, là một trong những cường quốc hàng đầu thế giới.
Sau khi xuyên qua, ngay cả khi Diệp Du là một đứa trẻ mồ côi, cô vẫn được hưởng 9 năm giáo dục bắt buộc, phúc lợi cơ bản cho trẻ vị thành niên, được đủ các loại tổ chức từ thiện xã hội hoặc mạnh thường quân trong xã hội giúp đỡ.
Phòng miễn phí trong cô nhi viện tốt hơn phòng Diệp Du ở trước đây gấp vạn lần, có giường lớn mềm mại, đèn điện sáng ngời, phòng tắm riêng, sàn nhà gỗ sạch sẽ, những cán bộ sống trong đại viện thập niên 60 đều không có căn phòng xinh đẹp xa hoa như vậy.
Trừ bỏ nỗi buồn và sự sợ hãi khi phải rời xa cha mẹ, người thân lúc đầu, Diệp Du nhanh chóng bị thu hút bởi chốn đô thị phồn hoa náo nhiệt đầy màu sắc này, ăn uống vui, phảng phất như đang lạc vào tiên cảnh. Khi đó, cô đã quyết tâm học tập chăm chỉ, thi vào đại học, trở nên nổi bật trong tương lai.
Cần cù chăm chỉ liều mạng suốt một năm rưỡi, cô rốt cuộc đã thi đậu một trường đại học trọng điểm, chưa kịp trải nghiệm cuộc sống tốt đẹp của sinh viên đại học tương lai, thì mạt thế đã lặng lẽ đến.
Mạt thế không phải là cuộc khủng hoảng zombie trong phim ảnh, mà là hàng loạt thảm họa như nhiệt độ cực nóng, cực lạnh, bệnh dịch, động đất, chiến tranh, sinh vật biến dị,… đã gần như xóa sổ loài người.
May mắn thay, con người cũng là một phần của chuỗi sinh học, cũng có khả năng biến dị, những người sống sót sau thảm họa ít nhiều đều thức tỉnh biến dị, có niềm tin để sống sót.
Người biến dị không chỉ có thể chất tăng cường, mà còn có khả năng đột biến gen ra các loại dị năng khác nhau, Diệp Du, người có sức sống như cỏ dại, cũng là một trong những người may mắn đó, mặt khác không nói, cô cũng không phải chưa từng gặm vỏ cây và rễ cỏ vì quá đói.
Dựa vào dị năng, Diệp Du đại khái sống lay lắt được vài thập niên ở mạt thế, cụ thể trải qua bao nhiêu trận động đất hồng thuỷ thì cũng không rõ lắm, sau đó ở lại căn cứ Hy Vọng hơn mười năm.
Thời điểm xây dựng căn cứ Hy Vọng bắt đầu từ tân nguyên (kỷ nguyên mới), niên đại tân nguyên cũng không đại biểu là mạt thế kết thúc, thiên tai không ngừng và sinh vật biến dị vẫn cứ luôn đe dọa sự sinh tồn của con người.
Diệp Du rất khó diễn tả bằng lời.
Năm 1966, cao khảo tạm thời bị tạm dừng toàn diện, Diệp Du, một học sinh cao trung vừa bước sang tuổi 17, xuyên không đến hơn 300 năm sau, trở thành một đứa trẻ mồ côi cùng tuổi.
*Cao khảo: Kỳ thi Tuyển sinh Đại học Toàn Quốc của Trung Quốc.
*Hoàng lương nhất mộng: giấc mộng kê vàng, ảo mộng và những mong ước không thể thực hiện được.
Nước Diệp hơn ba trăm năm sau phồn hoa hơn niên đại này rất nhiều, là một trong những cường quốc hàng đầu thế giới.
Sau khi xuyên qua, ngay cả khi Diệp Du là một đứa trẻ mồ côi, cô vẫn được hưởng 9 năm giáo dục bắt buộc, phúc lợi cơ bản cho trẻ vị thành niên, được đủ các loại tổ chức từ thiện xã hội hoặc mạnh thường quân trong xã hội giúp đỡ.
Phòng miễn phí trong cô nhi viện tốt hơn phòng Diệp Du ở trước đây gấp vạn lần, có giường lớn mềm mại, đèn điện sáng ngời, phòng tắm riêng, sàn nhà gỗ sạch sẽ, những cán bộ sống trong đại viện thập niên 60 đều không có căn phòng xinh đẹp xa hoa như vậy.
Trừ bỏ nỗi buồn và sự sợ hãi khi phải rời xa cha mẹ, người thân lúc đầu, Diệp Du nhanh chóng bị thu hút bởi chốn đô thị phồn hoa náo nhiệt đầy màu sắc này, ăn uống vui, phảng phất như đang lạc vào tiên cảnh. Khi đó, cô đã quyết tâm học tập chăm chỉ, thi vào đại học, trở nên nổi bật trong tương lai.
Cần cù chăm chỉ liều mạng suốt một năm rưỡi, cô rốt cuộc đã thi đậu một trường đại học trọng điểm, chưa kịp trải nghiệm cuộc sống tốt đẹp của sinh viên đại học tương lai, thì mạt thế đã lặng lẽ đến.
Mạt thế không phải là cuộc khủng hoảng zombie trong phim ảnh, mà là hàng loạt thảm họa như nhiệt độ cực nóng, cực lạnh, bệnh dịch, động đất, chiến tranh, sinh vật biến dị,… đã gần như xóa sổ loài người.
May mắn thay, con người cũng là một phần của chuỗi sinh học, cũng có khả năng biến dị, những người sống sót sau thảm họa ít nhiều đều thức tỉnh biến dị, có niềm tin để sống sót.
Người biến dị không chỉ có thể chất tăng cường, mà còn có khả năng đột biến gen ra các loại dị năng khác nhau, Diệp Du, người có sức sống như cỏ dại, cũng là một trong những người may mắn đó, mặt khác không nói, cô cũng không phải chưa từng gặm vỏ cây và rễ cỏ vì quá đói.
Dựa vào dị năng, Diệp Du đại khái sống lay lắt được vài thập niên ở mạt thế, cụ thể trải qua bao nhiêu trận động đất hồng thuỷ thì cũng không rõ lắm, sau đó ở lại căn cứ Hy Vọng hơn mười năm.
Thời điểm xây dựng căn cứ Hy Vọng bắt đầu từ tân nguyên (kỷ nguyên mới), niên đại tân nguyên cũng không đại biểu là mạt thế kết thúc, thiên tai không ngừng và sinh vật biến dị vẫn cứ luôn đe dọa sự sinh tồn của con người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.