Làm Cho Tổng Tài Khóc Thút Thít Mà Không Cho Ai Biết Phương Pháp
Chương 12:
Samson
08/11/2022
Quý Nguyên Tu còn nhớ rõ bộ dáng khi Âm Mật Vi còn bé, khuôn mặt vừa trắng lại xinh đẹp, con ngươi trong suốt sáng ngời, mà ánh mắt kia ưu nhã lại lãnh đạm, cũng là đầu sỏ khiến cho Quý Nguyên Tu rơi vào tay giặc.
Còn có ai có thể có được ánh mắt so với Âm Mật Vi đẹp hơn?
Quý Nguyên Tu yêu Âm Mật Vi, từ khi còn bé đã một mực yêu đến bây giờ.
Mặc dù Quý Nguyên Tu biết mình và Âm Mật Vi đã sớm đính hôn, nhưng mà thẳng cho đến lúc trước kết hôn, hắn đều là cẩn thận từng li từng tí nơm nớp lo sợ đấy, sợ một khi không chú ý Âm Mật Vi sẽ đột nhiên bay mất.
Nhưng mà cảm giác này cho đến sau khi kết hôn cũng không có mất đi, Âm Mật Vi vẫn xinh đẹp ưu nhã lại trong trẻo nhưng lạnh lùng, chưa bao giờ bởi vì là vợ của hắn mà thay đổi một chút nào.
Có thể Âm Mật Vi không thương hắn, cũng có thể là tính cách của Âm Mật Vi vốn là như vậy.
Quý Nguyên Tu thà rằng là ý thứ hai, nếu không làm sao giải thích việc Âm Mật Vi đáp ứng lời cầu hôn của hắn a?
Nghĩ như vậy, nội tâm của Quý Nguyên Tu thoải mái chút ít, bất tri bất giác liền lái xe đến dưới lầu nhà Thời Sở Yêu.
Thời Sở Yêu cùng Âm Mật Vi là hoàn toàn bất đồng, Thời Sở Yêu cũng xinh đẹp ưu nhã, nhưng thật ra bên trong lại là mềm mại đáng yêu mà phong tình đấy, ở chỗ cô ta, Quý Nguyên Tu cảm thấy có thể hưởng thụ được khói lửa của nhân gian.
Quả nhiên, sau khi ấn chuông, Thời Sở Yêu mặc đồ ngủ mở cửa cho hắn, trên mặt có chút kinh ngạc, cũng rất nhanh lộ ra mỉm cười hạnh phúc.
Nữ nhân này là cần hắn a, điểm này làm cho hắn cảm thấy rất thỏa mãn.
Thời Sở Yêu ở trong phòng bếp chuẩn bị nước trà, đầu tiên dĩ nhiên là cô liếc một cái liền thấy được vẻ cô đơn không dễ gì phát hiện trên mặt Quý Nguyên Tu rồi, đè xuống lòng hiếu kỳ, Thời Sở Yêu đem trà Hoa Lài đến trước mặt Quý Nguyên Tu, ngửa mặt cười nói: "Dây chuyền của em bị hư rồi, anh có thể cùng em đi sửa sao?"
Quý Nguyên Tu nói: "Hư mất thì lại mua là được."
Thời Sở Yêu cười nói: "Sợi dây chuyền này dù sao cũng là sợi dây đầu tiên anh tặng em, rất có ý nghĩa kỷ niệm."
Là có ý nghĩa kỷ niệm, mà không phải là thích cái này sao, về phần có cái gì ý nghĩa kỷ niệm, toàn bộ đều dựa vào Quý Nguyên Tu phỏng đoán rồi.
Thời Sở Yêu hiểu rõ lúc nào nên an phận thủ thường, lúc nào nên cùng kim chủ chơi một chút trò chơi tình ái, chỉ cần làm cho kim chủ biết rõ cô hiểu được tiến thoái, như vậy hai người ở chung sẽ hài hòa lại vui vẻ.
Quả nhiên Quý Nguyên Tu rất nhanh liền đáp ứng cùng nàng đi ra ngoài sửa dây chuyền.
Cửa hàng đồ trang sức ở bên cạnh trung tâm mua sắm Ginza, lúc Thời Sở Yêu xuống xe cũng đồng thời nghĩ đến tập đoàn Anh Lan cũng ở gần đây, không biết như thế nào mà Thời Sở Yêu đột nhiên nghĩ đến Âm Mật Vi.
Thậm chí có một chút...
Lúc Thời Sở Yêu đang nhìn sư phụ sửa cái chốt bị hư mất, nghĩ đến một từ để hình dung cảm giác hiện tại có lẽ, là kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Còn có ai có thể có được ánh mắt so với Âm Mật Vi đẹp hơn?
Quý Nguyên Tu yêu Âm Mật Vi, từ khi còn bé đã một mực yêu đến bây giờ.
Mặc dù Quý Nguyên Tu biết mình và Âm Mật Vi đã sớm đính hôn, nhưng mà thẳng cho đến lúc trước kết hôn, hắn đều là cẩn thận từng li từng tí nơm nớp lo sợ đấy, sợ một khi không chú ý Âm Mật Vi sẽ đột nhiên bay mất.
Nhưng mà cảm giác này cho đến sau khi kết hôn cũng không có mất đi, Âm Mật Vi vẫn xinh đẹp ưu nhã lại trong trẻo nhưng lạnh lùng, chưa bao giờ bởi vì là vợ của hắn mà thay đổi một chút nào.
Có thể Âm Mật Vi không thương hắn, cũng có thể là tính cách của Âm Mật Vi vốn là như vậy.
Quý Nguyên Tu thà rằng là ý thứ hai, nếu không làm sao giải thích việc Âm Mật Vi đáp ứng lời cầu hôn của hắn a?
Nghĩ như vậy, nội tâm của Quý Nguyên Tu thoải mái chút ít, bất tri bất giác liền lái xe đến dưới lầu nhà Thời Sở Yêu.
Thời Sở Yêu cùng Âm Mật Vi là hoàn toàn bất đồng, Thời Sở Yêu cũng xinh đẹp ưu nhã, nhưng thật ra bên trong lại là mềm mại đáng yêu mà phong tình đấy, ở chỗ cô ta, Quý Nguyên Tu cảm thấy có thể hưởng thụ được khói lửa của nhân gian.
Quả nhiên, sau khi ấn chuông, Thời Sở Yêu mặc đồ ngủ mở cửa cho hắn, trên mặt có chút kinh ngạc, cũng rất nhanh lộ ra mỉm cười hạnh phúc.
Nữ nhân này là cần hắn a, điểm này làm cho hắn cảm thấy rất thỏa mãn.
Thời Sở Yêu ở trong phòng bếp chuẩn bị nước trà, đầu tiên dĩ nhiên là cô liếc một cái liền thấy được vẻ cô đơn không dễ gì phát hiện trên mặt Quý Nguyên Tu rồi, đè xuống lòng hiếu kỳ, Thời Sở Yêu đem trà Hoa Lài đến trước mặt Quý Nguyên Tu, ngửa mặt cười nói: "Dây chuyền của em bị hư rồi, anh có thể cùng em đi sửa sao?"
Quý Nguyên Tu nói: "Hư mất thì lại mua là được."
Thời Sở Yêu cười nói: "Sợi dây chuyền này dù sao cũng là sợi dây đầu tiên anh tặng em, rất có ý nghĩa kỷ niệm."
Là có ý nghĩa kỷ niệm, mà không phải là thích cái này sao, về phần có cái gì ý nghĩa kỷ niệm, toàn bộ đều dựa vào Quý Nguyên Tu phỏng đoán rồi.
Thời Sở Yêu hiểu rõ lúc nào nên an phận thủ thường, lúc nào nên cùng kim chủ chơi một chút trò chơi tình ái, chỉ cần làm cho kim chủ biết rõ cô hiểu được tiến thoái, như vậy hai người ở chung sẽ hài hòa lại vui vẻ.
Quả nhiên Quý Nguyên Tu rất nhanh liền đáp ứng cùng nàng đi ra ngoài sửa dây chuyền.
Cửa hàng đồ trang sức ở bên cạnh trung tâm mua sắm Ginza, lúc Thời Sở Yêu xuống xe cũng đồng thời nghĩ đến tập đoàn Anh Lan cũng ở gần đây, không biết như thế nào mà Thời Sở Yêu đột nhiên nghĩ đến Âm Mật Vi.
Thậm chí có một chút...
Lúc Thời Sở Yêu đang nhìn sư phụ sửa cái chốt bị hư mất, nghĩ đến một từ để hình dung cảm giác hiện tại có lẽ, là kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.