Làm Cho Tổng Tài Khóc Thút Thít Mà Không Cho Ai Biết Phương Pháp
Chương 5:
Samson
06/11/2022
Nhưng mà, đối với Quý Nguyên Tu mà nói, Âm Mật Vi là vợ hợp pháp trên pháp luật, là người có thể cùng hắn ràng buộc cả đời. Tuy rằng Quý Nguyên Tu rất ít khi nói về Âm Mật Vi với cô, nhưng cô lại có thể cảm thấy được vị trí của Âm Mật Vi trong lòng Quý Nguyên Tu.
Vô luận Quý Nguyên Tu ở bên ngoài có bao nhiêu người phụ nữ đi nữa thì Âm Mật Vi vĩnh viễn là duy nhất thể thay thế ở trong lòng hắn.
Kỳ quái là, Thời Sở Yêu chưa bao giờ vì thế mà cảm thấy ghen tị, mỗi lần Quý Nguyên Tu lỡ lời đề cập đến lúc Âm Mật Vi ưu nhã mê người như thế nào, cũng sẽ kịp thời mà hướng Thời Sở Yêu tỏ vẻ áy náy, Thời Sở Yêu cho tới bây giờ đều là mỉm cười cho qua, giống như người vợ nhỏ tam tòng tứ đức.
Quý Nguyên Tu vì vậy mà yên tâm thoải mái.
Nam nhân ngu xuẩn.
Thời Sở Yêu cười nhạt khinh bỉ, không ăn giấm đã nói lên không quan tâm, không ghen ghét căn bản đã nói lên cũng không yêu.
Nam nhân đều yêu phụ nữ nhu thuận, có lẽ trong suy nghĩ bọn hắn, yêu cùng không thương đều không trọng yếu, dịu dàng ngoan ngoãn mới là quan trọng nhất.
Âm Mật Vi tuy đẹp như nữ hoàng, nhưng đối với Quý Nguyên Tu mà nói lại chỉ có thể nhìn mà không thể khinh nhờn, còn hơn loại đàn ông có tâm tư chần chừ giống như là làm đồ ăn Nhật Bản bình thường tinh xảo cẩn thận như Thời Sở Yêu mà nói thì Âm Mật Vi tiên khí mười phần, cũng không nhiễm khói lửa nhân gian. (chỗ này ed cứ thấy nó
rối rối sao đó)
Có nữ nhân không nhiễm bụi trần làm vợ, Thời Sở Yêu chỉ cần tưởng tượng một chút, khóe miệng sẽ nhẹ nhếch lên, tiếp theo liền nổi lên đồng tình với Quý Nguyên Tu.
Thời điểm ở phòng thay đồ, Thời Sở Yêu vừa mặc vào áσ ɭóŧ, điện thoại liền vang lên, cô liếc mắt một cái, là Quý Nguyên Tu.
Thi Mạn Nhu đã sớm thu dọn ổn thỏa, thuần thục lại nhanh chóng trang điểm xong, BA~ mà một tiếng khép lại hộp trang điểm, không có lương tâm mà vội vàng đưa đến nói: "Hôm nay Viện Viện huỷ bỏ khoá học buổi sáng nên chúng ta chỉ có ba tiếng, đừng gọi điện thoại cho mình. Đi trước, bye bye."
Thời Sở Yêu cười cười, đưa tay làm động tác bye bye , quay người một bên cầm lấy tóc, một bên ấn xuống nút trả lời.
"Sở Yêu, anh muốn gặp em." Giọng nói Quý Nguyên Tu trầm thấp từ bên kia truyền đến.
Quý Nguyên Tu gia thế tốt, nhân phẩm cùng tu dưỡng cũng không có gì để bắt bẻ, đối với tình nhân hoàn toàn không có khả năng làm loạn, hắn cũng hết sức lịch sự cùng ôn nhu.
Cùng lúc Thời Sở Yêu đang nói ra chữ "Được" thì ngoài ý muốn nhìn thấy Âm Mật Vi đi vào phòng thay đồ.
Âm Mật Vi đem tóc dài ưu nhã vén một bên vai, lộ ra bông tai ngọc bích khéo léo tinh xảo, lông mi nàng còn mang theo hơi nước, cả bên mặt thon gầy mà tinh tế, trắng nõn như nước đôi má có chút phấn hồng, nhìn qua giống như quả đào mật bình thường thanh khiết mê người.
Lúc này trong phòng thay quần áo rất ít người, chỗ kia xa hơn một chút có hai vị tiểu thư vừa sơn móng tay vừa nói chuyện phiếm, mà bên cạnh Thời Sở Yêu chỉ có một mình Âm Mật Vi.
Nàng vẫn là thần sắc lãnh đạm kia, đứng ở bên đó lại duyên dáng yêu kiều, phong thái thanh nhã.
Lúc Thời Sở Yêu lấy lại tinh thần mới phản ứng tới, ánh mắt của nàng đã dừng ở trên người Âm Mật Vi thật lâu.
"Đêm nay có thể chứ? Mười giờ anh tan tầm." thanh âm của Quý Nguyên Tu từ bên trong ống nghe cũng đồng thời truyền đến, Âm Mật Vi đang nhẹ nhàng cởi xuống áo tắm.
"Được, em chờ anh a." Thời Sở Yêu nhu thuận mà máy móc nhận lời , trong đầu chợt nhớ tới lời Thi Mạn Nhu nói lúc nãy.
"Cậu đoán, ngực của nàng a, có bao nhiêu lớn?"
Có thể làm cho Quý Nguyên Tu coi là người phụ nữ duy nhất, tất nhiên là không có gì để nói, như vậy, ngực của nàng, tất nhiên cũng có thể là tuyệt không thể tả.
Thời Sở Yêu nín thở tập trung tư tưởng suy nghĩ một chút về cơ thể bên cạnh, quay đầu nhìn thẳng vào Âm Mật Vi bên cạnh cô.
Lúc này, Âm Mật Vi đang châm chú đem áo tắm trước đó cởi ra, nàng hết sức chuyên chú đổi quần áo, tự nhiên sẽ không biết, cũng không có khả năng biết người phụ nữ cách nàng ba thước này, là tình nhân của chồng nàng.
Vô luận Quý Nguyên Tu ở bên ngoài có bao nhiêu người phụ nữ đi nữa thì Âm Mật Vi vĩnh viễn là duy nhất thể thay thế ở trong lòng hắn.
Kỳ quái là, Thời Sở Yêu chưa bao giờ vì thế mà cảm thấy ghen tị, mỗi lần Quý Nguyên Tu lỡ lời đề cập đến lúc Âm Mật Vi ưu nhã mê người như thế nào, cũng sẽ kịp thời mà hướng Thời Sở Yêu tỏ vẻ áy náy, Thời Sở Yêu cho tới bây giờ đều là mỉm cười cho qua, giống như người vợ nhỏ tam tòng tứ đức.
Quý Nguyên Tu vì vậy mà yên tâm thoải mái.
Nam nhân ngu xuẩn.
Thời Sở Yêu cười nhạt khinh bỉ, không ăn giấm đã nói lên không quan tâm, không ghen ghét căn bản đã nói lên cũng không yêu.
Nam nhân đều yêu phụ nữ nhu thuận, có lẽ trong suy nghĩ bọn hắn, yêu cùng không thương đều không trọng yếu, dịu dàng ngoan ngoãn mới là quan trọng nhất.
Âm Mật Vi tuy đẹp như nữ hoàng, nhưng đối với Quý Nguyên Tu mà nói lại chỉ có thể nhìn mà không thể khinh nhờn, còn hơn loại đàn ông có tâm tư chần chừ giống như là làm đồ ăn Nhật Bản bình thường tinh xảo cẩn thận như Thời Sở Yêu mà nói thì Âm Mật Vi tiên khí mười phần, cũng không nhiễm khói lửa nhân gian. (chỗ này ed cứ thấy nó
rối rối sao đó)
Có nữ nhân không nhiễm bụi trần làm vợ, Thời Sở Yêu chỉ cần tưởng tượng một chút, khóe miệng sẽ nhẹ nhếch lên, tiếp theo liền nổi lên đồng tình với Quý Nguyên Tu.
Thời điểm ở phòng thay đồ, Thời Sở Yêu vừa mặc vào áσ ɭóŧ, điện thoại liền vang lên, cô liếc mắt một cái, là Quý Nguyên Tu.
Thi Mạn Nhu đã sớm thu dọn ổn thỏa, thuần thục lại nhanh chóng trang điểm xong, BA~ mà một tiếng khép lại hộp trang điểm, không có lương tâm mà vội vàng đưa đến nói: "Hôm nay Viện Viện huỷ bỏ khoá học buổi sáng nên chúng ta chỉ có ba tiếng, đừng gọi điện thoại cho mình. Đi trước, bye bye."
Thời Sở Yêu cười cười, đưa tay làm động tác bye bye , quay người một bên cầm lấy tóc, một bên ấn xuống nút trả lời.
"Sở Yêu, anh muốn gặp em." Giọng nói Quý Nguyên Tu trầm thấp từ bên kia truyền đến.
Quý Nguyên Tu gia thế tốt, nhân phẩm cùng tu dưỡng cũng không có gì để bắt bẻ, đối với tình nhân hoàn toàn không có khả năng làm loạn, hắn cũng hết sức lịch sự cùng ôn nhu.
Cùng lúc Thời Sở Yêu đang nói ra chữ "Được" thì ngoài ý muốn nhìn thấy Âm Mật Vi đi vào phòng thay đồ.
Âm Mật Vi đem tóc dài ưu nhã vén một bên vai, lộ ra bông tai ngọc bích khéo léo tinh xảo, lông mi nàng còn mang theo hơi nước, cả bên mặt thon gầy mà tinh tế, trắng nõn như nước đôi má có chút phấn hồng, nhìn qua giống như quả đào mật bình thường thanh khiết mê người.
Lúc này trong phòng thay quần áo rất ít người, chỗ kia xa hơn một chút có hai vị tiểu thư vừa sơn móng tay vừa nói chuyện phiếm, mà bên cạnh Thời Sở Yêu chỉ có một mình Âm Mật Vi.
Nàng vẫn là thần sắc lãnh đạm kia, đứng ở bên đó lại duyên dáng yêu kiều, phong thái thanh nhã.
Lúc Thời Sở Yêu lấy lại tinh thần mới phản ứng tới, ánh mắt của nàng đã dừng ở trên người Âm Mật Vi thật lâu.
"Đêm nay có thể chứ? Mười giờ anh tan tầm." thanh âm của Quý Nguyên Tu từ bên trong ống nghe cũng đồng thời truyền đến, Âm Mật Vi đang nhẹ nhàng cởi xuống áo tắm.
"Được, em chờ anh a." Thời Sở Yêu nhu thuận mà máy móc nhận lời , trong đầu chợt nhớ tới lời Thi Mạn Nhu nói lúc nãy.
"Cậu đoán, ngực của nàng a, có bao nhiêu lớn?"
Có thể làm cho Quý Nguyên Tu coi là người phụ nữ duy nhất, tất nhiên là không có gì để nói, như vậy, ngực của nàng, tất nhiên cũng có thể là tuyệt không thể tả.
Thời Sở Yêu nín thở tập trung tư tưởng suy nghĩ một chút về cơ thể bên cạnh, quay đầu nhìn thẳng vào Âm Mật Vi bên cạnh cô.
Lúc này, Âm Mật Vi đang châm chú đem áo tắm trước đó cởi ra, nàng hết sức chuyên chú đổi quần áo, tự nhiên sẽ không biết, cũng không có khả năng biết người phụ nữ cách nàng ba thước này, là tình nhân của chồng nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.