Làm Cho Tổng Tài Khóc Thút Thít Mà Không Cho Ai Biết Phương Pháp
Chương 9:
Samson
08/11/2022
Mặc dù đã sớm đem cao ốc Anh Lan bỏ ra sau lưng rồi, nhưng Thời Sở Yêu lại cảm thấy hình ảnh cuối cùng của cao ốc Anh Lan trong đầu cô sáng ngời.
Ai bảo cô yêu chết siêu thị nhà họ Y ngay bên cạnh cao ốc Anh Lan, mỗi lần đi mua đồ đều không thể không nhìn đến cái toà kiến trúc kia mặc dù không hề cảm thấy vui vẻ.
Thời Sở Yêu đem tờ báo giải trí bị nhào thành một đoàn ném vào thùng rác, đứng dậy xem xét pha Quyết Minh Tử bạch trà sâm trong ấm, còn chưa đến năm phút thì Quý Nguyên Tu đã gõ cửa, yêu cầu đầu tiên khi hắn vào cửa hết tám phần chính là pha Quyết Minh Tử bạch trà sâm.
Trong chén trà chỉ cần thêm ba khối nước đá là có thể giảm đi hai phần nhiệt độ, Thời Sở Yêu thuần thục đem nước đá thêm vào trong nước sôi rồi đem trà để lên bàn đến nỗi lười đi thử lại nước, làm xong hết thảy liền yên tâm thoải mái mà nằm trên ghế sa lon.
Cô là tình nhân của Quý Nguyên Tu, mà lấy tư cách tình nhân thì tức nhiên không thể giống với vợ a.
Tình nhân chỉ cần vung đấp tình cảm, chính là loại không khí trôi nổi giữa sự thật cùng mộng ảo.
Nàng không cần ở cửa chờ Quý Nguyên Tu, cũng không đợi Quý Nguyên Tu sau khi vào cửa phải thay hắn cởi giày treo quần áo, càng không cần lấy thời gian đi làm đẹp của mình mà đi hầm canh bồi bổ cho Quý Nguyên Tu.
Vậy, Âm Mật Vi có làm những việc này cho Quý Nguyên Tu hay không đây?
Thời Sở Yêu nhìn lên trần nhà, cho rằng việc đang chờ kim chủ đến đồng thời cũng đang suy nghĩ đến lão bà của kim chủ là một chuyện rất bất khả tư nghị, nhưng mà hiện tại, Âm Mật Vi thật sự xuất hiện trong đầu của cô, Thời Sở Yêu không thể khống chế mà muốn biết thêm nhiều tin tức về Âm Mật Vi hơn nữa.
Bất kỳ tin tức gì.
Âm Mật Vi dùng nước hoa của nhãn hiệu nào, thích mỹ phẩm dưỡng da gì hơn, yêu thích quần áo nhãn hiệu gì, thích cắm hoa hay nuôi dưỡng thú cưng, thậm chí lúc Quý Nguyên Tu sau lưng Âm Mật Vi cùng cô hẹn thời thì Âm Mật Vi ở nhà một mình có biểu cảm gì.
Tất cả những thứ này Thời Sở Yêu đều muốn biết.
Ý nghĩ như vậy, từ khi nào thì bắt đầu cấm rể nảy mầm?
Trên ngón tay Thời Sở Yêu quấn vài sợi tóc, mắt híp lại, đại khái là trong nháy mắt lúc rời khỏi phòng thay đồ, cô quay đầu lại nhìn Âm Mật Vi.
Âm Mật Vi chuyên chú nhìn gương, nhẹ nhàng linh hoạt mà quay đầu xịt nước hoa lên bên tai, tư thế của nàng ưu nhã lại lưu loát, tóc dài dưới hai má xinh đẹp, lạnh lùng cô đơn lại mê người.
Mắt Âm Mật Vi đặc biệt đẹp, lúc sương mù mờ mịt bao phủ, vừa ướŧ áŧ lại vừa sáng rực.
Mở mắt nhắm mắt đều là dáng dấp của Âm Mật Vi, Thời Sở Yêu cảm thấy mình nhất định là điên rồi.
Hơn nữa điên không hề nhẹ.
"Thơm quá." Quý Nguyên Tu yên lặng xuất hiện bên cạnh, ôn nhu cúi người ôm lấy eo Thời Sở Yêu, Thời Sở Yêu rất nhanh ngồi dậy, lộ ra một nụ cười chuyên nghiệp, nghiêng đầu sang một bên.
Quả nhiên Quý Nguyên Tu vuốt ve mái tóc dài của cô, để sát vào ngửi rồi nói: "Không phải mùi hương của hoa hồng, Sở Yêu, em lại đổi nước hoa sao?"
Thời Sở Yêu mỉm cười: "Ngửi thấy không tốt sao?"
Quý Nguyên Tu dừng một chút, vẫn tươi cười nói: "Không, chỉ qua là cảm thấy hoa hồng càng hợp với em hơn."
Quý Nguyên Tu nói xong, ở trên cổ Thời Sở Yêu hôn xuống một cái.
Thời Sở Yêu nhìn sườn mặt tinh xảo của Quý Nguyên Tu, cảm thấy Quý Nguyên Tu chắc chắn hoàn toàn không thưởng thức được cái đẹp của Âm Mật Vi, bởi vì nước hoa cô đang dùng cũng chính là loại hương thực vật thanh nhã mà Âm Mật Vi dùng.
Ai bảo cô yêu chết siêu thị nhà họ Y ngay bên cạnh cao ốc Anh Lan, mỗi lần đi mua đồ đều không thể không nhìn đến cái toà kiến trúc kia mặc dù không hề cảm thấy vui vẻ.
Thời Sở Yêu đem tờ báo giải trí bị nhào thành một đoàn ném vào thùng rác, đứng dậy xem xét pha Quyết Minh Tử bạch trà sâm trong ấm, còn chưa đến năm phút thì Quý Nguyên Tu đã gõ cửa, yêu cầu đầu tiên khi hắn vào cửa hết tám phần chính là pha Quyết Minh Tử bạch trà sâm.
Trong chén trà chỉ cần thêm ba khối nước đá là có thể giảm đi hai phần nhiệt độ, Thời Sở Yêu thuần thục đem nước đá thêm vào trong nước sôi rồi đem trà để lên bàn đến nỗi lười đi thử lại nước, làm xong hết thảy liền yên tâm thoải mái mà nằm trên ghế sa lon.
Cô là tình nhân của Quý Nguyên Tu, mà lấy tư cách tình nhân thì tức nhiên không thể giống với vợ a.
Tình nhân chỉ cần vung đấp tình cảm, chính là loại không khí trôi nổi giữa sự thật cùng mộng ảo.
Nàng không cần ở cửa chờ Quý Nguyên Tu, cũng không đợi Quý Nguyên Tu sau khi vào cửa phải thay hắn cởi giày treo quần áo, càng không cần lấy thời gian đi làm đẹp của mình mà đi hầm canh bồi bổ cho Quý Nguyên Tu.
Vậy, Âm Mật Vi có làm những việc này cho Quý Nguyên Tu hay không đây?
Thời Sở Yêu nhìn lên trần nhà, cho rằng việc đang chờ kim chủ đến đồng thời cũng đang suy nghĩ đến lão bà của kim chủ là một chuyện rất bất khả tư nghị, nhưng mà hiện tại, Âm Mật Vi thật sự xuất hiện trong đầu của cô, Thời Sở Yêu không thể khống chế mà muốn biết thêm nhiều tin tức về Âm Mật Vi hơn nữa.
Bất kỳ tin tức gì.
Âm Mật Vi dùng nước hoa của nhãn hiệu nào, thích mỹ phẩm dưỡng da gì hơn, yêu thích quần áo nhãn hiệu gì, thích cắm hoa hay nuôi dưỡng thú cưng, thậm chí lúc Quý Nguyên Tu sau lưng Âm Mật Vi cùng cô hẹn thời thì Âm Mật Vi ở nhà một mình có biểu cảm gì.
Tất cả những thứ này Thời Sở Yêu đều muốn biết.
Ý nghĩ như vậy, từ khi nào thì bắt đầu cấm rể nảy mầm?
Trên ngón tay Thời Sở Yêu quấn vài sợi tóc, mắt híp lại, đại khái là trong nháy mắt lúc rời khỏi phòng thay đồ, cô quay đầu lại nhìn Âm Mật Vi.
Âm Mật Vi chuyên chú nhìn gương, nhẹ nhàng linh hoạt mà quay đầu xịt nước hoa lên bên tai, tư thế của nàng ưu nhã lại lưu loát, tóc dài dưới hai má xinh đẹp, lạnh lùng cô đơn lại mê người.
Mắt Âm Mật Vi đặc biệt đẹp, lúc sương mù mờ mịt bao phủ, vừa ướŧ áŧ lại vừa sáng rực.
Mở mắt nhắm mắt đều là dáng dấp của Âm Mật Vi, Thời Sở Yêu cảm thấy mình nhất định là điên rồi.
Hơn nữa điên không hề nhẹ.
"Thơm quá." Quý Nguyên Tu yên lặng xuất hiện bên cạnh, ôn nhu cúi người ôm lấy eo Thời Sở Yêu, Thời Sở Yêu rất nhanh ngồi dậy, lộ ra một nụ cười chuyên nghiệp, nghiêng đầu sang một bên.
Quả nhiên Quý Nguyên Tu vuốt ve mái tóc dài của cô, để sát vào ngửi rồi nói: "Không phải mùi hương của hoa hồng, Sở Yêu, em lại đổi nước hoa sao?"
Thời Sở Yêu mỉm cười: "Ngửi thấy không tốt sao?"
Quý Nguyên Tu dừng một chút, vẫn tươi cười nói: "Không, chỉ qua là cảm thấy hoa hồng càng hợp với em hơn."
Quý Nguyên Tu nói xong, ở trên cổ Thời Sở Yêu hôn xuống một cái.
Thời Sở Yêu nhìn sườn mặt tinh xảo của Quý Nguyên Tu, cảm thấy Quý Nguyên Tu chắc chắn hoàn toàn không thưởng thức được cái đẹp của Âm Mật Vi, bởi vì nước hoa cô đang dùng cũng chính là loại hương thực vật thanh nhã mà Âm Mật Vi dùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.