Làm Cho Tổng Tài Khóc Thút Thít Mà Không Cho Ai Biết Phương Pháp

Chương 1: Lo Lắng Nhất Là Gặp Phải Phụ Nữ

Samson

06/11/2022

Lo lắng nhất là gặp phải phụ nữ

Vào đông những trận tuyết đầu mùa làm thành phố S trở nên ấm áp và dễ chịu hơn một chút. Trên đường cái dòng xe hối hả ngừng lại đợi người dọn đi lớp tuyết đọng, còn trong các cửa tiệm ven đường người người huyên náo quay quanh nồi lẩu, ngư long hỗn tạp (ed: ý nói loại người nào cũng có á).

Toàn những kẻ không ra gì nhưng thực sự rất vui vẻ.

Mà điều duy nhất không hài hòa ở đây đại khái chính là cô nàng PG rượu Thời Sở Yêu, quần áo đơn giản lại mê người.

Nét mặt luôn lạnh lùng, tuy rằng một ngụm rượu cũng không uống, cũng không mỉm cười với khách, nhưng lại nhờ có gương mặt hồng nhan họa thủy nên vô số lần khiến cho khách phải tước vũ khí đầu hàng.

Theo thống kê của bà chủ quán lẩu thì mỗi ngày những người đến đây thì hết 80% là đến vì Thời Sở Yêu.

Trên bàn thịt dê nướng, một đĩa khoai tây, một đĩa rau thịt nguội, lại thêm tự nhưỡng bia ( bia tự ủ từ nếp) ánh vàng rực rỡ, lại có thể thưởng thức cô nàng xinh đẹp cả đêm.

Nếu vậy cớ sao lại không làm?

Nói tóm lại là lão bản nương cười tươi như hoa.

Còn Thời Sở Yêu với tư cách là vũ khí bí mật của quán lẩu, lại ngược lại ý muốn của lão bản nương.

LúcThời Sở Yêu bị khách nhân vỗ mông lần thứ tám thì rốt cuộc không nhịn được nữa, cô ngẩng đầu lên, xoay người, lộ ra một cái mỉm cười đẹp nhất sau đó không chút do dự nâng giày cao gót hung hăng đạp một cước lên chân của tên nam nhân đầu heo.

Gót giày mười cen ti mét chuẩn xác mà rơi vào tên đàn ông đầu heo mập mạp, rất thích thú đưa tay chọc vào vắt mì.

Thời Sở Yêu được như mong muốn mà nghe tiếng kêu rên như gϊếŧ heo kia.



"A ~~! Đau đau đau!"

Nhìn xem nam nhân đầu heo đang ôm giầy mà hắn nói giá trị năm nghìn mà khóc trời đập đất, Thời Sở Yêu lúc này mới cảm thấy tất cả oán khí đêm nay đều được phát tiết sạch sẽ rồi.

Đang muốn cầm túi xách rời khỏi, thì một người phụ nữ lạ mặt từ trong đám người vọt ra, kéo lấy cổ áo Thời Sở Yêu nói: "Hồ ly tinh, có thể bắt được cô rồi! Xem tôi có giáo huấn cô thật tốt hay không!"

Nói thì chậm nhưng mọi chuyện diễn ra chỉ trong chớp mắt, móng vuốt so với ngôn ngữ trực tiếp hơn nhiều.

Thời Sở Yêu hô hào, chống cự lại, lại cảm thấy da đầu đau nhức, máu tươi chảy ròng.

"Không muốn!"

Thời Sở Yêu hét lên một tiếng rồi ngồi dậy, trên trán đổ đầy mồ hôi lạnh.

"A Sở, gặp ác mộng sao?" Thi Mạn Nhu vỗ nhẹ lưng Thời Sở Yêu, lại đưa qua một ly nước chanh.

Thì ra chỉ là nằm mơ.

Nhận lấy ly thủy tinh đem nước uống xuống, lúc này Thời Sở Yêu mới từ từ bình tĩnh lại, những việc trong mơ đều đã qua rồi.

"Vừa rồi thấy cậu đang ngủ, còn tính lấy Lavender hương cỏ để cậu tắm, nghe nói tác dụng không tệ, không ngờ mới đó mà cậu lại gặp ác mộng" Thi Mạn Nhu xui khiến lấy anh đào chua(?), "Mơ thấy cái gì mà cậu lại khẩn trương như vậy?"

"Không có gì, nhớ không rõ nữa." Thời Sở Yêu nhàn nhạt nói, đứng dậy đi đến phòng tắm gần cửa sổ sát đất, cởi ra áo tắm chỉ còn lại thắt lưng lụa tím, chân dài trắng noãn thon gầy dưới lớp ren mỏng càng thêm tinh xảo thon dài, tóc dài tự nhiên được xoã xuống như rong biển, dịu dàng mà điểm nhẹ đến thắt lưng.

Hương thơm trong phòng ấm áp làm người khác vui vẻ, cô cảm thấy có hơi nóng.



Thi Mạn Nhu nhìn chằm chằm vào bóng lưng Thời Sở Yêu, cười nói: "Nhìn dáng người cậu trên TV đã rất hoàn mỹ, không nghĩ tới người thật lại thêm mê người, khó trách có nhiều đàn ông vì cậu thần hồn điên đảo, mình cũng sắp say mê cậu mất rồi."

Thời Sở Yêu nắm lấy tóc dài, cười: "Say mê mình? Khẩu vị của cậu không phải là loại phụ nữ tóc ngắn hoa tâm sao?"

Thi Mạn Nhu thấy Thời Sở Yêu tránh sang chuyện khác cũng làm như không nghe thấy, uống một ngụm nước dâu, đem chủ đề một lần nữa chuyển đến trên người Thời Sở Yêu: "Cậu bây giờ coi như là áo cơm không cần lo, có Quý Nguyên Tu nuôi dưỡng cậu còn thiếu cái gì? Nhiều thiếu nữ sau đỉnh cao của sự nghiệp không phải đều muốn có kim chủ để dựa vào ư, cậu đã được như ý nguyện rồi, nên thầm vui mừng a."

"Quý Nguyên Tu cùng mình, chẳng qua cũng là theo nhu cầu thôi, không thể nói là vui vẻ hay là không vui vẻ." Thời Sở Yêu khinh thường chơi đùa hoa hồng trong tay, giọt nước thấm ướt vào tóc của cô, trong suốt lại vô hại.

Thi Mạn Nhu biết rõ tính cách Thời Sở Yêu, ngày thường thanh thuần vô hại xinh đẹp động lòng người, nhưng nếu có người trêu chọc đến nàng thì người kia chắc chắn sẽ không có kết quả tốt.

Thời Sở Yêu là một con hồ ly, nên không thể là một người tốt.

Cho nên, làm cho Thời Sở Yêu gặp phải ác mộng, có thể là ai đây? Thi Mạn Nhu rất ngạc nhiên, nhưng mà Thời Sở Yêu nhất định sẽ không nói cho nàng biết, bởi vì Thời Sở Yêu sẽ không bộc lộ sự mềm yếu với người mới quen biết.

Cô nhớ lại lúc nãy đang ở đây làm spa thì ngủ quên sau đó lại nằm mơ, trong mơ, có người ở gọi cô là hồ ly tinh.

Thật sự là rất buồn cười.

Những tên đàn ông vây quanh cô đều chủ động đưa tới cửa đấy, cô sao lại là loại phụ nữ ăn nói khép nép câu dẫn đàn ông?

Coi như là hiện tại, cô cũng không phải là hồ ly tinh bên người Quý Nguyên Tu.

Quý Nguyên Tu nhiều tiền, anh tuấn, tiêu sái, thành thục, lại có địa vị, là mẫu đàn ông mà tất cả phụ nữ mơ ước. Nhất là Quý Nguyên Tu đã đem Thời Sở Yêu lúc nghèo túng nhất từ quán lẩu đi ra, điển hình nhất của việc anh hùng cứu mỹ nhân.

Theo lý thuyết thì Thời Sở Yêu hẳn nên thuận theo mà yêu mến vị kim cương Vương tử, cho dù vị Vương tử này là hoa đã có chủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Làm Cho Tổng Tài Khóc Thút Thít Mà Không Cho Ai Biết Phương Pháp

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook