Làm Cho Tổng Tài Khóc Thút Thít Mà Không Cho Ai Biết Phương Pháp
Chương 21: Tu Dưỡng Đều Bị Phá Hư
Samson
08/11/2022
Triển Nhan từng cái ghi nhớ, lại nói: "Quý tiên sinh cần đặc biệt gửi điện thoại sao?"
Âm Mật Vi suy nghĩ một chút: "Tôi sẽ điện thoại giải thích cho hắn."
Hôm nay du thuyền xa hoa ven biển thành phố C đèn đuốc sáng trưng, bắt đầu từ sáng sớm đã không ngừng có phi cơ trực thăng đi tới đi lui vận chuyển nguyên liệu nấu ăn bằng đường hàng không đến, hơn mười vị đầu bếp đỉnh cao đến từ nước Pháp, Italy, Tây Ban Nha tức thời tạo ra mỹ thực, chỉ vì phụ trợ tạo ra hương vị Dom Pérignon thuần khiết nhất.
Lúc chạng vạng tối gió mát phơ phất, trên du thuyền đèn đuốc sáng trưng, khách mời hối hả.
Lúc Thời Sở Yêu ở gần cửa vào du thuyền chờ trong chốc lát, quả nhiên cách thời gian bắt đầu không đến mười phút đồng hồ đã thấy Âm Mật Vi xuống xe, thản nhiên đi đến cửa vào.
Thời Sở Yêu lông mày khẽ nhếch, đem thư mời trong tay bóp nát, trực tiếp đi đến cửa vào của du thuyền.
"Thực xin lỗi quý khách, không có thư mời không thể lên thuyền." Nhân viên tạp vụ vẫn khách khí như cũ.
"Tôi quên mang theo." Thời Sở Yêu không để ý.
"Tôi không thể để cô đi vào được." Nhân viên tạp vụ uyển chuyển cự tuyệt.
Cùng lúc này lên thuyền còn có mấy tên nam nhân áo mũ chỉnh tề rất có thâm ý mà nhìn Thời Sở Yêu, hôm nay Thời Sở Yêu đã tận lực lựa chọn lễ phục ít để lại ấn tượng rồi, nhưng mà mỹ mạo kiêu ngạo của cô vẫn đang chiếu sáng rạng rỡ, trong đó một vị nam sĩ chủ động mời nói: "Tiểu thư, làm đồng bạn của tôi tôi dẫn cô lên thuyền."
Thời Sở Yêu lễ phép mỉm cười cự tuyệt, nhưng mà nam nhân vẫn kiên trì, nam nhân đi theo cũng bắt đầu phụ họa mời, Thời Sở Yêu đang tiến thoái lưỡng nan không cách nào thoát thân, chợt cảm thấy bên cạnh có hương thơm theo không khí dịu dàng bay tới.
Một người phụ nữ nhanh nhẹn bước tới, xoa Thời Sở Yêu bên người đi đến trước mặt nhân viên tạp vụ, ưu nhã từ trong xách tay lấy ra thư mời đưa cho nhân viên tạp vụ: "Vị tiểu thư này là khách mời đi cùng tôi."
Thời Sở Yêu ngẩng đầu nhìn lên, người giúp cô giải vây, quả nhiên là Âm Mật Vi không hẹn mà gặp.
Âm Mật Vi vẫn mỹ mạo mà cao quý như cũ, thanh âm thấp trong trẻo, ở trong hội trường tiệc rượu tráng lệ phảng phất thanh âm từ không trung nhanh nhẹn truyền tới.
Âm Mật Vi thực thích giúp người làm niềm vui, Thời Sở Yêu thầm nghĩ, Âm Mật Vi bất cứ lúc nào cũng biểu hiện hoàn mỹ như vậy, chẳng lẽ sẽ không sợ trong lòng người khác sinh ra ý nghĩ xấu, trong đầu có ý niệm phạm tội đối với nàng sao?
Ví dụ như như cô vậy, làʍ t̠ìиɦ nhân của chồng Âm Mật Vi còn chưa đủ, còn muốn đánh chủ ý lên người Âm Mật Vi.
An nguy của Âm Mật Vi thật là đáng lo lắng a.
Mái tóc dài của Âm Mật Vi được thoả đáng búi lên cao, bên tóc mai được cài lên theo hắc thủy tinh Hồ Điệp, lễ phục hở lưng bằng màu đen dài đến đầu gối, trang dung thanh lệ ưu nhã, càng làm cả người nổi bật lên sự siêu phàm thoát tục, thanh cao thuần khiết.
"Cảm ơn cô giúp tôi giải vây." Sau khi Thời Sở Yêu đi vào hội trường liền cười nói cám ơn Âm Mật Vi. Son môi của Âm Mật Vi quả nhiên là hoa anh túc – màu đỏ trến áo sơmi của Quý Nguyên Tu, loại màu sắc này làm cho khuôn mặt nàng thêm tinh xảo càng hiện ra cao quý động lồng người.
"Không cần khách sáo, Thời tiểu thư, không nghĩ tới có thể gặp cô ở đây. Vết thương ở chân cô thế nào rồi?" Âm Mật Vi hỏi, ánh mắt rơi vào trên giày cao gót Thời Sở Yêu
Âm Mật Vi suy nghĩ một chút: "Tôi sẽ điện thoại giải thích cho hắn."
Hôm nay du thuyền xa hoa ven biển thành phố C đèn đuốc sáng trưng, bắt đầu từ sáng sớm đã không ngừng có phi cơ trực thăng đi tới đi lui vận chuyển nguyên liệu nấu ăn bằng đường hàng không đến, hơn mười vị đầu bếp đỉnh cao đến từ nước Pháp, Italy, Tây Ban Nha tức thời tạo ra mỹ thực, chỉ vì phụ trợ tạo ra hương vị Dom Pérignon thuần khiết nhất.
Lúc chạng vạng tối gió mát phơ phất, trên du thuyền đèn đuốc sáng trưng, khách mời hối hả.
Lúc Thời Sở Yêu ở gần cửa vào du thuyền chờ trong chốc lát, quả nhiên cách thời gian bắt đầu không đến mười phút đồng hồ đã thấy Âm Mật Vi xuống xe, thản nhiên đi đến cửa vào.
Thời Sở Yêu lông mày khẽ nhếch, đem thư mời trong tay bóp nát, trực tiếp đi đến cửa vào của du thuyền.
"Thực xin lỗi quý khách, không có thư mời không thể lên thuyền." Nhân viên tạp vụ vẫn khách khí như cũ.
"Tôi quên mang theo." Thời Sở Yêu không để ý.
"Tôi không thể để cô đi vào được." Nhân viên tạp vụ uyển chuyển cự tuyệt.
Cùng lúc này lên thuyền còn có mấy tên nam nhân áo mũ chỉnh tề rất có thâm ý mà nhìn Thời Sở Yêu, hôm nay Thời Sở Yêu đã tận lực lựa chọn lễ phục ít để lại ấn tượng rồi, nhưng mà mỹ mạo kiêu ngạo của cô vẫn đang chiếu sáng rạng rỡ, trong đó một vị nam sĩ chủ động mời nói: "Tiểu thư, làm đồng bạn của tôi tôi dẫn cô lên thuyền."
Thời Sở Yêu lễ phép mỉm cười cự tuyệt, nhưng mà nam nhân vẫn kiên trì, nam nhân đi theo cũng bắt đầu phụ họa mời, Thời Sở Yêu đang tiến thoái lưỡng nan không cách nào thoát thân, chợt cảm thấy bên cạnh có hương thơm theo không khí dịu dàng bay tới.
Một người phụ nữ nhanh nhẹn bước tới, xoa Thời Sở Yêu bên người đi đến trước mặt nhân viên tạp vụ, ưu nhã từ trong xách tay lấy ra thư mời đưa cho nhân viên tạp vụ: "Vị tiểu thư này là khách mời đi cùng tôi."
Thời Sở Yêu ngẩng đầu nhìn lên, người giúp cô giải vây, quả nhiên là Âm Mật Vi không hẹn mà gặp.
Âm Mật Vi vẫn mỹ mạo mà cao quý như cũ, thanh âm thấp trong trẻo, ở trong hội trường tiệc rượu tráng lệ phảng phất thanh âm từ không trung nhanh nhẹn truyền tới.
Âm Mật Vi thực thích giúp người làm niềm vui, Thời Sở Yêu thầm nghĩ, Âm Mật Vi bất cứ lúc nào cũng biểu hiện hoàn mỹ như vậy, chẳng lẽ sẽ không sợ trong lòng người khác sinh ra ý nghĩ xấu, trong đầu có ý niệm phạm tội đối với nàng sao?
Ví dụ như như cô vậy, làʍ t̠ìиɦ nhân của chồng Âm Mật Vi còn chưa đủ, còn muốn đánh chủ ý lên người Âm Mật Vi.
An nguy của Âm Mật Vi thật là đáng lo lắng a.
Mái tóc dài của Âm Mật Vi được thoả đáng búi lên cao, bên tóc mai được cài lên theo hắc thủy tinh Hồ Điệp, lễ phục hở lưng bằng màu đen dài đến đầu gối, trang dung thanh lệ ưu nhã, càng làm cả người nổi bật lên sự siêu phàm thoát tục, thanh cao thuần khiết.
"Cảm ơn cô giúp tôi giải vây." Sau khi Thời Sở Yêu đi vào hội trường liền cười nói cám ơn Âm Mật Vi. Son môi của Âm Mật Vi quả nhiên là hoa anh túc – màu đỏ trến áo sơmi của Quý Nguyên Tu, loại màu sắc này làm cho khuôn mặt nàng thêm tinh xảo càng hiện ra cao quý động lồng người.
"Không cần khách sáo, Thời tiểu thư, không nghĩ tới có thể gặp cô ở đây. Vết thương ở chân cô thế nào rồi?" Âm Mật Vi hỏi, ánh mắt rơi vào trên giày cao gót Thời Sở Yêu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.