Làm Đặc Vụ Ngầm Ở Học Viện Quý Tộc
Chương 16: Người Thua Phải Cởi Sạch Đồ Về Nhà (2)
Manh Manh
17/07/2024
Lúc trước cô cũng rất tò mò người này có thân phận bối cảnh gì liền lên mạng tìm kiếm, thế nhưng khiêm tốn vô cùng. Tin tức trên mạng ít đến đáng thương, tin tức mấu chốt duy nhất đại khái chính là xuất thân từ một gia tộc thư hương danh giá và các loại báo đưa tin khác cũng chỉ như thế.
" Lại là một ngày muốn cướp bóc người có tiền a. " Hoài Nguyệt nhịn không được lẩm bẩm, tiền lương của cô một tháng mới chỉ có tám ngàn, ăn một bữa đầu bếp nhà hàng Hoàng Đại cũng phải cân nhắc!
Lúc ra ngoài sân bay, quả nhiên cô ấy liếc mắt một cái liền thấy được Lộ Trung.
Lộ Trung tướng mạo hàm hậu thành thật, âu phục màu xám gọn gàng, thoạt nhìn cùng các tinh anh trong tòa nhà CBD giống nhau như đúc, chính là trong tay giơ cao bảng hiệu có in bốn chữ " hoan nghênh Hoài Nam " mà dán đóa hoa cổ quái quái có chút không hợp.
…Nghi thức chào đón thật long trọng.
Khóe mắt Hoài Nguyệt giật giật, chậm rãi tiến lên: " Lộ Trung Lộ tiên sinh phải không? "
Lộ Trung có chút kinh ngạc: " Hoài Nam? "
Người đến trước mặt, Lộ Trung cũng không thể tin được thiếu niên khí độ bất phàm này lại là từ vùng núi nghèo khó đi ra.
Cậu ấy lớn lên rất cao, Lộ Trung nhìn cậu ấy cần phải ngửa đầu, bao hàm xem kỹ ánh mắt nhanh chóng trượt một lần, anh ta không khỏi âm thầm kinh hãi, vừa cao vừa đẹp trai, muốn nói đây là nhà có tiền hài tử đều có người tin. Anh ta cái kia anh minh thần võ lão bản sẽ không phải là bị người lừa đi?
Lộ Trung đánh giá nghiêm túc, vô tình đụng vào ánh mắt của Hoài Nguyệt, đôi mắt hình dạng xinh đẹp mị hoặc này giấu ở dưới kính mắt viền bạc, mũi nhọn che đi, mặt mày hơi cong lên, một vẻ nhã nhặn văn nhã lịch sự.
Hoài Nguyệt cười với hắn: " Lộ tiên sinh, trên mặt em có gì không? "
" Không, chúng ta đi thôi. " Lộ Trung lấy lại tinh thần, hắng giọng che giấu sự xấu hổ. Anh ta thầm nghĩ, có, có đẹp trai.
Tiểu khu mà Thư Ánh Phong sắp xếp gọi là Biệt thự Du Hồ, nằm trên đường Sơn Hà, từ đây đến sân bay cần mất tới ba giờ.
Hoài Nguyệt tìm kiếm trên mạng, phát hiện đường Sơn Hà chỉ cách Lưu Kim hai con phố, gần đó có một vòng quảng trường thương mại đầy đủ hết, tấc đất tấc vàng, phỏng chừng người bình thường làm công cả đời cũng không mua nổi một nhà vệ sinh ở đó.
Lộ Trung dẫn Hoài Nguyệt đến Biệt thự số 6, sau khi đưa chìa khóa và thẻ ngân hàng cho cô rồi nói: " Nơi này là một căn nhà trên danh nghĩa của Thư tiên sinh, anh ấy bảo tôi dặn dò bạn học Hoài, nếu đã đến thành phố Weir, hãy coi nơi này là nhà mình.
Tiền sinh hoạt đã gửi vào thẻ, mặt sau có phương thức liên lạc với Thư tiên sinh, nếu cần gì cậu có thể trực tiếp liên lạc với anh ấy hoặc liên lạc với tôi. "
Hai người trao đổi phương thức liên lạc, Hoài Nguyệt đem tạp cất vào trong túi, tại nhà này cao ba tầng xa hoa biệt thự đơn giản đi dạo một vòng sau mới hỏi Lộ Trung: " Xe trong gara có thể dùng sao? "
Lộ Trung: " Có thể, chìa khóa xe ở ngay trong phòng ngủ chính. Thư tiên sinh nói, tất cả đồ đạc trong nhà này cậu đều có thể dùng. "
" Lại là một ngày muốn cướp bóc người có tiền a. " Hoài Nguyệt nhịn không được lẩm bẩm, tiền lương của cô một tháng mới chỉ có tám ngàn, ăn một bữa đầu bếp nhà hàng Hoàng Đại cũng phải cân nhắc!
Lúc ra ngoài sân bay, quả nhiên cô ấy liếc mắt một cái liền thấy được Lộ Trung.
Lộ Trung tướng mạo hàm hậu thành thật, âu phục màu xám gọn gàng, thoạt nhìn cùng các tinh anh trong tòa nhà CBD giống nhau như đúc, chính là trong tay giơ cao bảng hiệu có in bốn chữ " hoan nghênh Hoài Nam " mà dán đóa hoa cổ quái quái có chút không hợp.
…Nghi thức chào đón thật long trọng.
Khóe mắt Hoài Nguyệt giật giật, chậm rãi tiến lên: " Lộ Trung Lộ tiên sinh phải không? "
Lộ Trung có chút kinh ngạc: " Hoài Nam? "
Người đến trước mặt, Lộ Trung cũng không thể tin được thiếu niên khí độ bất phàm này lại là từ vùng núi nghèo khó đi ra.
Cậu ấy lớn lên rất cao, Lộ Trung nhìn cậu ấy cần phải ngửa đầu, bao hàm xem kỹ ánh mắt nhanh chóng trượt một lần, anh ta không khỏi âm thầm kinh hãi, vừa cao vừa đẹp trai, muốn nói đây là nhà có tiền hài tử đều có người tin. Anh ta cái kia anh minh thần võ lão bản sẽ không phải là bị người lừa đi?
Lộ Trung đánh giá nghiêm túc, vô tình đụng vào ánh mắt của Hoài Nguyệt, đôi mắt hình dạng xinh đẹp mị hoặc này giấu ở dưới kính mắt viền bạc, mũi nhọn che đi, mặt mày hơi cong lên, một vẻ nhã nhặn văn nhã lịch sự.
Hoài Nguyệt cười với hắn: " Lộ tiên sinh, trên mặt em có gì không? "
" Không, chúng ta đi thôi. " Lộ Trung lấy lại tinh thần, hắng giọng che giấu sự xấu hổ. Anh ta thầm nghĩ, có, có đẹp trai.
Tiểu khu mà Thư Ánh Phong sắp xếp gọi là Biệt thự Du Hồ, nằm trên đường Sơn Hà, từ đây đến sân bay cần mất tới ba giờ.
Hoài Nguyệt tìm kiếm trên mạng, phát hiện đường Sơn Hà chỉ cách Lưu Kim hai con phố, gần đó có một vòng quảng trường thương mại đầy đủ hết, tấc đất tấc vàng, phỏng chừng người bình thường làm công cả đời cũng không mua nổi một nhà vệ sinh ở đó.
Lộ Trung dẫn Hoài Nguyệt đến Biệt thự số 6, sau khi đưa chìa khóa và thẻ ngân hàng cho cô rồi nói: " Nơi này là một căn nhà trên danh nghĩa của Thư tiên sinh, anh ấy bảo tôi dặn dò bạn học Hoài, nếu đã đến thành phố Weir, hãy coi nơi này là nhà mình.
Tiền sinh hoạt đã gửi vào thẻ, mặt sau có phương thức liên lạc với Thư tiên sinh, nếu cần gì cậu có thể trực tiếp liên lạc với anh ấy hoặc liên lạc với tôi. "
Hai người trao đổi phương thức liên lạc, Hoài Nguyệt đem tạp cất vào trong túi, tại nhà này cao ba tầng xa hoa biệt thự đơn giản đi dạo một vòng sau mới hỏi Lộ Trung: " Xe trong gara có thể dùng sao? "
Lộ Trung: " Có thể, chìa khóa xe ở ngay trong phòng ngủ chính. Thư tiên sinh nói, tất cả đồ đạc trong nhà này cậu đều có thể dùng. "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.