Chương 61: Quýt làm cam chịu
Nguyễn Thu
25/03/2023
Trời tạo nghiệp có thể tránh người gây nghiệp thì tránh kiểu gì..?? Bà thở dài, cuộc đời bà chẳng bao giờ
có thể an ổn hết âu lo cả.
Thôi..!! Trước mắt mẹ còn sợi dây chuyền lúc trước đám cưới anh trai bây có làm để đeo mỗi khi lễ tết, cưới hỏi giờ chuyện cũng đã như vậy rồi thì đem sợi dây đó bán đi bù lại cho em gái bây có tiền sinh nở sắp tới. Còn con Hà Liên về trên nhà mà tự suy nghĩ lại bản thân mình đi..!! Đã biết ngay từ đầu là khi đâm đầu vào gia đình đó sẽ chẳng có kết quả tốt đẹp gì..!! Nhưng mà vẫn cứ cố chấp, giờ thì cuộc sống mình tự chọn có ra sao cũng phải chịu đừng về đây mà than trách ai nữa..!!
Mẹ..., con xin lỗi, mẹ tha thứ cho con lần này thôi..!! Con không dám nữa, nếu bên nhà chồng con biết được chuyện này chắc chắn họ sẽ càng khinh thường con, nhất là khi biết mẹ không còn quan tâm đến con như trước nữa thì họ sẽ chà đạp con, không coi con ra gì nữa mất..!! Hà Liên cúi đầu nắm ống quần bà kêu khóc.
Về đi..!! Mẹ mệt rồi.. Nói rồi thì bà quay lưng lại với mọi người
Mẹ ak..!! Con Hà Liên nó làm sai thì nó phải chịu trách nhiệm, chứ sao mẹ lại phải đem sợi dây đó bán đi..?? Phải biết là khó khăn lắm mẹ mới làm được sợi dây đó để bên mình..!! Anh trai vẫn cố gắng khuyên can.
Chứ giờ bảo nó trả lại sợi dây của vợ chồng em mày nhưng nó bán rồi, tiền cũng tiêu gần hết rồi..!! Giờ nó trả kiểu gì..?? Mà hai vợ chồng con bé Hà Thu nó cũng chỉ còn có chút tiền này để trông vô thôi, tụi nó mới ra riêng có được bao nhiêu vốn liếng đầu tư rẫy nương vậy thì lấy đâu ra mà trông chờ nó bỏ tiền riêng ra để lo chứ. Mẹ hỏi ngược lại anh trai Nó.
Con....!! Anh im lặng không nói được gì.
Thấy cả nhà đều đã yên tĩnh lại hết, không ai ý kiến gì nữa thì bà bảo giải tán. Coi như mọi chuyện đã giải quyết êm xuôi.
" Con hư tại mẹ, cháu hư tại bà..!!"
" Quýt làm cam chịu..!! "
Từ xưa đến nay vẫn là cha mẹ gánh theo con cái, chứ mấy ai thấy con gánh cha mẹ bao giờ.."
////////////////////////////////////////////////////////////////
Sau khi nghe hết câu chuyện mẹ kể Nó tức muốn xì khói..!!
Chỉ vì vấn đề của bản thân mà khiến cho nhiều người điêu đứng như vậy. Mọi thứ đều bị đảo lộn vậy vì việc làm của bà ấy hết trơn, vậy mà giờ bả không phải chịu trách nhiệm với việc làm mình gây ra mà mẹ phải đứng ra gánh chịu...!! Con thấy điều này không công bằng chút nào mà..!! Con người lớn rồi, phải biết chịu trách nhiệm với việc làm của bản thân mình, chứ không phải cứ có chuyện gì thì lại trốn tránh để hậu quả cho người khác dọn dẹp cả.. !!
Thôi..!! Mẹ xin con.. giờ nếu làm rùm beng lên thì với chị con cũng không được lợi lộc gì..?? Mà lại khiến cho cuộc sống của nó thêm khổ sở, con cũng không có lấy lại được số tiền đó..!! Thôi thì im lặng cho qua đi, để mẹ bù lại cho con..! Đừng nói lại với chồng con chuyện này, để nó chê cười gia đình mình. Bà ôn tồn khuyên can.
Biết vậy nhưng mà con thấy không đáng chút nào cả..!! Bà ấy năm nay đã 26 tuổi rồi, đã trưởng thành, đã là người lớn có ăn có học, sắp làm mẹ rồi mà vẫn còn không chịu trách nhiệm với việc làm của mình được, cứ than thân trách phận mình không tốt, không hạnh phúc như người ta để làm gì trong khi đó chính bả còn không tự chịu trách nhiệm với cuộc đời của mình được thì trách cứ ai ?? Oán than ai..??
Cuộc sống của bả bây giờ là do bà ấy chọn, trước đây trước khi gả về nhà bên ấy gia đình mình cũng đã khuyên can hết lời rồi..!! Nhưng mà vẫn cứ cố chấp với lựa chọn của mình, giờ khổ sướng như thế nào thì cũng phải chấp nhận chứ đâu phải đem những cái vấn đề đó quay về nhà mẹ để báo gia đình mẹ đẻ mình đâu..!!
Biết là vậy..!! Nhưng nó mà được một phần sự thấu đáo như con mẹ cũng đỡ lo lắng, đằng này..!! Từ nhỏ nó đã tự ti với bản thân, luôn oán trách mình không được hoàn hảo như người khác..!! Đau ốm bệnh tật, khiếm khuyết đều nghĩ rằng mình thiệt thòi, mình không hoàn hảo là do mình số phận của mình khổ, là vì mình gánh hết những thứ tai ương cho anh chị em trong nhà mà ra nên luôn oán trách người khác mà không nghĩ bản thân mình vẫn còn may mắn hơn rất nhiều người khác.
Hừ..!! Lần này con nhịn, nhưng mà qua chuyện này cái nhìn của con không còn thân thiết, yêu thương dành cho bà ấy giống như trước nữa đâu..!! Mẹ cũng không thể nào làm hòa hảo mối quan hệ giữa chị em con lại như trước được đâu..!! Nó trả lời bà
Thời gian trôi qua càng ngày càng đến gần ngày dự sinh của Nó, và trước mắt đã đến lúc chị Hà Liên sinh con rồi..!!
Thôi..!! Trước mắt mẹ còn sợi dây chuyền lúc trước đám cưới anh trai bây có làm để đeo mỗi khi lễ tết, cưới hỏi giờ chuyện cũng đã như vậy rồi thì đem sợi dây đó bán đi bù lại cho em gái bây có tiền sinh nở sắp tới. Còn con Hà Liên về trên nhà mà tự suy nghĩ lại bản thân mình đi..!! Đã biết ngay từ đầu là khi đâm đầu vào gia đình đó sẽ chẳng có kết quả tốt đẹp gì..!! Nhưng mà vẫn cứ cố chấp, giờ thì cuộc sống mình tự chọn có ra sao cũng phải chịu đừng về đây mà than trách ai nữa..!!
Mẹ..., con xin lỗi, mẹ tha thứ cho con lần này thôi..!! Con không dám nữa, nếu bên nhà chồng con biết được chuyện này chắc chắn họ sẽ càng khinh thường con, nhất là khi biết mẹ không còn quan tâm đến con như trước nữa thì họ sẽ chà đạp con, không coi con ra gì nữa mất..!! Hà Liên cúi đầu nắm ống quần bà kêu khóc.
Về đi..!! Mẹ mệt rồi.. Nói rồi thì bà quay lưng lại với mọi người
Mẹ ak..!! Con Hà Liên nó làm sai thì nó phải chịu trách nhiệm, chứ sao mẹ lại phải đem sợi dây đó bán đi..?? Phải biết là khó khăn lắm mẹ mới làm được sợi dây đó để bên mình..!! Anh trai vẫn cố gắng khuyên can.
Chứ giờ bảo nó trả lại sợi dây của vợ chồng em mày nhưng nó bán rồi, tiền cũng tiêu gần hết rồi..!! Giờ nó trả kiểu gì..?? Mà hai vợ chồng con bé Hà Thu nó cũng chỉ còn có chút tiền này để trông vô thôi, tụi nó mới ra riêng có được bao nhiêu vốn liếng đầu tư rẫy nương vậy thì lấy đâu ra mà trông chờ nó bỏ tiền riêng ra để lo chứ. Mẹ hỏi ngược lại anh trai Nó.
Con....!! Anh im lặng không nói được gì.
Thấy cả nhà đều đã yên tĩnh lại hết, không ai ý kiến gì nữa thì bà bảo giải tán. Coi như mọi chuyện đã giải quyết êm xuôi.
" Con hư tại mẹ, cháu hư tại bà..!!"
" Quýt làm cam chịu..!! "
Từ xưa đến nay vẫn là cha mẹ gánh theo con cái, chứ mấy ai thấy con gánh cha mẹ bao giờ.."
////////////////////////////////////////////////////////////////
Sau khi nghe hết câu chuyện mẹ kể Nó tức muốn xì khói..!!
Chỉ vì vấn đề của bản thân mà khiến cho nhiều người điêu đứng như vậy. Mọi thứ đều bị đảo lộn vậy vì việc làm của bà ấy hết trơn, vậy mà giờ bả không phải chịu trách nhiệm với việc làm mình gây ra mà mẹ phải đứng ra gánh chịu...!! Con thấy điều này không công bằng chút nào mà..!! Con người lớn rồi, phải biết chịu trách nhiệm với việc làm của bản thân mình, chứ không phải cứ có chuyện gì thì lại trốn tránh để hậu quả cho người khác dọn dẹp cả.. !!
Thôi..!! Mẹ xin con.. giờ nếu làm rùm beng lên thì với chị con cũng không được lợi lộc gì..?? Mà lại khiến cho cuộc sống của nó thêm khổ sở, con cũng không có lấy lại được số tiền đó..!! Thôi thì im lặng cho qua đi, để mẹ bù lại cho con..! Đừng nói lại với chồng con chuyện này, để nó chê cười gia đình mình. Bà ôn tồn khuyên can.
Biết vậy nhưng mà con thấy không đáng chút nào cả..!! Bà ấy năm nay đã 26 tuổi rồi, đã trưởng thành, đã là người lớn có ăn có học, sắp làm mẹ rồi mà vẫn còn không chịu trách nhiệm với việc làm của mình được, cứ than thân trách phận mình không tốt, không hạnh phúc như người ta để làm gì trong khi đó chính bả còn không tự chịu trách nhiệm với cuộc đời của mình được thì trách cứ ai ?? Oán than ai..??
Cuộc sống của bả bây giờ là do bà ấy chọn, trước đây trước khi gả về nhà bên ấy gia đình mình cũng đã khuyên can hết lời rồi..!! Nhưng mà vẫn cứ cố chấp với lựa chọn của mình, giờ khổ sướng như thế nào thì cũng phải chấp nhận chứ đâu phải đem những cái vấn đề đó quay về nhà mẹ để báo gia đình mẹ đẻ mình đâu..!!
Biết là vậy..!! Nhưng nó mà được một phần sự thấu đáo như con mẹ cũng đỡ lo lắng, đằng này..!! Từ nhỏ nó đã tự ti với bản thân, luôn oán trách mình không được hoàn hảo như người khác..!! Đau ốm bệnh tật, khiếm khuyết đều nghĩ rằng mình thiệt thòi, mình không hoàn hảo là do mình số phận của mình khổ, là vì mình gánh hết những thứ tai ương cho anh chị em trong nhà mà ra nên luôn oán trách người khác mà không nghĩ bản thân mình vẫn còn may mắn hơn rất nhiều người khác.
Hừ..!! Lần này con nhịn, nhưng mà qua chuyện này cái nhìn của con không còn thân thiết, yêu thương dành cho bà ấy giống như trước nữa đâu..!! Mẹ cũng không thể nào làm hòa hảo mối quan hệ giữa chị em con lại như trước được đâu..!! Nó trả lời bà
Thời gian trôi qua càng ngày càng đến gần ngày dự sinh của Nó, và trước mắt đã đến lúc chị Hà Liên sinh con rồi..!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.