Làm Em Yêu Tôi Thêm Một Lần Nữa
Chương 39
Ice
15/06/2022
“Vợ yêu, đi tắm thôi.” cô vừa nín khóc anh liền vui vẻ đứng lên bế cô vào nhà tắm.
“Em muốn tự tắm, anh mau bỏ em xuống đi.” con sói gian ác này, tắm chung với anh để cô lại bị anh ăn cả xương cũng không còn nữa à.
“Anh nghèo lắm, chúng ta tắm chung cho đỡ tốn nước.”
“Anh có thể vô sỉ hơn nữa không?” cô tức giận đánh vào ngực anh, anh mà cũng biết than nghèo sao?
“Anh có thể làm vậy sao?” anh cười càng rỡ.
“Anh…” tức chết cô mất thôi.
Cô bị đem vào nhà tắm, mọi vật cản trên người nhanh chóng bị anh ném đi, chốc lát sau căn phòng tắm đã tràn ra tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào cùng tiếng thở gấp trầm ấm.
Một tiếng sau, cô được anh bế ra ngoài, trên người chỉ mặc chiếc áo tắm.
Anh sấy khô tóc cho cả hai xong ôm lấy cô cùng ngồi trên sofa.
“Anh Anh, trước kia là anh làm tổn thương em quá nhiều, anh nguyện dùng cả phần đời còn lại của mình để bù đắp cho em.” trán anh khẽ chạm vào trán của cô, đôi mắt thâm tình nhìn sâu vào đôi mắt long lanh của cô, giọng anh nhẹ nhàng ấm áp vang lên.
“Cuối tuần nay anh đưa em về Hạ gia thăm ba mẹ nhé.” anh lại tiếp tục dùng cái giọng điệu mê hoặc đó dụ dỗ cô.
“Nhưng như vậy không phải quá sớm sao anh?” cô ngập ngừng hỏi.
“Không sao đâu, mọi chuyện cứ để anh giải quyết, em chỉ cần ngoan ngoãn ở bên cạnh yêu thương anh thôi.”
“Dạ được ạ.” cô bẽn lẽn gật đầu.
Anh vui vẻ ôm lấy cô đặt vào lòng mình, khẽ tựa cằm lên vai cô.
Mới ôm được một lát cô lại cảm nhận được con quái vật dưới mông cô đang loay hoay ngóc đầu dậy.
“Em buồn ngủ rồi, mau đi ngủ thôi.” cô nói xong liền muốn đứng lên chạy lại giường nhưng bị anh giữ chặt.
“Không sao, em cứ ngủ đi, anh tự làm được mà.” anh xoay người đặt cô dưới thân.
“Thiếu Quân, em rất mệt rồi, tha cho em được không?” cô trưng ánh mắt tội nghiệp cầu xin anh.
“Ngoan, em cứ nghỉ đi, anh ăn no rồi mới ngủ được.” anh vẫn vô sỉ không chịu tha cho cô.
Cô bất lực nhìn anh, xem ra cô không thoát được rồi.
Anh hôn môi cô, khẽ cạy hàm răng trắng tinh, chiếc lưỡi to lớn xâm chiếm lấy miệng cô, cuốn lấy lưỡi nhỏ đang trốn chạy của cô.
Hai chiếc áo tắm rời khỏi hơi ấm áp rơi xuống sàn nhà lạnh giá, từng nụ hôn rơi xuống cơ thể ngọc nhà của cô.
Từng vết hôn xanh tím mới có cũ có ẩn hiện trên làm da trắng mịn không tì vết.
Cặp thỏ ngọc bị anh nắn bóp dày vò đủ mọi hình dạng, chiếc lưỡi của anh nhẹ lướt qua hai trái anh đào đỏ mọng làm cô không nhịn được rùng mình.
Anh xoay người lại dựa lưng vào ghế, anh kéo cô dậy, tách hai chân cô ra để cô ngồi trên người mình.
“Bé con, hay là hôm nay để em làm nha, em cứ tùy tiện mà ăn hiếp anh.”
“Ai thèm chứ.” cô hất mặt sang một bên giận dỗi.
“Haha…” anh bật cười vui vẻ.
Anh nắm tay cô đặt lên vật nóng bỏng của mình.
“Nó đang rất đói đó, em mau cho nó ăn no đi.”
“Lưu manh.” cô tức giận rút tay về.
“Được, là anh lưu manh.”
Tay anh đặt ở eo cô khẽ nâng lên, vật nam tính nhắm ngay miệng đoá hoa đỏ tươi nhỏ bé, anh thẳng tay ghì cô xuống, vật nóng bỏng thuận lợi chui vào đường hầm chật hẹp.
“Aaa…hức…” cô bật ra tiếng rêи ɾỉ kiều mị, một vòng trầm luân mới lại bắt đầu.
“Em tự động đi.” nhìn cô sụi lơ trong lòng mình anh lại càng muốn trêu chọc cô.
“Anh…” cô tức giận trừng anh.
“Không phải em tự động dễ kiểm soát tiết tấu hơn sao? Anh làm lại sợ em không chịu nổi.”
Cô ngây thơ tin lời anh nói, khẽ nhích mông ngồi dậy rồi chậm chạp hạ người xuống nuốt trọn vật nam tính của anh.
“Ưm” anh hưởng thụ một cách vui vẻ, còn không nhịn được bật ra tiếng rên trầm thấp.
Cô vừa động được vài chục cái chân liền mòi nhừ, toàn thân không còn chút sức lực nào.
“Em không làm được nữa.” cô nằm gục lên vai anh tở dốc.
“Để anh, em nghỉ ngơi đi.”
Tay anh đặt trên eo cô khẽ nhích kéo cô lên rồi mạnh mẽ nhấn xuống, động tác của anh ngày càng nhanh hơn, chọc cho cô rêи ɾỉ không ngừng.
“A…anh…hức nh…nhẹ thôi, e…em không…không chịu được.” tay cô nắm chặt hai bắp tay của anh, giọng nói này càng khàn đặc.
“Ngoan, cố chịu thêm một lát, anh sắp xong rồi.” anh lại tăng nhanh tốc độ hơn nữa, âm thanh da thịt va chạm ngày càng mạnh mẽ.
Phải thêm hơn trăm cú thúc mạnh mẽ nữa anh mới chịu dừng lại, cô cũng đã sụi lơ trong lồng ngực của anh.
Anh hôn lên mái tóc mềm mượt của cô, ôm lấy cô nghỉ ngơi.
Anh nghỉ đủ liền ôm cô đứng dậy đi vào nhà tắm, phía dưới vẫn nằm sâu trong cơ thể cô, từng bước đi của anh đổi lấy nhưng tiếng rên mệt mỏi của cô.
Anh tắm rửa cho cô xong ôm cô về giường, anh đắp chăn cho cô rồi ôm lấy cô.
“Vợ yêu, chúc em ngủ ngon nha.” anh khẽ hôn lên trán cô.
Cô thấy hơi ấm bên cạnh liền rúc đầu vào ngực anh tiếp tục làm tổ.
Cả hai nhanh chóm chìm vào giấc ngủ
“Em muốn tự tắm, anh mau bỏ em xuống đi.” con sói gian ác này, tắm chung với anh để cô lại bị anh ăn cả xương cũng không còn nữa à.
“Anh nghèo lắm, chúng ta tắm chung cho đỡ tốn nước.”
“Anh có thể vô sỉ hơn nữa không?” cô tức giận đánh vào ngực anh, anh mà cũng biết than nghèo sao?
“Anh có thể làm vậy sao?” anh cười càng rỡ.
“Anh…” tức chết cô mất thôi.
Cô bị đem vào nhà tắm, mọi vật cản trên người nhanh chóng bị anh ném đi, chốc lát sau căn phòng tắm đã tràn ra tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào cùng tiếng thở gấp trầm ấm.
Một tiếng sau, cô được anh bế ra ngoài, trên người chỉ mặc chiếc áo tắm.
Anh sấy khô tóc cho cả hai xong ôm lấy cô cùng ngồi trên sofa.
“Anh Anh, trước kia là anh làm tổn thương em quá nhiều, anh nguyện dùng cả phần đời còn lại của mình để bù đắp cho em.” trán anh khẽ chạm vào trán của cô, đôi mắt thâm tình nhìn sâu vào đôi mắt long lanh của cô, giọng anh nhẹ nhàng ấm áp vang lên.
“Cuối tuần nay anh đưa em về Hạ gia thăm ba mẹ nhé.” anh lại tiếp tục dùng cái giọng điệu mê hoặc đó dụ dỗ cô.
“Nhưng như vậy không phải quá sớm sao anh?” cô ngập ngừng hỏi.
“Không sao đâu, mọi chuyện cứ để anh giải quyết, em chỉ cần ngoan ngoãn ở bên cạnh yêu thương anh thôi.”
“Dạ được ạ.” cô bẽn lẽn gật đầu.
Anh vui vẻ ôm lấy cô đặt vào lòng mình, khẽ tựa cằm lên vai cô.
Mới ôm được một lát cô lại cảm nhận được con quái vật dưới mông cô đang loay hoay ngóc đầu dậy.
“Em buồn ngủ rồi, mau đi ngủ thôi.” cô nói xong liền muốn đứng lên chạy lại giường nhưng bị anh giữ chặt.
“Không sao, em cứ ngủ đi, anh tự làm được mà.” anh xoay người đặt cô dưới thân.
“Thiếu Quân, em rất mệt rồi, tha cho em được không?” cô trưng ánh mắt tội nghiệp cầu xin anh.
“Ngoan, em cứ nghỉ đi, anh ăn no rồi mới ngủ được.” anh vẫn vô sỉ không chịu tha cho cô.
Cô bất lực nhìn anh, xem ra cô không thoát được rồi.
Anh hôn môi cô, khẽ cạy hàm răng trắng tinh, chiếc lưỡi to lớn xâm chiếm lấy miệng cô, cuốn lấy lưỡi nhỏ đang trốn chạy của cô.
Hai chiếc áo tắm rời khỏi hơi ấm áp rơi xuống sàn nhà lạnh giá, từng nụ hôn rơi xuống cơ thể ngọc nhà của cô.
Từng vết hôn xanh tím mới có cũ có ẩn hiện trên làm da trắng mịn không tì vết.
Cặp thỏ ngọc bị anh nắn bóp dày vò đủ mọi hình dạng, chiếc lưỡi của anh nhẹ lướt qua hai trái anh đào đỏ mọng làm cô không nhịn được rùng mình.
Anh xoay người lại dựa lưng vào ghế, anh kéo cô dậy, tách hai chân cô ra để cô ngồi trên người mình.
“Bé con, hay là hôm nay để em làm nha, em cứ tùy tiện mà ăn hiếp anh.”
“Ai thèm chứ.” cô hất mặt sang một bên giận dỗi.
“Haha…” anh bật cười vui vẻ.
Anh nắm tay cô đặt lên vật nóng bỏng của mình.
“Nó đang rất đói đó, em mau cho nó ăn no đi.”
“Lưu manh.” cô tức giận rút tay về.
“Được, là anh lưu manh.”
Tay anh đặt ở eo cô khẽ nâng lên, vật nam tính nhắm ngay miệng đoá hoa đỏ tươi nhỏ bé, anh thẳng tay ghì cô xuống, vật nóng bỏng thuận lợi chui vào đường hầm chật hẹp.
“Aaa…hức…” cô bật ra tiếng rêи ɾỉ kiều mị, một vòng trầm luân mới lại bắt đầu.
“Em tự động đi.” nhìn cô sụi lơ trong lòng mình anh lại càng muốn trêu chọc cô.
“Anh…” cô tức giận trừng anh.
“Không phải em tự động dễ kiểm soát tiết tấu hơn sao? Anh làm lại sợ em không chịu nổi.”
Cô ngây thơ tin lời anh nói, khẽ nhích mông ngồi dậy rồi chậm chạp hạ người xuống nuốt trọn vật nam tính của anh.
“Ưm” anh hưởng thụ một cách vui vẻ, còn không nhịn được bật ra tiếng rên trầm thấp.
Cô vừa động được vài chục cái chân liền mòi nhừ, toàn thân không còn chút sức lực nào.
“Em không làm được nữa.” cô nằm gục lên vai anh tở dốc.
“Để anh, em nghỉ ngơi đi.”
Tay anh đặt trên eo cô khẽ nhích kéo cô lên rồi mạnh mẽ nhấn xuống, động tác của anh ngày càng nhanh hơn, chọc cho cô rêи ɾỉ không ngừng.
“A…anh…hức nh…nhẹ thôi, e…em không…không chịu được.” tay cô nắm chặt hai bắp tay của anh, giọng nói này càng khàn đặc.
“Ngoan, cố chịu thêm một lát, anh sắp xong rồi.” anh lại tăng nhanh tốc độ hơn nữa, âm thanh da thịt va chạm ngày càng mạnh mẽ.
Phải thêm hơn trăm cú thúc mạnh mẽ nữa anh mới chịu dừng lại, cô cũng đã sụi lơ trong lồng ngực của anh.
Anh hôn lên mái tóc mềm mượt của cô, ôm lấy cô nghỉ ngơi.
Anh nghỉ đủ liền ôm cô đứng dậy đi vào nhà tắm, phía dưới vẫn nằm sâu trong cơ thể cô, từng bước đi của anh đổi lấy nhưng tiếng rên mệt mỏi của cô.
Anh tắm rửa cho cô xong ôm cô về giường, anh đắp chăn cho cô rồi ôm lấy cô.
“Vợ yêu, chúc em ngủ ngon nha.” anh khẽ hôn lên trán cô.
Cô thấy hơi ấm bên cạnh liền rúc đầu vào ngực anh tiếp tục làm tổ.
Cả hai nhanh chóm chìm vào giấc ngủ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.