Làm Giàu: Đậu Trạng Nguyên Liền Hưu Thê, Ta Không Thèm Hầu Hạ Phượng Hoàng Nam
Chương 44: Đặt Câu Hỏi 2
Lộ Mạn Mạn
30/08/2024
Tô Vũ Loan đi tới trước mặt hắn ta, đưa tay ra hiệu muốn cởi áo ngoài cho hắn, “Cũng không còn sớm nữa, tướng công, nên đi nghỉ sớm thôi.”
Nàng vừa mở miệng nói chuyện, một mùi hăng nồng nặc phả vào mặt Thẩm Tự.
Hắn ta nhíu mày càng chặt, liếc cái nhìn hoài nghi về phía nàng.
Tô Vũ Loan lại cố ý nghiêng người tới gần trước mặt hắn ta, “Có chuyện gì sao?”
Khi nàng đến gần hơn, mùi thối bám trên quần áo nàng càng nồng nặc.
Thấy bàn tay Tô Vũ Loan sắp chạm vào thắt lưng mình, hắn ta nhanh chóng nắm lấy cổ tay nàng, “Nàng... có muốn rửa lại không?”
Tô Vũ Loan thản nhiên nói: “Ta đã rửa sạch rồi, chẳng lẽ chàng ghét bỏ ta sao?”
Thẩm Tự chỉ chú ý vào hai chữ “Đã rửa.”
Lông mày hắn ta nhíu chặt vào nhau, khóe miệng gắng nặn ra nụ cười: “Không, không phải.”
“Không phải thì tốt.” Tô Vũ Loan mỉm cười, “Vậy thì đi ngủ sớm thôi.”
Nói xong, nàng cởi giày và nằm xuống giường.
Thư thế nằm ngủ thản nhiên đó vào mắt Thẩm Tự thì trở nên không đứng đắn.
Vẻ mặt hắn ta trở nên phức tạp, sững sờ một lúc lâu.
“Tướng công, chàng còn chưa ngủ à?” Thấy hắn ta không động đậy, Tô Vũ Loan cố ý hét lên.
Thẩm Tự do dự một lát, rồi ngập ngừng nói: “Ta, ta chợt nhớ ra hôm nay phải học thuộc một bài khóa, nàng ngủ trước đi.”
Sau đó, hắn ta bước nhanh ra khỏi phòng.
...
Sáng sớm hôm sau, Thẩm mẫu thức dậy, bận rộn trong bếp, kêu Thẩm Ninh vào thôn mua một miếng thịt heo tươi về nấu cháo thịt nạc.
Hôm qua, bà ta thấy Thẩm Tự gầy đi, có lẽ đồ ăn trong thư viện không hợp khẩu vị, cho nên bà ta phải bồi bổ cho hắn sau thời gian dài.
Sau khi nấu xong cháo thịt nạc, bà ta nướng thêm vài cái bánh, xào thêm hai món ăn kèm và một đĩa rau muối chua.
Thẩm Ninh ngửi được mùi thơm nhanh chóng đi vào. Nhìn thấy cháo thịt nạc thì hai mắt sáng lên, “Wow, hôm nay là ngày tốt lành gì, lại được ăn ngon thế này?”
Thẩm mẫu bị bệnh mấy ngày nay, cuối cùng hôm nay cũng có thể xuống giường đi lại được, sắc mặt cũng tốt lên không ít, “Xem con nói kìa, nếu không phải ngày tốt thì không được ăn ngon à?”
Thẩm Ninh mím môi, không cần phải nói cũng biết, nếu đại ca không trở lại, lấy đâu ra đồ ăn ngon như vậy.
“Được rồi, đừng đứng đực ra thế, đi gọi đại ca và đại tẩu ra ăn sáng đi.” Thẩm bà tử ra lệnh.
Nàng vừa mở miệng nói chuyện, một mùi hăng nồng nặc phả vào mặt Thẩm Tự.
Hắn ta nhíu mày càng chặt, liếc cái nhìn hoài nghi về phía nàng.
Tô Vũ Loan lại cố ý nghiêng người tới gần trước mặt hắn ta, “Có chuyện gì sao?”
Khi nàng đến gần hơn, mùi thối bám trên quần áo nàng càng nồng nặc.
Thấy bàn tay Tô Vũ Loan sắp chạm vào thắt lưng mình, hắn ta nhanh chóng nắm lấy cổ tay nàng, “Nàng... có muốn rửa lại không?”
Tô Vũ Loan thản nhiên nói: “Ta đã rửa sạch rồi, chẳng lẽ chàng ghét bỏ ta sao?”
Thẩm Tự chỉ chú ý vào hai chữ “Đã rửa.”
Lông mày hắn ta nhíu chặt vào nhau, khóe miệng gắng nặn ra nụ cười: “Không, không phải.”
“Không phải thì tốt.” Tô Vũ Loan mỉm cười, “Vậy thì đi ngủ sớm thôi.”
Nói xong, nàng cởi giày và nằm xuống giường.
Thư thế nằm ngủ thản nhiên đó vào mắt Thẩm Tự thì trở nên không đứng đắn.
Vẻ mặt hắn ta trở nên phức tạp, sững sờ một lúc lâu.
“Tướng công, chàng còn chưa ngủ à?” Thấy hắn ta không động đậy, Tô Vũ Loan cố ý hét lên.
Thẩm Tự do dự một lát, rồi ngập ngừng nói: “Ta, ta chợt nhớ ra hôm nay phải học thuộc một bài khóa, nàng ngủ trước đi.”
Sau đó, hắn ta bước nhanh ra khỏi phòng.
...
Sáng sớm hôm sau, Thẩm mẫu thức dậy, bận rộn trong bếp, kêu Thẩm Ninh vào thôn mua một miếng thịt heo tươi về nấu cháo thịt nạc.
Hôm qua, bà ta thấy Thẩm Tự gầy đi, có lẽ đồ ăn trong thư viện không hợp khẩu vị, cho nên bà ta phải bồi bổ cho hắn sau thời gian dài.
Sau khi nấu xong cháo thịt nạc, bà ta nướng thêm vài cái bánh, xào thêm hai món ăn kèm và một đĩa rau muối chua.
Thẩm Ninh ngửi được mùi thơm nhanh chóng đi vào. Nhìn thấy cháo thịt nạc thì hai mắt sáng lên, “Wow, hôm nay là ngày tốt lành gì, lại được ăn ngon thế này?”
Thẩm mẫu bị bệnh mấy ngày nay, cuối cùng hôm nay cũng có thể xuống giường đi lại được, sắc mặt cũng tốt lên không ít, “Xem con nói kìa, nếu không phải ngày tốt thì không được ăn ngon à?”
Thẩm Ninh mím môi, không cần phải nói cũng biết, nếu đại ca không trở lại, lấy đâu ra đồ ăn ngon như vậy.
“Được rồi, đừng đứng đực ra thế, đi gọi đại ca và đại tẩu ra ăn sáng đi.” Thẩm bà tử ra lệnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.