Làm Giàu: Đậu Trạng Nguyên Liền Hưu Thê, Ta Không Thèm Hầu Hạ Phượng Hoàng Nam
Chương 37: Ngã Bệnh 1
Lộ Mạn Mạn
30/08/2024
Tô Vũ Loan đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Ông chủ, ta nghe nói ngài có nhận sửa chữa cửa hàng, xin hỏi chi phí sửa chữa toàn bộ cửa hàng là bao nhiêu?”
Lưu chưởng quầy vuốt bộ râu trắng, tươi cười nói: “Nếu không có yêu cầu đặc biệt về chất liệu và kiểu dáng thì ít nhất là bốn mươi lượng.”
Nghe vậy Tô Vũ Loan hít sâu một hơi.
Ít nhất là bốn mươi lượng bạc, nhưng trong tay nàng chỉ còn hai mươi lượng bạc, còn lâu mới đủ.
Nhưng cửa hàng cũng đã thuê rồi, nếu không sửa chữa thì khi nào mới có thể mở cửa?
Tô Vũ Loan lại nói chuyện với chưởng quầy Lưu một lần nữa, biết được thời gian sửa chữa toàn bộ cửa hàng sẽ mất khoảng hai tháng, trong đó còn cần phải thuê thêm hai đến ba thợ mộc và thợ sơn.
Trước khi sửa chữa, nàng phải thanh toán một phần tiền đặt cọc. Sau khi sửa xong nàng sẽ thanh toán toàn bộ số tiền còn lại và tiền công cùng lúc.
Nói cách khác, Tô Vũ Loan có thể để cho họ sửa chữa trước, trong hai tháng này nàng sẽ chuẩn bị thêm bạc.
“Được, vậy thì bắt đầu sửa chữa đi.” Theo yêu cầu của cửa hàng, Tô Vũ Loan thanh toán mười lăm lượng bạc tiền đặt cọc.
Lưu chưởng quầy nhận bạc vui vẻ nói: “Được rồi, cô nương quả là người hào sảng, ta đưa cho ngươi chứng từ, ngày mai bắt đầu cho người đến sửa chữa.”
Sau khi việc sửa chữa kết thúc, Tô Vũ Loan nhất định phải tìm đủ số bạc còn lại để thanh toán.
Số tiền này, vẫn nên do Thẩm gia lấy ra!
...
Một tháng thời gian trôi qua, nhiệt độ trong không khí trở nên mát mẻ.
Sau khi uống thuốc được một tháng, khí sắc của Tô Vũ Loan trông tốt hơn trước rất nhiều, màu da xỉn và tái nhợt cũng trở nên trắng sáng hơn.
Sau khi thức dậy, nàng dọn dẹp đơn giản rồi chuẩn bị ra khỏi nhà,đi lên trấn trên.
Đi tới cổng viện, Thẩm Ninh ngăn nàng lại, “Tẩu tử, tẩu không thấy mẫu thân bị bệnh hay sao? Sao tẩu còn ra ngoài?”
Lần trước, Tô Vũ Loan yêu cầu Thẩm bà tử một lúc lấy ra mười lượng bạc với lý do điều dưỡng thân thể, đã khiến cho Thẩm bà tử tiếc đứt ruột một thời gian dài, đến hai hôm vừa rồi thì đổ bệnh.
Vì bị bệnh nên toàn bộ việc nhà đều rơi vào người Thẩm Ninh.
Từ trước đến nay Thẩm Ninh vẫn luôn lười biếng, thường ngày Thẩm bà tử bắt nàng ta làm việc gì đó, nàng ta đều kêu ca không ngừng. Hiện tại phải nấu cơm, giặt quần áo, gánh nước chẻ củi, nàng ta không chịu đựng nổi.
Lưu chưởng quầy vuốt bộ râu trắng, tươi cười nói: “Nếu không có yêu cầu đặc biệt về chất liệu và kiểu dáng thì ít nhất là bốn mươi lượng.”
Nghe vậy Tô Vũ Loan hít sâu một hơi.
Ít nhất là bốn mươi lượng bạc, nhưng trong tay nàng chỉ còn hai mươi lượng bạc, còn lâu mới đủ.
Nhưng cửa hàng cũng đã thuê rồi, nếu không sửa chữa thì khi nào mới có thể mở cửa?
Tô Vũ Loan lại nói chuyện với chưởng quầy Lưu một lần nữa, biết được thời gian sửa chữa toàn bộ cửa hàng sẽ mất khoảng hai tháng, trong đó còn cần phải thuê thêm hai đến ba thợ mộc và thợ sơn.
Trước khi sửa chữa, nàng phải thanh toán một phần tiền đặt cọc. Sau khi sửa xong nàng sẽ thanh toán toàn bộ số tiền còn lại và tiền công cùng lúc.
Nói cách khác, Tô Vũ Loan có thể để cho họ sửa chữa trước, trong hai tháng này nàng sẽ chuẩn bị thêm bạc.
“Được, vậy thì bắt đầu sửa chữa đi.” Theo yêu cầu của cửa hàng, Tô Vũ Loan thanh toán mười lăm lượng bạc tiền đặt cọc.
Lưu chưởng quầy nhận bạc vui vẻ nói: “Được rồi, cô nương quả là người hào sảng, ta đưa cho ngươi chứng từ, ngày mai bắt đầu cho người đến sửa chữa.”
Sau khi việc sửa chữa kết thúc, Tô Vũ Loan nhất định phải tìm đủ số bạc còn lại để thanh toán.
Số tiền này, vẫn nên do Thẩm gia lấy ra!
...
Một tháng thời gian trôi qua, nhiệt độ trong không khí trở nên mát mẻ.
Sau khi uống thuốc được một tháng, khí sắc của Tô Vũ Loan trông tốt hơn trước rất nhiều, màu da xỉn và tái nhợt cũng trở nên trắng sáng hơn.
Sau khi thức dậy, nàng dọn dẹp đơn giản rồi chuẩn bị ra khỏi nhà,đi lên trấn trên.
Đi tới cổng viện, Thẩm Ninh ngăn nàng lại, “Tẩu tử, tẩu không thấy mẫu thân bị bệnh hay sao? Sao tẩu còn ra ngoài?”
Lần trước, Tô Vũ Loan yêu cầu Thẩm bà tử một lúc lấy ra mười lượng bạc với lý do điều dưỡng thân thể, đã khiến cho Thẩm bà tử tiếc đứt ruột một thời gian dài, đến hai hôm vừa rồi thì đổ bệnh.
Vì bị bệnh nên toàn bộ việc nhà đều rơi vào người Thẩm Ninh.
Từ trước đến nay Thẩm Ninh vẫn luôn lười biếng, thường ngày Thẩm bà tử bắt nàng ta làm việc gì đó, nàng ta đều kêu ca không ngừng. Hiện tại phải nấu cơm, giặt quần áo, gánh nước chẻ củi, nàng ta không chịu đựng nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.