Làm Giàu: Đậu Trạng Nguyên Liền Hưu Thê, Ta Không Thèm Hầu Hạ Phượng Hoàng Nam
Chương 17: Nuốt Cơn Giận. 2
Lộ Mạn Mạn
30/08/2024
Thẩm Ninh ở bên cạnh nhìn thấy, cười lạnh nói: “Hừ, nhìn toàn bộ thôn Vân Tây mà xem, chưa từng thấy tức phụ mới nhà ai ngủ nướng cho đến khi mặt trời lên cao bằng cây sào mới dậy, không biết nhà chúng ta cưới tức phụ hay cưới tổ tiên nữa.”
Tô Vũ Loan mỉm cười nhìn nàng ta: “Đáng lẽ phải dậy từ sớm, nhưng tối qua ngủ không ngon, toàn thân đau nhức ê ẩm, có lẽ tối hôm qua bị hỏa hoạn làm cho kinh hãi.”
“Ngươi!”
Thẩm Ninh nghẹn lời, vẻ mặt hết trắng lại xanh.
Thẩm mẫu kéo Thẩm Ninh sang một bên, tỏ vẻ lo lắng nói với Tô Vũ Loan: “Nếu con cảm thấy không khỏe thì cứ nghỉ ngơi trước đã, sức khỏe quan trọng hơn.”
Tô Vũ Loan cười nhẹ: “Tướng công sắp phải đi xa, cho dù khó chịu đến mấy con cũng muốn đi tiễn chàng ấy.”
Rồi đi tới trước mặt Thẩm Tự, nhỏ giọng nói với hắn ta: “Tướng công, đi đường bảo trọng.”
Không còn gì khác.
Thẩm Tự khẽ nhíu mày, trước đây khi hắn ta phải đi ra ngoài, Tô Vũ Loan sẽ cẩn thận dặn dò, nhưng hôm nay ngay cả một câu quan tâm cũng không có.
Hắn ta không khỏi nhìn nàng hai lần, nàng vẫn đoan trang và lãnh đạm như cũ.
Nhưng đôi mắt có vẻ tĩnh lặng và khác biệt hơn một chút.
Tô Vũ Loan cười dịu dàng với hắn ta: “Tướng công, có chuyện gì sao?”
Sau khi định thần lại, Thẩm Tự đèn nén suy nghĩ của mình, giải thích với Tô Vũ Loan: “Vũ Loan, sau khi ta đi, xin nhờ nàng chăm sóc nương và Ninh nhi, nàng là tẩu tử nên bao dung với Ninh nhi nhiều hơn.”
“Tướng công, chàng nói gì vậy? Có nương ở đây, thiếp tin rằng Ninh muội sẽ không bao giờ làm chuyện bốc đồng như tối qua nữa, nương nói có đúng không?” Tô Vũ Loan mỉm cười nhìn về phía Thẩm mẫu.
Thẩm Ninh đã tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, Thẩm mẫu cười cũng không được tự nhiên: “Đó là đương nhiên.”
Thẩm Tự yên tâm rời đi.
Tiễn hắn ta ra tận cổng thôn, sau đó Thẩm mẫu quay người về nhà.
Tô Vũ Loan hiếm khi được ngủ ngon như vậy, tinh thần thoải mái. Vì vậy, nàng vào bếp tự lấy cho mình một bát cháo trắng và một cái bánh bao hấp.
Vừa mới xoay người lại đã bị Thẩm Ninh chặn lối ở cửa phòng bếp.
Thẩm Ninh dựa lưng vào khung cửa, nheo mắt nhìn Tô Vũ Loan, hừ lạnh: “Thân là dâu mới, sáng bảnh mắt vẫn còn ngủ nướng trên giường, thức dậy liền có đồ ăn sẵn.”
Tô Vũ Loan mỉm cười nhìn nàng ta: “Đáng lẽ phải dậy từ sớm, nhưng tối qua ngủ không ngon, toàn thân đau nhức ê ẩm, có lẽ tối hôm qua bị hỏa hoạn làm cho kinh hãi.”
“Ngươi!”
Thẩm Ninh nghẹn lời, vẻ mặt hết trắng lại xanh.
Thẩm mẫu kéo Thẩm Ninh sang một bên, tỏ vẻ lo lắng nói với Tô Vũ Loan: “Nếu con cảm thấy không khỏe thì cứ nghỉ ngơi trước đã, sức khỏe quan trọng hơn.”
Tô Vũ Loan cười nhẹ: “Tướng công sắp phải đi xa, cho dù khó chịu đến mấy con cũng muốn đi tiễn chàng ấy.”
Rồi đi tới trước mặt Thẩm Tự, nhỏ giọng nói với hắn ta: “Tướng công, đi đường bảo trọng.”
Không còn gì khác.
Thẩm Tự khẽ nhíu mày, trước đây khi hắn ta phải đi ra ngoài, Tô Vũ Loan sẽ cẩn thận dặn dò, nhưng hôm nay ngay cả một câu quan tâm cũng không có.
Hắn ta không khỏi nhìn nàng hai lần, nàng vẫn đoan trang và lãnh đạm như cũ.
Nhưng đôi mắt có vẻ tĩnh lặng và khác biệt hơn một chút.
Tô Vũ Loan cười dịu dàng với hắn ta: “Tướng công, có chuyện gì sao?”
Sau khi định thần lại, Thẩm Tự đèn nén suy nghĩ của mình, giải thích với Tô Vũ Loan: “Vũ Loan, sau khi ta đi, xin nhờ nàng chăm sóc nương và Ninh nhi, nàng là tẩu tử nên bao dung với Ninh nhi nhiều hơn.”
“Tướng công, chàng nói gì vậy? Có nương ở đây, thiếp tin rằng Ninh muội sẽ không bao giờ làm chuyện bốc đồng như tối qua nữa, nương nói có đúng không?” Tô Vũ Loan mỉm cười nhìn về phía Thẩm mẫu.
Thẩm Ninh đã tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, Thẩm mẫu cười cũng không được tự nhiên: “Đó là đương nhiên.”
Thẩm Tự yên tâm rời đi.
Tiễn hắn ta ra tận cổng thôn, sau đó Thẩm mẫu quay người về nhà.
Tô Vũ Loan hiếm khi được ngủ ngon như vậy, tinh thần thoải mái. Vì vậy, nàng vào bếp tự lấy cho mình một bát cháo trắng và một cái bánh bao hấp.
Vừa mới xoay người lại đã bị Thẩm Ninh chặn lối ở cửa phòng bếp.
Thẩm Ninh dựa lưng vào khung cửa, nheo mắt nhìn Tô Vũ Loan, hừ lạnh: “Thân là dâu mới, sáng bảnh mắt vẫn còn ngủ nướng trên giường, thức dậy liền có đồ ăn sẵn.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.