Làm Giàu: Đậu Trạng Nguyên Liền Hưu Thê, Ta Không Thèm Hầu Hạ Phượng Hoàng Nam
Chương 15: Suýt Thiêu Rụi Căn Phòng 4
Lộ Mạn Mạn
30/08/2024
Tô Vũ Loan giả bộ bị sợ hãi, giật mình nói: “Thiếp không sao, may mà tướng công kịp thời dập lửa, nếu không thì ngọn lửa lan rộng, thiếp sợ Thẩm gia sẽ gặp nguy hiểm.”
Nghe vậy, Thẩm mẫu quay đầu lại hung tợn mà trừng Thẩm Ninh: “Ngày đại hỉ mà con muốn làm gì!.”
Thẩm Ninh ngơ ngác nhìn Thẩm mẫu, không còn vẻ kiêu ngạo như lúc trước.
Thẩm mẫu biết nàng ta không hài lòng về chuyện năm mươi lượng bạc, nhưng bà ta không ngờ được nàng ta liều lĩnh như vậy, trực tiếp phá hủy hỉ phòng và đêm tân hôn của Tự ca nhi.
Bây giờ, mong muốn được ôm tôn tử lại càng thêm xa vời.
Nhìn tình hình này, đêm nay không thể ở phòng phía Đông. Nhà cũng không có phòng trống, cho nên giải quyết như thế nào hiện là một vấn đề.
Thẩm mẫu đau khổ.
Tô Vũ Loan đề nghị nghỉ một đêm trong căn phòng ban đầu của nàng.
Căn phòng đó liền kề phòng phía đông, vốn dĩ là phòng tạp vật. Sau khi Tô Vũ Loan đến Thẩm gia, Thẩm mẫu dọn dẹp qua loa rồi kê một chiếc giường gỗ vào làm chỗ ngủ cho nàng.
Căn phòng đó rất chật chội, chiếc giường chỉ đủ cho một người nằm.
Đương nhiên Thẩm Tự biết điều này, vì vậy hắn ta nói: “Nhi tử đến thư phòng ngủ là được.”
Thẩm bà tử cau mày, thở dài thật sâu: “Đành phải như vậy thôi.”
Nàng nhìn Thẩm Tự: “Tối nay thiếp sẽ ở lại đây, ngày mai thiếp sẽ dọn dẹp căn phòng này.”
Thẩm Tự gật đầu: “Đêm đã khuya, nên nghỉ ngơi sớm đi.”
Lúc này, Thẩm bà tử mới kéo Thẩm Ninh quay về phòng.
Tô Vũ Loan cũng buồn ngủ, nàng chuẩn bị bước đi đã bị Thẩm Tự ngăn lại.
“Vũ Loan, tối nay...Ta có lỗi với nàng.”
Hắn ta nhìn nàng tràn ngập áy náy.
Tô Vũ Loan chỉ liếc nhìn hắn ta một cái, rồi quay người vào phòng.
Ngày hôm sau, trời đã sáng trắng mà Tô Vũ Loan vẫn chưa dậy, Thẩm bà tử đành phải tự thân vào bếp nấu bữa sáng.
Thẩm Ninh ngái ngủ đi tới cửa phòng bếp, thấy mẫu thân mình đang nấu ăn liền hỏi: “Sao nương lại nấu ăn nữa? Tô Vũ Loan đâu?”
“Vẫn chưa dậy.” Thẩm mẫu thêm một cây củi vào lò bếp, đầu cũng không nâng đã trả lời.
Thẩm Ninh nghe thấy vậy, lập tức cảm thấy không hài lòng: “Con thức dậy cũng đã canh giờ nào rồi? Nàng ta vừa thành thân lại ngủ nướng, quả thực không biết nghe lời. Nương, nương không nên chiều theo nàng ta, nương phải nghiêm khắc hơn và lập ra quy củ.”
Nghe vậy, Thẩm mẫu quay đầu lại hung tợn mà trừng Thẩm Ninh: “Ngày đại hỉ mà con muốn làm gì!.”
Thẩm Ninh ngơ ngác nhìn Thẩm mẫu, không còn vẻ kiêu ngạo như lúc trước.
Thẩm mẫu biết nàng ta không hài lòng về chuyện năm mươi lượng bạc, nhưng bà ta không ngờ được nàng ta liều lĩnh như vậy, trực tiếp phá hủy hỉ phòng và đêm tân hôn của Tự ca nhi.
Bây giờ, mong muốn được ôm tôn tử lại càng thêm xa vời.
Nhìn tình hình này, đêm nay không thể ở phòng phía Đông. Nhà cũng không có phòng trống, cho nên giải quyết như thế nào hiện là một vấn đề.
Thẩm mẫu đau khổ.
Tô Vũ Loan đề nghị nghỉ một đêm trong căn phòng ban đầu của nàng.
Căn phòng đó liền kề phòng phía đông, vốn dĩ là phòng tạp vật. Sau khi Tô Vũ Loan đến Thẩm gia, Thẩm mẫu dọn dẹp qua loa rồi kê một chiếc giường gỗ vào làm chỗ ngủ cho nàng.
Căn phòng đó rất chật chội, chiếc giường chỉ đủ cho một người nằm.
Đương nhiên Thẩm Tự biết điều này, vì vậy hắn ta nói: “Nhi tử đến thư phòng ngủ là được.”
Thẩm bà tử cau mày, thở dài thật sâu: “Đành phải như vậy thôi.”
Nàng nhìn Thẩm Tự: “Tối nay thiếp sẽ ở lại đây, ngày mai thiếp sẽ dọn dẹp căn phòng này.”
Thẩm Tự gật đầu: “Đêm đã khuya, nên nghỉ ngơi sớm đi.”
Lúc này, Thẩm bà tử mới kéo Thẩm Ninh quay về phòng.
Tô Vũ Loan cũng buồn ngủ, nàng chuẩn bị bước đi đã bị Thẩm Tự ngăn lại.
“Vũ Loan, tối nay...Ta có lỗi với nàng.”
Hắn ta nhìn nàng tràn ngập áy náy.
Tô Vũ Loan chỉ liếc nhìn hắn ta một cái, rồi quay người vào phòng.
Ngày hôm sau, trời đã sáng trắng mà Tô Vũ Loan vẫn chưa dậy, Thẩm bà tử đành phải tự thân vào bếp nấu bữa sáng.
Thẩm Ninh ngái ngủ đi tới cửa phòng bếp, thấy mẫu thân mình đang nấu ăn liền hỏi: “Sao nương lại nấu ăn nữa? Tô Vũ Loan đâu?”
“Vẫn chưa dậy.” Thẩm mẫu thêm một cây củi vào lò bếp, đầu cũng không nâng đã trả lời.
Thẩm Ninh nghe thấy vậy, lập tức cảm thấy không hài lòng: “Con thức dậy cũng đã canh giờ nào rồi? Nàng ta vừa thành thân lại ngủ nướng, quả thực không biết nghe lời. Nương, nương không nên chiều theo nàng ta, nương phải nghiêm khắc hơn và lập ra quy củ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.