[Làm Giàu] Đây Là Nông Trường, Không Phải Vườn Bách Thú
Chương 50:
Trương Tảo Canh
07/12/2023
----
“Tôi không thể đáp ứng anh việc anh muốn sống được, nhưng tôi có thể giúp anh chết đi một cách có danh dự, giúp anh gặp người anh muốn gặp, cố gắng thỏa mãn mọi mong muốn của anh.”
Trong một góc nơi không ai chú ý, Lương Cẩm Tú thừa dịp tên cướp phân tâm, xì xào bán tán với Bichon.
Bây giờ tên cướp chỉ cách cô hơn hai mét!
Khoảng cách giữa cô và tên cướp có thể nhào tới chỉ trong nháy mắt.
Lương Cẩm Tú có một ý nghĩ táo bạo, tim cô đập nhanh:
“Địch Địch, chỉ cần có thể cứu mẹ, cái gì cậu cũng làm được đúng không?”
“Đương nhiên rồi, kể cả cắt bi thêm một lần nữa cũng được”
Bichon không cẩn thận nói ra nỗi đau lớn nhất trong lòng mình.
Một bác sĩ xấu xa đã cướp nó khỏi lòng mẹ, mẹ nó đã tuyệt vọng hét lên nhưng vẫn không bảo vệ được nó.
Sau đó nó bất tỉnh, khi tỉnh lại, bộ phận kia đã không còn nữa.
Nó không trách mẹ đâu vì mẹ đã khóc thương tâm lắm rồi.
Nghĩ đến những điều tốt đẹp mà mẹ đã làm cho nó, Bichon bật khóc:
“Tôi muốn thử cứu mẹ một lần nữa, tôi còn có một biện pháp rất lợi hại, nhất định có thể cứu được mẹ.”
Thật ra Lương Cẩm Tú cũng không ôm hy vọng quá lớn, những để sự tình lát nữa có thể thành công hay không đều dựa vào Bichon, nên cô làm bộ cảm thấy hứng thú: “Ồ, là biện pháp gì vậy?”
Bichon gằn từng chữ: “Cái bụng nhỏ của tôi.”
Miễn là nó phồng bụng lên.
Trên đời này tuyệt đối không có một ai có thể cưỡng lại việc chạm vào một cái bụng nhỏ mềm mại.
“Địch Địch à, chỉ sợ kẻ xấu sẽ không để tâm đến thủ đoạn này.”
Lương Cẩm Tú kề sát vào tai Bichon nói: “Thấy con dao trong tay hắn không, thứ đó mới là quan trọng nhất.”
Cô cẩn thận quan sát nãy giờ, ngoại trừ con dao ra thì tên cướp không còn vũ khí nào khác.
Vậy nên chỉ cần hắn mất con dao, cho dù cô đánh không lại thì cũng có thể quấn lấy hắn tạm thời.
Bác bảo vệ, cô lao công, nhân viên sau quầy, à còn có một người thanh niên đang run rẩy, nhiều nhất chỉ vài giây thôi thì những người này sẽ xông tới giúp đỡ.
Điều quan trọng là nên làm như thế nào để cướp đi con dao từ tay tên cướp.
Vì trước đây hắn đã giết một người rồi, lại giết thêm một người nữa cũng không sao cả, cho nên nếu hắn phát hiện tình hình không đúng, chủ nhân Bichon chắc chắc sẽ bị thương.
Con người làm việc này thì không ổn nhưng còn chó thì sao?
Một chú chó Bichon Frisé nhỏ dễ thương trông vô hại hành động thì cơ hội thành công rất là cao.
“Tôi không thể đáp ứng anh việc anh muốn sống được, nhưng tôi có thể giúp anh chết đi một cách có danh dự, giúp anh gặp người anh muốn gặp, cố gắng thỏa mãn mọi mong muốn của anh.”
Trong một góc nơi không ai chú ý, Lương Cẩm Tú thừa dịp tên cướp phân tâm, xì xào bán tán với Bichon.
Bây giờ tên cướp chỉ cách cô hơn hai mét!
Khoảng cách giữa cô và tên cướp có thể nhào tới chỉ trong nháy mắt.
Lương Cẩm Tú có một ý nghĩ táo bạo, tim cô đập nhanh:
“Địch Địch, chỉ cần có thể cứu mẹ, cái gì cậu cũng làm được đúng không?”
“Đương nhiên rồi, kể cả cắt bi thêm một lần nữa cũng được”
Bichon không cẩn thận nói ra nỗi đau lớn nhất trong lòng mình.
Một bác sĩ xấu xa đã cướp nó khỏi lòng mẹ, mẹ nó đã tuyệt vọng hét lên nhưng vẫn không bảo vệ được nó.
Sau đó nó bất tỉnh, khi tỉnh lại, bộ phận kia đã không còn nữa.
Nó không trách mẹ đâu vì mẹ đã khóc thương tâm lắm rồi.
Nghĩ đến những điều tốt đẹp mà mẹ đã làm cho nó, Bichon bật khóc:
“Tôi muốn thử cứu mẹ một lần nữa, tôi còn có một biện pháp rất lợi hại, nhất định có thể cứu được mẹ.”
Thật ra Lương Cẩm Tú cũng không ôm hy vọng quá lớn, những để sự tình lát nữa có thể thành công hay không đều dựa vào Bichon, nên cô làm bộ cảm thấy hứng thú: “Ồ, là biện pháp gì vậy?”
Bichon gằn từng chữ: “Cái bụng nhỏ của tôi.”
Miễn là nó phồng bụng lên.
Trên đời này tuyệt đối không có một ai có thể cưỡng lại việc chạm vào một cái bụng nhỏ mềm mại.
“Địch Địch à, chỉ sợ kẻ xấu sẽ không để tâm đến thủ đoạn này.”
Lương Cẩm Tú kề sát vào tai Bichon nói: “Thấy con dao trong tay hắn không, thứ đó mới là quan trọng nhất.”
Cô cẩn thận quan sát nãy giờ, ngoại trừ con dao ra thì tên cướp không còn vũ khí nào khác.
Vậy nên chỉ cần hắn mất con dao, cho dù cô đánh không lại thì cũng có thể quấn lấy hắn tạm thời.
Bác bảo vệ, cô lao công, nhân viên sau quầy, à còn có một người thanh niên đang run rẩy, nhiều nhất chỉ vài giây thôi thì những người này sẽ xông tới giúp đỡ.
Điều quan trọng là nên làm như thế nào để cướp đi con dao từ tay tên cướp.
Vì trước đây hắn đã giết một người rồi, lại giết thêm một người nữa cũng không sao cả, cho nên nếu hắn phát hiện tình hình không đúng, chủ nhân Bichon chắc chắc sẽ bị thương.
Con người làm việc này thì không ổn nhưng còn chó thì sao?
Một chú chó Bichon Frisé nhỏ dễ thương trông vô hại hành động thì cơ hội thành công rất là cao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.