[Làm Giàu] Kinh Ngạc! Sau Khi Làm Ruộng Thủ Phủ Bệnh Kiều Nặng Thêm
Chương 48: Thuốc Có Thể Biến Tóc Bạc Thành Tóc Đen
Yêu Sủng
05/07/2024
Cố gia...
Từ khi Cố Trì bị thương, cả người đều là máu bị ném ngoài cửa thì Cố mẫu đã mời đại phu tốt nhất trong huyện đến để trị liệu.
Cả người thì phát sốt, khi thì tỉnh táo khi thì mơ mơ màng màng.
Cố mẫu lấy khăn ướt trên trán Cố Trì xuống, đặt trong chậu nước lạnh. Nhìn nhi tử của mình từ từ gầy xuống thì nước mắt rơi như mưa.
Bà ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Đều do tên tạp chủng kia hại con, con yên tâm, nương nhất định sẽ khiến hắn ta sống không bằng chết.
Giọng nói vô cùng căm hận, mang theo sự thù hằn.
Làm như kiểu Cố Trì bị oan lắm vậy, nếu không phải hắn ta độc ác thì sao có thể nhận lấy hậu quả như vậy được.
Lạc Hi nghiêng người dự vào cửa sổ ở ngoài phòng, miễn cưỡng ngáp một cái, nghe Cố mẫu liên tiếp chửi rủa nàng ở trong phòng, chỉ muốn nàng chết quách đi cho xong.
Nàng cảm thấy chính mình thực sự không tới nhầm chỗ.
"..."
Đêm đã khuya, Lục Vân Cẩm ngước mắt chỉ nhìn thấy có người hấp ta hấp tấp chạy ra, kích động rồi lại chạy về.
Người nọ đưa một nắm tóc bạc dài đến trước mặt hắn, khoe khoang: "Này, ngươi xem, không cần tóc của ngươi, ta làm ra rồi."
Lục Vân Cẩm: "..."
Thân thể hắn ngửa ra đằng sau một chút, ngẩng đầu cười như không cười nhìn nàng: "Lấy tóc của ai làm ra? Lạc lão thái hay là Cố mẫu?"
Lạc Hi: "..." Đôi mắt nhỏ của nàng nhìn lung tung xung quanh, nhìn trời nhìn đất nhưng nhất quyết không nhìn Lục Vân Cẩm.
Trải qua nhiều chuyện gió tanh mưa máu ở kiếp trước, thời gian ngủ của Lục Vân Cẩm ít hơn rất nhiều, cho nên hắn thường giúp đỡ nàng làm mấy chuyện đơn giản.
Lấy cao màu đen bôi đều lên tóc, sau đó đợi khoảng nửa tiếng rồi gội lại bằng nước sạch. Chỉ một lát sau, vốn dĩ tóc đang màu bạc biến thành đen thui.
Hiệu quả trong tính toán, nhưng lại tốt vượt mức mong đợi.
Đầu ngón tay của Lạc Hi gõ gõ ván giường, nghiêng đầu tự hỏi: "Nếu có mùi thì có thể tốt hơn hay không?"
Lục Vân Cẩm rồi trả lời: "Lại chế tạo ra dưỡng tóc nữa thì hiệu quả sẽ tốt hơn."
Hắn suy nghĩ một lát, nhìn thấy sườn mặt dưới ngọn đèn của Lạc Hi, nói chậm rãi: "Nếu ngươi tin ta thì ta có thể giúp ngươi sửa phương thuốc một chút."
"Thêm một chút dược liệu vào, che dấu các nguyên liệu chính thì phương thuốc càng thêm an toàn, còn có thể dưỡng tóc hiệu quả hơn."
"ĐƯợc." Lạc Hi đồng ý mà không chút do dự, rồi cầm bút viết phương thuốc ra."
Từ khi Cố Trì bị thương, cả người đều là máu bị ném ngoài cửa thì Cố mẫu đã mời đại phu tốt nhất trong huyện đến để trị liệu.
Cả người thì phát sốt, khi thì tỉnh táo khi thì mơ mơ màng màng.
Cố mẫu lấy khăn ướt trên trán Cố Trì xuống, đặt trong chậu nước lạnh. Nhìn nhi tử của mình từ từ gầy xuống thì nước mắt rơi như mưa.
Bà ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Đều do tên tạp chủng kia hại con, con yên tâm, nương nhất định sẽ khiến hắn ta sống không bằng chết.
Giọng nói vô cùng căm hận, mang theo sự thù hằn.
Làm như kiểu Cố Trì bị oan lắm vậy, nếu không phải hắn ta độc ác thì sao có thể nhận lấy hậu quả như vậy được.
Lạc Hi nghiêng người dự vào cửa sổ ở ngoài phòng, miễn cưỡng ngáp một cái, nghe Cố mẫu liên tiếp chửi rủa nàng ở trong phòng, chỉ muốn nàng chết quách đi cho xong.
Nàng cảm thấy chính mình thực sự không tới nhầm chỗ.
"..."
Đêm đã khuya, Lục Vân Cẩm ngước mắt chỉ nhìn thấy có người hấp ta hấp tấp chạy ra, kích động rồi lại chạy về.
Người nọ đưa một nắm tóc bạc dài đến trước mặt hắn, khoe khoang: "Này, ngươi xem, không cần tóc của ngươi, ta làm ra rồi."
Lục Vân Cẩm: "..."
Thân thể hắn ngửa ra đằng sau một chút, ngẩng đầu cười như không cười nhìn nàng: "Lấy tóc của ai làm ra? Lạc lão thái hay là Cố mẫu?"
Lạc Hi: "..." Đôi mắt nhỏ của nàng nhìn lung tung xung quanh, nhìn trời nhìn đất nhưng nhất quyết không nhìn Lục Vân Cẩm.
Trải qua nhiều chuyện gió tanh mưa máu ở kiếp trước, thời gian ngủ của Lục Vân Cẩm ít hơn rất nhiều, cho nên hắn thường giúp đỡ nàng làm mấy chuyện đơn giản.
Lấy cao màu đen bôi đều lên tóc, sau đó đợi khoảng nửa tiếng rồi gội lại bằng nước sạch. Chỉ một lát sau, vốn dĩ tóc đang màu bạc biến thành đen thui.
Hiệu quả trong tính toán, nhưng lại tốt vượt mức mong đợi.
Đầu ngón tay của Lạc Hi gõ gõ ván giường, nghiêng đầu tự hỏi: "Nếu có mùi thì có thể tốt hơn hay không?"
Lục Vân Cẩm rồi trả lời: "Lại chế tạo ra dưỡng tóc nữa thì hiệu quả sẽ tốt hơn."
Hắn suy nghĩ một lát, nhìn thấy sườn mặt dưới ngọn đèn của Lạc Hi, nói chậm rãi: "Nếu ngươi tin ta thì ta có thể giúp ngươi sửa phương thuốc một chút."
"Thêm một chút dược liệu vào, che dấu các nguyên liệu chính thì phương thuốc càng thêm an toàn, còn có thể dưỡng tóc hiệu quả hơn."
"ĐƯợc." Lạc Hi đồng ý mà không chút do dự, rồi cầm bút viết phương thuốc ra."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.