[Làm Giàu] Phu Nhân Thừa Tướng Là Nhà Giàu Nhất

Chương 15: Đùi To Đã Lâu Không Gặp 4

Thần Âm

13/04/2024

“Haizz, những lời gia phụ nói thật không sai, càng chiều lại càng làm hại.”

“Câu nói này của ngươi đừng nói trước mặt Minh Song huynh.”

“Ta biết rồi, ta biết rõ mà.”

Sau khi Kỷ Minh Song đưa Ngô Duy An tới nhà bên thì bị mời rời đi.

Hắn ngồi trước bậc thềm cách đó không xa, gió lạnh rít lên, những bông tuyết rơi đầy trên vai.

Kỷ Minh Song khẽ thở dài.

Dương Vệ Thiêm kia thật sự là không tệ.

Mất đi rồi mới biết trân quý.

Ngô Duy An này, hắn ta nhất định không thể để hắn làm nữ tế của Kỷ gia.

Không thể để cho muội muội tiếp tục làm xằng làm bậy như thế này được nữa.

Kỷ Minh Song gần như có thể thấy trước được cuộc đời cô tịch, thảm thương của muội muội sau này.

Hắn ta phải nghĩ cách.



Trong phòng, Kỷ Vân Tịch đang pha trà.

Trong phòng bên có bếp lò nên vô cùng ấm áp.

Sau khi Kỷ Vân Tịch ngồi lên án kỷ, trang điểm lộng lẫy, quốc sắc thiên hương

Ngô Duy An cúi đầu, nép vào cửa, mặc áo bông, lo sợ bất an.

Hai người nhất thời đều không nói gì.

Nước đun để pha trà là nước tuyết trên hoa mai được các nha hoàn lấy về, vừa mới sôi, kêu ùng ùng.

Kỷ Vân Tịch vươn tay ra, rót nước sôi vào ấm trà tử sa thượng hạng.

Trong chốc lát, mùi thơm của trà bốc lên.

Kỷ Vân Tịch rót trà xong thì ngẩng đầu lên nhìn về phía người ở mép cửa kia và chào hỏi: “Đã lâu không gặp.”

Khuôn mặt bất an của Ngôi Duy An lộ ra vài phần nghi hoặc và mông lung.

Kỷ Vân Tịch bưng tách trà lên, nhấp một ngụm, quan sát từng biểu cảm nhỏ của đối phương.



Đúng thật là không tệ, ở thời hiện đại có thể làm một ảnh đế phái thực lực.

Kỷ Vân Tịch: “Chín năm trôi qua, vở kịch của Ngô công tử càng ngày càng hay.”

Nghe thấy vậy, Ngô Duy An nhìn về phía Kỷ Vân Tịch.

Kỷ Vân Tịch nhìn lại với vẻ mặt bình tĩnh.

Một lúc lâu sau, Ngô Duy An mỉm cười.

Sau đó ngồi bên án kỷ với dáng vẻ ung dung, ngữ khí vô cùng chân thật: “Hiếm thấy, tam cô nương vẫn nhận ra ta.”

Giao thiệp với người thông minh quả là thoải mái.

Đỡ phải “Hả ngươi đang nói cái gì vậy, ta không hiểu, ta không biết, ta không phải, có phải ngươi nhận nhầm rồi không…” đại loại những câu lừa mình dối người như vậy, vòng vo lãng phí thời gian mà chẳng có nghĩa lý gì.

Khóe miệng của Kỷ Vân Tịch khẽ nhếch lên, ý là: “Phông thái của công tử sao mà dám quên?”

“Tam cô nương nói quá lời rồi, tại hạ chẳng qua chỉ là kẻ không có tài cán gì, nói gì đến phong thái?” Ngô Duy An khiêm tốn mỉm cười, tiện tay bưng tách trà lên uống một ngụm, khẽ khựng lại, hơi nhướng mày.

Sau đó hắn lại nhấp một ngụm, rồi lại nhấp một ngụm nữa.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện [Làm Giàu] Phu Nhân Thừa Tướng Là Nhà Giàu Nhất

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook