[Làm Giàu] Phu Nhân Thừa Tướng Là Nhà Giàu Nhất
Chương 27: Đùi To, Hắn Thiếu Tiền 3
Thần Âm
13/04/2024
Ngô nhị mới phát hiện, người hầu quét dọn này nhà hắn ta không chỉ quét dọn nhanh mà chém đầu người khác cũng rất dứt khoát…
Từ đó trở đi hắn ta liền biết rằng gia đình hắn ta không đơn giản.
Rất không đơn giản.
Càng không phải nói đến mấy người giặt giũ, nấu cơm kia nữa…
Còn đại ca.
Thôi bỏ đi.
Thánh nhân có câu nói khiến Ngô nhị hắn khắc ghi trong lòng.
Phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nghe, phi lễ chớ tin, phi lễ chớ động.
Đây chính là gia huấn của Ngô gia bọn họ.
“Duy An, buổi yến tiệc dưới tuyết hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Ngô Tề hỏi.
Ngô Duy An: “Bẩm phụ thân, tam cô nương Kỷ gia muốn con lấy nàng ta.”
Ngô Tề thật sự không ngờ tới, đồng tử mở to: “Hả?”
Ngô nhị đoán được một chút, nhưng cũng vẫn ổn.
“Việc này, Kỷ gia kia…” Ngô Tề nghĩ ngợi, không nhịn được mà hít một hơi: “Kỷ gia kia biết được thân phận của con sao?”
“Không hẳn.” Ngô Duy An lắc đầu: “Nhưng tam cô nương Kỷ gia biết con, trước đây xem như là đã từng gặp một lần.”
Ngô Tề có chút lo lắng: “Vậy có nghiêm trọng không?”
Chuyện mà bọn họ mưu tính tốt nhất là càng ít người biết thì càng tốt.
“Không quá nghiêm trọng.”
Ngô Tề gật đầu, có vẻ rất tin tưởng trưởng tử: “Vậy con đã đồng ý hôn sự này chưa? Chúng ta có cần chuẩn bị gì không?”
Ngô Duy An bôi thuốc lên vết sẹo hình trăng khuyết ở trên tay mình: “Không cần, con từ chối rồi.
“Nhưng, Kỷ gia liệu có vì chuyện này là ghi hận, gây trở ngại cho chúng ta không?”Ngô Tề nhíu mày.
“Có lẽ là không, tam cô nương là một người thông minh thẳng thắn.” Nàng sẽ không vô duyên vô cớ gây thù chuốc oán với hắn, nàng là muốn lôi kéo hắn.
Ngô Tề gật đầu, day day ấn đường, trên mặt lộ ra vẻ mệt mỏi: “Cũng không biết là Kỷ gia này muốn làm gì, trước giờ chúng ta đều cẩn thận dè dặt, theo lý mà nói sẽ không rơi vào mắt của Kỷ gia mới đúng chứ. Duy An, con có biết Kỷ gia làm như vậy rốt cuộc là có mục đích gì không?”
“Lờ mờ đoán được vài phần.” Ngô Duy An bôi thuốc xong rồi đậy nắp lộ lại: “Nhưng con cũng vẫn chưa được biết toàn bộ. Không vội, yên lặng theo dõi là được.”
Ba cha con lại nói chi tiết mấy câu về chuyện trong triều.
Nhưng chủ yếu là Ngô Tề và Ngô Duy An nói, còn Ngô nhị ở ở bên cạnh nghe.
Trong phòng thật sự là lạnh.
Ngô nhị lạnh đến rùng mình, cố nhịn một lúc cũng không thể nhịn được, thăm dò nói: “Ca.”
Ngô Duy An ngước mắt lên: “Hả?”
Ngô nhị: “Thật ra, hôn sự này cũng khá tốt….”
Ngô Duy An: “Sao lại nói vậy?”
Ngô nhị Nhị chiếc lò sưởi Ngô Duy An đang cầm, mạnh dạn nói: “Kỷ gia, có lẽ là khá giàu có…”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Từ đó trở đi hắn ta liền biết rằng gia đình hắn ta không đơn giản.
Rất không đơn giản.
Càng không phải nói đến mấy người giặt giũ, nấu cơm kia nữa…
Còn đại ca.
Thôi bỏ đi.
Thánh nhân có câu nói khiến Ngô nhị hắn khắc ghi trong lòng.
Phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nghe, phi lễ chớ tin, phi lễ chớ động.
Đây chính là gia huấn của Ngô gia bọn họ.
“Duy An, buổi yến tiệc dưới tuyết hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Ngô Tề hỏi.
Ngô Duy An: “Bẩm phụ thân, tam cô nương Kỷ gia muốn con lấy nàng ta.”
Ngô Tề thật sự không ngờ tới, đồng tử mở to: “Hả?”
Ngô nhị đoán được một chút, nhưng cũng vẫn ổn.
“Việc này, Kỷ gia kia…” Ngô Tề nghĩ ngợi, không nhịn được mà hít một hơi: “Kỷ gia kia biết được thân phận của con sao?”
“Không hẳn.” Ngô Duy An lắc đầu: “Nhưng tam cô nương Kỷ gia biết con, trước đây xem như là đã từng gặp một lần.”
Ngô Tề có chút lo lắng: “Vậy có nghiêm trọng không?”
Chuyện mà bọn họ mưu tính tốt nhất là càng ít người biết thì càng tốt.
“Không quá nghiêm trọng.”
Ngô Tề gật đầu, có vẻ rất tin tưởng trưởng tử: “Vậy con đã đồng ý hôn sự này chưa? Chúng ta có cần chuẩn bị gì không?”
Ngô Duy An bôi thuốc lên vết sẹo hình trăng khuyết ở trên tay mình: “Không cần, con từ chối rồi.
“Nhưng, Kỷ gia liệu có vì chuyện này là ghi hận, gây trở ngại cho chúng ta không?”Ngô Tề nhíu mày.
“Có lẽ là không, tam cô nương là một người thông minh thẳng thắn.” Nàng sẽ không vô duyên vô cớ gây thù chuốc oán với hắn, nàng là muốn lôi kéo hắn.
Ngô Tề gật đầu, day day ấn đường, trên mặt lộ ra vẻ mệt mỏi: “Cũng không biết là Kỷ gia này muốn làm gì, trước giờ chúng ta đều cẩn thận dè dặt, theo lý mà nói sẽ không rơi vào mắt của Kỷ gia mới đúng chứ. Duy An, con có biết Kỷ gia làm như vậy rốt cuộc là có mục đích gì không?”
“Lờ mờ đoán được vài phần.” Ngô Duy An bôi thuốc xong rồi đậy nắp lộ lại: “Nhưng con cũng vẫn chưa được biết toàn bộ. Không vội, yên lặng theo dõi là được.”
Ba cha con lại nói chi tiết mấy câu về chuyện trong triều.
Nhưng chủ yếu là Ngô Tề và Ngô Duy An nói, còn Ngô nhị ở ở bên cạnh nghe.
Trong phòng thật sự là lạnh.
Ngô nhị lạnh đến rùng mình, cố nhịn một lúc cũng không thể nhịn được, thăm dò nói: “Ca.”
Ngô Duy An ngước mắt lên: “Hả?”
Ngô nhị: “Thật ra, hôn sự này cũng khá tốt….”
Ngô Duy An: “Sao lại nói vậy?”
Ngô nhị Nhị chiếc lò sưởi Ngô Duy An đang cầm, mạnh dạn nói: “Kỷ gia, có lẽ là khá giàu có…”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.